Chương 15: 15:
Thời điểm cách Tết chỉ còn một tuần nữa, bột trên đùi Lương Diễm cuối cùng cũng được tháo bỏ.
Để ăn mừng việc này, Lương Diễm quyết định đến rạp xem phim.
Sau khi biết được cách thức ăn mừng này của Lương Diễm, Tiêu Lạc giơ nồi mờ mịt nhìn anh nửa ngày, sau đó mới ngơ ngác hỏi: "Nghệ sĩ các anh còn có thể tới rạp xem phim nữa hả? Tôi còn tưởng các anh chỉ cần lắp một máy chiếu phim nhỏ trong nhà là được rồi?"
Lương Diễm nghe thấy thế thì khịt mũi coi thường: "Máy chiếu ở nhà thì có ý nghĩa gì, xem phim đương nhiên phải tới rạp chiếu phim mới có không khí chứ!"
Bởi vì Lương Diễm nhất quyết muốn đi, nên Tiêu Lạc và Đỗ Vũ cuối cùng cũng miễn cưỡng quyết định đi cùng với Lương Diễm đi một chuyến tới rạp chiếu phim.
Nhớ tới lần trước chỉ đi một chuyến đến bệnh viện Tống Thành cùng Lương Diễm, thậm chí hai người còn không đứng trong cùng một bức ảnh mà đã bị lên hotsearch vài hôm liền, cho nên bây giờ ra ngoài, Tiêu Lạc cũng phải trang bị đầy đủ.
Cô mặc áo khoác dài màu đen, quần legging phối với boots đen, kết hợp với khăn quàng cùng mũ lưỡi trai cũng màu đen, chỉ cần đứng trong tối sẽ gần như hòa vào bóng tối.
Trước lúc ra cửa Tiêu Lạc đứng trước gương vốn đang lo là chỉ đi xem một bộ phim thì ăn mặc thế này có phải là chuyện bé xé ra to quá không, thế nhưng sau khi gặp Đỗ Vũ liền biết được bản thân chưa nhận thức đủ về mức độ nổi tiếng của Lương Diễm.
Bởi vì Đỗ Vũ mặc một chiếc áo khoác dài rộng thùng thình, đội mũ rồi quấn khăn dài che nửa mặt dưới, cả người chỉ để lộ ra đôi mắt bên ngoài.
Trái lại so với Tiêu Lạc và Đỗ Vũ, đương sự là Lương Diễm lại ăn mặc thoải mái dễ chịu hơn một chút.
Anh mặc một chiếc áo khoác ngắn màu đen với quần jeans xanh đậm, dưới chân đi đôi giày thể thao màu trắng.
Không mang khẩu trang mà phối với một chiếc kính gọng đen.
Cả người nhìn qua trông rất nhẹ nhàng, sạch sẽ.
Trông rất giống với sinh viên.
Quả thực là có chút đẹp trai.
Tiêu Lạc liếc mắt nhìn Lương Diễm một cái, lại không nhịn được mà nhìn thêm một cái nữa.
Lương Diễm phát hiện, nhỏ giọng hỏi cô: "Làm sao vậy?"
Tiêu Lạc phản ứng cực nhanh mà nói: "Không có gì, tôi chỉ lo là anh mặc như này sẽ bị fan nhận ra mất."
Ba người chọn xem suất chiếu lúc 10h, cho nên vẫn còn dư dả thời gian ở bên ngoài ăn tối.
Món chính hôm nay là [gà sốt dầu mè với gừng cát], ngoài ra còn có [ măng hầm thịt ].
"Gà sốt dầu mè với gừng cát" nghe có vẻ rất phức tạp nhưng thật ra không khác với gà nấu coca là mấy.
Đầu bếp ở nhà hàng thường sẽ dùng gừng thông thường thay cho gừng cát, nếu như thật sự nấu gà với gừng cát tươi mới là sự kết hợp hoàn hảo.
Đối với Lương Diễm mà nói thì chỉ cần trên bàn cơm có gà thì bữa đó coi như phong phú, nhưng so với "gà sốt dầu mè với gừng cát" thì Tiêu Lạc lại thích món "măng hầm thịt" hơn.
Nguyên liệu gồm có vài miếng măng xuân, một miếng thịt ba chỉ và một con heo quay ăn kèm với gừng và hành lá, được hầm trên lửa nhỏ nên mất khá nhiều thời gian.
Từ cách trình bày tới gia vị, nước súp trong đến nỗi có thể nhìn thấy được đáy, khi nếm thử mới nhận ra rằng tất cả các vị đều được hòa quyện trong món súp tưởng như thanh đạm này.
Món ăn này, hương vị tuyệt vời này hoàn toàn không tương xứng với vẻ ngoài của nó.
Giống như mỹ nhân, đẹp từ cốt cách chứ không phải từ vẻ bề ngoài.
Bởi vì đồ ăn rất ngon, cho nên Tiêu Lạc uống thêm vài bát, mới cảm thấy mãn nguyện mà buông đũa.
Hơn nữa âm thầm quyết định, có cơ hội nhất định phải đưa Túc Tiểu Mễ tới nếm thử món măng hầm thịt của nhà hàng này.
- ---
Một bữa cơm ba người từ từ chậm rãi ăn hết hơn 2 tiếng, cho nên khi tới rạp chiếu phim thì còn không đến 15 phút nữa là tới suất chiếu.
Có lẽ là do đã 10h tối rồi nên sảnh mua vé không có nhiều người xếp hàng, nhưng thật ra số người tan cuộc hướng ra ngoài rạp chiếu phim lại không ít.
Ba người tách ra hành động.
Tiêu Lạc phụ trách lấy vé xem phim, Đỗ Vũ lại phụ trách chuẩn bị đồ ăn và nước uống, mà điều duy nhất Lương Diễm phải làm đó là tìm một góc khuất ít ánh sáng đẩy xe lăn tới đợi ở đó, sau đó chờ Tiêu Lạc lấy vé xong thì nhân lúc thần không biết quỷ không hay len lén vào phòng chiếu phim.
Thời điểm lấy vé, Tiêu Lạc vẫn luôn âm thầm lưu ý tới động tĩnh phía sau, sợ rằng Lương Diễm sẽ bị fans nhận ra.
Cũng may cho tới lúc cô lấy xong vé đi tới chỗ Lương Diễm cũng chưa có ai phát hiện Lương Diễm đang ngồi trong góc.
Kết quả khi Tiêu Lạc vừa mới vòng qua phía sau Lương Diễm chuẩn bị đẩy anh đi tới cổng soát vé, thì một giọng nói run rẩy vì hưng phấn rất nhỏ đột nhiên nhẹ nhàng vang lên phía sau hai người: "........Lương Diễm?"
Tiêu Lạc theo bản năng mà chuẩn bị mở miệng thay Lương Diễm phản bác, nhưng không ngờ Lương Diễm lại thản nhiên mà mở miệng thừa nhận: "Xin chào!"
Cô gái nhỏ mặc áo khoác có hình chuột Mickey cắt tóc học sinh khiếp sợ mà trợn to mắt nhìn hai người, dường như vẫn chưa thể tin nổi, sau đó xác nhận lại một lần nữa: "Trời ạ, anh đúng là Lương Diễm sao? Em không phải là đang nằm mơ đúng không?"
Lương Diễm gật gật đầu: "Phải, là anh."
Khi nói, anh cũng không biểu lộ cảm xúc gì, thậm chí cũng chưa cười, nhưng giọng nói lại vô cùng dịu dàng.
Cô bé há to miệng vừa mới chuẩn bị hét lên thì Lương Diễm đã phản ứng cực nhanh đưa tay lên miệng ra dấu ngăn cản.
Cô bé rất nghe lời mà im lặng, chỉ là vẫn không chớp mắt nhìn Lương Diễm, tựa như đang nhìn một vật gì đó rất quý giá.
Lương Diễm nhân cơ hội đó quay đầu lại dùng ánh mắt ý bảo Tiêu Lạc rời đi.
Tiêu Lạc lập tức đẩy Lương Diễm đi về phía cổng soát vé, vừa mới đi được hai bước thì cô gái nhỏ đột nhiên đuổi theo, sau đó khẽ nói với Tiêu Lạc: "Chúc anh chị hạnh phúc! Trăm năm hoà hợp, sớm sinh quý tử nha!"
Tiêu Lạc: "....."
- ----
Bởi vì toàn bộ chuyện xảy ra trước đó, nên suốt quãng thời gian ngồi xem phim Tiêu Lạc cứ có chút thất thần.
Vậy cho nên ngay cả bộ phim chiếu cái gì cô cũng không để ý tới.
Thời điểm từ phòng chiếu phim đi ra Tiêu Lạc vô thức nhìn lại nơi gặp phải cô bé đó, rất may là đối phương đã sớm rời đi, nếu không Tiêu Lạc cũng không biết nên dùng vẻ mặt gì để đối diện cô bé.
Vốn tưởng rằng "Hành trình tới rạp chiếu phim" đầy ly kỳ hôm nay đã kết thúc, không ngờ là lúc ra đến bãi đỗ xe lại xảy ra sự cố ngoài ý muốn.
Một nhóm nam nữ trẻ tuổi say khướt đang ngồi xổm trước bãi đỗ xe vừa hút thuốc vừa nói chuyện, mà xe của Tiêu Lạc lại vừa vặn đỗ ở bên trong cùng với dãy xe của họ.
So với tình huống bị chặn ở bãi đỗ xe mà không có cách để liên hệ với chủ xe trước kia, thì hôm nay ít nhất còn có "oan có đầu, nợ có chủ".
Cho nên ban đầu Tiêu Lạc không nghĩ tới tình huống này có gì không ổn.
Những tình huống như thế này thì cả Đỗ Vũ và Lương Diễm đều không tiện ra mặt, cho nên Tiêu Lạc bảo hai người đứng bên cạnh chờ, tự mình ra nhờ mỗi người dịch xe một chút.
Ai ngờ Tiêu Lạc còn chưa nói xong, một đôi tình nhân trong nhóm bắt đầu cãi nhau.
Mà nguyên nhân cãi nhau là do cô gái kia cảm thấy bạn trai mình có nhìn lén Tiêu Lạc vài lần.
Người uống say vốn dĩ là mất lí trí, vì thế hai người rất nhanh đã từ cãi nhau thành mắng chửi, hơn nữa còn có xu hướng chuẩn bị đánh lộn.
Tiêu Lạc trợn mắt há hốc mồm mà nhìn biến cố vừa bất thình lình xảy ra, đang do dự có nên đi đến đó hay không thì trên vai bỗng xuất hiện một đôi tay.
Giây tiếp theo liền nghe được âm thanh Lương Diễm nhẹ nhàng chậm rãi mà kiên định vang lên: "Lạc Lạc, ra sau lưng tôi đi."
Tiêu Lạc không chút suy nghĩ liền từ chối: "Không cần đâu."
Lương Diễm vừa thấy cô từ chối, bàn tay đặt trên vai cô lập tức tăng thêm một chút lực đạo, giọng nói cũng trầm hơn một chút: "Nghe lời!"
Tiêu Lạc cuối cùng vẫn phải đứng sau Lương Diễm, mà đôi tình nhân trước mặt cũng đã bắt đầu động thủ.
Tuy nói là cô gái kia là người gây sự trước, nhưng bất kể vì lí do gì thì đàn ông đánh phụ nữ là không đúng, cho nên Tiêu Lạc vừa thấy cậu trai kia bắt đầu đánh trả, lập tức nhăn mày lại.
Tiêu Lạc cho là nhóm bạn trẻ đi cùng đôi nam nữ này sẽ tới hỗ trợ can ngăn, không ngờ bọn họ cứ như vậy cười hi hi ha ha mà nhìn cặp đôi này đánh lộn, sau đó nhìn cô gái kia càng ngày càng rơi vào thế hạ phong.
Tiêu Lạc vẫn đang do dự có nên đi báo với bảo vệ tới giải quyết hay không thì đột nhiên cô gái kia tóc tai bù xù lao tới chỗ Tiêu Lạc.
Tiêu Lạc: "......" Cô gái này thật đúng là có bệnh mà!
Tiêu Lạc nhẹ nhàng vung cánh tay khẽ đẩy cô gái này ra.
Cô gái vốn dĩ đã uống say khướt, Tiêu Lạc vừa mới hơi đẩy nhẹ một chút đã đứng không vững mà ngã xuống.
Cậu bạn trai lập tức thấy đau lòng bạn gái, chỉ thẳng ngón tay vào mặt Tiêu Lạc: "Muốn chết à?"
Tiêu Lạc không thể nhịn được nữa tiến lên một bước, dùng sức vặn cổ tay cậu nhóc đó.
Mà cùng lúc đó, Lương Diễm cũng từ xe lăn đứng lên, đấm một quyền thẳng vào bụng cậu ta.
Đỗ Vũ vừa ra ngoài nghe điện thoại, quay trở lại đã thấy Lương Diễm và Tiêu Lạc đánh nhau với người ta rồi.
Tiêu Lạc đánh nhau với người khác thì Đỗ Vũ có thể hiểu được.
Dù sao thì người ta cũng sinh ra trong gia đình võ thuật, có truyền thống gia tộc tốt đẹp, nhưng Lương Diễm đánh nhau lại ngoài dự đoán của Đỗ Vũ.
Dù sao thì Lương Diễm vừa mới tháo bột, vẫn còn phải dùng tới xe lăn đó!
Tuy rằng không biết vì lí do gì mà Lương Diễm muốn đánh lộn, nhưng Đỗ Vũ vẫn sầu não gia nhập cuộc chiến, quản hắn vì sao đánh nhau làm cái gì, trước tiên cứ lôi hắn từ trong vòng vây ra rồi hãy nói!
Nếu không đợi bảo vệ tới đây làm mọi chuyện rối tung lên, Lương Diễm chắc chắn sẽ gặp rắc rối mất.
麻油沙姜鸡 - Gà sốt dầu mè với gừng cát
腌笃鲜 - Măng hầm thịt
- -------------------------------------------------------
Editor có lời muốn nói:
Đây là truyện đầu tiên mình tập tành edit nên còn nhiều sai sót, hi vọng mọi người giúp đỡ chỉ ra lỗi sai để mình sửa nhaa!!
Cảm ơn bạn đã ghé thăm và đọc truyện, mọi người ghé qua hãy giúp mình để lại một vote nha
.
Bình luận truyện