Siêu Sao

Chương 62: Cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng (một)



Cái gì là cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng, lúc này Đường Phong đã chính thức được lĩnh giáo, nếu có người nhìn ngươi không vừa mắt, muốn chửi bới ngươi, dạng lý do gì đối phương cũng có thể lấy ra.

[ Một đêm trở thành mỹ nam tử cổ điển nổi tiếng———- thực giả việc đem Ca Trần đẩy xuống biển?]

Từ ngày thứ hai đi ra đài truyền hình, trên một trang web xuất hiện một đầu đề bắt mắt, mở đầu tin tức, là miêu tả lai lịch của Đường Phong: đi ra từ một đoàn thể thần tượng cùng Ca Trần, sau đó xuống dốc, đạo đức không tốt bị công ty ướp lạnh, ghi hận trong lòng nên nhân lúc đóng phim đẩy Ca Trần rơi xuống biển.

Phối hợp không phải là hình ảnh xinh đẹp mà là lúc Đường Phong ở tuổi ngây ngô, nhưng từ hình ảnh đối chiếu với bản thân, cảm giác thật khác biệt.

Hai chân dài gác lên bàn làm việc, Charles trong tay cầm máy vi tính đem tin tức về Đường Phong phóng đại, tay phải bỏ thêm một khối băng vào ly rượu whisky uống một hớp, hắn tựa như giống nghiên cứu nhìn chằm chằm hình ảnh một hồi, lập tức thấp giọng nở nụ cười: “Đường hiện tại cùng trước đây hoàn toàn khác biệt, rõ ràng từ khuôn mặt đã có hai cảm giác bất đồng, vì sao? Đây là vì sao? Úc, từ lúc chúng ta ở chung sau đó sự quyến rũ của hắn thẳng tắp bay lên! Gặp quỷ! Giao dịch của chúng ta đã kết thúc!”

“Cậu nói, đây là vì sao?!” Charles đem ánh mắt ngoan lệ đặt lên người một bảo tiêu mặc đồ đen đứng một bên giả làm tượng, lúc tâm tình hắn không tốt trong phòng làm việc nhất định có bao cát thịt người tồn tại.

Đống cát đen vừa nghe ông chủ hỏi mình, cả kinh thẳng tắp lưng: “Ông chủ, này nói rõ là ngươi đem sức quyến rũ đầy đủ của Đường Phong đào móc đi ra, ông chủ thật lợi hại!”

“Tôi cũng cảm thấy như vậy.” Dựa trên ghế da có chút nghĩ thông, Charles tiện tay đem máy vi tính để trên bàn, “Vậy theo như cậu vừa nói, vì sao tôi đem cậu ta ngoạn một hồi sau đó rồi vẫn nhớ cậu ta?”

“Nghạch… Có thể còn chưa có đủ?” Đống cát đen lặng lẽ nhu liễu nhu mũi.

Ánh mắt Charles tan rã đột nhiên mạnh mẽ hội tụ, giống như một tia laser sáng sủa lợi hại, hắn ha ha cười: “Không có khả năng, từ trước đến nay ta không có cùng một người chơi đùa một tháng sau đó còn có thể nhớ hắn!”

“Nhưng ngài hiện tại không phải…” Bị ánh mắt ẩn chứa dao nhỏ của Charles bay tới cắm vào thân, đống cát đen vội vã câm miệng, phần chưa nói xong dù hắn không nói Charles cũng minh bạch.

“Không sai, tôi là đang nhớ đến cậu ta.” Đây là hiện thực làm cho người kinh ngạc lại khó có thể lý giải, từ lúc Đường Phong rời đi, hắn nhìn ai cũng giống nước sôi không chút mùi vị, so với Đường Phong xinh đẹp hay đẹp trai hơn lại không thông minh bằng Đường Phong, so với Đường Phong thông minh hơn đều làm gia gia của hắn rồi, lại vừa thông minh vừa đẹp trai hơn Đường Phong, tạm thời chưa phát hiện.

“Sức hấp dẫn hiện tại của cậu ta là do tôi khai quật tới, tựa như cây táo chua sau khi trở thành cây táo ngọt, vì sao tôi phải đem mỹ vị này dâng cho người khác?” Charles vỗ bàn, cầm lấy điện thoại gọi tới một mã số.

“Khải, tôi đồng ý, nhưng tiết mục phát triển thế nào phải theo ý tôi!”

Sau khi nói những lời này, Charles cảm thấy cả thể xác lẫn tinh thần đều thư sướng, về phần bài viết mới đang trên báo chí cùng trang web, hắn rất mong chờ nhìn xem Lục Thiên Thần sẽ xử lý như thế nào, về phần Đường Phong, hắn tin tưởng người kia sẽ không đơn giản bị như vậy làm tổn thương.

Về phần người làm loạn phía sau…

Thực sự là xấu hổ, hiện tại hắn chuẩn bị cùng Đường Phong ở chung một thời gian ngắn làm minh bạch tình cảm của mình, tất cả con ruồi quấy rối đều mau tránh ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện