Sau Khi Giết Ông Xã Trong Game 5 Lần
Chương 2
Sau khi kết thúc live stream.
Tần Lộ Dịch tắt vi tính, tựa lưng vào ghế dụi dụi mắt. Ngón tay hắn thon dài, móng tay cũng được cắt rất ngay ngắn, nhắm mắt lại vẫn có thể nhìn thấy đường nét của đôi mắt góc cạnh hơn người phương Đông một ít, mái tóc màu nâu cũng hơi khác biệt, đây là lý do vì sao bề ngoài của hắn giống với mẹ ruột của mình hơn.
Lúc này, cửa phòng bị người gõ nhẹ hai cái, Tần Lộ Dịch mở mắt ra.
“Lộ Dịch, dì có thể vào không?” Một giọng nữ dịu dàng vang lên.
Hắn đứng dậy đi mở cửa, chỉ mở ra khoảng nửa người liền dừng lại, cũng không có ý để người ngoài cửa bước vào, “Dì có chuyện gì không?”
Trần Uẩn ở ngoài cửa không nhịn được lộ vẻ khó xử với sự lạnh nhạt của Tần Lộ Dịch, cô gắng gượng nở nụ cười dịu dàng hỏi: “À, dì muốn nói chuyện với con về vụ trường học, mình có thể vào phòng rồi nói không?”
Lúc này, Tần Lộ Dịch mới lùi ra sau một bước, tiếp đó xoay người vào trước. Trần Uẩn vào phòng theo hắn, liếc mắt là thấy rương hành lý đã được dọn xong bên giường, hiển nhiên Tần Lộ Dịch đã chuẩn bị rời đi xong hết cả.
Không chờ cô mở miệng đã nghe Tần Lộ Dịch nói: “Con sẽ đến trường trước một tuần, cũng là vào ngày mai, mọi người bận việc không cần tiễn con, bên ba con sau này cũng phiền dì quan tâm rồi.”
Lý do thoái thác trăm đi nghìn về trong lòng Trần Uẩn trước khi gõ cửa phòng Tần Lộ Dịch chưa gì đã bị kẹt lại.
Tần Lộ Dịch rất giống cha hắn, không nói chuyện quá nhiều, nhưng chỉ cần mở miệng nói là dù có giọng điệu nhẹ nhàng mấy đi nữa cũng không cho phản bác, cắt đứt đường sống lại cẩn thận chặt chẽ.
Cha Tần Lộ Dịch – Tần Lễ đang nổi giận bởi vì Tần Lộ Dịch không nghe ông sắp xếp, cố ý tự chọn một trường trong nước, lúc cơm tối còn nói muốn cắt hết tiền học phí và tiền sinh hoạt của Tần Lộ Dịch, hai cha con cãi lộn rất không vui. Mẹ kế Trần Uẩn kẹp ở giữa lại là người lo lắng nhất, thừa dịp Tần Lễ đang gọi điện thoại trong phòng làm việc mà lén cầm thẻ ngân hàng lại đây.
Từ lâu cô đã lường trước bản thân không thể thuyết phục được Tần Lộ Dịch, chỉ là không nghĩ tới Tần Lộ Dịch lại chẳng hề cho mình cơ hội nói chuyện.
“Vậy thì, dì tôn trọng suy nghĩ của con, ” Trần Uẩn tìm từ, mở miệng lần nữa, cũng đặt thẻ ngân hàng trên tay mình lên bàn vi tính của Tần Lộ Dịch, “Trong thẻ này có 50 nghìn đồng, khai giảng phải tiêu dùng khá nhiều, con bỏ cái nào vào hộp, khi nào thẻ hết tiền thì cứ nói với dì, dì gửi thêm cho.”
“Không cần đâu dì, ” Tần Lộ Dịch không có ý muốn, “Tự con có tiền.”
Cảm xúc trong đôi mắt màu nâu nhạt của Tần Lộ Dịch rất nhạt nhòa, Trần Uẩn thì càng lo lắng. Lộ Dịch là một đứa trẻ rất ưu tú, từ khi cô đến nhà họ Tần một năm trước liền biết. Từ sâu trong đáy lòng cô rất muốn có một đứa con của mình và Tần Lễ, nhưng ngại bởi suy nghĩ của Tần Lộ Dịch, trước khi cô gả vào đã chuẩn bị không sinh rồi, vừa vào cửa là bắt đầu hết lòng muốn xây dựng mối quan hệ tốt đẹp với Tần Lộ Dịch.
Nhưng Tần Lộ Dịch luôn thờ ơ với cô, Tần Lễ rất phản cảm chuyện này, cho là Tần Lộ Dịch không biết tốt xấu. Nhưng Trần Uẩn biết, Tần Lộ Dịch không có ý kiến gì với mình cả, hắn tạm thời không thể hoàn toàn tiếp nhận mình cũng là chuyện bình thường.
Khi Trần Uẩn bối rối chúc ngủ ngon xoay người muốn rời đi, Tần Lộ Dịch bất ngờ lên tiếng.
“Dì, trong nhà này, dì và ba con là chủ, rất nhiều khi quyết định cũng không cần quá suy xét tới con, dù sao thì cuối cùng con cũng sẽ rời khỏi nơi này để xây dựng gia đình cho mình.”
Lời này có ý riêng, Trần Uẩn sững sờ ở cửa còn chưa chờ nghĩ lại, Tần Lộ Dịch đã chúc cô ngủ ngon cũng khép cửa phòng lại.
Chờ khi Trần Uẩn về phòng, Tần Lễ đã nằm ở trên giường đeo kính đọc sách, thấy cô vào liền để sách xuống, nói như đã liệu trước: “Khuyên không nổi đi?”
Trần Uẩn chần chờ thuật lại câu nói vừa nãy của Tần Lộ Dịch cho Tần Lễ nghe, sau đó hỏi: “Ông Tần, ông nói coi, Lộ Dịch nó có ý gì?”
Trong lòng cô mặc dù có suy đoán mơ hồ, nhưng Trần Uẩn không dám kết luận ngay được. Lộ Dịch bảo mình có thể yên tâm mạnh dạn đi sinh con, hắn không có ý kiến?
Trên mặt Tần Lễ chợt lóe vẻ nhẹ nhõm, cũng rất trực tiếp: “Có lẽ là ý mà em nghĩ đó.”
Lòng của hai cha con đều tựa gương sáng, chỉ có Trần Uẩn là lăn qua lộn lại cả đêm mơ hồ không sao ngủ ngon cho được.
Buổi sáng cách một ngày.
“Mấy đồ ăn này mang tới phòng ngủ phải biết chia cho bạn cùng phòng, ga giường chăn nệm mẹ chuẩn bị cho con thêm hai bộ, chịu khó thay đó!”
“Trước khi vào trường thì bảo anh con dẫn con đi ăn bữa ngon, đừng có suốt ngày ăn mấy thứ thực phẩm rác có lượng calorie cao biết chưa?”
Quý Dương thở hổn hển nâng hết đống hành lý bỏ vào cốp sau, vâng dạ đáp lại lời dặn của ba mẹ.
Mẹ cậu thấy cậu ngoan, lặng lẽ nhét cho cậu một xấp tiền mặt.
Đại học S cách thành phố cậu ở khoảng 4 tiếng đường xe, anh cậu xin nghỉ đưa cậu đến trường.
(Nhớ lại)
Đám người trong lớp nói chuyện tới khí thế ngất trời, họ chỉ mới là sinh viên năm nhất cuối cùng cũng đã tới lúc chào đón tân sinh viên được một lần, đa số mọi người rất kích động. Nói tới chuyện chào đón người mới, Quý Dương mắc bệnh lười cũng chả muốn đi, vì vậy yên lặng che giấu trong lớp chuẩn bị không nói chuyện để có thể tránh được một kiếp.
Ai ngờ cố vấn học tập không hỏi gì hết, mà trực tiếp thông báo một list tên sinh viên lúc đó sẽ đi theo thầy tổ chức việc đón người mới, bên trong bất ngờ có tên của Quý Dương.
“Xui quá, ” Quý Dương la khổ, bị dây an toàn làm vướng lại nên không ngã xuống được.
Quý Hạo liếc nhìn cậu từ trong gương chiếu hậu, “Sao vậy?”
“Cố vấn bảo em đi đón người mới, ” Quý Dương đắng cay sâu sắc, “Thời tiết nóng như này, không muốn nhúc nhích.”
“Không phải đúng lúc lắm à.” Quý Hạo đỡ vô-lăng xoay nửa vòng, cười nói: “Lúc đi đón người mới phải ngắm nghía mấy cậu đàn em cho cẩn thận, xem có ai được hay không, cũng nhanh chóng giải quyết vấn đề cá nhân.”
Nói cũng hơi có lý, Quý Dương mím môi, xem như là thoáng có thêm chút động lực.
Chờ khi đến trường, Quý Dương không cho anh cậu đưa nữa, tự mình kéo hành lý xuống, hỏi thăm cô quản lý KTX chút rồi lên lầu. Mở cửa phòng ngủ, căn phòng bốn người đã có ba người đến, cậu là người đến trễ nhất. Lúc này trên bàn cậu đã đổ đầy đồ ăn mà ba đứa bạn cùng phòng mang tới, trời nam biển bắc cái gì cũng có.
Trong phòng ngủ của Quý Dương ngoại trừ một tên học bá đọc sách không ngày không đêm, còn lại kể cả cậu đều là nên học thì học, nên chơi thì chơi. Lúc này có hai người mới đến đã bắt đầu ghép đôi chơi game. Học bá tên Địch Tử Triết, hai người đang chơi game một người tên Viên Hiểu Huy một người tên Lô Hạo. Tính của họ cũng không tệ, cho nên ở chung phòng ngủ cũng rất hài hòa thân thiết.
Quý Dương chào họ một cái, hai anh em đang ở trong game lập tức quay đầu nói: “Mày chờ, tụi tao đánh xong ván này mới nói chuyện với mày!”
Quý Dương sững sờ, đây là chuyện giề?
Nhưng hai người đang chơi game không rảnh đáp lại, Quý Dương chỉ có thể làm mặt không hiểu đi trải giường chiếu trước.
Chờ cậu trải giường xong, hai người cuối cùng cũng xong 1 trận, họ lập tức một trước một sau nhào lên cản lại Quý Dương, một thằng mắt tỏa sáng một tên mặt tự hào.
“Dương Dương, mày đúng là cho phòng mình mặt mũi mà!”
“Đại thần như Louie mà mày cũng có thể giết năm lần, ha ha ha ha, lúc nãy Lô Hạo xem video với tao còn tưởng mình nhìn nhầm.”
Quý Dương được họ khen có hơi xấu hổ, thoái thác một cách súc tích: “Là do mạng của Louie.”
“Mặc kệ có phải do mạng hay không, ” Viên Hiểu Huy mở weibo cho cậu xem chủ đề đang đứng top bây giờ, “Cái chủ đề #Louie 1 ván bị giết năm lần # này đã đứng trong top 3 rất lâu rồi, sức nóng càng ngày càng cao, giờ mày ở trong game cũng sắp được mọi người biết hết.”
Quý Dương vội vã mở weibo của mình, nhấn vào trong chủ đề thấy live stream ngày hôm qua đã được người ta quay lại làm thành video, còn có người cắt nối biên tập Quý Dương đơn phương giết Louie năm lần, có người nhiệt tình thảo luận mạng nhà Louie có phải là người quen hay không.
Trong đó có một weibo đăng lại và bình luận cũng rất cao.
Không muốn nói chuyện ê hê hê: Cái gì cũng không nói, nếu là người quen của mạng nhà Louie, tui đã sửa lại ID hê hê hê hê.
Phía dưới kèm theo một tấm hình, nhân vật game trong hình có cái tên rất bắt chước: Dương Dương hông muốn rời giường.
Bình luận ào ào tỏ ý muốn noi theo.
Cái đết gì chứ! Quý Dương nhìn bình luận ảnh một đống, toàn một kiểu Dương Dương, vô cùng bối rối.
“Anh em, mày hot rồi, ” Viên Hiểu Huy vỗ vai Quý Dương, “Sang rồi thì đừng quên người ta đó.”
“Chưa gì tao đã thấy hơi sợ.” Quý Dương ngồi xuống mở vi tính vào game, đúng như mình đoán, lời mời kết bạn sắp nổ tung luôn rồi. Cậu bất chấp tất cả tắt chức năng thêm bạn trước, sau đó nhắc nhở hai thằng bạn cùng phòng: “Tụi bây đừng có tuôn ID game của tao ra đó.”
Internet là Internet, nếu liên lụy đến hiện thực thì rất đáng sợ.
“Vậy mày đổi lại đi.” Lô Hào thèm nhỏ dãi nói: “Giờ mày đổi lại, tao sẽ đổi thành ID của mày trong một giây, cũng coi như có tiếp xúc với Lộ thần hê hê.”
“Mày đúng là bỉ ổi, ” Quý Dương đẩy mặt Lô Hạo, “Nghĩ đẹp quá ha.”
Đây chính là ID giết qua Louie năm lần đó, giữ lại chút dư vị thì hay hơn, nếu đặt ở trong tiểu thuyết, cậu đây chính là yêu tinh làm Lộ Dịch ấn tượng sâu sắc he he he.
Bên khác.
Máy bay từ thành phố A đến thành phố S đúng giờ hạ cánh, Tần Lộ Dịch cũng không biết là đang có một chàng yêu tinh đang nằm mơ. Hắn gọi điện cho người bên đại lý bất động sản đã hẹn trước, báo thời gian gặp, mở màn hình tán gẫu, bên trong đang thảo luận về kế hoạch thừa dịp chủ đề lần này chuẩn bị nấu một độ hot của nhân viên live stream Ngôi Cao.
Tần Lộ Dịch cũng không tham dự vào việc này, hắn chỉ ký hợp đồng với Ngôi Cao trong vòng một năm, chỉ cần Ngôi Cao không ảnh hưởng đến cuộc sống của hắn, hành vi theo đuổi lợi ích lớn nhất của Ngôi Cao cũng không có gì đáng trách.
Nhưng vì phải live stream nên hắn cũng không tính ở phòng ngủ của trường, quanh trường có mấy tiểu khu hoàn cảnh cũng không tệ, Tần Lộ Dịch chuẩn bị thuê một căn nhà trọ trước.
Hắn và Tần Lễ từ lâu đã có quan niệm khác nhau, Tần Lễ cho rằng giáo dục nước ngoài sẽ giúp ích cho tương lai của Tần Lộ Dịch hơn, vả lại nhà ông ngoại của Tần Lộ Dịch ở ngay nước M, vì thế độc đoán quyết định cho hắn ra nước ngoài. Tần Lộ Dịch vốn đã không thích ra nước ngoài, cách làm cố chấp của Tần Lễ càng khiến hắn muốn phản kháng.
Thi đại học xong hắn tự chủ trương điền nguyện vọng, lúc trước hắn đã dự đoán được Tần Lễ sẽ lấy gì đấy để uy hiếp mình. Tần Lộ Dịch cũng không muốn vì chuyện tiền bạc mà bị người sắp đặt, cho nên lựa chọn mở live stream ở trên mạng.
Tần Lộ Dịch làm việc luôn rất có chủ kiến của bản thân, từ nhỏ đến lớn, chỉ cần là chuyện hắn quyết định phải làm, thì không có chuyện nào là không đạt được mục tiêu trong mong muốn. Dù là game hay là chuyện khác, hắn đều thích dự tính từng bước chính xác trước, có thể suy tính mọi chuyện một cách lý trí, Tần Lộ Dịch không bao giờ thích phạm sai lầm.
Tuy nhiên, hắn mở tin tức bị click sập trên truyền thông hai ngày nay, nhìn cái ID “Dương Dương không muốn rời giường” đã xuất hiện rất nhiều lần, làm hắn không thể không ấn tượng sâu sắc. Chuyện này vẫn nói cho hắn biết, không có gì là có thể dự tính hoàn toàn chính xác được, bất kì lúc nào nơi nào trong cuộc sống đều có thể có chuyện bất ngờ xảy ra.
Tần Lộ Dịch tắt vi tính, tựa lưng vào ghế dụi dụi mắt. Ngón tay hắn thon dài, móng tay cũng được cắt rất ngay ngắn, nhắm mắt lại vẫn có thể nhìn thấy đường nét của đôi mắt góc cạnh hơn người phương Đông một ít, mái tóc màu nâu cũng hơi khác biệt, đây là lý do vì sao bề ngoài của hắn giống với mẹ ruột của mình hơn.
Lúc này, cửa phòng bị người gõ nhẹ hai cái, Tần Lộ Dịch mở mắt ra.
“Lộ Dịch, dì có thể vào không?” Một giọng nữ dịu dàng vang lên.
Hắn đứng dậy đi mở cửa, chỉ mở ra khoảng nửa người liền dừng lại, cũng không có ý để người ngoài cửa bước vào, “Dì có chuyện gì không?”
Trần Uẩn ở ngoài cửa không nhịn được lộ vẻ khó xử với sự lạnh nhạt của Tần Lộ Dịch, cô gắng gượng nở nụ cười dịu dàng hỏi: “À, dì muốn nói chuyện với con về vụ trường học, mình có thể vào phòng rồi nói không?”
Lúc này, Tần Lộ Dịch mới lùi ra sau một bước, tiếp đó xoay người vào trước. Trần Uẩn vào phòng theo hắn, liếc mắt là thấy rương hành lý đã được dọn xong bên giường, hiển nhiên Tần Lộ Dịch đã chuẩn bị rời đi xong hết cả.
Không chờ cô mở miệng đã nghe Tần Lộ Dịch nói: “Con sẽ đến trường trước một tuần, cũng là vào ngày mai, mọi người bận việc không cần tiễn con, bên ba con sau này cũng phiền dì quan tâm rồi.”
Lý do thoái thác trăm đi nghìn về trong lòng Trần Uẩn trước khi gõ cửa phòng Tần Lộ Dịch chưa gì đã bị kẹt lại.
Tần Lộ Dịch rất giống cha hắn, không nói chuyện quá nhiều, nhưng chỉ cần mở miệng nói là dù có giọng điệu nhẹ nhàng mấy đi nữa cũng không cho phản bác, cắt đứt đường sống lại cẩn thận chặt chẽ.
Cha Tần Lộ Dịch – Tần Lễ đang nổi giận bởi vì Tần Lộ Dịch không nghe ông sắp xếp, cố ý tự chọn một trường trong nước, lúc cơm tối còn nói muốn cắt hết tiền học phí và tiền sinh hoạt của Tần Lộ Dịch, hai cha con cãi lộn rất không vui. Mẹ kế Trần Uẩn kẹp ở giữa lại là người lo lắng nhất, thừa dịp Tần Lễ đang gọi điện thoại trong phòng làm việc mà lén cầm thẻ ngân hàng lại đây.
Từ lâu cô đã lường trước bản thân không thể thuyết phục được Tần Lộ Dịch, chỉ là không nghĩ tới Tần Lộ Dịch lại chẳng hề cho mình cơ hội nói chuyện.
“Vậy thì, dì tôn trọng suy nghĩ của con, ” Trần Uẩn tìm từ, mở miệng lần nữa, cũng đặt thẻ ngân hàng trên tay mình lên bàn vi tính của Tần Lộ Dịch, “Trong thẻ này có 50 nghìn đồng, khai giảng phải tiêu dùng khá nhiều, con bỏ cái nào vào hộp, khi nào thẻ hết tiền thì cứ nói với dì, dì gửi thêm cho.”
“Không cần đâu dì, ” Tần Lộ Dịch không có ý muốn, “Tự con có tiền.”
Cảm xúc trong đôi mắt màu nâu nhạt của Tần Lộ Dịch rất nhạt nhòa, Trần Uẩn thì càng lo lắng. Lộ Dịch là một đứa trẻ rất ưu tú, từ khi cô đến nhà họ Tần một năm trước liền biết. Từ sâu trong đáy lòng cô rất muốn có một đứa con của mình và Tần Lễ, nhưng ngại bởi suy nghĩ của Tần Lộ Dịch, trước khi cô gả vào đã chuẩn bị không sinh rồi, vừa vào cửa là bắt đầu hết lòng muốn xây dựng mối quan hệ tốt đẹp với Tần Lộ Dịch.
Nhưng Tần Lộ Dịch luôn thờ ơ với cô, Tần Lễ rất phản cảm chuyện này, cho là Tần Lộ Dịch không biết tốt xấu. Nhưng Trần Uẩn biết, Tần Lộ Dịch không có ý kiến gì với mình cả, hắn tạm thời không thể hoàn toàn tiếp nhận mình cũng là chuyện bình thường.
Khi Trần Uẩn bối rối chúc ngủ ngon xoay người muốn rời đi, Tần Lộ Dịch bất ngờ lên tiếng.
“Dì, trong nhà này, dì và ba con là chủ, rất nhiều khi quyết định cũng không cần quá suy xét tới con, dù sao thì cuối cùng con cũng sẽ rời khỏi nơi này để xây dựng gia đình cho mình.”
Lời này có ý riêng, Trần Uẩn sững sờ ở cửa còn chưa chờ nghĩ lại, Tần Lộ Dịch đã chúc cô ngủ ngon cũng khép cửa phòng lại.
Chờ khi Trần Uẩn về phòng, Tần Lễ đã nằm ở trên giường đeo kính đọc sách, thấy cô vào liền để sách xuống, nói như đã liệu trước: “Khuyên không nổi đi?”
Trần Uẩn chần chờ thuật lại câu nói vừa nãy của Tần Lộ Dịch cho Tần Lễ nghe, sau đó hỏi: “Ông Tần, ông nói coi, Lộ Dịch nó có ý gì?”
Trong lòng cô mặc dù có suy đoán mơ hồ, nhưng Trần Uẩn không dám kết luận ngay được. Lộ Dịch bảo mình có thể yên tâm mạnh dạn đi sinh con, hắn không có ý kiến?
Trên mặt Tần Lễ chợt lóe vẻ nhẹ nhõm, cũng rất trực tiếp: “Có lẽ là ý mà em nghĩ đó.”
Lòng của hai cha con đều tựa gương sáng, chỉ có Trần Uẩn là lăn qua lộn lại cả đêm mơ hồ không sao ngủ ngon cho được.
Buổi sáng cách một ngày.
“Mấy đồ ăn này mang tới phòng ngủ phải biết chia cho bạn cùng phòng, ga giường chăn nệm mẹ chuẩn bị cho con thêm hai bộ, chịu khó thay đó!”
“Trước khi vào trường thì bảo anh con dẫn con đi ăn bữa ngon, đừng có suốt ngày ăn mấy thứ thực phẩm rác có lượng calorie cao biết chưa?”
Quý Dương thở hổn hển nâng hết đống hành lý bỏ vào cốp sau, vâng dạ đáp lại lời dặn của ba mẹ.
Mẹ cậu thấy cậu ngoan, lặng lẽ nhét cho cậu một xấp tiền mặt.
Đại học S cách thành phố cậu ở khoảng 4 tiếng đường xe, anh cậu xin nghỉ đưa cậu đến trường.
(Nhớ lại)
Đám người trong lớp nói chuyện tới khí thế ngất trời, họ chỉ mới là sinh viên năm nhất cuối cùng cũng đã tới lúc chào đón tân sinh viên được một lần, đa số mọi người rất kích động. Nói tới chuyện chào đón người mới, Quý Dương mắc bệnh lười cũng chả muốn đi, vì vậy yên lặng che giấu trong lớp chuẩn bị không nói chuyện để có thể tránh được một kiếp.
Ai ngờ cố vấn học tập không hỏi gì hết, mà trực tiếp thông báo một list tên sinh viên lúc đó sẽ đi theo thầy tổ chức việc đón người mới, bên trong bất ngờ có tên của Quý Dương.
“Xui quá, ” Quý Dương la khổ, bị dây an toàn làm vướng lại nên không ngã xuống được.
Quý Hạo liếc nhìn cậu từ trong gương chiếu hậu, “Sao vậy?”
“Cố vấn bảo em đi đón người mới, ” Quý Dương đắng cay sâu sắc, “Thời tiết nóng như này, không muốn nhúc nhích.”
“Không phải đúng lúc lắm à.” Quý Hạo đỡ vô-lăng xoay nửa vòng, cười nói: “Lúc đi đón người mới phải ngắm nghía mấy cậu đàn em cho cẩn thận, xem có ai được hay không, cũng nhanh chóng giải quyết vấn đề cá nhân.”
Nói cũng hơi có lý, Quý Dương mím môi, xem như là thoáng có thêm chút động lực.
Chờ khi đến trường, Quý Dương không cho anh cậu đưa nữa, tự mình kéo hành lý xuống, hỏi thăm cô quản lý KTX chút rồi lên lầu. Mở cửa phòng ngủ, căn phòng bốn người đã có ba người đến, cậu là người đến trễ nhất. Lúc này trên bàn cậu đã đổ đầy đồ ăn mà ba đứa bạn cùng phòng mang tới, trời nam biển bắc cái gì cũng có.
Trong phòng ngủ của Quý Dương ngoại trừ một tên học bá đọc sách không ngày không đêm, còn lại kể cả cậu đều là nên học thì học, nên chơi thì chơi. Lúc này có hai người mới đến đã bắt đầu ghép đôi chơi game. Học bá tên Địch Tử Triết, hai người đang chơi game một người tên Viên Hiểu Huy một người tên Lô Hạo. Tính của họ cũng không tệ, cho nên ở chung phòng ngủ cũng rất hài hòa thân thiết.
Quý Dương chào họ một cái, hai anh em đang ở trong game lập tức quay đầu nói: “Mày chờ, tụi tao đánh xong ván này mới nói chuyện với mày!”
Quý Dương sững sờ, đây là chuyện giề?
Nhưng hai người đang chơi game không rảnh đáp lại, Quý Dương chỉ có thể làm mặt không hiểu đi trải giường chiếu trước.
Chờ cậu trải giường xong, hai người cuối cùng cũng xong 1 trận, họ lập tức một trước một sau nhào lên cản lại Quý Dương, một thằng mắt tỏa sáng một tên mặt tự hào.
“Dương Dương, mày đúng là cho phòng mình mặt mũi mà!”
“Đại thần như Louie mà mày cũng có thể giết năm lần, ha ha ha ha, lúc nãy Lô Hạo xem video với tao còn tưởng mình nhìn nhầm.”
Quý Dương được họ khen có hơi xấu hổ, thoái thác một cách súc tích: “Là do mạng của Louie.”
“Mặc kệ có phải do mạng hay không, ” Viên Hiểu Huy mở weibo cho cậu xem chủ đề đang đứng top bây giờ, “Cái chủ đề #Louie 1 ván bị giết năm lần # này đã đứng trong top 3 rất lâu rồi, sức nóng càng ngày càng cao, giờ mày ở trong game cũng sắp được mọi người biết hết.”
Quý Dương vội vã mở weibo của mình, nhấn vào trong chủ đề thấy live stream ngày hôm qua đã được người ta quay lại làm thành video, còn có người cắt nối biên tập Quý Dương đơn phương giết Louie năm lần, có người nhiệt tình thảo luận mạng nhà Louie có phải là người quen hay không.
Trong đó có một weibo đăng lại và bình luận cũng rất cao.
Không muốn nói chuyện ê hê hê: Cái gì cũng không nói, nếu là người quen của mạng nhà Louie, tui đã sửa lại ID hê hê hê hê.
Phía dưới kèm theo một tấm hình, nhân vật game trong hình có cái tên rất bắt chước: Dương Dương hông muốn rời giường.
Bình luận ào ào tỏ ý muốn noi theo.
Cái đết gì chứ! Quý Dương nhìn bình luận ảnh một đống, toàn một kiểu Dương Dương, vô cùng bối rối.
“Anh em, mày hot rồi, ” Viên Hiểu Huy vỗ vai Quý Dương, “Sang rồi thì đừng quên người ta đó.”
