Chương 16: Chương 16
Hắn và Hải Tường đứng nán lại trước cửa phòng nó 1 lúc lâu, Hải Tường đẩy cửa bước vào.. còn hắn, đứng khựng lại trước cửa, không dám vào. Bỗng nhiên, lúc ấy, trong đầu hắn hiện lên bóng hình 1 ng con gái, với đôi mắt lạnh lùng, sắc lạnh nhìn hắn, cô gái ấy rất cô độc, hắn thoáng thấy sợ. Hắn lắc mạnh cái đầu, nhìn vào.. 1 ng con gái, đang ngủ thật yên bình.. cô gái ấy là nó.. 1 ng con gái cô đơn, cần sự chở che của hắn, hắn lặng lẽ bước vào. Nó vẫn chưa tỉnh, Thảo Uyên và Kim Anh vội vã kéo Hải Tường ra ngoài trong khi anh rất muốn đc ở bên cạnh và gần gũi nó, chăm sóc nó, vậy mà Thảo Uyên và Kim Anh lại kéo anh ra ngoài, không cho anh đc gần gũi nó.
Hắn ngồi bên cạnh nó, nhìn nó trong khi chân tay đang long ngóng, chả biết làm gì, bụng thì đang đói mà hắn có để ý đâu.. điều hắn quan tâm nhất bây giờ là không biết đến bao giờ nó mới chịu tỉnh, khi nó tỉnh thì nó có đói không… nó còn giận hắn nữa không.. (khiếp, ai mượn gây ra..)
Woạp… sột… sột… sột… mấy tiếng động kì quặc phát ra ở đâu thế không biết.. làm hắn bực mình kinh khủng, đang ngủ ngon mà bị mấy cái tiếng động quái gở làm cho thức giấc… hắn mở mắt, nheo nheo nhìn xung quanh và té ngửa khi thấy nó đã dậy từ lúc nào, đang cầm 1 quả táo ngồi gặm ngon lành, còn không thèm gọt vỏ, cắt miếng.. kiểu ăn rất bá đạo.. nhìn lại thì, trời ơi, 2 cái cùi táo còn mỗi tí hột, cộng thêm 4 vỏ chuối, 1 vỏ cam, mấy cái cành của chùm nho kèm theo đống hột nằm vương vãi trên xà nhà.. may mà nó còn thương tâm, không ấy cái đấy làm đồ trang sức để trang trí đầu hắn đấy.. hắn cười trừ khi nhìn thấy cảnh tượng đó…
- Cô.. tỉnh rồi à? – hắn đứng lên gãi đầu gãi tai.. (^^)
- Ai? – nó lạnh lung nhìn hắn.. – nhân viên quét dọn.. dọn bãi chiến trường này đi.. (-.-)
Hắn đơ toàn tập, con nhỏ này, đùa à? Sao dám bảo hắn là nhân viên quét dọn chứ, bộ trông hắn giống lắm sao? Mặt hắn giật giật, nhìn nó. Muốn gây sự đây mà, hắn cố nhịn vì nó đang ốm, ít ra là nốt ngày hôm nay.. hắn tiến lại gần nó, vì hắn biết từ khi quen nó, thì không gì là không thể đối với nó. Hắn giơ tay lên sờ nhẹ vào trán nó, vừa chạm vào thì hắn bất ngờ, trán nó nóng như lửa đốt, nó thì chưa để hắn nán lại 3 giây đã hất mạnh tay hắn ra nhìn hắn bằng nửa con mắt còn hắn thì ghét nhất kiểu nhìn ấy, hình như nó hội tụ tất cả những gì hắn ghét thì phải. (hí hí, ng ta thường có câu, ghét của nào trời trao của ấy mà..)
- Cô sốt cao quá! – hắn lo lắng..(>”< bực nhưng phải nhịn..)
- Tôi hỏi anh là ai.. – nó nhìn cảnh giác.. – không phải anh tôi, không phải bố hay mẹ của tôi, không phải ng yêu… chả là gì sao dám đụng vào ng tôi? Hả? (éc..)
- Tôi.. – hắn ấp úng, thì đã bị nó chẹn ngang họng,..
- Là kẻ.. – nó cao giọng, ngẩng cao đầu nhìn hắn.. – mà đã mấy lần ta định kill đó hả? (oái.. o.0)
- Cô.. – hắn hơi nóng 1 tí.. nhưng lại cảm giác cái gì đó vừa chạy dọc xương sống của hắn.. lạnh toát.. (>””.
Bình luận truyện