Sau Khi Cứu Vớt Thế Thân Của Bạch Nguyệt Quang
Chương 18
【 Nhiệt độ tình yêu hôm nay: 63℃】
499
Tôi không phải người có da mặt mỏng, cũng sẽ không hở chút là lại đỏ mặt.
Tôi nghĩ nhất định là khi Hứa Tri Niên nói những lời này thì ánh mắt quá mức chân thành tha thiết, ngữ khí quá mức nghiêm túc.
Mới khiến tôi nhất thời không thể phản ứng kịp.
500
Hôm đó tôi cùng Hứa Tri Niên dạo quanh trường học một lúc.
Ngày xưa tôi học chuyên ngành kinh doanh, cách học viện luật hơi xa nên cũng không quen thuộc nơi này lắm.
Ngược lại Hứa Tri Niên đi bên cạnh giới thiệu cho tôi phong cảnh và kiến trúc chung quanh.
501
Lúc đi ngang qua một cửa hàng tiện lợi, cậu ấy chỉ vào cửa tiệm nhỏ bên cạnh rồi nói: "Tiệm này khai trương khi tôi mới vào học, tôi nhớ là do một sinh viên khoa kinh doanh mở ra, ý tưởng rất hay. Hiện giờ thương hiệu này đã vượt ra khỏi phạm vị của trường, mở thêm mấy đại lý rồi."
Tôi cảm thấy tên cửa tiệm khá quen.
Nghĩ một hồi, tôi nói: "Hình như tôi có ấn tượng."
Hứa Tri Niên hỏi: "Anh cũng biết sao?"
Tôi nói: "Lúc đó tôi cảm thấy dự án này rất mới mẻ, hình như thuận tay đầu tư vào, giờ chắc là một trong mấy cổ đông."
Nhưng sản nghiệp đứng tên tôi quá nhiều, cửa hàng này chỉ là một trong số đó, hàng năm chia hoa hồng cũng không cao nên chẳng mấy để tâm.
Hứa Tri Niên kinh ngạc nhìn tôi, há to miệng như muốn nói gì đó, cuối cùng lại thôi.
502
Lại đi thêm chốc lát, Hứa Tri Niên chân thành cảm khái: "Anh thật lợi hại."
Tôi lắc đầu: "Cái đó chẳng là gì, không tính là sinh lãi nhiều, chỉ là tôi cảm thấy đàn em khóa sau có ý tưởng rất hay, nếu họ muốn lập nghiệp mà tôi thấy dự án khả thi thì có thể giúp đỡ chút ít."
Dù sao bỏ tiền cũng không nhiều.
Hứa Tri Niên nói: "Chỗ kia cũng xem như cửa hàng của Khương tiên sinh, vậy sau này tôi nhất định sẽ vào đó nhiều một chút, tranh thủ mang lại thêm chút lợi nhuận cho Khương tiên sinh."
Tôi nhất thời bật cười, xoa đầu cậu ấy nói: "Được thôi."
503
Chú Dương dừng xe ở cửa phía Bắc của học viện kinh doanh, sau khi lên xe, tôi hạ cửa sổ xuống rồi nói với Hứa Tri Niên: "Muốn về nhà thì gọi điện cho chú Dương để chú ấy tới đón cậu."
Hứa Tri Niên nhẹ gật đầu: "Vâng."
Tôi nhịn không được trêu ghẹo cậu ấy: "Cậu chưa quên địa chỉ nhà tôi đấy chứ."
Hứa Tri Niên nói: "Chưa ạ."
Sau đó cậu ấy lôi ra một tờ giấy từ trong túi quần.
Tôi: "?"
504
Cậu ấy mở giấy ra.
Trên đó là chữ viết của tôi.
505
Tôi bàng hoàng nhớ lại lúc vừa dẫn Hứa Tri Niên về nhà, tôi sợ cậu ấy ra ngoài không tìm được đường về nên ghi địa chỉ nhà cho cậu ấy.