“Chưa gì tao đã thấy hơi sợ.” Quý Dương ngồi xuống mở vi tính vào game, đúng như mình đoán, lời mời kết bạn sắp nổ tung luôn rồi. Cậu bất chấp tất cả tắt chức năng thêm bạn trước, sau đó nhắc nhở hai thằng bạn cùng phòng: “Tụi bây đừng có tuôn ID game của tao ra đó.”
Internet là Internet, nếu liên lụy đến hiện thực thì rất đáng sợ.
“Vậy mày đổi lại đi.” Lô Hào thèm nhỏ dãi nói: “Giờ mày đổi lại, tao sẽ đổi thành ID của mày trong một giây, cũng coi như có tiếp xúc với Lộ thần hê hê.”
“Mày đúng là bỉ ổi, ” Quý Dương đẩy mặt Lô Hạo, “Nghĩ đẹp quá ha.”
Đây chính là ID giết qua Louie năm lần đó, giữ lại chút dư vị thì hay hơn, nếu đặt ở trong tiểu thuyết, cậu đây chính là yêu tinh làm Lộ Dịch ấn tượng sâu sắc he he he.
Bên khác.
Máy bay từ thành phố A đến thành phố S đúng giờ hạ cánh, Tần Lộ Dịch cũng không biết là đang có một chàng yêu tinh đang nằm mơ. Hắn gọi điện cho người bên đại lý bất động sản đã hẹn trước, báo thời gian gặp, mở màn hình tán gẫu, bên trong đang thảo luận về kế hoạch thừa dịp chủ đề lần này chuẩn bị nấu một độ hot của nhân viên live stream Ngôi Cao.
Tần Lộ Dịch cũng không tham dự vào việc này, hắn chỉ ký hợp đồng với Ngôi Cao trong vòng một năm, chỉ cần Ngôi Cao không ảnh hưởng đến cuộc sống của hắn, hành vi theo đuổi lợi ích lớn nhất của Ngôi Cao cũng không có gì đáng trách.
Nhưng vì phải live stream nên hắn cũng không tính ở phòng ngủ của trường, quanh trường có mấy tiểu khu hoàn cảnh cũng không tệ, Tần Lộ Dịch chuẩn bị thuê một căn nhà trọ trước.
Hắn và Tần Lễ từ lâu đã có quan niệm khác nhau, Tần Lễ cho rằng giáo dục nước ngoài sẽ giúp ích cho tương lai của Tần Lộ Dịch hơn, vả lại nhà ông ngoại của Tần Lộ Dịch ở ngay nước M, vì thế độc đoán quyết định cho hắn ra nước ngoài. Tần Lộ Dịch vốn đã không thích ra nước ngoài, cách làm cố chấp của Tần Lễ càng khiến hắn muốn phản kháng.
Thi đại học xong hắn tự chủ trương điền nguyện vọng, lúc trước hắn đã dự đoán được Tần Lễ sẽ lấy gì đấy để uy hiếp mình. Tần Lộ Dịch cũng không muốn vì chuyện tiền bạc mà bị người sắp đặt, cho nên lựa chọn mở live stream ở trên mạng.
Tần Lộ Dịch làm việc luôn rất có chủ kiến của bản thân, từ nhỏ đến lớn, chỉ cần là chuyện hắn quyết định phải làm, thì không có chuyện nào là không đạt được mục tiêu trong mong muốn. Dù là game hay là chuyện khác, hắn đều thích dự tính từng bước chính xác trước, có thể suy tính mọi chuyện một cách lý trí, Tần Lộ Dịch không bao giờ thích phạm sai lầm.
Tuy nhiên, hắn mở tin tức bị click sập trên truyền thông hai ngày nay, nhìn cái ID “Dương Dương không muốn rời giường” đã xuất hiện rất nhiều lần, làm hắn không thể không ấn tượng sâu sắc. Chuyện này vẫn nói cho hắn biết, không có gì là có thể dự tính hoàn toàn chính xác được, bất kì lúc nào nơi nào trong cuộc sống đều có thể có chuyện bất ngờ xảy ra.
Bình luận truyện