Siêu Dự Bị
Chương 80: Chảo lửa APFC
- Không biết APFC mùa này thế nào nữa.
- Nghe nói đội một toàn cầu thủ trẻ, lớn nhất cũng chỉ 21 tuổi. Tôi sợ kinh nghiệm không đủ quá.
- Tôi là fan của APFC mấy năm nay rồi. Hồi trước giành được nhiều thành tích, câu lạc bộ có tiền mua được nhiều ngoại binh xịn. Mấy năm nay ông bầu Thanh không thấy chăm chút nữa, đến chán.
Trên khán đài chật kín người, tiếng thảo luận vang lên rôm rả. Một cổ động viên đang cầm trên tay lá cờ xanh, bên trên có biểu tượng hình ngôi nhà và tên APFC to tướng, người này miệng cười vui vẻ trả lời phỏng vấn từ Vũ Vân Thanh:
- Tôi cũng là fan của APFC. Năm nay tôi coi trên báo và trang fanpage của APFC thấy thông báo bầu Thanh đã trở lại, cải tổ toàn diện và hướng đến nhiều mục tiêu lớn thì tôi đã có niềm tin trở lại với đội.
Vũ Vân Thanh bèn hỏi tiếp:
- Anh nghĩ sao về trận thua đầu tiên của đội?
Người này mới trả lời:
- Bóng đá mà, có thắng có thua. Lúc đó APFC không có lực lượng tốt nhất, mà chủ yếu tôi muốn xem là xem lứa U19 vừa mới thắng Nhật Bản. Tôi mê cái cậu tiền đạo số 9 ấy.
- Ý anh là Nguyễn Văn Tèo? - Vân Thanh gợi ý
- Đúng chính là cẩu. Tôi chỉ coi trên Youtube clip bàn thắng cậu ấy ghi bàn vào lưới U19 Nhật Bản, sau đó tìm xem thêm vài bàn thắng nữa thì tôi rất có lòng tin, cậu Tèo sẽ gánh cho câu lạc bộ.
- Cảm ơn anh về bài phỏng vấn. - Vũ Vân Thanh rời đi, sau đó lại tiếp tục phỏng vấn thêm một số khán giả nữa.
Cô cầm điện thoại lên gọi cho Khánh:
- Alo, anh Khánh hả, em đang phỏng vấn một số khán giả, anh tìm được chỗ đẹp chưa?
Đầu dây bên kia, Khánh đang đứng cạnh bạn thân của mình là Thuận, trợ lý của APFC, Khánh cười nói tự tin:
- Em yên tâm, anh đang đứng cạnh trợ lý Thuận đây, có gì anh gọi em sau nhé.
- Ok, cảm ơn anh.
Khánh cúp máy, quay qua Thuận bắt tay cười nói vui vẻ, đoạn hắn nói:
- Anh Thuận, anh giúp đỡ nhóm em có vị trí tốt để quay được không?
Thuận với Khánh vốn có quan hệ khá tốt, bình thường nếu rảnh cũng hay đá bóng phủi chơi. Thuận gật đầu nói:
- Ok để anh sắp xếp, chắc là chỗ...
"RING RING RING"
- Xin lỗi, anh nghe điện thoại cái - Thuận mở điện thoại lên và đi ra xa cách Khánh một đoạn nghe.
Khánh thấy vậy thì biết điều, lấy điện thoại ra nhắn tin cho Vân Thanh và kêu cô xuống sân.
Thuận nghe đầu dây bên kia chính là giọng của Khôi, mặt đang vui vẻ tự dưng biến sắc, một hồi lại nhìn sang chỗ Khánh, sau đó nói:
- Ok, tôi hiểu rồi.
Sau khi cúp máy, Thuận quay lại chỗ Khánh đang đứng chờ, mặt nghiêm nghị, Thuận vẫy tay gọi hai người bảo vệ đứng gần đó và chỉ vào chỗ Khánh hạ lệnh:
- Hai anh giúp tôi dẫn anh phóng viên này ra ngoài. Không cho phép vào sân nửa bước. Toàn bộ ekip và những người đi chung. Riêng anh này kể từ hôm nay không được phép công tác ở sân của APFC.
Khánh nghe vậy, mặt biến sắc vội hỏi:
- Sao vậy anh Thuận? Có chuyện gì hả.
Thuận không quan tâm, nói với hai bảo vệ:
- Các anh thi hành ngay lập tức giúp cho tôi.
Hai bảo vệ nghe có mùi căng thẳng nên đã không chần chờ, lập tức cưỡng chế giúp Khánh mang đồ đạc rồi hộ tống thẳng ra khỏi sân.
Khánh khó hiểu, mở điện thoại ra gọi cho Thuận nhưng Thuận không bắt máy, chỉ để lại một tin nhắn: "Cậu không cần hỏi, chỉ biết cậu đã đắc tội với người khác, thế nhé"
Khánh nghi ngờ, hắn đã đắc tội ai. Hắn cố gắng lục lọi trí nhớ thì bỗng giật mình nghĩ thầm:
- Không lẽ cái thằng nhóc ban nãy và cái thằng mặc quần đùi có vẻ bê bối lại là người "không nên đắc tội".
Ra đến cửa thì đã thấy êkip của mình gồm Phong và hai trợ lý nữa cũng bị bảo vệ hộ tống ra ngoài sân, ngay cả Vũ Vân Thanh cũng đang được một bảo vệ dẫn ra. Nhưng khi gần đến cửa thì Khánh thấy một thân ảnh quen thuộc xuất hiện, chính là Tèo, người mặc quần đùi thể thao có phần dơ dáy.
Tèo vô tình đi ngang qua, chuẩn bị vào phòng thay đồ để ra sân thì lại gặp cô quản lý xinh đẹp đang đi chung với hai, ba người và hai bảo vệ, hắn đi nhanh lại hỏi:
- Ủa, Thanh đến xem hả, sao không vào mà lại đi ra.
Cô thấy Tèo thì rất vui, từ lúc U19 Việt Nam đá xong vòng loại thì cô không gặp Tèo nữa, chỉ nhắn tin cho nhau nhưng hắn thuộc dạng lười nhắn tin mà ở câu lạc bộ thì lại hay bị tịch thu điện thoại nên nữa nên khi thấy hắn, tự nhiên cô lại cảm thấy vui vẻ. Miệng nở nụ cười khổ, cô giải thích:
- Không biết tại sao nhưng hai người bảo vệ này lại nói chúng tôi không được công tác ở đây. Thanh đành phải về thôi.
Tèo ngạc nhiên, quay qua hỏi hai bảo vệ:
- Có chuyện gì vậy hai anh?
Hai người bảo vệ từ tốn nói:
- Chúng tôi nhận được lệnh là không cho phép cậu phóng viên tên Khánh và êkip làm việc và có mặt tại sân của APFC, nên tôi phải mời cô này ra ngoài.
Tèo giật mình, hoá ra cô nàng này đi chung với Khánh, đang định giải vây thì Vân Thanh lên tiếng:
- Sao lại vậy thế anh? Bộ anh Khánh đã làm gì sai quy định sao?
Hai người bảo vệ nhún vai nói:
- Chúng tôi chỉ làm theo chỉ thị. Còn về vấn đề là gì thì cô nên hỏi bạn của mình.
Tèo cười cười, vỗ vai hai bảo vệ nói:
- Các anh làm tốt lắm. Coi như tôi bảo lãnh cho cô này và êkip này vào. Các anh có thể trở về cương vị được rồi.
Hai người bảo vệ này đương nhiên là biết Tèo, ở sân APFC này thì hắn quá nổi tiếng rồi, nghe vậy cả hai liền rút lui, trở về vị trí công tác trước đó.
Tèo không giận cô nhưng chuyện của Khánh làm hắn không vui, nên lạnh nhạt nói:
- Thanh cứ việc công tác đi, chuyện của bạn Thanh thì xong trận Thanh hỏi bạn Thanh đó. Tèo phải vào chuẩn bị.
Nói rồi hắn bỏ đi một mạch, để cô và đám người đi chung ở lại khó hiểu.
...
...
Trong phòng thay đồ, HLV Dominik nói với toàn đội:
- Các em, trận hôm nay chúng ta phải đá hết mình. Tôi muốn cho mọi người biết APFC không phải nói láo, chúng ta nói được làm được. Tham vọng của chúng ta không chỉ dừng lại ở trận đấu này, mà là cúp vô địch, hay xa hơn nữa là cúp vô địch Champion League châu Á. Nhưng tất cả sẽ phải có một cái bắt đầu, chính là trận hôm nay, trên sân nhà, chúng ta quyết thắng.
Toàn bộ hừng hực khí thế, đứng dậy đồng thanh:
- Quyết thắng
- Quyết thắng.
HLV Dominik lại quay qua Tèo nói:
- Tèo, tôi đã suy nghĩ kỹ, em nên ra sân vào hiệp hai. Chấn thương mắt cá em vừa mới lành thôi, không nên đá 90 phút. Chúng ta xuất phát.
Toàn bộ đồng thanh la lớn hai tiếng "Quyết thắng" một lần sau đó tiến ra đường hầm rồi từ từ cùng với đội Vietel tiến ra sân bóng.
Đội hình xuất phát của APFC trong trận lần này là đội hình 3-4-3 quen thuộc. Trong khung thành là Thái, bộ tam vệ tuyến dưới là Quang Lê, Mạnh Đức Tấn Sang. Bốn trung vệ ở giữa lần lượt từ phải qua trái là Văn Hai, Quang Độ, Tín, Mạnh Tài. Tuyến trên Minh Kiên cánh phải, Tí cánh trái và Jack ở giữa đá trung phong cắm.
Tín được huấn luyện viên chuyển vị trí từ hậu vệ giữa lên trung vệ giữa, án ngữ khu vực giữa sân. Ông thầy phát hiện được Tín có thể hình tốt và đọc tình huống cực nhanh, khả năng đánh chặn tốt, mà vừa đoạt bóng là lập tức chuyển nhanh trạng thái sang tấn công nên nếu để Tín phòng thủ không thì quả là uổng phí. Vị trí trung vệ giữa (CAM) mới là chính xác. Tí vẫn như cũ với áo số 7 làm tiền vệ cánh trái, hỗ trợ cho ngoại binh là Jack ghi bàn.
Theo sơ đồ chiến thuật này, hai trung vệ hai cánh bất cứ lúc nào cũng có thể đá thấp xuống, tạo thành thế năm hậu vệ, hai tiền vệ kéo xuống phòng thủ. Trận pháp này chính là trận hình quen thuộc của đội tuyển quốc gia khi đối đầu với những nước mạnh với chiến thuật phòng thủ phản công nhanh.
Sau khi hoàn thành các thủ tục ban đầu, APFC với trang phục toàn xanh dương trấn giữ phần sân bên trái, là đội giao bóng trước. Vietel với trang phục toàn trắng bảo vệ phần sân bên phải. Đội khách hôm nay đá với chiến thuật 4-3-3 với quyết tâm kiếm về ba điểm.
Giọng xướng ngôn viên vang lên giới thiệu sơ lược đội hình và các vị trí, trận đấu được bắt đầu.
"Vietel vốn rất hay dùng chiến thuật phòng thủ phản công nhanh nhưng khi đối đầu với các đội bóng dưới cơ, HLV Văn Vĩ đã chuyển thành đội hình tấn công 4-3-3"
"APFC được đánh giá là đội yếu hơn, đội hình APFC toàn bộ đều là lứa 16 đến 17 tuổi, chỉ có ngoại binh người gốc Brazil là 21 tuổi, độ tuổi trung bình của APFC là thấp nhất V.League mùa giải năm nay"
"Toàn bộ đội hình của APFC đã thay đổi so với lượt trận đầu tiên, các cầu thủ đã trở về từ vòng loại châu Á, hy vọng với sức trẻ, các cầu thủ đội nhà sẽ tạo nên điều bất ngờ"
Vietel không hổ danh là vô địch hai năm liền, hai ngoại binh trên hàng công không ngừng khuấy đảo đội hình của APFC.
Phút thứ 5, từ một tình huống phối hợp từ phần sân nhà, trung vệ Vietel đã bấm bóng kỹ thuật, chuyền cho tiền đạo số 98 của Vietel. Ngoại binh Pedro nhận bóng và thoát xuống, đối mặt với Thái, tung ra cú sút nhưng rất may Thái đã lao ra khép góc, thành công đẩy bóng văng ra đường biên ngang, chịu quả phạt góc.
Thái thở phào:
- Phù, hú hồn, may mà mình lao ra sớm. Ê Sang, tập trung vô mày. Lê, kèm thằng kia lại. Tín ơi cẩn thận thằng số 80 nó băng cắt đánh đầu.
Bên ngoài đường biên, Thuận và Khôi liên tục thông dịch những chỉ đạo chiến thuật của HLV vào sân, Thuận nói nhanh với Tí đang chạy ngang qua:
- Tí, nói các bạn đá chậm lại, cẩn thận một chút. Tổ chức tấn công trung lộ lên banh từ sân nhà.
Khôi tiếp lời:
- Chậm lại, chậm lại. Tập trung vô anh em ơi.
Pedro thở dài một cái, làu bàu:
- Thủ môn nhanh như sóc ấy. Tiếc quá.
Nguy hiểm qua đi, Thái dễ dàng chụp bóng từ quả phạt góc. Với chiều cao 1 m 95 của mình thì Thái không hề sợ bất kỳ ngoại binh nào.
Bóng được luân chuyển chầm chậm phần sân nhà, APFC triển khai chiến thuật chuyền ít chạm, từ từ đưa bóng lên.
HLV Văn Vĩ của Vietel bên ngoài sân hô hào ra dấu:
- Pressing đi, xông lên xông lên.
Các cầu thủ đội khách lập tức xông lên áp sát, không cho APFC phối hợp...
- Nghe nói đội một toàn cầu thủ trẻ, lớn nhất cũng chỉ 21 tuổi. Tôi sợ kinh nghiệm không đủ quá.
- Tôi là fan của APFC mấy năm nay rồi. Hồi trước giành được nhiều thành tích, câu lạc bộ có tiền mua được nhiều ngoại binh xịn. Mấy năm nay ông bầu Thanh không thấy chăm chút nữa, đến chán.
Trên khán đài chật kín người, tiếng thảo luận vang lên rôm rả. Một cổ động viên đang cầm trên tay lá cờ xanh, bên trên có biểu tượng hình ngôi nhà và tên APFC to tướng, người này miệng cười vui vẻ trả lời phỏng vấn từ Vũ Vân Thanh:
- Tôi cũng là fan của APFC. Năm nay tôi coi trên báo và trang fanpage của APFC thấy thông báo bầu Thanh đã trở lại, cải tổ toàn diện và hướng đến nhiều mục tiêu lớn thì tôi đã có niềm tin trở lại với đội.
Vũ Vân Thanh bèn hỏi tiếp:
- Anh nghĩ sao về trận thua đầu tiên của đội?
Người này mới trả lời:
- Bóng đá mà, có thắng có thua. Lúc đó APFC không có lực lượng tốt nhất, mà chủ yếu tôi muốn xem là xem lứa U19 vừa mới thắng Nhật Bản. Tôi mê cái cậu tiền đạo số 9 ấy.
- Ý anh là Nguyễn Văn Tèo? - Vân Thanh gợi ý
- Đúng chính là cẩu. Tôi chỉ coi trên Youtube clip bàn thắng cậu ấy ghi bàn vào lưới U19 Nhật Bản, sau đó tìm xem thêm vài bàn thắng nữa thì tôi rất có lòng tin, cậu Tèo sẽ gánh cho câu lạc bộ.
- Cảm ơn anh về bài phỏng vấn. - Vũ Vân Thanh rời đi, sau đó lại tiếp tục phỏng vấn thêm một số khán giả nữa.
Cô cầm điện thoại lên gọi cho Khánh:
- Alo, anh Khánh hả, em đang phỏng vấn một số khán giả, anh tìm được chỗ đẹp chưa?
Đầu dây bên kia, Khánh đang đứng cạnh bạn thân của mình là Thuận, trợ lý của APFC, Khánh cười nói tự tin:
- Em yên tâm, anh đang đứng cạnh trợ lý Thuận đây, có gì anh gọi em sau nhé.
- Ok, cảm ơn anh.
Khánh cúp máy, quay qua Thuận bắt tay cười nói vui vẻ, đoạn hắn nói:
- Anh Thuận, anh giúp đỡ nhóm em có vị trí tốt để quay được không?
Thuận với Khánh vốn có quan hệ khá tốt, bình thường nếu rảnh cũng hay đá bóng phủi chơi. Thuận gật đầu nói:
- Ok để anh sắp xếp, chắc là chỗ...
"RING RING RING"
- Xin lỗi, anh nghe điện thoại cái - Thuận mở điện thoại lên và đi ra xa cách Khánh một đoạn nghe.
Khánh thấy vậy thì biết điều, lấy điện thoại ra nhắn tin cho Vân Thanh và kêu cô xuống sân.
Thuận nghe đầu dây bên kia chính là giọng của Khôi, mặt đang vui vẻ tự dưng biến sắc, một hồi lại nhìn sang chỗ Khánh, sau đó nói:
- Ok, tôi hiểu rồi.
Sau khi cúp máy, Thuận quay lại chỗ Khánh đang đứng chờ, mặt nghiêm nghị, Thuận vẫy tay gọi hai người bảo vệ đứng gần đó và chỉ vào chỗ Khánh hạ lệnh:
- Hai anh giúp tôi dẫn anh phóng viên này ra ngoài. Không cho phép vào sân nửa bước. Toàn bộ ekip và những người đi chung. Riêng anh này kể từ hôm nay không được phép công tác ở sân của APFC.
Khánh nghe vậy, mặt biến sắc vội hỏi:
- Sao vậy anh Thuận? Có chuyện gì hả.
Thuận không quan tâm, nói với hai bảo vệ:
- Các anh thi hành ngay lập tức giúp cho tôi.
Hai bảo vệ nghe có mùi căng thẳng nên đã không chần chờ, lập tức cưỡng chế giúp Khánh mang đồ đạc rồi hộ tống thẳng ra khỏi sân.
Khánh khó hiểu, mở điện thoại ra gọi cho Thuận nhưng Thuận không bắt máy, chỉ để lại một tin nhắn: "Cậu không cần hỏi, chỉ biết cậu đã đắc tội với người khác, thế nhé"
Khánh nghi ngờ, hắn đã đắc tội ai. Hắn cố gắng lục lọi trí nhớ thì bỗng giật mình nghĩ thầm:
- Không lẽ cái thằng nhóc ban nãy và cái thằng mặc quần đùi có vẻ bê bối lại là người "không nên đắc tội".
Ra đến cửa thì đã thấy êkip của mình gồm Phong và hai trợ lý nữa cũng bị bảo vệ hộ tống ra ngoài sân, ngay cả Vũ Vân Thanh cũng đang được một bảo vệ dẫn ra. Nhưng khi gần đến cửa thì Khánh thấy một thân ảnh quen thuộc xuất hiện, chính là Tèo, người mặc quần đùi thể thao có phần dơ dáy.
Tèo vô tình đi ngang qua, chuẩn bị vào phòng thay đồ để ra sân thì lại gặp cô quản lý xinh đẹp đang đi chung với hai, ba người và hai bảo vệ, hắn đi nhanh lại hỏi:
- Ủa, Thanh đến xem hả, sao không vào mà lại đi ra.
Cô thấy Tèo thì rất vui, từ lúc U19 Việt Nam đá xong vòng loại thì cô không gặp Tèo nữa, chỉ nhắn tin cho nhau nhưng hắn thuộc dạng lười nhắn tin mà ở câu lạc bộ thì lại hay bị tịch thu điện thoại nên nữa nên khi thấy hắn, tự nhiên cô lại cảm thấy vui vẻ. Miệng nở nụ cười khổ, cô giải thích:
- Không biết tại sao nhưng hai người bảo vệ này lại nói chúng tôi không được công tác ở đây. Thanh đành phải về thôi.
Tèo ngạc nhiên, quay qua hỏi hai bảo vệ:
- Có chuyện gì vậy hai anh?
Hai người bảo vệ từ tốn nói:
- Chúng tôi nhận được lệnh là không cho phép cậu phóng viên tên Khánh và êkip làm việc và có mặt tại sân của APFC, nên tôi phải mời cô này ra ngoài.
Tèo giật mình, hoá ra cô nàng này đi chung với Khánh, đang định giải vây thì Vân Thanh lên tiếng:
- Sao lại vậy thế anh? Bộ anh Khánh đã làm gì sai quy định sao?
Hai người bảo vệ nhún vai nói:
- Chúng tôi chỉ làm theo chỉ thị. Còn về vấn đề là gì thì cô nên hỏi bạn của mình.
Tèo cười cười, vỗ vai hai bảo vệ nói:
- Các anh làm tốt lắm. Coi như tôi bảo lãnh cho cô này và êkip này vào. Các anh có thể trở về cương vị được rồi.
Hai người bảo vệ này đương nhiên là biết Tèo, ở sân APFC này thì hắn quá nổi tiếng rồi, nghe vậy cả hai liền rút lui, trở về vị trí công tác trước đó.
Tèo không giận cô nhưng chuyện của Khánh làm hắn không vui, nên lạnh nhạt nói:
- Thanh cứ việc công tác đi, chuyện của bạn Thanh thì xong trận Thanh hỏi bạn Thanh đó. Tèo phải vào chuẩn bị.
Nói rồi hắn bỏ đi một mạch, để cô và đám người đi chung ở lại khó hiểu.
...
...
Trong phòng thay đồ, HLV Dominik nói với toàn đội:
- Các em, trận hôm nay chúng ta phải đá hết mình. Tôi muốn cho mọi người biết APFC không phải nói láo, chúng ta nói được làm được. Tham vọng của chúng ta không chỉ dừng lại ở trận đấu này, mà là cúp vô địch, hay xa hơn nữa là cúp vô địch Champion League châu Á. Nhưng tất cả sẽ phải có một cái bắt đầu, chính là trận hôm nay, trên sân nhà, chúng ta quyết thắng.
Toàn bộ hừng hực khí thế, đứng dậy đồng thanh:
- Quyết thắng
- Quyết thắng.
HLV Dominik lại quay qua Tèo nói:
- Tèo, tôi đã suy nghĩ kỹ, em nên ra sân vào hiệp hai. Chấn thương mắt cá em vừa mới lành thôi, không nên đá 90 phút. Chúng ta xuất phát.
Toàn bộ đồng thanh la lớn hai tiếng "Quyết thắng" một lần sau đó tiến ra đường hầm rồi từ từ cùng với đội Vietel tiến ra sân bóng.
Đội hình xuất phát của APFC trong trận lần này là đội hình 3-4-3 quen thuộc. Trong khung thành là Thái, bộ tam vệ tuyến dưới là Quang Lê, Mạnh Đức Tấn Sang. Bốn trung vệ ở giữa lần lượt từ phải qua trái là Văn Hai, Quang Độ, Tín, Mạnh Tài. Tuyến trên Minh Kiên cánh phải, Tí cánh trái và Jack ở giữa đá trung phong cắm.
Tín được huấn luyện viên chuyển vị trí từ hậu vệ giữa lên trung vệ giữa, án ngữ khu vực giữa sân. Ông thầy phát hiện được Tín có thể hình tốt và đọc tình huống cực nhanh, khả năng đánh chặn tốt, mà vừa đoạt bóng là lập tức chuyển nhanh trạng thái sang tấn công nên nếu để Tín phòng thủ không thì quả là uổng phí. Vị trí trung vệ giữa (CAM) mới là chính xác. Tí vẫn như cũ với áo số 7 làm tiền vệ cánh trái, hỗ trợ cho ngoại binh là Jack ghi bàn.
Theo sơ đồ chiến thuật này, hai trung vệ hai cánh bất cứ lúc nào cũng có thể đá thấp xuống, tạo thành thế năm hậu vệ, hai tiền vệ kéo xuống phòng thủ. Trận pháp này chính là trận hình quen thuộc của đội tuyển quốc gia khi đối đầu với những nước mạnh với chiến thuật phòng thủ phản công nhanh.
Sau khi hoàn thành các thủ tục ban đầu, APFC với trang phục toàn xanh dương trấn giữ phần sân bên trái, là đội giao bóng trước. Vietel với trang phục toàn trắng bảo vệ phần sân bên phải. Đội khách hôm nay đá với chiến thuật 4-3-3 với quyết tâm kiếm về ba điểm.
Giọng xướng ngôn viên vang lên giới thiệu sơ lược đội hình và các vị trí, trận đấu được bắt đầu.
"Vietel vốn rất hay dùng chiến thuật phòng thủ phản công nhanh nhưng khi đối đầu với các đội bóng dưới cơ, HLV Văn Vĩ đã chuyển thành đội hình tấn công 4-3-3"
"APFC được đánh giá là đội yếu hơn, đội hình APFC toàn bộ đều là lứa 16 đến 17 tuổi, chỉ có ngoại binh người gốc Brazil là 21 tuổi, độ tuổi trung bình của APFC là thấp nhất V.League mùa giải năm nay"
"Toàn bộ đội hình của APFC đã thay đổi so với lượt trận đầu tiên, các cầu thủ đã trở về từ vòng loại châu Á, hy vọng với sức trẻ, các cầu thủ đội nhà sẽ tạo nên điều bất ngờ"
Vietel không hổ danh là vô địch hai năm liền, hai ngoại binh trên hàng công không ngừng khuấy đảo đội hình của APFC.
Phút thứ 5, từ một tình huống phối hợp từ phần sân nhà, trung vệ Vietel đã bấm bóng kỹ thuật, chuyền cho tiền đạo số 98 của Vietel. Ngoại binh Pedro nhận bóng và thoát xuống, đối mặt với Thái, tung ra cú sút nhưng rất may Thái đã lao ra khép góc, thành công đẩy bóng văng ra đường biên ngang, chịu quả phạt góc.
Thái thở phào:
- Phù, hú hồn, may mà mình lao ra sớm. Ê Sang, tập trung vô mày. Lê, kèm thằng kia lại. Tín ơi cẩn thận thằng số 80 nó băng cắt đánh đầu.
Bên ngoài đường biên, Thuận và Khôi liên tục thông dịch những chỉ đạo chiến thuật của HLV vào sân, Thuận nói nhanh với Tí đang chạy ngang qua:
- Tí, nói các bạn đá chậm lại, cẩn thận một chút. Tổ chức tấn công trung lộ lên banh từ sân nhà.
Khôi tiếp lời:
- Chậm lại, chậm lại. Tập trung vô anh em ơi.
Pedro thở dài một cái, làu bàu:
- Thủ môn nhanh như sóc ấy. Tiếc quá.
Nguy hiểm qua đi, Thái dễ dàng chụp bóng từ quả phạt góc. Với chiều cao 1 m 95 của mình thì Thái không hề sợ bất kỳ ngoại binh nào.
Bóng được luân chuyển chầm chậm phần sân nhà, APFC triển khai chiến thuật chuyền ít chạm, từ từ đưa bóng lên.
HLV Văn Vĩ của Vietel bên ngoài sân hô hào ra dấu:
- Pressing đi, xông lên xông lên.
Các cầu thủ đội khách lập tức xông lên áp sát, không cho APFC phối hợp...
Bình luận truyện