Siêu Sao
Chương 44: Lục tổng, chào anh (một)
Ngày hôm nay là ngày đầu tiên khởi công coi như thuận lợi, phân cảnh của mình đã xong, cũng cùng làm quen với nữ diễn viên chính, Đường Điềm Điềm là một cô gái có tính cách hào sảng, người lớn lên cũng rất đẹp, từng ra nước ngoài du học, thoáng cái thì cùng “lão bánh quẩy” Đường Phong trò chuyện vô cùng ăn ý, lập tức há mồm ngậm miệng đều là “Đường ca Đường ca”, vui đùa đến khi nhân viên công tác hiện trường giữ hai người bọn họ dùng cơm.
Dù sao buổi chiều cũng không có việc gì, Đường Phong vẫn giữ tạo hình cổ trang thì nhìn vai diễn của mấy người diễn viên khác, tỉnh thoảng cùng nhân viên công tác bên cạnh tâm sự, người nghiêm túc nỗ lực lại hiền hòa mặc kệ đi tới đâu cũng sẽ không bị bài xích, nhưng thật ra có mấy người tiểu diễn viên không quá thích cùng Đường phong tiếp xúc
Một chiếc xe Aston Martin màu đen từ đằng xa chậm rãi tiến lại, Đường Phong tuy rằng cũng thấy này xe thể thao phong cách cùng sành điệu nhưng không có chú ý, từ chỗ cậu ngồi phơi nắng nói chuyện phiếm đến bây giờ cũng thấy mấy chiếc xe thể thao rồi, ngược lại tiểu Vũ bên cạnh vội vã nhắc nhở Đường Phong.
“Là xe của Lục tổng!” tiểu Vũ nắm ống tay áo cùng trường bào của người nói chuyện phiếm đến bất diệt nhạc hồ Đường Phong kéo lên.
“Lục Thiên Thần?” Hắn tới làm cái gì?
“Hôm nay là ngày đầu tiên anh khởi công, ngài ấy tới thăm anh một chút cũng là bình thường đi.” Tiểu Vũ nói đương nhiên.
Đường Phong cười thầm hai tiếng, cậu mới không tin họ Lục sẽ tốt như vậy, nhưng nếu ông chủ tới, làm nhân viên mà không có một chút biểu thị cũng không tốt.
Xe thể thao dừng cách bãi đỗ xe không xa, Đường Phong tự giác cùng tiểu Vũ đi tới, cửa xe mở ra, so với nam diễn viên chính phim truyền hình còn muốn đẹp trai hơn Lục Thiên Thần từ bên trong đi ra, vẫn luôn đều là một dáng dấp mặt than băng sơn nam nhân lần đầu tiên thấy tạo hình cổ trang của Đường Phong thì có chút giật mình.
“Lục tổng, phiền phức ngài đã dành thời gian để tới.” tiểu Vũ nịnh nọt chạy tới.
Đường nhìn Lục Thiên Thần rơi vào trên người Đường Phong: “Cậu còn chưa kết thúc công việc?”
“Tôi…” Nói chưa xong đã bị người cắt đứt.
“Tháo trang sức, theo tôi về.”
Ta…X ngươi!
Trong bụng mắng một câu, trên mặt Đường Phong vẫn duy trì tươi cười ôn hòa gật đầu: “Vậy làm phiền Lục tổng chờ một chút, một chút là tốt rồi.”
Tiểu Vũ nhanh như chớp dắt Đường Phong vào cởi bỏ hóa trang, cũng không thể khiến Lục tổng chờ lâu.
“Ai, nhẹ một chút.” Ngồi trong phòng hóa trang, bị tiểu Vũ cởi y phục mà Đường Phong ngầm thở dài, cậu không dự định cố ý kéo dài thời gian của Lục Thiên Thần, nếu cậu có tâm tư này cũng không nhất định biến thành thực tiễn, thế nhưng tiểu Vũ ngươi có thể hay không ôn nhu một chút, ngươi là nữ sinh a, cùng một tiểu sắc lang cuồng cởi y phục của cậu giống nhau.
“Lục tổng chờ!” Nói đến nói đi, tiểu Vũ chỉ có duy nhất một lời thoại.
“Hắn thích chờ thì để hắn chờ đi, tôi cũng không có yêu cầu hắn làm vậy.” Cởi khăn trùm đầu, da đầu thật là có chút đau, Đường Phong nhẹ nhàng xoa đầu của mình, một bên nhấc chân để tiểu Vũ đem quần của hắn cởi ra.
“A, anh thế nào để tôi giúp anh cởi quần!” Nói vừa xong, tiểu Vũ đỏ mặt, hai tay che mặt, hai mắt từ khe hở nhìn ra, “Tôi cảm thấy anh có thể đi chụp bìa tạp chí rồi.”
Này thật sự là… tiểu Vũ cúi đầu nhìn chính mình, quên đi, cô là mệnh làm người đại diện, không cần phải cùng so với ngôi sao.
“Tôi sẽ giúp.’ Âm thanh của một người đàn ông từ cửa vang lên.
Đường Phong cùng tiểu Vũ song song nhìn lại, Lục Thiên Thần đến chỗ này từ lúc nào?
Dù sao buổi chiều cũng không có việc gì, Đường Phong vẫn giữ tạo hình cổ trang thì nhìn vai diễn của mấy người diễn viên khác, tỉnh thoảng cùng nhân viên công tác bên cạnh tâm sự, người nghiêm túc nỗ lực lại hiền hòa mặc kệ đi tới đâu cũng sẽ không bị bài xích, nhưng thật ra có mấy người tiểu diễn viên không quá thích cùng Đường phong tiếp xúc
Một chiếc xe Aston Martin màu đen từ đằng xa chậm rãi tiến lại, Đường Phong tuy rằng cũng thấy này xe thể thao phong cách cùng sành điệu nhưng không có chú ý, từ chỗ cậu ngồi phơi nắng nói chuyện phiếm đến bây giờ cũng thấy mấy chiếc xe thể thao rồi, ngược lại tiểu Vũ bên cạnh vội vã nhắc nhở Đường Phong.
“Là xe của Lục tổng!” tiểu Vũ nắm ống tay áo cùng trường bào của người nói chuyện phiếm đến bất diệt nhạc hồ Đường Phong kéo lên.
“Lục Thiên Thần?” Hắn tới làm cái gì?
“Hôm nay là ngày đầu tiên anh khởi công, ngài ấy tới thăm anh một chút cũng là bình thường đi.” Tiểu Vũ nói đương nhiên.
Đường Phong cười thầm hai tiếng, cậu mới không tin họ Lục sẽ tốt như vậy, nhưng nếu ông chủ tới, làm nhân viên mà không có một chút biểu thị cũng không tốt.
Xe thể thao dừng cách bãi đỗ xe không xa, Đường Phong tự giác cùng tiểu Vũ đi tới, cửa xe mở ra, so với nam diễn viên chính phim truyền hình còn muốn đẹp trai hơn Lục Thiên Thần từ bên trong đi ra, vẫn luôn đều là một dáng dấp mặt than băng sơn nam nhân lần đầu tiên thấy tạo hình cổ trang của Đường Phong thì có chút giật mình.
“Lục tổng, phiền phức ngài đã dành thời gian để tới.” tiểu Vũ nịnh nọt chạy tới.
Đường nhìn Lục Thiên Thần rơi vào trên người Đường Phong: “Cậu còn chưa kết thúc công việc?”
“Tôi…” Nói chưa xong đã bị người cắt đứt.
“Tháo trang sức, theo tôi về.”
Ta…X ngươi!
Trong bụng mắng một câu, trên mặt Đường Phong vẫn duy trì tươi cười ôn hòa gật đầu: “Vậy làm phiền Lục tổng chờ một chút, một chút là tốt rồi.”
Tiểu Vũ nhanh như chớp dắt Đường Phong vào cởi bỏ hóa trang, cũng không thể khiến Lục tổng chờ lâu.
“Ai, nhẹ một chút.” Ngồi trong phòng hóa trang, bị tiểu Vũ cởi y phục mà Đường Phong ngầm thở dài, cậu không dự định cố ý kéo dài thời gian của Lục Thiên Thần, nếu cậu có tâm tư này cũng không nhất định biến thành thực tiễn, thế nhưng tiểu Vũ ngươi có thể hay không ôn nhu một chút, ngươi là nữ sinh a, cùng một tiểu sắc lang cuồng cởi y phục của cậu giống nhau.
“Lục tổng chờ!” Nói đến nói đi, tiểu Vũ chỉ có duy nhất một lời thoại.
“Hắn thích chờ thì để hắn chờ đi, tôi cũng không có yêu cầu hắn làm vậy.” Cởi khăn trùm đầu, da đầu thật là có chút đau, Đường Phong nhẹ nhàng xoa đầu của mình, một bên nhấc chân để tiểu Vũ đem quần của hắn cởi ra.
“A, anh thế nào để tôi giúp anh cởi quần!” Nói vừa xong, tiểu Vũ đỏ mặt, hai tay che mặt, hai mắt từ khe hở nhìn ra, “Tôi cảm thấy anh có thể đi chụp bìa tạp chí rồi.”
Này thật sự là… tiểu Vũ cúi đầu nhìn chính mình, quên đi, cô là mệnh làm người đại diện, không cần phải cùng so với ngôi sao.
“Tôi sẽ giúp.’ Âm thanh của một người đàn ông từ cửa vang lên.
Đường Phong cùng tiểu Vũ song song nhìn lại, Lục Thiên Thần đến chỗ này từ lúc nào?
Bình luận truyện