Đã nhiều ngày trôi qua, tôi cứ tưởng cậu ấy đã vứt tờ giấy này từ lâu hoặc bị rách nát rồi.
Không ngờ vẫn còn giữ.
506
Cậu ấy trân trọng bỏ tờ giấy lại vào túi vỗ vỗ.
"Khương tiên sinh yên tâm." Cậu ấy cười híp mắt nói, "Tôi sẽ không làm mất đâu."
Tôi đáp lại với tâm trạng phức tạp.
Xe chậm chạp khởi động, tôi nhìn bóng dáng Hứa Tri Niên từ từ nhỏ dần trong gương chiếu hậu, vẻ mặt mờ mịt.
......
507
Một tháng sau khi mẹ tôi tự sát, cha tôi dẫn vợ hai về nhà.
Một phụ nữ trẻ trung bằng tuổi tôi, nghe nói còn là bạn học cùng trường với tôi.
Tôi cũng không nhận ra cô ta, nhưng dường như cô ta biết tôi, ngày đầu tiên vào cửa liền chào hỏi tôi như đã quen từ lâu.
Tôi không phản ứng lại cô ta.
508
Hai tháng sau, tôi chuyển ra khỏi nhà cũ.
Nguyên nhân là vào đêm nọ, có một phụ nữ chưa được tôi cho phép đã vào phòng tôi, bò lên giường muốn quyến rũ tôi.
Tôi chán ghét ném cô ta ra cửa một cách thô bạo.
Bật đèn lên mới thấy rõ mặt cô ta.
Là vợ hai của cha tôi.
509
Chắc vì cảm thấy cha tôi cho cô ta quá ít, mà sản nghiệp của Khương gia cuối cùng vẫn rơi vào tay tôi nên cô ta chuyển hướng sang tôi.
Sau khi sự tình bại lộ, cô ta quỳ gối bên chân cha tôi, than trời trách đất vu khống tôi.
Cô ta nói tôi uy hiếp cô ta, ép buộc cô ta, còn nói tôi cưỡng bức cô ta, cô ta chỉ là bất đắc dĩ mà thôi.
Cô ta khóc như hoa lê đẫm mưa, nhìn mà động lòng.
Mỗi chữ mỗi câu đều hết sức thuyết phục, thề thốt son sắt.
"Nếu em nói láo dù chỉ một chữ thì bị sét đánh chết không yên lành!" Cô ta nói.
Nếu là người khác có lẽ sẽ tin ngay.
510
Nhưng cô ta không biết một chuyện.
Tôi là đồng tính luyến ái, tôi chỉ thích đàn ông, với phụ nữ lại không cương nổi.
Năm đó cha tôi suýt chút nữa đánh gãy chân tôi cũng không thể uốn thẳng lại xu hướng tính dục của tôi.
Tôi thế này sao lại xem trọng một phụ nữ, lại còn cưỡng bức cô ta được chứ.
511
Sau đó cuộc hôn nhân ngắn ngủi thứ hai của cha tôi kết thúc.
Còn tôi kiên quyết muốn chuyển ra khỏi nhà cũ.
Cha tôi chắc cũng thấy tôi phiền lòng nên đồng ý ngay mà chẳng hề ngăn cản.
512
Chỗ ở mới do tôi cố ý chọn lựa.
Nhà rất lớn, tuy không ở trong nội thành huyên náo nhưng cũng cách công ty không xa.
Mọi tiện nghi cần thiết đều có, điều làm tôi hài lòng nhất chính là yên tĩnh.
Hàng xóm đều cách rất xa, cũng không quấy rầy đến tôi.
Sống trong ngôi nhà rộng rãi trống trải này, tôi có thể cảm nhận được yên tĩnh.
Tôi thích an tĩnh như vậy.
Nó có thể kiềm chế sự xao động và điên cuồng của tôi.
513
Nhưng sau khi Hứa Tri Niên đến trọ ở trường, không hiểu sao sự an tĩnh này lại làm tôi khó chịu.
Tôi từng nghĩ Hứa Tri Niên rời đi sẽ chẳng ảnh hưởng gì đến tôi, giống như một tờ giấy phiêu phất bay đi.
Cậu ấy là khách trọ không mang đến nỗi lo lắng gì, rất ít khi làm phiền người khác, cũng sẽ không quấy rầy tôi.
Cho đến khi cậu ấy thật sự dọn ra ngoài, tôi mới phát hiện mình sai rồi.
514
Xã giao đến rạng sáng, trên bàn không có trà hay sữa ấm.
Tăng ca đến khuya, trong bếp không có cháo nóng.
Trên bàn ăn không có những món độc đáo.
Tiếng gọi "Khương tiên sinh" quen thuộc bên tai cũng không có.
515
Tôi thích yên tĩnh đã biến thành tôi ghét quạnh quẽ.
Nó khiến tôi cảm nhận được cô độc và tịch mịch.
Khi nhận ra điều này, lòng tôi cảnh giác cao độ.
516
Sau đó tôi và Hứa Tri Niên ngày càng ít liên lạc với nhau.
Mặc dù cuối tuần nào cậu ấy cũng trở về nhưng số lần chúng tôi gặp mặt cũng không nhiều.
Thời gian đó tôi bận đến mức chân không chạm đất, thường xuyên đi công tác xa.
Có khi chúng tôi chỉ có thể vội vàng chạm mặt nhau, thậm chí còn không rảnh ngồi xuống chuyện trò vài câu.
517
Lúc ở trường, ban đầu Hứa Tri Niên còn gọi điện cho tôi.
Sau đó thì gọi ít dần.
Có lẽ cậu ấy cũng đã thích ứng với cuộc sống trong trường.
518
Đối với chuyện này, trợ lý Tôn bày tỏ ý kiến khác.
Cậu ta nói: "Ban đầu khi Hứa Tri Niên gọi điện, anh luôn bận họp hoặc làm việc quan trọng khác nên không thể trò chuyện, cũng chẳng nhận điện thoại của cậu ấy."
Tôi nhíu mày: "Đương nhiên lúc đó tôi không tiện bắt máy rồi."
Trợ lý Tôn đề nghị: "Anh có thể gọi điện cho cậu ấy sau khi hết bận mà."
"Lúc đó đã là rạng sáng, quá muộn rồi." Tôi lắc đầu, "Cậu ấy đã đi ngủ, tôi không muốn đánh thức cậu ấy."
Dù sao sáng hôm sau cậu ấy còn phải lên lớp.
Trợ lý Tôn mặt không thay đổi lên tiếng: "Thôi được."
519
Nhưng dù ít khi liên lạc thì tôi vẫn biết được tình hình gần đây của Hứa Tri Niên từ vòng bạn bè và Weibo.
Wechat của Hứa Tri Niên mới lập, điện thoại cũ của cậu ấy không biết ở đâu, tôi mua cho cậu ấy một cái rồi dùng số mới đăng ký Wechat.
Tên Wechat rất đơn giản, gọi là Tri Niên.
Cậu ấy hay đăng mấy bức ảnh trong vòng bạn bè, có khi là phong cảnh trường học, có khi là việc mình làm.
Cậu ấy ở trường chắc đã quen không ít bạn, mặc dù tôi không thấy được bình luận của bạn cậu ấy nhưng có thể thấy cậu ấy trả lời.
520
Hứa Tri Niên mới đây đã đăng một video trong vòng bạn bè, không phải do cậu ấy tự quay mà chắc là bạn cùng phòng.
Trong video, cậu ấy ôm cây ghita tôi tặng đàn một đoạn nhạc.
Status kèm theo là: "Bản nhạc mới học khó quá, vẫn chưa rành lắm, đàn thật khó nghe."
Ngữ khí như đang làm nũng.
Tôi nghe một chút, đúng là đàn không trôi chảy lắm.
Nhưng tôi vẫn bấm like cho cậu ấy.
521
Sau đó tôi đóng Wechat, mở Weibo ra.
Weibo của Hứa Tri Niên là do Khương Sênh Sênh tạo dùm, chủ yếu dùng để theo đuổi thần tượng với nó.
Khương Sênh Sênh là dân nhà giàu, không chỉ xài tiền hào phóng mà thỉnh thoảng còn vẽ fanart nên có không ít fan hâm mộ.
Hứa Tri Niên được nó dẫn đi chơi chung, dần dà cũng có mấy ngàn fan.
Trên Weibo cậu ấy rất chú trọng chuyện riêng tư, nhưng thỉnh thoảng sẽ đăng tâm sự của mình.
522
À quên.
Tên Weibo của Khương Sênh Sênh là "Củ gừng tinh thích Diệp Tử An", ảnh đại diện là một củ gừng được nhân cách hoá.
Tên Weibo của Hứa Tri Niên cũng đặt theo nó, gọi là "Bánh gạo tinh thích Diệp Tử An", ảnh đại diện là một cái bánh gạo được nhân cách hoá.
Bánh gạo tinh trắng mềm cực kỳ đáng yêu.
Nhưng tôi nhìn chằm chằm ba chữ Diệp Tử An luôn cảm thấy có chút chướng mắt.
523
Nội dung Weibo của cậu ấy hầu như đều liên quan đến Diệp Tử An, hơn phân nửa được lấy từ Weibo của Khương Sênh Sênh.
Diệp Tử An đăng ảnh mới.
Củ gừng tinh thích Diệp Tử An: A a a a a a a a a a ca ca rất đẹp trai! Tôi là fan của tiểu tiên nam tuyệt mỹ a!!!
Bánh gạo tinh thích Diệp Tử An: Đăng Weibo.
524
Diệp Tử An công bố quảng cáo mới.
Củ gừng tinh thích Diệp Tử An: Mua mua mua!!! Tôi có đập nồi bán sắt táng gia bại sản cũng phải ủng hộ ca ca! Ca ca quá tuyệt!
Bánh gạo tinh thích Diệp Tử An: Đăng Weibo.
525
Có fan hâm mộ khoe chữ ký của Diệp Tử An.
Củ gừng tinh thích Diệp Tử An: Chữ ký của ca ca quá đẹp!!! Tôi cũng rất muốn a!
Lần này Hứa Tri Niên không còn đăng Weibo nữa.
Bánh gạo tinh thích Diệp Tử An: +1
526
?
Cậu ấy cũng muốn chữ ký của Diệp Tử An sao?
527
Tôi nhìn Weibo của cậu ấy, rơi vào trầm tư.
Cậu ấy mà cứ thế này sẽ không bị người ta nghĩ là tài khoản phụ của Khương Sênh Sênh đấy chứ?
528
Lục lại bài đăng liên quan tới Diệp Tử An, bài đăng mới nhất của cậu ấy trên Weibo chỉ có một câu ngắn gọn.
【 Tìm được một bài hát rất hay, muốn học nó để hát cho một người nghe.】
Một nửa bình luận hỏi cậu ấy hát bài gì.
Nửa còn lại hỏi cậu ấy muốn hát cho ai nghe.
529
Tôi cũng hơi tò mò.
Bài hát mà cậu ấy nói chính là video đăng trong vòng bạn bè kia sao?
Còn nữa......
Cậu ấy muốn hát cho ai nghe?
530
Nhưng cậu ấy vẫn chưa trả lời bình luận.
Cho nên tôi cũng không thể biết được đáp án.
531
Hôm nay hiếm khi không tăng ca, đúng lúc chị Vương cũng chưa nấu cơm.
"Tiểu Khương hôm nay về sớm thật." Chị Vương hỏi tôi, "Buổi tối muốn ăn gì, giờ tôi nấu ngay đây."
Tôi nghĩ ngợi rồi đáp: "Em muốn ăn bánh gạo."
- ----------------------------
499
Tôi không phải người có da mặt mỏng, cũng sẽ không hở chút là lại đỏ mặt.
Tôi nghĩ nhất định là khi Hứa Tri Niên nói những lời này thì ánh mắt quá mức chân thành tha thiết, ngữ khí quá mức nghiêm túc.
Mới khiến tôi nhất thời không thể phản ứng kịp.
500
Hôm đó tôi cùng Hứa Tri Niên dạo quanh trường học một lúc.
Ngày xưa tôi học chuyên ngành kinh doanh, cách học viện luật hơi xa nên cũng không quen thuộc nơi này lắm.
Ngược lại Hứa Tri Niên đi bên cạnh giới thiệu cho tôi phong cảnh và kiến trúc chung quanh.
501
Lúc đi ngang qua một cửa hàng tiện lợi, cậu ấy chỉ vào cửa tiệm nhỏ bên cạnh rồi nói: "Tiệm này khai trương khi tôi mới vào học, tôi nhớ là do một sinh viên khoa kinh doanh mở ra, ý tưởng rất hay. Hiện giờ thương hiệu này đã vượt ra khỏi phạm vị của trường, mở thêm mấy đại lý rồi."
Tôi cảm thấy tên cửa tiệm khá quen.
Nghĩ một hồi, tôi nói: "Hình như tôi có ấn tượng."
Hứa Tri Niên hỏi: "Anh cũng biết sao?"
Tôi nói: "Lúc đó tôi cảm thấy dự án này rất mới mẻ, hình như thuận tay đầu tư vào, giờ chắc là một trong mấy cổ đông."
Nhưng sản nghiệp đứng tên tôi quá nhiều, cửa hàng này chỉ là một trong số đó, hàng năm chia hoa hồng cũng không cao nên chẳng mấy để tâm.
Hứa Tri Niên kinh ngạc nhìn tôi, há to miệng như muốn nói gì đó, cuối cùng lại thôi.
502
Lại đi thêm chốc lát, Hứa Tri Niên chân thành cảm khái: "Anh thật lợi hại."
Tôi lắc đầu: "Cái đó chẳng là gì, không tính là sinh lãi nhiều, chỉ là tôi cảm thấy đàn em khóa sau có ý tưởng rất hay, nếu họ muốn lập nghiệp mà tôi thấy dự án khả thi thì có thể giúp đỡ chút ít."
Dù sao bỏ tiền cũng không nhiều.
Hứa Tri Niên nói: "Chỗ kia cũng xem như cửa hàng của Khương tiên sinh, vậy sau này tôi nhất định sẽ vào đó nhiều một chút, tranh thủ mang lại thêm chút lợi nhuận cho Khương tiên sinh."
Tôi nhất thời bật cười, xoa đầu cậu ấy nói: "Được thôi."
503
Chú Dương dừng xe ở cửa phía Bắc của học viện kinh doanh, sau khi lên xe, tôi hạ cửa sổ xuống rồi nói với Hứa Tri Niên: "Muốn về nhà thì gọi điện cho chú Dương để chú ấy tới đón cậu."
Hứa Tri Niên nhẹ gật đầu: "Vâng."
Tôi nhịn không được trêu ghẹo cậu ấy: "Cậu chưa quên địa chỉ nhà tôi đấy chứ."
Hứa Tri Niên nói: "Chưa ạ."
Sau đó cậu ấy lôi ra một tờ giấy từ trong túi quần.
Tôi: "?"
504
Cậu ấy mở giấy ra.
Trên đó là chữ viết của tôi.
505
Tôi bàng hoàng nhớ lại lúc vừa dẫn Hứa Tri Niên về nhà, tôi sợ cậu ấy ra ngoài không tìm được đường về nên ghi địa chỉ nhà cho cậu ấy.
Đã nhiều ngày trôi qua, tôi cứ tưởng cậu ấy đã vứt tờ giấy này từ lâu hoặc bị rách nát rồi.
Không ngờ vẫn còn giữ.
506
Cậu ấy trân trọng bỏ tờ giấy lại vào túi vỗ vỗ.
"Khương tiên sinh yên tâm." Cậu ấy cười híp mắt nói, "Tôi sẽ không làm mất đâu."
Tôi đáp lại với tâm trạng phức tạp.
Xe chậm chạp khởi động, tôi nhìn bóng dáng Hứa Tri Niên từ từ nhỏ dần trong gương chiếu hậu, vẻ mặt mờ mịt.
......
507
Một tháng sau khi mẹ tôi tự sát, cha tôi dẫn vợ hai về nhà.
Một phụ nữ trẻ trung bằng tuổi tôi, nghe nói còn là bạn học cùng trường với tôi.
Tôi cũng không nhận ra cô ta, nhưng dường như cô ta biết tôi, ngày đầu tiên vào cửa liền chào hỏi tôi như đã quen từ lâu.
Tôi không phản ứng lại cô ta.
508
Hai tháng sau, tôi chuyển ra khỏi nhà cũ.
Nguyên nhân là vào đêm nọ, có một phụ nữ chưa được tôi cho phép đã vào phòng tôi, bò lên giường muốn quyến rũ tôi.
Tôi chán ghét ném cô ta ra cửa một cách thô bạo.
Bật đèn lên mới thấy rõ mặt cô ta.
Là vợ hai của cha tôi.
509
Chắc vì cảm thấy cha tôi cho cô ta quá ít, mà sản nghiệp của Khương gia cuối cùng vẫn rơi vào tay tôi nên cô ta chuyển hướng sang tôi.
Sau khi sự tình bại lộ, cô ta quỳ gối bên chân cha tôi, than trời trách đất vu khống tôi.
Cô ta nói tôi uy hiếp cô ta, ép buộc cô ta, còn nói tôi cưỡng bức cô ta, cô ta chỉ là bất đắc dĩ mà thôi.
Cô ta khóc như hoa lê đẫm mưa, nhìn mà động lòng.
Mỗi chữ mỗi câu đều hết sức thuyết phục, thề thốt son sắt.
"Nếu em nói láo dù chỉ một chữ thì bị sét đánh chết không yên lành!" Cô ta nói.
Nếu là người khác có lẽ sẽ tin ngay.
510
Nhưng cô ta không biết một chuyện.
Tôi là đồng tính luyến ái, tôi chỉ thích đàn ông, với phụ nữ lại không cương nổi.
Năm đó cha tôi suýt chút nữa đánh gãy chân tôi cũng không thể uốn thẳng lại xu hướng tính dục của tôi.
Tôi thế này sao lại xem trọng một phụ nữ, lại còn cưỡng bức cô ta được chứ.
511
Sau đó cuộc hôn nhân ngắn ngủi thứ hai của cha tôi kết thúc.
Còn tôi kiên quyết muốn chuyển ra khỏi nhà cũ.
Cha tôi chắc cũng thấy tôi phiền lòng nên đồng ý ngay mà chẳng hề ngăn cản.
512
Chỗ ở mới do tôi cố ý chọn lựa.
Nhà rất lớn, tuy không ở trong nội thành huyên náo nhưng cũng cách công ty không xa.
Mọi tiện nghi cần thiết đều có, điều làm tôi hài lòng nhất chính là yên tĩnh.
Hàng xóm đều cách rất xa, cũng không quấy rầy đến tôi.
Sống trong ngôi nhà rộng rãi trống trải này, tôi có thể cảm nhận được yên tĩnh.
Tôi thích an tĩnh như vậy.
Nó có thể kiềm chế sự xao động và điên cuồng của tôi.
513
Nhưng sau khi Hứa Tri Niên đến trọ ở trường, không hiểu sao sự an tĩnh này lại làm tôi khó chịu.
Tôi từng nghĩ Hứa Tri Niên rời đi sẽ chẳng ảnh hưởng gì đến tôi, giống như một tờ giấy phiêu phất bay đi.
Cậu ấy là khách trọ không mang đến nỗi lo lắng gì, rất ít khi làm phiền người khác, cũng sẽ không quấy rầy tôi.
Cho đến khi cậu ấy thật sự dọn ra ngoài, tôi mới phát hiện mình sai rồi.
514
Xã giao đến rạng sáng, trên bàn không có trà hay sữa ấm.
Tăng ca đến khuya, trong bếp không có cháo nóng.
Trên bàn ăn không có những món độc đáo.
Tiếng gọi "Khương tiên sinh" quen thuộc bên tai cũng không có.
515
Tôi thích yên tĩnh đã biến thành tôi ghét quạnh quẽ.
Nó khiến tôi cảm nhận được cô độc và tịch mịch.
Khi nhận ra điều này, lòng tôi cảnh giác cao độ.
516
Sau đó tôi và Hứa Tri Niên ngày càng ít liên lạc với nhau.
Mặc dù cuối tuần nào cậu ấy cũng trở về nhưng số lần chúng tôi gặp mặt cũng không nhiều.
Thời gian đó tôi bận đến mức chân không chạm đất, thường xuyên đi công tác xa.
Có khi chúng tôi chỉ có thể vội vàng chạm mặt nhau, thậm chí còn không rảnh ngồi xuống chuyện trò vài câu.
517
Lúc ở trường, ban đầu Hứa Tri Niên còn gọi điện cho tôi.
Sau đó thì gọi ít dần.
Có lẽ cậu ấy cũng đã thích ứng với cuộc sống trong trường.
518
Đối với chuyện này, trợ lý Tôn bày tỏ ý kiến khác.
Cậu ta nói: "Ban đầu khi Hứa Tri Niên gọi điện, anh luôn bận họp hoặc làm việc quan trọng khác nên không thể trò chuyện, cũng chẳng nhận điện thoại của cậu ấy."
Tôi nhíu mày: "Đương nhiên lúc đó tôi không tiện bắt máy rồi."
Trợ lý Tôn đề nghị: "Anh có thể gọi điện cho cậu ấy sau khi hết bận mà."
"Lúc đó đã là rạng sáng, quá muộn rồi." Tôi lắc đầu, "Cậu ấy đã đi ngủ, tôi không muốn đánh thức cậu ấy."
Dù sao sáng hôm sau cậu ấy còn phải lên lớp.
Trợ lý Tôn mặt không thay đổi lên tiếng: "Thôi được."
519
Nhưng dù ít khi liên lạc thì tôi vẫn biết được tình hình gần đây của Hứa Tri Niên từ vòng bạn bè và Weibo.
Wechat của Hứa Tri Niên mới lập, điện thoại cũ của cậu ấy không biết ở đâu, tôi mua cho cậu ấy một cái rồi dùng số mới đăng ký Wechat.
Tên Wechat rất đơn giản, gọi là Tri Niên.
Cậu ấy hay đăng mấy bức ảnh trong vòng bạn bè, có khi là phong cảnh trường học, có khi là việc mình làm.
Cậu ấy ở trường chắc đã quen không ít bạn, mặc dù tôi không thấy được bình luận của bạn cậu ấy nhưng có thể thấy cậu ấy trả lời.
520
Hứa Tri Niên mới đây đã đăng một video trong vòng bạn bè, không phải do cậu ấy tự quay mà chắc là bạn cùng phòng.
Trong video, cậu ấy ôm cây ghita tôi tặng đàn một đoạn nhạc.
Status kèm theo là: "Bản nhạc mới học khó quá, vẫn chưa rành lắm, đàn thật khó nghe."
Ngữ khí như đang làm nũng.
Tôi nghe một chút, đúng là đàn không trôi chảy lắm.
Nhưng tôi vẫn bấm like cho cậu ấy.
521
Sau đó tôi đóng Wechat, mở Weibo ra.
Weibo của Hứa Tri Niên là do Khương Sênh Sênh tạo dùm, chủ yếu dùng để theo đuổi thần tượng với nó.
Khương Sênh Sênh là dân nhà giàu, không chỉ xài tiền hào phóng mà thỉnh thoảng còn vẽ fanart nên có không ít fan hâm mộ.
Hứa Tri Niên được nó dẫn đi chơi chung, dần dà cũng có mấy ngàn fan.
Trên Weibo cậu ấy rất chú trọng chuyện riêng tư, nhưng thỉnh thoảng sẽ đăng tâm sự của mình.
522
À quên.
Tên Weibo của Khương Sênh Sênh là "Củ gừng tinh thích Diệp Tử An", ảnh đại diện là một củ gừng được nhân cách hoá.
Tên Weibo của Hứa Tri Niên cũng đặt theo nó, gọi là "Bánh gạo tinh thích Diệp Tử An", ảnh đại diện là một cái bánh gạo được nhân cách hoá.
Bánh gạo tinh trắng mềm cực kỳ đáng yêu.
Nhưng tôi nhìn chằm chằm ba chữ Diệp Tử An luôn cảm thấy có chút chướng mắt.
523
Nội dung Weibo của cậu ấy hầu như đều liên quan đến Diệp Tử An, hơn phân nửa được lấy từ Weibo của Khương Sênh Sênh.
Diệp Tử An đăng ảnh mới.
Củ gừng tinh thích Diệp Tử An: A a a a a a a a a a ca ca rất đẹp trai! Tôi là fan của tiểu tiên nam tuyệt mỹ a!!!
Bánh gạo tinh thích Diệp Tử An: Đăng Weibo.
524
Diệp Tử An công bố quảng cáo mới.
Củ gừng tinh thích Diệp Tử An: Mua mua mua!!! Tôi có đập nồi bán sắt táng gia bại sản cũng phải ủng hộ ca ca! Ca ca quá tuyệt!
Bánh gạo tinh thích Diệp Tử An: Đăng Weibo.
525
Có fan hâm mộ khoe chữ ký của Diệp Tử An.
Củ gừng tinh thích Diệp Tử An: Chữ ký của ca ca quá đẹp!!! Tôi cũng rất muốn a!
Lần này Hứa Tri Niên không còn đăng Weibo nữa.
Bánh gạo tinh thích Diệp Tử An: +1
526
?
Cậu ấy cũng muốn chữ ký của Diệp Tử An sao?
527
Tôi nhìn Weibo của cậu ấy, rơi vào trầm tư.
Cậu ấy mà cứ thế này sẽ không bị người ta nghĩ là tài khoản phụ của Khương Sênh Sênh đấy chứ?
528
Lục lại bài đăng liên quan tới Diệp Tử An, bài đăng mới nhất của cậu ấy trên Weibo chỉ có một câu ngắn gọn.
【 Tìm được một bài hát rất hay, muốn học nó để hát cho một người nghe.】
Một nửa bình luận hỏi cậu ấy hát bài gì.
Nửa còn lại hỏi cậu ấy muốn hát cho ai nghe.
529
Tôi cũng hơi tò mò.
Bài hát mà cậu ấy nói chính là video đăng trong vòng bạn bè kia sao?
Còn nữa......
Cậu ấy muốn hát cho ai nghe?
530
Nhưng cậu ấy vẫn chưa trả lời bình luận.
Cho nên tôi cũng không thể biết được đáp án.
531
Hôm nay hiếm khi không tăng ca, đúng lúc chị Vương cũng chưa nấu cơm.
"Tiểu Khương hôm nay về sớm thật." Chị Vương hỏi tôi, "Buổi tối muốn ăn gì, giờ tôi nấu ngay đây."
Tôi nghĩ ngợi rồi đáp: "Em muốn ăn bánh gạo."
- ----------------------------
Bình luận truyện