Sinh Con Thời Mạt Thế

Chương 145: Giật dây



“Nếu thế, nhất định tôi sẽ khuyên anh mình gia nhập cùng mọi người,” Tạ Thanh Diễn cười rồi đóng tập giấy tờ lại, nhưng hình như nhớ ra gì, nhíu mày hỏi Lý Oánh, “Chỉ huy mong tìm người tài như vậy, có phải cũng biết trong biệt thự chúng tôi còn một nhóm người khác?”

“Ý anh là… đội của Tô Tô?”

Lý Oánh nhìn Tạ Thanh Diễn, cẩn thận quan sát nét mặt người đàn ông này. Cô ta muốn biết xem liệu Tạ Thanh Diễn đã biết Tô Tô mang thai đứa con của hắn ta chưa. Chắc là chưa rồi, nếu không sao có thể cho phép Tô Tô gần gũi Diệp Dục như vậy?

Ít nhất hắn cũng không im lặng không lên tiếng, rúc vào một góc của biệt thự Quả Táo không làm gì.

Quả nhiên, Lý Oánh không hề thấy chút tình yêu nào với Tô Tô trên gương mặt Tạ Thanh Diễn. Cô ta chỉ thấy sự đố kỵ, phẫn nộ cùng với khao khát trả thù điên cuồng. Tạ Thanh Diễn lắc đầu nói:

“Thật sự cô Lý đừng nghĩ đến người của Tô Tô. Bên đó có vấn đề về đạo đức, chiêu mộ bọn họ vào bộ đội chính là khinh nhờn bộ đội. Bọn họ chỉ là một đám ô hợp, sâu mọt xã hội mà thôi.”

Tạ Thanh Diễn không hề nghĩ Lý Oanh lại quen biết nhóm của Tô Tô. Trong mắt hắn, người như Lý Oánh thoạt nhìn đã thấy cứng rắn, sao có thể giống với đám gánh nặng kia?

Hắn chẳng bao giờ nhìn sang chỗ Tô Tô. Ngoài Diệp Dục ra, Tạ Thanh Diễn không nhận ra ai, cũng không muốn nhận ra. Thời gian hàng ngày, Tạ Thanh Diễn ở trong biệt thự, hết ăn đến ngủ, tự vỗ về bản thân rằng mình là lãnh đạo tinh thần của đám người sống sót, phải dẫn dắt những kẻ này blah blah blah

“Thế à? Haha, tôi còn muốn gặp mấy người đó cơ đấy.”

Lý Oánh hoàn toàn thất vọng với Tạ Thanh Diễn. Nếu cô ta là Tô Tô, cô ta cũng không quen biết một người đàn ông như vậy. Bây giờ là lúc nào rồi mà còn không nhìn rõ tình hình, vẫn nghĩ bộ đội bây giờ giống bộ đội trước mạt thế? Nào là khinh thường nào là thiếu tôn trọng, người chỉ cần có giá trị lợi dụng là được, cứ có giá trị lợi dụng thì dù là đám ô hợp, sâu mọt xã hội, vô đạo đức đều không quan trọng.

Nói cho cùng, dù Lý Oánh gia nhập quân đội của Lã Ấn nhưng cô ta cũng không cảm thấy mình có mục đích gì cao quý khi đến khuyên những dị năng giả khác gia nhập. Mục đích của cô ta rất đơn giản: muốn thăng quan tiến chức, đạp lên máu và nước mắt của kẻ khác để vươn lên. Cô ta hiểu rõ rằng Lã Ấn chỉ cần những dị năng giả bán mạng cho hắn ta, không cần những “người tài” xây dựng căn cứ tổ ấm tốt đẹp.

Đáng tiếc là Diệp Dục để lại ấn tượng xấu cho Lã Ấn. Có điều, thời gian trải qua đã lâu, bụng của Tô Tô chắc cũng to hơn rồi, có thể tranh thủ cơ hội này để tách Diệp Dục khỏi Tô Tô. Diệp Dục cũng là quân nhân, dễ dàng thuận theo lời chiêu mộ của Lã Ấn hơn. Lý Oánh chỉ cần vận dụng một chút bản lĩnh để thiết lập lại mối quan hệ tốt đẹp với đội Diệp Dục là chẳng còn vấn đề gì nữa.

Vì thế, Lý Oánh quyết định giật dây Tạ Thanh Diễn đi trêu chọc Tô Tô, tốt nhất là để Tô Tô chủ động nói chuyện mang thai với Tạ Thanh Diễn, không chừng hai kẻ này sẽ “tình cũ không rủ cũng tới” nhờ đứa bé trong bụng đấy? Đó là kết quả tốt nhất. Nếu họ không quay lại với nhau, đợi đến khi Lý Oánh bóc mẽ chuyện Tô Tô mang thai, Tạ Thanh Diễn cũng ở đó thì cũng đủ khiến Diệp Dục uất nghẹn rồi.

