Sau Khi Yêu Đương Với Vai Ác
Chương 37
Tư Miên Miên trong lòng có chút hồi hộp, nàng không ngờ rằng sẽ gặp phải nhân vật phản diện lớn nhất trong thế giới này mà chưa chuẩn bị trước.
Cách đây không lâu, Tư Miên Miên thức khuya đọc một cuốn tiểu thuyết có tên là [Ánh trăng sáng của anh]. Nam chính trong cốt truyện là người vừa đẹp trai nhiều tiền lại si tình, có một người bạn gái là thanh mai trúc mã. Đáng tiếc là bạn gái của anh chết trẻ, khiến anh muốn chết, mà vì cái chết của ánh trăng sáng, tính cách của anh càng ngày càng trở nên trầm mặc, không ai có thể bước vào trái tim của anh.
Vào một ngày nọ, anh gặp một cô gái trông rất giống ánh trăng sáng. Giống như vận mệnh an bài, bọn họ gặp nhau thường xuyên, tiếp xúc ngày càng nhiều, cuối cùng anh đã theo đuổi thành công cô gái này.
Truyện được edit/dịch bởi team Griselda, theo dõi truyện tại https://yonovel.com/truyen/sau-khi-yeu-duong-voi-vai-ac để được đọc chương mới và các chương bị khóa nhanh nhất. Cập nhập lịch đăng và các hố khác tại https://www.facebook.com/puputeam
Cô gái ngây thơ nghĩ rằng mình đã tìm được chân mệnh thiên tử, nhưng vận mệnh trêu người, tình cờ mở căn phòng mà anh không bao giờ cho cô vào. Trong phòng, cô thấy rất nhiều đồ đạc của một cô gái khác.
Đến lúc đó cô mới nhận ra mình chỉ là kẻ thế thân mà thôi, cô đau đớn, uất hận, muốn thoát ra nhưng cô không thể làm được.
Nam chính có bệnh chiếm hữu vì muốn độc chiếm cô nên trói chân cô bằng xiềng xích và nhốt cô lại.
Anh không yêu cô, anh chỉ đang tìm kiếm hình bóng người con gái khác từ cô. Có thể nói ánh trăng sáng tuy mất sớm nhưng mỗi lần diễn của cô ta đều xen kẽ trong kí ức của nam chính, nói trắng ra ánh trăng sáng là toàn bộ linh hồn của cuốn sách, tự nhiên, trong lòng hắn, không ai có thể sánh với một người đã chết.
Nhưng là người thay thế cũng có chủ ý, cô không muốn chỉ là người thay thế, nhưng tình cảm cô dành cho anh là thật, mỗi lần nhìn thấy anh đau đớn, cô không khỏi đau lòng …
Tư Miên Miên chưa đọc xong cuốn tiểu thuyết này, cuốn tiểu thuyết khiến cô không thể đọc được, bởi vì người thay thế trong đó trùng tên với cô nên cô không ngừng mắng tác giả. Muốn ngủ thì đột nhiên mở mắt ra vì cô trở thành nữ phụ trong cuốn sách này, còn bị ràng buộc với một hệ thống.
Hệ thống nói, chỉ cần cô có thể cứu vớt vai ác, thành công công lược vai ác, như vậy cô là có thể thoát khỏi thế thân vận mệnh.
Công lược vai ác này……
Tư Miên Miên nhìn nam tử ôn hòa có lễ trước mặt, trong lòng không khỏi thấp thỏm, người khác có thể không biết, nhưng người nắm giữ góc nhìn của Thượng Đế như cô biết kẻ phản diện chính là một con hổ đang cười, đừng nhìn anh thân thiết với người ta như thế nào, kỳ thực, anh thờ ơ từ trong xương.
Triệu Nguyên Phong ở một bên liếc nhìn Lục Tu, cảm thấy có gì đó không ổn, cô gái xinh đẹp quá mức này dường như đã bị Lục Tu làm cho phân tâm, tuy Lục Tu nhã nhặn quan tâm cô gái đó có bị thương hay không, nhưng anh dường như không có ý định tiếp cận và giúp đỡ cô gái.
Cô gái này ngây ngốc ngồi dưới đất không nhúc nhích, sợ đến ngu sao?
Triệu Nguyên Phong đành phải đứng dậy, đưa tay đỡ người nọ, lễ phép hỏi: “Xin hỏi ngài có thấy không thoải mái không?”
Sau khi định thần lại, Tư Miên Miên nhìn lòng bàn tay bị rách của mình, hít một hơi rồi khẽ cau mày.
Quả nhiên, chỉ cần là người đẹp, làm biểu cảm gì cũng đẹp.
Triệu Nguyên Phong trong lòng lại cảm khái một phen, hắn liếc nhìn thân thể của cô gái, xem ra ngoài lòng bàn tay bị trầy da khi ngã xuống của cô ấy thì không có chỗ nào không ổn.
Lục Tu nói: “Tôi làm tài xế đưa cô đi bệnh viện.”
Cách đây không lâu, Tư Miên Miên thức khuya đọc một cuốn tiểu thuyết có tên là [Ánh trăng sáng của anh]. Nam chính trong cốt truyện là người vừa đẹp trai nhiều tiền lại si tình, có một người bạn gái là thanh mai trúc mã. Đáng tiếc là bạn gái của anh chết trẻ, khiến anh muốn chết, mà vì cái chết của ánh trăng sáng, tính cách của anh càng ngày càng trở nên trầm mặc, không ai có thể bước vào trái tim của anh.
Vào một ngày nọ, anh gặp một cô gái trông rất giống ánh trăng sáng. Giống như vận mệnh an bài, bọn họ gặp nhau thường xuyên, tiếp xúc ngày càng nhiều, cuối cùng anh đã theo đuổi thành công cô gái này.
Truyện được edit/dịch bởi team Griselda, theo dõi truyện tại https://yonovel.com/truyen/sau-khi-yeu-duong-voi-vai-ac để được đọc chương mới và các chương bị khóa nhanh nhất. Cập nhập lịch đăng và các hố khác tại https://www.facebook.com/puputeam
Cô gái ngây thơ nghĩ rằng mình đã tìm được chân mệnh thiên tử, nhưng vận mệnh trêu người, tình cờ mở căn phòng mà anh không bao giờ cho cô vào. Trong phòng, cô thấy rất nhiều đồ đạc của một cô gái khác.
Đến lúc đó cô mới nhận ra mình chỉ là kẻ thế thân mà thôi, cô đau đớn, uất hận, muốn thoát ra nhưng cô không thể làm được.
Nam chính có bệnh chiếm hữu vì muốn độc chiếm cô nên trói chân cô bằng xiềng xích và nhốt cô lại.
Anh không yêu cô, anh chỉ đang tìm kiếm hình bóng người con gái khác từ cô. Có thể nói ánh trăng sáng tuy mất sớm nhưng mỗi lần diễn của cô ta đều xen kẽ trong kí ức của nam chính, nói trắng ra ánh trăng sáng là toàn bộ linh hồn của cuốn sách, tự nhiên, trong lòng hắn, không ai có thể sánh với một người đã chết.
Nhưng là người thay thế cũng có chủ ý, cô không muốn chỉ là người thay thế, nhưng tình cảm cô dành cho anh là thật, mỗi lần nhìn thấy anh đau đớn, cô không khỏi đau lòng …
Tư Miên Miên chưa đọc xong cuốn tiểu thuyết này, cuốn tiểu thuyết khiến cô không thể đọc được, bởi vì người thay thế trong đó trùng tên với cô nên cô không ngừng mắng tác giả. Muốn ngủ thì đột nhiên mở mắt ra vì cô trở thành nữ phụ trong cuốn sách này, còn bị ràng buộc với một hệ thống.
Hệ thống nói, chỉ cần cô có thể cứu vớt vai ác, thành công công lược vai ác, như vậy cô là có thể thoát khỏi thế thân vận mệnh.
Công lược vai ác này……
Tư Miên Miên nhìn nam tử ôn hòa có lễ trước mặt, trong lòng không khỏi thấp thỏm, người khác có thể không biết, nhưng người nắm giữ góc nhìn của Thượng Đế như cô biết kẻ phản diện chính là một con hổ đang cười, đừng nhìn anh thân thiết với người ta như thế nào, kỳ thực, anh thờ ơ từ trong xương.
Triệu Nguyên Phong ở một bên liếc nhìn Lục Tu, cảm thấy có gì đó không ổn, cô gái xinh đẹp quá mức này dường như đã bị Lục Tu làm cho phân tâm, tuy Lục Tu nhã nhặn quan tâm cô gái đó có bị thương hay không, nhưng anh dường như không có ý định tiếp cận và giúp đỡ cô gái.
Cô gái này ngây ngốc ngồi dưới đất không nhúc nhích, sợ đến ngu sao?
Triệu Nguyên Phong đành phải đứng dậy, đưa tay đỡ người nọ, lễ phép hỏi: “Xin hỏi ngài có thấy không thoải mái không?”
Sau khi định thần lại, Tư Miên Miên nhìn lòng bàn tay bị rách của mình, hít một hơi rồi khẽ cau mày.
Quả nhiên, chỉ cần là người đẹp, làm biểu cảm gì cũng đẹp.
Triệu Nguyên Phong trong lòng lại cảm khái một phen, hắn liếc nhìn thân thể của cô gái, xem ra ngoài lòng bàn tay bị trầy da khi ngã xuống của cô ấy thì không có chỗ nào không ổn.
Lục Tu nói: “Tôi làm tài xế đưa cô đi bệnh viện.”
Bình luận truyện