Chương 52: Đừng kinh ngạc.
Không được, mấy bữa nay Giang Ảnh bỗng nổi lên ý xấu với "tình hữu nghị" nhiều năm của hai người họ. Bây giờ cậu còn chưa cua được người ta thì sao có thể để mất hai huy hiệu này được.
Con người mà không biết lo xa thì chắc chắn sẽ gặp họa.
Từ khi bắt tay vào chuẩn bị cho kế hoạch "đánh đòn phủ đầu", Giang Ảnh thừa nhận là bản thân mình đã hơi tự tin vào bản thân. Nhưng mà cậu nào ngờ mình còn chưa kịp thực hiện kế hoạch thì huy hiệu nói chuyện thường xuyên đã gặp nguy cơ rồi.
Chương trình thực tế này phải đi ghi hình với Thích Trục nên Giang Ảnh quyết định mình phải thương lượng chuyện này với lớp trưởng đã.
[Krabby Thấu Hiểu Triệt Để]: Cậu về phòng chưa?
[Lớp Trưởng]: Mới về, sao đấy?
[Krabby Thấu Hiểu Triệt Để]: Làm gì mà chậm thế, phong cảnh trong gara đẹp thế cơ à?
[Krabby Thấu Hiểu Triệt Để]: Có chuyện quan trọng cần thương lượng với cậu.
Một chuyện quan trọng cần phải giải quyết cấp bách.
Không biết Thích Trục đang làm gì mà tốc độ trả lời tin nhắn của anh chậm hơn hẳn ngày thường.
[Lớp Trưởng]: Cậu nói đi.
[Krabby Thấu Hiểu Triệt Để]: Chương trình thực tế kia phải ra đảo ở nước ngoài ghi hình.
[Lớp Trưởng]: Tôi biết.
[Krabby Thấu Hiểu Triệt Để]: Vậy vậy vậy...
[Krabby Thấu Hiểu Triệt Để]: Huy hiệu bạn thân với huy hiệu nói chuyện thường xuyên phải làm sao bây giờ, mấy người ấu trĩ như tôi để ý cái này lắm.
[Lớp Trưởng]: Huy hiệu bạn thân không mất được, huy hiệu nói chuyện thường xuyên có thể nạp tiền để duy trì.
Gì cơ?
Thế cũng được hả? Giang Ảnh nào biết đâu.
Dù sao thì trước giờ huy hiệu bạn thân và huy hiệu nói chuyện thường xuyên của hai người họ cũng chưa từng gặp nguy cơ như thế.
Nhưng mà...
[Krabby Thấu Hiểu Triệt Để]: Không được nạp tiền.
[Lớp Trưởng]: ?
[Krabby Thấu Hiểu Triệt Để]: Tôi thiếu vài đồng đấy chắc?
[Krabby Thấu Hiểu Triệt Để]: Nạp tiền xong, huy hiệu nói chuyện thường xuyên của chúng ta sẽ biến chất.
[Krabby Thấu Hiểu Triệt Để]: Lớp trưởng ơi, cậu nghĩ kỹ đi, tình cảm cãi nhau bao nhiêu năm của chúng ta là thứ có thể đong đếm bằng tiền được sao?
Cậu nóng lòng muốn có được câu trả lời nên gửi cho Thích Trục một đống meme nghi vấn, gấu trúc nghi vấn, thỏ con nghi vấn gì gì đó đều đủ cả.
Nhưng mà bên phía Thích Trục lại chậm chạp không trả lời tin nhắn
[Krabby Thấu Hiểu Triệt Để]: Bé khủng long toát mồ hôi.jpg
[Lớp Trưởng]: Mở cửa cái nào.
Giang Ảnh: "?"
Sao cái người này chẳng bao giờ làm theo lẽ thường thế nhỉ.
"Tôi muốn nói chuyện với cậu trên QQ chứ ai bảo cậu chạy đến cửa luôn đâu?" Giang Ảnh mở cửa phòng.
"Tôi cũng có muốn đâu." Thích Trục đưa đồ anh đang cầm trong tay cho cậu, "Ai bảo cậu mỗi lần gặp tôi đều làm rơi cái gì đó."
Ánh mắt Giang Ảnh rời từ mặt Thích Trục xuống cái thứ anh đang cầm trên tay.
Giang Ảnh: "..."
Ối giời đất ơi, xong đời rồi.
Cuốn nhật ký mây trắng nhỏ trong mắt tiểu Tề tổng là những câu chữ về nỗi đau xót của năm tháng thanh xuân.
Rớt mất cuốn nào không rớt, lại rớt trúng cái cuốn này có khổ không.
"Cuốn nhật ký này nhìn quen nhỉ." Thích Trục trả lại nhật ký cho Giang Ảnh.
Là do Thích Trục tặng, nhìn không quen mới là lạ. Ngoại trừ người nhà của Giang Ảnh thì cũng chỉ còn mỗi Thích Trục là biết cậu thích viết ghi chép vào nhật ký thôi.
"Về chuyện huy hiệu nói chuyện thường xuyên... để nghĩ cách khác vậy." Thích Trục nói.
Là nghĩ cách khác chứ không phải là thôi kệ đi.
Tốt quá.
Giang Ảnh: "Tôi tán thưởng cậu." là tán thưởng thật, không phải cà khịa.
"Cho cậu này." Thích Trục đưa cho Giang Ảnh một cây kẹo bông rực rỡ sắc màu được bọc cẩn thận trọng túi bóng kính, "Trợ lý sinh hoạt của tôi mua, tôi cảm thấy có lẽ cậu sẽ thích nó."
"Cũng bình thường thôi, tôi bao lớn rồi, thèm gì mấy thứ này chứ." Giang Ảnh cầm lấy cây kẹo bông, cậu gật đầu với Thích Trục rồi đóng cửa phòng lại.
Giang Ảnh xoay người, cậu chụp một tấm ảnh rồi gửi tin nhắn cho tiểu Tề tổng...
[Krabby Thức Tỉnh]: [Hình ảnh]
[Krabby Thức Tỉnh]: Vừa nãy lớp trưởng tặng đó.
[Krabby Thức Tỉnh]: Hì hì hì.
[Tề Tuấn]: ...
[Tề Tuấn]: Tao nể luôn, con mẹ nó theo đuổi mày tiết kiệm tiền thế.
[Tề Tuấn]: Cũng cùng là yêu đương mà sao tao lại tốn kém thế nhỉ.
[Krabby Thức Tỉnh]: Nói vớ va vớ vẩn, đây là thứ có thể đong đếm bằng tiền hả?
Tiểu Tề tổng đã đập mấy trăm vạn để theo đuổi con gái nhà người ta tỏ vẻ không hiểu cho lắm.
Giang Ảnh lại tiếp tục mở khung chat với một tài khoản khác trên Wechat tên là [Yêu Tui Xin Cho Tui Tiền]. Người này là main dancer của T.ATW, là đối thủ cũ của cậu.
[Krabby Thức Tỉnh]: [Hình ảnh]
[Krabby Thức Tỉnh]: Hì hì hì.
[Yêu Tui Xin Cho Tui Tiền]: Squirtle đỏ mặt.jpg
[Yêu Tui Xin Cho Tui Tiền]: Ở đâu đấy?
[Krabby Thức Tỉnh]: Em yêu sớm.
[Yêu Tui Xin Cho Tui Tiền]: ?
Gửi thêm cái nữa nào, Giang Ảnh tìm đến tài khoản Wechat của anh trai.
[Krabby Thức Tỉnh]: [Hình ảnh]
[Mười Vạn Volt]: Đã xem. ✓
[Mười Vạn Volt]: Hai mươi mấy tuổi rồi mà còn kêu yêu sớm. Pikachu cực kỳ hung dữ.jpg
Sau khi quấy rầy một đống người trên Wechat, cuối cùng Giang Ảnh cũng nhớ tới cuốn nhật ký mây trắng nhỏ của mình.
Giang Ảnh viết hết một cuốn sổ ghi chép là lại cất luôn vô tủ, bình thường cậu không bỏ ra đọc lại. Chẳng biết tiểu Tề tổng đã nhìn thấy thứ gì đáng sợ mà lại coi đây là những câu chữ về nỗi đau xót của năm tháng thanh xuân.
Giang Ảnh vừa bóc kẹo bông vừa mở nhật ký.
Giang Ảnh: "?"
Con người mà không ngu ngốc thì uổng phí tuổi trẻ. Sau này cậu không bao giờ dám cười nhạo tuổi trẻ ngông cuồng của Giang Tầm nữa.
Lúc cậu viết nhật ký quăng não đi đâu chẳng biết, nghĩ cái gì là viết luôn cái đó. Giờ đọc lại mới thấy từng chữ từng chữ mình viết ra đều chua xót một cách khó hiểu.
Sao vậy nè?
Giang Ảnh rất muốn tóm gáy mình của năm đó ra để hỏi rõ.
Thứ này ảnh hưởng đến thể diện của người thích cãi lộn như cậu, mong rằng vừa nãy Thích Trục không đọc được.
*
《Đúng dịp tuyết rơi》sắp đóng máy, đoàn làm phim càng ngày càng biết cách tận dụng nền tảng Ly Miêu để tuyên truyền. Ngoại trừ thỉnh thoảng đăng video hậu trường ra thì sẽ có những buổi livestream cho các diễn viên đọc bình luận của cư dân mạng.
"Hôm nay đến lượt tôi đọc bình luận à?" Giang Ảnh nhìn xấp thẻ trong tay nhân viên, cậu quay ra hỏi Miêu Dã đang làm MC tạm thời.
"Đến cậu đấy, đây là bình luận của cư dân mạng do đoàn làm phim rút thăm trúng." Miêu Dã đưa xấp thẻ cho Giang Ảnh, "Nhớ tương tác với cư dân mạng đó nha."
Bình luận đã được sắp xếp theo thứ tự, Giang Ảnh đọc tới bình luận nào thì bình luận đó cũng hiện trên màn hình livestream. Cùng với đó, cư dân mạng còn có thể thông qua phần bình luận của nền tảng livestream Ly Miêu để tương tác với cậu.
Bình luận đầu tiên của cư dân mạng.
【Tiểu Ảnh ơi, chị coi hậu trường rồi , đẹp quá đi mất hu hu hu. Chị đợi phim truyền hình phát sóng không nổi nữa rồi.】
"Cảm ơn." Giang Ảnh đọc xong, cậu tỏ ý cảm ơn, "Em thích chị khen em khoa trương như thế."
Sau mấy cái bình luận thổi phồng của fan thì bắt đầu xuất hiện bình luận vi diệu của cư dân mạng.
Bình luận thứ mười của cư dân mạng.
【Anh ơi anh à, anh có thấy hot search Ông Chủ Cua đại chiến ba trăm hiệp với anti fan của anh không? Em muốn hỏi anh cảm thấy vị KOL này thế nào?】
"Ông Chủ Cua ấy à, tôi biết cậu ấy." vấn đề bưng tới tận miệng rồi, sao Giang Ảnh có thể bỏ qua cơ hội thanh minh cho bản thân chứ, "Tôi cảm thấy vị KOL này không có gì xấu hết, cậu ấy trở thành KOL nhờ vào năng lực của bản thân. Việc lúc trước cậu ấy mắng tôi, tôi tin rằng đây không phải chủ ý của cậu ấy. Tôi cảm thấy mình có thể hiểu được khát vọng chiến thắng này. Mong rằng mọi người cũng đừng làm phiền cuộc sống của cậu ấy nữa, để cậu ấy một mình xinh đẹp đi ha."
Hôm nay cậu livestream, phần lớn người ở trong phòng livestream đều là fan của cậu. Lúc trước mấy cô gái đều từng mắng chửi Ông Chủ Cua, giờ nghe cậu nói vậy thì nhao nhao nhảy ra bày tỏ thái độ...
[Anh nhà bọn mình quá rộng lượng rồi. Nghe lời anh, sau này nhà mình với vị KOL nào đó đường ai nấy đi, không liên quan gì đến nhau nữa.]
[Anh đã nói vậy rồi thì bọn em cũng không làm khó hắn nữa đâu.]
[Á, tui là người qua đường thui, tiếc quá đi mất, tui muốn coi hai người họ battle cơ mà.]
Thành công thanh minh. Sau khi giải oan cho Ông Chủ Cua xong, Giang Ảnh lại lật qua tấm thẻ tiếp theo.
【Tiểu Ảnh à, chị xem hậu trường thấy anh Thích Trục xoa đầu an ủi cưng á, không biết lồng ngực của anh nhà tụi chị có ấm áp khi nhỉ?】
Giang Ảnh: "?" Cái này đọc thế nào được.
Có ấm áp hay không là vấn đề mấy người có thể biết hả?
Giang Ảnh vừa mở miệng liền bịa: "Bình luận tiếp theo, diễn xuất của tiểu Ảnh càng ngày càng tốt, Silhouette mãi mãi yêu anh, cố lên nhé QAQ"
Bình luận thứ mười một.
【Có phải trong phim có một cảnh cưng đẩy anh Thích Trục xuống vực không? Chị muốn hỏi bé Ảnh là, cơ bụng của anh nhà bọn chị sờ có thích không vậy?】
Giang Ảnh: "?"
Cơ bụng sờ có thích không thì tui phải sờ đã mới nói cho mấy người biết được.
Giang Ảnh nhắm mắt bịa tiếp: "Tiểu Ảnh giỏi quá, chị thấy lần này em quay phim rất là chuyên tâm luôn, mong chờ kỹ năng diễn xuất đặc sắc của em. Cảm ơn vị cư dân mạng này, ở đoàn làm phim ai cũng tốt lắm, em cũng sẽ cố gắng hơn."
Bình luận...
[???]
[Ha ha ha ha ha ha thiếu đạo đức quá.]
[Được đấy, cầm giấy ngồi bịa bình luận từ đầu tới cuối.]
[Anh Giang ới, em nhịn hỏng nổi chạy ra nhắc nhở anh xíu nè. Anh đọc bình luận nào là bọn em nhìn thấy được đấy.]
[Hình như ẻm không biết, Miêu Miêu quên nói cho ẻm à]
[Cười khóc.jpg, ảnh còn biết khen mình hơn fan nhiều. Anh à, rốt cuộc thì bình thường anh ở sau lưng bọn em đi vote ở bao nơi rồi? Tui làm fan một idol thích tự đi vote, phản hắc, khống bình.]
[Mị điên rùi há há há. Phần đọc bình luận của Giang Ảnh mị mong chờ cả tháng trời giờ biến thành màn sáng tác ngẫu hứng của ẻm.]
[Đổi người khác tới đọc giúp ổng đi, ai cũng được.]
Người của tổ tuyên truyền cũng không xem tiếp được nữa, cười cười tỏ ý bảo MC tạm thời Miêu Dã cắt ngang một chút.
"Dựa theo yêu cầu của cư dân mạng, bình luận cuối cùng để..." Miêu Dã vừa định đưa tay tính rút tấm thẻ trong tay Giang Ảnh ra thì có người đưa tay ra trước cậu ta.
"Để tôi đi." Thích Trục mới quay phim xong, anh vẫn mặc trang phục diễn bước vào phạm vi livestream, "Đưa tôi."
Giang Ảnh còn chưa kịp coi bình luận được in trong tấm thẻ cuối cùng là gì, cậu siết chặt tấm thẻ trong tay, không muốn đưa cho Thích Trục. Thích Trục tách từng ngón tay của cậu, anh cưỡng ép rút tấm thẻ đi.
Bình luận...
[Tiểu Ảnh đừng sợ ha, tấm cuối cùng là chị khen em đó. Chị bảo đảm là khen em lên tận trời luôn.]
[Coi thằng bé căng thẳng kìa.]
[Đừng bị vẻ ngoài của ổng đánh lừa, chẳng lẽ mấy người chưa từng thấy ổng cãi nhau với blogger à.]
[Vận may không tệ, vấn đề không lớn, cục cưng đừng hoảng ha ha ha ha.]
[Hu hu hu sao Thích Trục không đến sớm hơn tí hử?]
[Cưỡng ép lấy luôn, quan hệ của hai người họ tốt thật, tui thích hai người họ quá đi mất.]
Thích Trục cúi đầu nhìn lướt qua bình luận trên tấm thẻ, sau đó anh ngẩng đầu lên nhìn về phía màn hình livestream đang bị cư dân mạng bình luận dày đặc. Thích Trục đưa ngón tay lên môi làm động tác im lặng.
Bình luận lập tức ít đi một nửa, mấy bình luận còn lại đều là "Á á á" với cả emoji trái tim.
Bớt đi chữ cản trở tầm nhìn, bình luận Thích Trục sắp đọc hiện rõ ràng trên màn hình. Giang Ảnh mở to mắt, cậu nghe thấy giọng nói quen thuộc kia truyền đến tai mình...
"Giang Ảnh là một diễn viên rất có tiềm năng. Có lẽ em ấy cũng có vài tật xấu giống như mỗi người chúng ta thôi, thỉnh thoảng sẽ thích lười nhác, thỉnh thoảng sẽ không nỗ lực, có đôi khi sẽ hoang mang, nhưng cũng có rất nhiều lúc em nỗ lực không ngừng, kiên trì không nghỉ. Tôi đã từng thấy được năng lực của em khi xem em diễn." khả năng đọc lời thoại của Thích Trục giúp cho anh chỉ cần đọc một lần là có thể nhớ những lời viết trên tấm thẻ. Anh không nhìn tấm thẻ, cũng chẳng nhìn màn hình, anh nhìn thẳng vào Giang Ảnh đang ngồi trên ghế sofa, đọc bình luận của cư dân mạng cho cậu nghe không thiếu chữ nào, "Tiểu Ảnh à, tôi tin rằng một ngày nào đó, em có thể diễn một nhân vật gây ấn tượng sâu đậm với tất cả mọi người, chắc chắn rằng em có thể khiến mọi người nhớ đến em vì sự ưu tú của em."
Giang Ảnh giật mình nhìn Thích Trục chằm chằm. Đây rõ ràng chỉ là một cái bình luận rất bình thường của fan thôi mà sau khi được Thích Trục đọc nó lại biến thành một cảm giác khác hẳn.
Cậu cảm nhận được thì đương nhiên là đám cư dân mạng đang xem livestream cũng cảm nhận được...
[Ôi đệt, chị em nào biết khen thế, diễn xuất nát thế mà vẫn khen được như vậy, tui quỳ luôn.]
[Không phải cổ biết khen, là do Thích Trục biết đọc thôi, mị nói thiệt.]
[Giọng của ảnh dịu dàng vãi, tui cũng muốn quỳ. Sao mà tui cảm thấy Thích Trục đọc bình luận cho Giang Ảnh nghe mà cứ có ý trêu ghẹo người ta thế nhở.]
[Một người mở miệng là nói bừa, một người nhìn qua là không quên, so sánh mới thấy Thích Trục lợi hại như thế nào.]
[Buồn cười.jpg, @Thích Trục, đọc bình luận thì đọc bình thường thui, mắc gì lai đọc như tỏ tình thế kia hử? Tui coi trong túi áo túi còn đồng nào không để cho cậu này.]
[Nói lung tung lại còn to mồm, thêm cái emoji đầu chó vô chưa?]
Cả Thích Trục lẫn Giang Ảnh đều không xem bình luận trên màn hình livestream. Miêu Dã lén lút đọc bình luận một xíu, cậu ta vội che miệng mình, đến cả việc thở mạnh mà cậu ta cũng không dám.
"Tôi thừa nhận bản thân mình bắt đầu quan tâm em là vì cái lần em cãi nhau với blogger kinh thiên động địa đến mức sập cả Weibo." Thích Trục tiếp tục đọc phần còn lại của bình luận này, "Những động thái hàng ngày của em đã để cho tôi thấy được tính cách thẳng thắn của em, thấy được cảm xúc chân thật nhất của em. Em không bị hình tượng thiết lập vùi lấp, cũng không bị che đậy bằng những bình luận giả dối kia. Em giống như chúng tôi, đều là con người có tính cách của riêng mình, cũng là thần tượng cách chúng tôi gần nhất."
Câu cuối cùng của bình luận này...
"Tiếp tục cố lên nhé." khóe môi Thích Trục vương ý cười, anh hơi cúi đầu nhìn về phía cậu , "Tiểu Ảnh, tôi thích em."
Bình luận lập tức tăng vùn vụt, một phút sau, nền tảng livestream sập.
_ _ _
Bình luận truyện