Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Chương 1386: Bàn Cổ cùng Nữ Oa (3)
Tề Nhạc cau mày nói:
- vậy còn ta thì sao? Ta hiện tại coi như là thực lực của thần, có cũng cần phải rời đi hay không?
Nữ Oa mỉm cười, nói:
- Đây là điều khẳng định, khi chính thức đạt tới lực lượng của thần, nhất là cấp bậc thần lớn như ngài, nếu như không muốn bị thiên ý tương lai hủy diệt thì nhất định phải ly khai cái thế giới này, ở trong không gian ngao du, tìm kiếm huyền bí cấp độ càng sâu hơn trong vũ trụ, đó mới là thứ mà chúng ta truy tìm.
- Không, ta không đi, dù cho có thiên ý lớn hơn nữa, ta cũng không đi.
Tề Nhạc kiên định nói. Chuyện cười, trên địa cầu còn có hắn nhiều thân nhân cùng bằng hữu nhiều như vậy, hắn như thế nào cam lòng ly khai? Trong lòng hắn vẫn cho rằng mình là một người bình thường, sinh hoạt trên địa cầu mới là điều hắn thích nhất.
Nữ Oa buột miệng cười, nói:
- Không có ai bắt buộc ngài đi ah! Huống chi, hiện tại bản thân ngài không thích hợp ly khai Địa Cầu ??. Ngài không nên quên thời điểm phong ấn ở thần giới vỡ tan, thân thể của ngài ở bên trong hấp thu đại lượng năng lượng. Nếu như không thể đem những năng lượng này hoàn toàn hấp thu, như vậy ngài là không thích hợp lữ hành trong vũ trụ, cường hành phi hành thời gian dài trong vũ trụ tất nhiên sẽ làm cho năng lượng trong cơ thể ngài vỡ tan, vì thế, ngài hiện tại lưu trên địa cầu cũng không tính vi phạm thiên ý.
Ánh mắt của Tề Nhạc sáng lên nói:
- Nói như vậy, chỉ cần ta không đem năng lượng trong cơ thể hoàn toàn hấp thu, có thể một mực lưu trên địa cầu rồi sao?
Nữ Oa gật nhẹ đầu, nói:
- Căn bản là ý tứ này a, đương nhiên, ngài cũng không thể như con của chúng ta sinh ra ảnh hưởng cực lớn đối với địa cầu, nếu không đồng dạng sẽ gọi đến thiên ý hủy diệt. Bên trong bên trong tối tăm mới là chúa tể của vũ trụ.
Tề Nhạc gật nhẹ đầu, nói:
- Ta hiểu được, cám ơn nhị vị.
Đúng lúc này hào quang bảy màu bên cạnh dần dần dần dần biến mất. Ngưu Ma Vương vẻ mặt mờ mịt xuất hiện tại đó, hai mắt nhìn thẳng Nữ Oa cùng Bàn Cổ, lại nói không ra lời.
Nữ Oa cùng Bàn Cổ đồng thời phát hiện sự khác thường của hắn, Bàn Cổ còn đỡ một ít, chỉ là trong mắt toát ra quang mang kích động, mà Nữ Oa làm một người mẹ lúc này lại đã thu hồi nụ cười trên mặt. Nước mắt chảy dài trên má.
- Con trai. Chúng ta trở lại rồi.
Có chút gian nan Nữ Oa từ trong miệng thốt ra mấy chữ này.
Thân thể của Ngưu Ma Vương cứng đờ:
- Có thể đừng có xưng hô như thế với ta không? Ta hiện tại cũng không rõ, chính mình đến tột cùng là dạng tồn tại gì. Các ngươi muốn dẫn ta rời đi sao?"
Nữ Oa cùng Bàn Cổ đồng thời lắc đầu, Bàn Cổ thở dài một tiếng, nói:
- Chúng ta sẽ không yêu cầu xa vời con sẽ tha thứ cho ta, nhưng dù sao con cũng là con trai duy nhất của chúng ta. Chuyện quá khứ đều đã qua, con đã trưởng thành. Có lẽ có một ngày chúng ta sẽ gặp lạiở trong không gian nhưng cũng không phải hiện tại, lực lượng của con còn chưa đủ để phá toái hư không, ngao du trong vũ trụ. Vì thế con nhất định phải lưu lại. Còn không mau bái kiến đại thần.
- Đại thần? Hắn?
Ngưu Ma Vương trợn mắt há hốc mồm nhìn Tề Nhạc bên cạnh.
Tề Nhạc nở nụ cười Nhìn Ngưu Ma Vương một lần nữa khôi phục sinh cơ, hắn đột nhiên phát hiện tình huống lúc này làm hắn hưng phấn hơn lúc tiêu diệt Ngưu Ma Vương:
- Như thế nào, không phục à?
Ngưu Ma Vương cười khổ nói:
- Xem ra ta là lo bò trắng răng rồi. Ta còn tưởng rằng hai người họ sẽ hủy diệt ngươi.
Tề Nhạc nói một câu làm cho Ngưu Ma Vương cực kỳ bất đắc dĩ:
- Nhân phẩm tốt, mọi chuyện đều tốt.
Nữ Oa cùng Bàn Cổ liếc nhau, thần sắc hai người cũng đã bình tĩnh trở lại đồng thời hướng phía Ngưu Ma Vương bay tới.
...
Khi một gã Quân Đoàn Nhiên Thiêu địa ngục cuối cùng của sinh vật địa ngục tiến vào thông đạo địa ngục thì tất cả vị diện tà ác đồng thời biến mất trên địa cầu, trên bầu trời bắt đầu đã xảy ra chuyển biến.
Một tia quang mang màu vàng xuất hiện ở chân trời phương đông, thời gian dần trôi, ráng vàng kia dần dần mở rộng, quang mang ôn hòa mà có chút nóng rực phảng phất thời gian vĩnh cửu đã qua rốt cục xuất hiện lần nữa trên thế giới này.
Trên địa cầu bất luận là phương đông hay là phương tây, toàn bộ nhân loại đều vì điều này mà đôi mắt ẩm ướt. Chẳng bao lâu sau, căn bản không có người sẽ đi chú ý tới nó, nhưng mà hiện tại đó là thần tích mà vạn chúng chờ mong. Đúng vậy, cái đó chính là thái dương trong sinh hoạt của chúng ta, cũng không có khiến cho chúng ta quá nhiều chú ý. Chỉ có đã mất đi mới minh bạch nó trọng yếu như thế nào, mà giờ khắc này nó rốt cục đã trở lại.
Chín đại hành tinh của Thái Dương Hệ một lần nữa tiến nhập quỹ đạo vốn có, nó dùng tốc độ bình thường chuyển động, ánh mặt trời một lần nữa trải dài trên đại địa đem sinh cơ lại cho nhân loại.
Toàn bộ nhân loại đều không cảm giác được ánh nắng chói mắt của mặt trời, hắc ám rời đi rời đi, quang minh một lần nữa trở lại mặt đất. Nguyên bản mọi thứ đã mất đi sinh cơ một lần nữa tỏa sáng. Đã xong kiếp nạn trùng trùng điệp điệp Địa Cầu phải trải qua đã kết thúc hoàn mỹ, hết thảy tất cả đều khôi phục bình thường. Cho dù là những ai chịu đau khổ tại thời khắc này cũng giống như hoàn toàn đã hòa tan triệt để biến mất trong trí nhớ của mọi người, không có ai sẽ nguyện ý nhớ tới thời khắc hắc ám đó. Trong mắt của mỗi người lúc này chỉ có Quang Minh.
...
Tây Phương.
Tất cả quốc gia rất nhanh khôi phục những gì hắc ám phá hư, mà tín đồ của giáo đình lại dùng số lượng trước nay chưa có tăng vọt lên. Các quốc gia Tây Phương tạm thời ở vào thời kì hỗn loạn, có thể từ Đông Phương phản hồi Tây Phương không có một người, thần thánh quân đoàn của giáo đình toàn quân bị diệt. Nhưng mà ánh sáng chói lọi trong trận chiến cuối cùng mà đám người bộc phát lại vĩnh viễn lưu tại bên trong sử sách của giáo đình, Martti, bốn vị Hồng y đại giáo chủ cùng với 3000 chiến sĩ thần thánh quân đoàn. Danh tự mỗi người đều mang theo ánh sáng chói lọi long lanh nhất, Địch Phạm Cương lưu lại làm chủ trong giáo đường nhận lấy sùng bái của giáo đồ.
Tà ác vị diện đã một lần nữa phong ấn, trên địa cầu Quang Minh cũng trở nên càng ngày càng nóng rực.
So ra mà nói thì Đông Phương bị ảnh hướng nhỏ hơn rất nhiều, ngoại trừ sa mạc Takla Makan bị phá hư nhất định thì cơ hồ không có nhân viên thương vong xuất hiện, Viêm Hoàng không có tôn giáo chân chính, vì thế khi dương quang một lần nữa phổ chiếu đại địa, ôn hòa một lần nữa hàng lâm nhân gian thì Viêm Hoàng rất nhanh cũng khôi phục bình tĩnh, hết thảy tựa như cho tới bây giờ đều không có phát sinh qua.
Nhưng mà trong cao tầng của các quốc thủy chung có một truyền thuyết, khi hắc ám hàng lâm là Đông Phương tuệ tinh chói mắt mang theo các cường giả đông tây phương cùng địch nhân triển khai liều chết chiến đấu, rốt cục chiến thắng địch nhân, khu trừ hắc ám. Mà danh tự của người này vĩnh viễn trở thành cơ mật cao nhất của tất cả quốc gia toàn thế giới.
- vậy còn ta thì sao? Ta hiện tại coi như là thực lực của thần, có cũng cần phải rời đi hay không?
Nữ Oa mỉm cười, nói:
- Đây là điều khẳng định, khi chính thức đạt tới lực lượng của thần, nhất là cấp bậc thần lớn như ngài, nếu như không muốn bị thiên ý tương lai hủy diệt thì nhất định phải ly khai cái thế giới này, ở trong không gian ngao du, tìm kiếm huyền bí cấp độ càng sâu hơn trong vũ trụ, đó mới là thứ mà chúng ta truy tìm.
- Không, ta không đi, dù cho có thiên ý lớn hơn nữa, ta cũng không đi.
Tề Nhạc kiên định nói. Chuyện cười, trên địa cầu còn có hắn nhiều thân nhân cùng bằng hữu nhiều như vậy, hắn như thế nào cam lòng ly khai? Trong lòng hắn vẫn cho rằng mình là một người bình thường, sinh hoạt trên địa cầu mới là điều hắn thích nhất.
Nữ Oa buột miệng cười, nói:
- Không có ai bắt buộc ngài đi ah! Huống chi, hiện tại bản thân ngài không thích hợp ly khai Địa Cầu ??. Ngài không nên quên thời điểm phong ấn ở thần giới vỡ tan, thân thể của ngài ở bên trong hấp thu đại lượng năng lượng. Nếu như không thể đem những năng lượng này hoàn toàn hấp thu, như vậy ngài là không thích hợp lữ hành trong vũ trụ, cường hành phi hành thời gian dài trong vũ trụ tất nhiên sẽ làm cho năng lượng trong cơ thể ngài vỡ tan, vì thế, ngài hiện tại lưu trên địa cầu cũng không tính vi phạm thiên ý.
Ánh mắt của Tề Nhạc sáng lên nói:
- Nói như vậy, chỉ cần ta không đem năng lượng trong cơ thể hoàn toàn hấp thu, có thể một mực lưu trên địa cầu rồi sao?
Nữ Oa gật nhẹ đầu, nói:
- Căn bản là ý tứ này a, đương nhiên, ngài cũng không thể như con của chúng ta sinh ra ảnh hưởng cực lớn đối với địa cầu, nếu không đồng dạng sẽ gọi đến thiên ý hủy diệt. Bên trong bên trong tối tăm mới là chúa tể của vũ trụ.
Tề Nhạc gật nhẹ đầu, nói:
- Ta hiểu được, cám ơn nhị vị.
Đúng lúc này hào quang bảy màu bên cạnh dần dần dần dần biến mất. Ngưu Ma Vương vẻ mặt mờ mịt xuất hiện tại đó, hai mắt nhìn thẳng Nữ Oa cùng Bàn Cổ, lại nói không ra lời.
Nữ Oa cùng Bàn Cổ đồng thời phát hiện sự khác thường của hắn, Bàn Cổ còn đỡ một ít, chỉ là trong mắt toát ra quang mang kích động, mà Nữ Oa làm một người mẹ lúc này lại đã thu hồi nụ cười trên mặt. Nước mắt chảy dài trên má.
- Con trai. Chúng ta trở lại rồi.
Có chút gian nan Nữ Oa từ trong miệng thốt ra mấy chữ này.
Thân thể của Ngưu Ma Vương cứng đờ:
- Có thể đừng có xưng hô như thế với ta không? Ta hiện tại cũng không rõ, chính mình đến tột cùng là dạng tồn tại gì. Các ngươi muốn dẫn ta rời đi sao?"
Nữ Oa cùng Bàn Cổ đồng thời lắc đầu, Bàn Cổ thở dài một tiếng, nói:
- Chúng ta sẽ không yêu cầu xa vời con sẽ tha thứ cho ta, nhưng dù sao con cũng là con trai duy nhất của chúng ta. Chuyện quá khứ đều đã qua, con đã trưởng thành. Có lẽ có một ngày chúng ta sẽ gặp lạiở trong không gian nhưng cũng không phải hiện tại, lực lượng của con còn chưa đủ để phá toái hư không, ngao du trong vũ trụ. Vì thế con nhất định phải lưu lại. Còn không mau bái kiến đại thần.
- Đại thần? Hắn?
Ngưu Ma Vương trợn mắt há hốc mồm nhìn Tề Nhạc bên cạnh.
Tề Nhạc nở nụ cười Nhìn Ngưu Ma Vương một lần nữa khôi phục sinh cơ, hắn đột nhiên phát hiện tình huống lúc này làm hắn hưng phấn hơn lúc tiêu diệt Ngưu Ma Vương:
- Như thế nào, không phục à?
Ngưu Ma Vương cười khổ nói:
- Xem ra ta là lo bò trắng răng rồi. Ta còn tưởng rằng hai người họ sẽ hủy diệt ngươi.
Tề Nhạc nói một câu làm cho Ngưu Ma Vương cực kỳ bất đắc dĩ:
- Nhân phẩm tốt, mọi chuyện đều tốt.
Nữ Oa cùng Bàn Cổ liếc nhau, thần sắc hai người cũng đã bình tĩnh trở lại đồng thời hướng phía Ngưu Ma Vương bay tới.
...
Khi một gã Quân Đoàn Nhiên Thiêu địa ngục cuối cùng của sinh vật địa ngục tiến vào thông đạo địa ngục thì tất cả vị diện tà ác đồng thời biến mất trên địa cầu, trên bầu trời bắt đầu đã xảy ra chuyển biến.
Một tia quang mang màu vàng xuất hiện ở chân trời phương đông, thời gian dần trôi, ráng vàng kia dần dần mở rộng, quang mang ôn hòa mà có chút nóng rực phảng phất thời gian vĩnh cửu đã qua rốt cục xuất hiện lần nữa trên thế giới này.
Trên địa cầu bất luận là phương đông hay là phương tây, toàn bộ nhân loại đều vì điều này mà đôi mắt ẩm ướt. Chẳng bao lâu sau, căn bản không có người sẽ đi chú ý tới nó, nhưng mà hiện tại đó là thần tích mà vạn chúng chờ mong. Đúng vậy, cái đó chính là thái dương trong sinh hoạt của chúng ta, cũng không có khiến cho chúng ta quá nhiều chú ý. Chỉ có đã mất đi mới minh bạch nó trọng yếu như thế nào, mà giờ khắc này nó rốt cục đã trở lại.
Chín đại hành tinh của Thái Dương Hệ một lần nữa tiến nhập quỹ đạo vốn có, nó dùng tốc độ bình thường chuyển động, ánh mặt trời một lần nữa trải dài trên đại địa đem sinh cơ lại cho nhân loại.
Toàn bộ nhân loại đều không cảm giác được ánh nắng chói mắt của mặt trời, hắc ám rời đi rời đi, quang minh một lần nữa trở lại mặt đất. Nguyên bản mọi thứ đã mất đi sinh cơ một lần nữa tỏa sáng. Đã xong kiếp nạn trùng trùng điệp điệp Địa Cầu phải trải qua đã kết thúc hoàn mỹ, hết thảy tất cả đều khôi phục bình thường. Cho dù là những ai chịu đau khổ tại thời khắc này cũng giống như hoàn toàn đã hòa tan triệt để biến mất trong trí nhớ của mọi người, không có ai sẽ nguyện ý nhớ tới thời khắc hắc ám đó. Trong mắt của mỗi người lúc này chỉ có Quang Minh.
...
Tây Phương.
Tất cả quốc gia rất nhanh khôi phục những gì hắc ám phá hư, mà tín đồ của giáo đình lại dùng số lượng trước nay chưa có tăng vọt lên. Các quốc gia Tây Phương tạm thời ở vào thời kì hỗn loạn, có thể từ Đông Phương phản hồi Tây Phương không có một người, thần thánh quân đoàn của giáo đình toàn quân bị diệt. Nhưng mà ánh sáng chói lọi trong trận chiến cuối cùng mà đám người bộc phát lại vĩnh viễn lưu tại bên trong sử sách của giáo đình, Martti, bốn vị Hồng y đại giáo chủ cùng với 3000 chiến sĩ thần thánh quân đoàn. Danh tự mỗi người đều mang theo ánh sáng chói lọi long lanh nhất, Địch Phạm Cương lưu lại làm chủ trong giáo đường nhận lấy sùng bái của giáo đồ.
Tà ác vị diện đã một lần nữa phong ấn, trên địa cầu Quang Minh cũng trở nên càng ngày càng nóng rực.
So ra mà nói thì Đông Phương bị ảnh hướng nhỏ hơn rất nhiều, ngoại trừ sa mạc Takla Makan bị phá hư nhất định thì cơ hồ không có nhân viên thương vong xuất hiện, Viêm Hoàng không có tôn giáo chân chính, vì thế khi dương quang một lần nữa phổ chiếu đại địa, ôn hòa một lần nữa hàng lâm nhân gian thì Viêm Hoàng rất nhanh cũng khôi phục bình tĩnh, hết thảy tựa như cho tới bây giờ đều không có phát sinh qua.
Nhưng mà trong cao tầng của các quốc thủy chung có một truyền thuyết, khi hắc ám hàng lâm là Đông Phương tuệ tinh chói mắt mang theo các cường giả đông tây phương cùng địch nhân triển khai liều chết chiến đấu, rốt cục chiến thắng địch nhân, khu trừ hắc ám. Mà danh tự của người này vĩnh viễn trở thành cơ mật cao nhất của tất cả quốc gia toàn thế giới.
Bình luận truyện