Còn nếu Lã Ấn coi trọng dị năng của Tô Tô, muốn Tô Nhà họ Tô nhập quân đội để giải quyết chuyện nước nôi, Lý Oánh cảm thấy tỷ lệ thành công của chuyện này rất thấp, thất bại từ trong trứng nước. Tô Tô giờ đang mang thai, mà vào quân đội lại phải liều mạng biết bao nhiêu lần?

Thế nhưng, nếu có một phần vạn khả năng để nhà họ Tô gia nhập quân đội của Lã Ấn thì Lý Oánh chắc chắn lập công lớn rồi.

Lý Oánh tính toán xong, nói với Tạ Thanh Diễn, “Tôi cũng điều tra mối quan hệ của cậu và Tô Tô. Có người nói trước kia hai người là một cặp đôi mặn nồng, đương nhiên nếu cậu có thể khuyên bảo nhà họ Tô nhập đội của chúng tôi, chúng tôi sẽ cho riêng cậu một chức vụ.”

Nói xong, Lý Oánh đưa ra một tờ quyết định bổ nhiệm, trên đó ghi rõ lệnh bổ nhiệm làm chức vị gì trong căn cứ nhưng phần tên lại bỏ trống, nghĩa là Lý Oánh có thể viết bất kỳ tên ai lên đó. Thật ra đây chỉ là cấp bậc do Lã Ấn bịa ra, giờ đã là tận thế rồi, căn cứ còn chưa có thì lấy đâu ra chức tước, chẳng phải “chém” bừa thì là gì?

Khi đến đây, cô ta cũng đã có kế hoạch. Tuy mối quan hệ với Tô Tô có dị năng hệ thủy là điều quân đội cần, Tạ Thanh Diễn có thuyết phục được Tô Tô hay không cũng chẳng ảnh hưởng đến Lý Oánh, còn nếu hắn ta thuyết phục được thì Lý Oánh cũng không muốn thế. Cô ta mất bao công sức mới tách được Diệp Dục khỏi Tô Tô, chẳng nhẽ lại đưa bọn họ vào quân đội cùng nhau.

“À…”

Nhìn quyết định bổ nhiệm trước mặt với dòng chức danh, Tạ Thanh Diễn thấy dao động. Có điều Tô Tô có đồng ý gia nhập quân đội không? Tô Tô là người có thể chất yếu đuối, khi đã nhập ngũ thì ngày nào cũng phải tham gia huấn luyện cường độ cao trong quân doanh, còn phải nghe lời cấp trên đi làm nhiệm vụ. Liệu Tô Tô có chấp nhận cuộc sống cực khổ như vậy không?

Tạ Thanh Diễn không chắc chắn lắm nhưng hắn lại động lòng khi nhìn quyết định bổ nhiệm này nên suy nghĩ hồi lâu rồi vẫn đồng ý, “Tôi chỉ có thể cố gắng hết sức thôi. Dù sao cô ấy và anh tôi không hợp nhau, bây giờ cũng không nghe tôi lắm. Nếu Tô Tô không đồng ý thì người khác được không?”

“Vậy còn phải xem người này có dị năng mạnh không. Anh nên biết Tô Tô có khả năng xả nước đủ cho mấy chục người uống. Anh cứ thuyết phục Tô Tô trước đi, chuyện khác sau này nói.”

Lý Oánh có tâm tư riêng. Cô ta cũng hiểu rằng Tạ Thanh Diễn muốn đẩy Phi Phi ra thay thế Tô Tô. Như vậy, tất cả đều hợp ý cô ta: Tạ Thanh Diễn không thuyết phục được Tô Tô, đưa Phi Phi ra thay thì Lý Oánh vẫn có thể thăng chức.

Cô ta hàn huyên với Tạ Thanh Diễn vài câu, miêu tả kế hoạch xây dựng căn cứ tươi đẹp với hắn rồi đứng dậy cáo từ. Tạ Thanh Diễn tự mình tiễn Lý Oánh ra tận cửa. Lúc này, cây đào ngoài cửa đang nở rộ, cánh hoa hồng bay lất phất trong gió.

Dưới cây đào, một cô gái mặc áo khoác đen ngắn, cổ áo đính ngọc trai, tóc ngắn đến tai, nhìn rất hoạt bát xinh đẹp đang đặt hai tay lên thân cây đào. Cứ từng đóa hoa đào rụng rơi lại từng quả đào hồng nhú lên từ thân cây, dần dần lớn lên.

Lý Oánh nhìn nhưng không tiến lên làm quen cô gái đó. Cô ta cũng không cần làm quen, đây chẳng phải Phi Phi thì là ai?! Tạ Thanh Diễn sớm muộn gì cũng đưa Phi Phi ra trước mặt mình, sao cô ta phải vội vã làm quen?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện