Sau Khi Xuyên Thành Pháo Hôi, Tôi Lại Nổi Tiếng Lần Nữa!
Chương 120
Edit + beta: Iris
Phòng hóa trang chỉ có hắn cùng một người khác, giữa trưa, mọi người đều đi nghỉ ngơi, không có người muốn trang điểm lại.
Lily ngáp một cái, người bên cạnh bỗng nhiên hưng phấn vỗ hắn, "Cậu mau xem cái này!"
Hắn nhận điện thoại nhìn thoáng qua, là một cái lầu.
【 Hiện trường nhóm nữ, trình độ ca hát của Từ Kiêu như thế nào? 】
1L: # video # lâu chủ tới trước, trong dàn nghệ sĩ u1s1 cũng có thể tính là tầm trung đi.
2L: Vốn dĩ thấy lầu này còn muốn phun tào, nghe xong cảm giác vẫn ổn.
Nhưng chương trình thật sự tệ, tuyển chọn tùm lum.
3L: Chương trình nào tệ cơ? Mày chướng mắt chương trình giải trí hả? Thế thì đừng xem.
4L: Lầu trên đừng véo, người ta là hỏi Từ Kiêu hát thế nào, tôi thì cảm thấy không tồi.
5L: Là rất dễ nghe, nhả chữ rất có hương vị, nhưng ưu thế làm diễn viên hơn đi, bản lĩnh đọc lời thoại vẫn có.
6L: Phắc, tôi cảm thấy thật sự dễ nghe!
7L: Kiêu Hùng nhanh chóng tới bế Kiêu Kiêu một cái ~
......
48L: Hiện tại khen Từ Kiêu là chính xác sao? Giọng đại trà vậy mà còn mẹ nó có một đống người thổi phồng.
...
53L: Nghe thử một đoạn, hát như vầy mà có người nói dễ nghe, fan điếc à.
69L: Lầu trên là thuỷ quân đúng không? Click vào trang chủ mẹ nó toàn tiếng mắng chửi.
Tặng mày một câu, kiếm tiền dựa vào anh hùng bàn phím và mồm mép dơ bẩn sẽ bị nghiệp quật đó.
72L: Quay phim thì diễn ra cái quỷ gì không, vậy mà chăm mua hot search ghê.
Lily kéo xuống, vừa rồi hắn đọc chỉ có hơn 20 lầu, bây giờ reset trang thì có hơn 100 hồi đáp.
Người bên cạnh cũng nghiêng người, hắn kinh ngạc nhìn tình trạng cấu véo trên mạng.
"Tôi thấy Từ Kiêu hát cũng khá hay... sao lại cãi vã như vậy," người nọ lấy lại điện thoại và nói, "Xem ra người nổi tiếng đúng là có rất nhiều thị phi a."
"Này cũng hết cách, cậu có nghĩ thế không?" Người bạn cười khúc khích, đập vào vai hắn, "Cậu có nghĩ chúng ta nên nhân lúc Từ Kiêu dễ nói chuyện mà thêm tài khoản WeChat và xin chữ ký không? Khi hắn phát đạt thì chúng ta lời rồi! Ha ha!"
Lily khựng lại, vẻ mặt có chút phức tạp, trầm mặc không nói.
Trong căn phòng yên tĩnh chỉ có hai người bọn họ, đương nhiên người đó cũng nhận ra sự khác thường của Lily.
Là một người bạn, hắn đương nhiên biết biểu hiện của Lily có nghĩa là gì.
Chỉ là......
Hắn nghi hoặc nói: "Mấy ngày trước không phải cậu đã nói với tôi, cậu rất hâm mộ Từ Kiêu sao?"
Lily: "Haizz..."
"Haizz cái gì mà haizz!" Đáy mắt người nọ lóe lên tia hưng phấn, câu tay lên cổ Lily, "Ai da, cậu nhanh nói đi, có phải nghe ngóng được gì rồi không!"
Lily hơi do dự: "Không có gì đâu."
"Cứ nói đi!" Người bạn nói, "Dù sao ở đây chỉ có hai chúng ta, không có ai khác."
Lily có chút động tâm, từ khi phát hiện có chuyện không ổn, hắn rất muốn nói với các chị em xung quanh. Nhưng những người đó không có mặt ở hiện trường lúc đó, hắn cảm thấy có nói ra cảm giác của mình cũng vô ích, chỉ phí nước bọt.
"Được, vậy tôi nói cho cậu biết, " Lily ghé sát vào, nhỏ giọng nói, "Đây là tôi phát hiện ra, ngàn vạn lần đừng nói với ai khác."
Người bên cạnh không khỏi gật đầu: "Chắc chắn rồi, tôi nói ra để làm gì, cũng không có tiền!"
Lily bắt đầu kể.
"Vấn đề là, tôi không phụ trách Nghiêm Thành Du..."
Người nọ thốt lên: "Tôi cũng nghĩ vậy! Bảo sao trước đây tôi cảm thấy Nghiêm Thành Du kỳ quái!"
"Phải không, cậu cũng cảm thấy?!..."
"Trước đây tôi cảm thấy Nghiêm Thành Du rất kỳ quặc, cậu biết không, trước kia tôi ở khác đoàn phim với hắn, hắn thực sự là một người tốt. Nói thế nào nhỉ, hắn rất lịch sự, nhưng là loại người rất ít khi chú ý đến người khác!"
"Tôi đã rất sốc khi thấy hắn lấy điện thoại chụp ảnh trường qua", người bạn nhỏ giọng nói, "Thảo nào, cậu nói vậy làm tôi cũng thấy có gì đó hơi..."
"Đúng không! Còn có Trang Dục và Từ Kiêu, cậu có phát hiện không, Lâm Ý vừa rời đi là Từ Kiêu liền đột nhiên nổi tiếng..."
"Mé, hóa ra là như vậy, bảo sao tự dưng Từ Kiêu có tài nguyên tốt như vậy..."
"..."
Lúc này, mùa thu tháng mười vàng óng, mặt trời bên ngoài cửa sổ đang chiếu những ánh nắng ấm áp xuống mặt đất trước phòng thay đồ, không một gợn mây gió.
Trên bông hoa hồng không biết tên, con bướm khẽ vỗ cánh.
Mấy ngày sau, tại một tòa nhà cao tầng ở trung tâm thành phố A.
Ngụy Cảnh Thăng đập mạnh tập tài liệu xuống bàn, ánh sáng lạnh lẽo lóe lên sau cặp kính gọng vàng.
Chu Văn rụt cổ lại, nhìn hắn với vẻ mặt đau khổ: "Ngụy ca..."
Ngụy Cảnh Thăng làm động tác dừng lại đi, "Đừng gọi tôi là ca ca, làm nũng với tôi cũng vô dụng."
Ai làm nũng với anh hả, Chu Văn không thể nói ra, thở dài một tiếng: "Em sai rồi, em thực sự sai rồi."
"Cậu sai chỗ nào?" Ngụy Cảnh Thăng hừ lạnh một tiếng, "Cậu còn biết sai sao?"
"Ai ui lão đại, đừng nói móc em, em chỉ là sợ Trang Dĩnh tỷ mà..." Chu Văn xoa xoa ngón tay, "Hơn nữa, anh không biết Trang ca quan tâm đến Từ Kiêu bao nhiêu đâu. Đã nhiều năm như vậy, khó khăn lắm mới có người lọt vào mắt của đại băng sơn, em không đành lòng mà!"
"Cho nên cậu giấu tôi?" Ngụy Cảnh Thăng không giận mà còn cười, "Rất tốt."
"Anh à, em chỉ mới giấu có hơn hai tuần thôi," Chu Văn nuốt nước bọt, khổ sở nói, "Em thực sự sai rồi, em... em không cần thưởng cuối năm nữa là được rồi, thật đó!"
"Hơn nữa, Trang Dĩnh tỷ cũng không biết..."
"Muộn rồi," Ngụy Cảnh Thăng tháo kính gọng vàng, đặt sang một bên, nhíu mày xoa bóp sống mũi.
Chu Văn run rẩy nói: "...Sao vậy?..."
"Nếu như cậu sớm nói cho tôi biết, bên Trang Dĩnh sẽ kéo dài thêm được chút, cô ấy sẽ ra lại nước ngoài, nhưng bây giờ..."
Ngụy Cảnh Thăng chuyển máy tính cho Chu Văn, Chu Văn nuốt nước bọt, căng thẳng dịch ghế về phía trước.
Trên màn hình là những dòng chữ đen đậm cùng dấu chấm than-- [Giải trí tuyến một: Một người trong cuộc đã tiết lộ rằng Trang Dục có mối quan hệ thân thiết với nghệ sĩ nổi tiếng X dưới cờ của hắn!! 】
Ngụy Cảnh Thăng thở dài: "Cô ấy đã phát hiện rồi."
Phòng hóa trang chỉ có hắn cùng một người khác, giữa trưa, mọi người đều đi nghỉ ngơi, không có người muốn trang điểm lại.
Lily ngáp một cái, người bên cạnh bỗng nhiên hưng phấn vỗ hắn, "Cậu mau xem cái này!"
Hắn nhận điện thoại nhìn thoáng qua, là một cái lầu.
【 Hiện trường nhóm nữ, trình độ ca hát của Từ Kiêu như thế nào? 】
1L: # video # lâu chủ tới trước, trong dàn nghệ sĩ u1s1 cũng có thể tính là tầm trung đi.
2L: Vốn dĩ thấy lầu này còn muốn phun tào, nghe xong cảm giác vẫn ổn.
Nhưng chương trình thật sự tệ, tuyển chọn tùm lum.
3L: Chương trình nào tệ cơ? Mày chướng mắt chương trình giải trí hả? Thế thì đừng xem.
4L: Lầu trên đừng véo, người ta là hỏi Từ Kiêu hát thế nào, tôi thì cảm thấy không tồi.
5L: Là rất dễ nghe, nhả chữ rất có hương vị, nhưng ưu thế làm diễn viên hơn đi, bản lĩnh đọc lời thoại vẫn có.
6L: Phắc, tôi cảm thấy thật sự dễ nghe!
7L: Kiêu Hùng nhanh chóng tới bế Kiêu Kiêu một cái ~
......
48L: Hiện tại khen Từ Kiêu là chính xác sao? Giọng đại trà vậy mà còn mẹ nó có một đống người thổi phồng.
...
53L: Nghe thử một đoạn, hát như vầy mà có người nói dễ nghe, fan điếc à.
69L: Lầu trên là thuỷ quân đúng không? Click vào trang chủ mẹ nó toàn tiếng mắng chửi.
Tặng mày một câu, kiếm tiền dựa vào anh hùng bàn phím và mồm mép dơ bẩn sẽ bị nghiệp quật đó.
72L: Quay phim thì diễn ra cái quỷ gì không, vậy mà chăm mua hot search ghê.
Lily kéo xuống, vừa rồi hắn đọc chỉ có hơn 20 lầu, bây giờ reset trang thì có hơn 100 hồi đáp.
Người bên cạnh cũng nghiêng người, hắn kinh ngạc nhìn tình trạng cấu véo trên mạng.
"Tôi thấy Từ Kiêu hát cũng khá hay... sao lại cãi vã như vậy," người nọ lấy lại điện thoại và nói, "Xem ra người nổi tiếng đúng là có rất nhiều thị phi a."
"Này cũng hết cách, cậu có nghĩ thế không?" Người bạn cười khúc khích, đập vào vai hắn, "Cậu có nghĩ chúng ta nên nhân lúc Từ Kiêu dễ nói chuyện mà thêm tài khoản WeChat và xin chữ ký không? Khi hắn phát đạt thì chúng ta lời rồi! Ha ha!"
Lily khựng lại, vẻ mặt có chút phức tạp, trầm mặc không nói.
Trong căn phòng yên tĩnh chỉ có hai người bọn họ, đương nhiên người đó cũng nhận ra sự khác thường của Lily.
Là một người bạn, hắn đương nhiên biết biểu hiện của Lily có nghĩa là gì.
Chỉ là......
Hắn nghi hoặc nói: "Mấy ngày trước không phải cậu đã nói với tôi, cậu rất hâm mộ Từ Kiêu sao?"
Lily: "Haizz..."
"Haizz cái gì mà haizz!" Đáy mắt người nọ lóe lên tia hưng phấn, câu tay lên cổ Lily, "Ai da, cậu nhanh nói đi, có phải nghe ngóng được gì rồi không!"
Lily hơi do dự: "Không có gì đâu."
"Cứ nói đi!" Người bạn nói, "Dù sao ở đây chỉ có hai chúng ta, không có ai khác."
Lily có chút động tâm, từ khi phát hiện có chuyện không ổn, hắn rất muốn nói với các chị em xung quanh. Nhưng những người đó không có mặt ở hiện trường lúc đó, hắn cảm thấy có nói ra cảm giác của mình cũng vô ích, chỉ phí nước bọt.
"Được, vậy tôi nói cho cậu biết, " Lily ghé sát vào, nhỏ giọng nói, "Đây là tôi phát hiện ra, ngàn vạn lần đừng nói với ai khác."
Người bên cạnh không khỏi gật đầu: "Chắc chắn rồi, tôi nói ra để làm gì, cũng không có tiền!"
Lily bắt đầu kể.
"Vấn đề là, tôi không phụ trách Nghiêm Thành Du..."
Người nọ thốt lên: "Tôi cũng nghĩ vậy! Bảo sao trước đây tôi cảm thấy Nghiêm Thành Du kỳ quái!"
"Phải không, cậu cũng cảm thấy?!..."
"Trước đây tôi cảm thấy Nghiêm Thành Du rất kỳ quặc, cậu biết không, trước kia tôi ở khác đoàn phim với hắn, hắn thực sự là một người tốt. Nói thế nào nhỉ, hắn rất lịch sự, nhưng là loại người rất ít khi chú ý đến người khác!"
"Tôi đã rất sốc khi thấy hắn lấy điện thoại chụp ảnh trường qua", người bạn nhỏ giọng nói, "Thảo nào, cậu nói vậy làm tôi cũng thấy có gì đó hơi..."
"Đúng không! Còn có Trang Dục và Từ Kiêu, cậu có phát hiện không, Lâm Ý vừa rời đi là Từ Kiêu liền đột nhiên nổi tiếng..."
"Mé, hóa ra là như vậy, bảo sao tự dưng Từ Kiêu có tài nguyên tốt như vậy..."
"..."
Lúc này, mùa thu tháng mười vàng óng, mặt trời bên ngoài cửa sổ đang chiếu những ánh nắng ấm áp xuống mặt đất trước phòng thay đồ, không một gợn mây gió.
Trên bông hoa hồng không biết tên, con bướm khẽ vỗ cánh.
Mấy ngày sau, tại một tòa nhà cao tầng ở trung tâm thành phố A.
Ngụy Cảnh Thăng đập mạnh tập tài liệu xuống bàn, ánh sáng lạnh lẽo lóe lên sau cặp kính gọng vàng.
Chu Văn rụt cổ lại, nhìn hắn với vẻ mặt đau khổ: "Ngụy ca..."
Ngụy Cảnh Thăng làm động tác dừng lại đi, "Đừng gọi tôi là ca ca, làm nũng với tôi cũng vô dụng."
Ai làm nũng với anh hả, Chu Văn không thể nói ra, thở dài một tiếng: "Em sai rồi, em thực sự sai rồi."
"Cậu sai chỗ nào?" Ngụy Cảnh Thăng hừ lạnh một tiếng, "Cậu còn biết sai sao?"
"Ai ui lão đại, đừng nói móc em, em chỉ là sợ Trang Dĩnh tỷ mà..." Chu Văn xoa xoa ngón tay, "Hơn nữa, anh không biết Trang ca quan tâm đến Từ Kiêu bao nhiêu đâu. Đã nhiều năm như vậy, khó khăn lắm mới có người lọt vào mắt của đại băng sơn, em không đành lòng mà!"
"Cho nên cậu giấu tôi?" Ngụy Cảnh Thăng không giận mà còn cười, "Rất tốt."
"Anh à, em chỉ mới giấu có hơn hai tuần thôi," Chu Văn nuốt nước bọt, khổ sở nói, "Em thực sự sai rồi, em... em không cần thưởng cuối năm nữa là được rồi, thật đó!"
"Hơn nữa, Trang Dĩnh tỷ cũng không biết..."
"Muộn rồi," Ngụy Cảnh Thăng tháo kính gọng vàng, đặt sang một bên, nhíu mày xoa bóp sống mũi.
Chu Văn run rẩy nói: "...Sao vậy?..."
"Nếu như cậu sớm nói cho tôi biết, bên Trang Dĩnh sẽ kéo dài thêm được chút, cô ấy sẽ ra lại nước ngoài, nhưng bây giờ..."
Ngụy Cảnh Thăng chuyển máy tính cho Chu Văn, Chu Văn nuốt nước bọt, căng thẳng dịch ghế về phía trước.
Trên màn hình là những dòng chữ đen đậm cùng dấu chấm than-- [Giải trí tuyến một: Một người trong cuộc đã tiết lộ rằng Trang Dục có mối quan hệ thân thiết với nghệ sĩ nổi tiếng X dưới cờ của hắn!! 】
Ngụy Cảnh Thăng thở dài: "Cô ấy đã phát hiện rồi."
Bình luận truyện