Sỏa Tử
Chương 7
Nước lạnh cũng không thể làm ta bình tĩnh lại. Ta đứng dưới vòi sen để mở, tựa lưng vào tường lạnh lẽo, ngửa đầu, cầm hạ thể chính mình trong phòng tắm tự an ủi. Thứ giữa hai chân vừa nóng lại vừa cứng, ta hung hăng xoa nắn, trong đầu ảo tưởng một người có làn da trắng muốt bị ta đặt dưới thân, ta chế ngự hai tay hắn, tách hai đầu gối hắn ra, thân mình đỉnh vào giữa hai chân người nọ. Nhìn đến bộ vị riêng tư của hắn không khỏi bật ra rên rỉ đáng xấu hổ.
Ta phát hiện người trong mộng kia là Tề Mộc Dương, bởi trừ bò hắn ta tựa hồ chưa từng khi dễ qua nữ hài tử nào như vậy. Biết được điều ấy ta có điểm hổ thẹn, vội vàng phát tiết sau đó tiếp tục tắm.
Chẳng lẽ nên đi tìm bạn gái rồi? Tuổi ta cũng không còn nhỏ, về sau còn muốn kết hôn, hiện tại không đi tìm người đàm luyến ái đợi đến khi nhan sắc phai tàn chắc chẳng còn nữ nhân nào đoái hoài đến mất.
Cho dù ta là một người thực anh tuấn nhưng từ trước đến nay vẫn chưa có cô gái nào để ý đến cả. Cái gì mà “Chỉ thích ngươi chứ không coi trọng tiền bạc của ngươi” đều là thứ vô nghĩa, như ta làm ví dụ, không xe không nhà sẽ không ai thích một quỷ nghèo. Mẹ ta trước khi lấy cha cũng từng nghĩ như vậy, nhưng chung quy lại tình yêu không đánh được cuộc sống nghèo khổ. Ta luôn nhớ rõ mỗi khi hai người rít gào lớn tiếng cãi nhau, trong cảnh tượng đó, chưa bao giờ ta thấy họ nói với nhau ba chữ “Ta yêu ngươi”
Quên không nói, vào năm ta thi đại học, mẹ ta đã uống thuốc chuột tự tử. Nàng bị suy thận trầm trọng, một tuần đều phải chạy thận hai lần, một lần đã mất hơn năm trăm, khi đó nhà chúng ta không có nhiều tiền như vậy, tiền thuốc men trước đây cũng đã phải bán nhà để mua, hơn nữa còn vay nợ ở bên ngoài. Mẹ ta chết đi, ngay cả tang lễ cha cũng không thể tổ chức, ông khóc cả một đêm, sau đó gọi ta đến bên người. Cha ta nói, nếu sau này ông chết đi, tuyệt đối không cần làm rườm rà, chỉ cần có bình tro cốt là được.
Ta ẩn ẩn có cảm giác không lành, nhưng là lúc ấy quá sợ hãi, căn bảm không dám nghĩ nhiều, chỉ có thể ngồi xổm bên cạnh ông cùng nhau khóc.
Kết quả là sáng hôm sau, cha ta đi theo mẹ. Trong nhà một phân tiền cũng không có, còn tổ chức lễ tang cái gì?
Khi đó ta thật sự rất hận cha ta. Sắp sửa thi đại học đột nhiên không còn một người nhà nào, những chỗ thân thích cũng chỉ nhắm mắt cho qua, bất đắc dĩ mới có thể cho đến ngủ. Trống rỗng nhất là tối những ngày cuối tuần, khi người khác đều về nhà riêng mình ta lạc lõng không chốn nương thân. Ta thậm chí còn từng nghĩ, nếu khi đó cha mẹ không chết, có phải ta sẽ có cơ hội được thi đại học? Để rồi nhân sinh của ta liệu có thể hay không khác với hiện tại?
Ta đứng trong phòng tắm, xoay người rửa mặt. Dòng nước chảy dọc theo má, như giọt lệ đầy vơi.
*Ta cảm giác tác giả lại quên mất tình tiết Đoạn có một đứa em gái rồi ToT
Buổi tối sau khi Tề Mộc Dương ngủ ta liền ra phòng khách mở phim “bậy bạ”. Nam nhân độc thân chỉ có mỗi điểm ấy là ưu việt, muốn xem cái gì thì xem, đương nhiên nhớ chỉnh âm thanh nhỏ nhỏ xuống là được. Trong tủ lạnh chỉ còn một lon bia cuối cùng, ta mở ra vừa uống được một ngụm cửa phòng ngủ bất ngờ cũng bị kéo mạnh.
Ta “phốc” một tiếng, tay chân cuống quít tít mù.
“Quay lại ngủ nhanh!”
Tề Mộc Dương lắc lắc đầu, nhìn sang màn hình TV liền có chút sửng sốt, sau đó biểu tình phức tạp quay đầu nhìn ta.
Xú tiểu tử này ngứa da a, mỗi lần ta không muốn hắn làm gì hắn đều kiên quyết phải làm bằng được. Ta khó chịu tắt TV, lấy điện thoại ra gọi cho dì Tề, muốn hỏi xem khi nào thì nàng đến đón con trai quý của nàng về nhà.
Nhưng ta còn chưa kịp gọi Tề Mộc Dương đã quỳ gối xuống đất, tới gần ta nói,
“Anh đang xem cái gì?”
Xem cái đản ngươi!
Tâm tình bị quấy phá vô cùng không tốt, ta trợn mắt không thèm để ý đến hắn, tiệp tục cúi đầu tìm số điện thoại của dì Tề. Thời tiết rất nóng, ta lại uống một ngụm bia, còn chưa kịp nuốt xuống liền cảm giác Tề Mộc Dương xán lại hôn ta một cái, như muốn hút bia trong miệng ta.
Ta thật sự nổi điên, lại cảm giác phun bia ra có điểm thất lễ. Nhẫn nại hít hít thở thở muốn nổ khí quản, dùng lực nuốt bia trong miệng xuống xong liền đẩy hắn ra, hô, “Cậu muốn làm cái gì?”
Hỏi nhỏ: Trước khi sang chương thứ chính, các nàng nghĩ bộ này ai công ai thụ nha =)))))
Ta phát hiện người trong mộng kia là Tề Mộc Dương, bởi trừ bò hắn ta tựa hồ chưa từng khi dễ qua nữ hài tử nào như vậy. Biết được điều ấy ta có điểm hổ thẹn, vội vàng phát tiết sau đó tiếp tục tắm.
Chẳng lẽ nên đi tìm bạn gái rồi? Tuổi ta cũng không còn nhỏ, về sau còn muốn kết hôn, hiện tại không đi tìm người đàm luyến ái đợi đến khi nhan sắc phai tàn chắc chẳng còn nữ nhân nào đoái hoài đến mất.
Cho dù ta là một người thực anh tuấn nhưng từ trước đến nay vẫn chưa có cô gái nào để ý đến cả. Cái gì mà “Chỉ thích ngươi chứ không coi trọng tiền bạc của ngươi” đều là thứ vô nghĩa, như ta làm ví dụ, không xe không nhà sẽ không ai thích một quỷ nghèo. Mẹ ta trước khi lấy cha cũng từng nghĩ như vậy, nhưng chung quy lại tình yêu không đánh được cuộc sống nghèo khổ. Ta luôn nhớ rõ mỗi khi hai người rít gào lớn tiếng cãi nhau, trong cảnh tượng đó, chưa bao giờ ta thấy họ nói với nhau ba chữ “Ta yêu ngươi”
Quên không nói, vào năm ta thi đại học, mẹ ta đã uống thuốc chuột tự tử. Nàng bị suy thận trầm trọng, một tuần đều phải chạy thận hai lần, một lần đã mất hơn năm trăm, khi đó nhà chúng ta không có nhiều tiền như vậy, tiền thuốc men trước đây cũng đã phải bán nhà để mua, hơn nữa còn vay nợ ở bên ngoài. Mẹ ta chết đi, ngay cả tang lễ cha cũng không thể tổ chức, ông khóc cả một đêm, sau đó gọi ta đến bên người. Cha ta nói, nếu sau này ông chết đi, tuyệt đối không cần làm rườm rà, chỉ cần có bình tro cốt là được.
Ta ẩn ẩn có cảm giác không lành, nhưng là lúc ấy quá sợ hãi, căn bảm không dám nghĩ nhiều, chỉ có thể ngồi xổm bên cạnh ông cùng nhau khóc.
Kết quả là sáng hôm sau, cha ta đi theo mẹ. Trong nhà một phân tiền cũng không có, còn tổ chức lễ tang cái gì?
Khi đó ta thật sự rất hận cha ta. Sắp sửa thi đại học đột nhiên không còn một người nhà nào, những chỗ thân thích cũng chỉ nhắm mắt cho qua, bất đắc dĩ mới có thể cho đến ngủ. Trống rỗng nhất là tối những ngày cuối tuần, khi người khác đều về nhà riêng mình ta lạc lõng không chốn nương thân. Ta thậm chí còn từng nghĩ, nếu khi đó cha mẹ không chết, có phải ta sẽ có cơ hội được thi đại học? Để rồi nhân sinh của ta liệu có thể hay không khác với hiện tại?
Ta đứng trong phòng tắm, xoay người rửa mặt. Dòng nước chảy dọc theo má, như giọt lệ đầy vơi.
*Ta cảm giác tác giả lại quên mất tình tiết Đoạn có một đứa em gái rồi ToT
Buổi tối sau khi Tề Mộc Dương ngủ ta liền ra phòng khách mở phim “bậy bạ”. Nam nhân độc thân chỉ có mỗi điểm ấy là ưu việt, muốn xem cái gì thì xem, đương nhiên nhớ chỉnh âm thanh nhỏ nhỏ xuống là được. Trong tủ lạnh chỉ còn một lon bia cuối cùng, ta mở ra vừa uống được một ngụm cửa phòng ngủ bất ngờ cũng bị kéo mạnh.
Ta “phốc” một tiếng, tay chân cuống quít tít mù.
“Quay lại ngủ nhanh!”
Tề Mộc Dương lắc lắc đầu, nhìn sang màn hình TV liền có chút sửng sốt, sau đó biểu tình phức tạp quay đầu nhìn ta.
Xú tiểu tử này ngứa da a, mỗi lần ta không muốn hắn làm gì hắn đều kiên quyết phải làm bằng được. Ta khó chịu tắt TV, lấy điện thoại ra gọi cho dì Tề, muốn hỏi xem khi nào thì nàng đến đón con trai quý của nàng về nhà.
Nhưng ta còn chưa kịp gọi Tề Mộc Dương đã quỳ gối xuống đất, tới gần ta nói,
“Anh đang xem cái gì?”
Xem cái đản ngươi!
Tâm tình bị quấy phá vô cùng không tốt, ta trợn mắt không thèm để ý đến hắn, tiệp tục cúi đầu tìm số điện thoại của dì Tề. Thời tiết rất nóng, ta lại uống một ngụm bia, còn chưa kịp nuốt xuống liền cảm giác Tề Mộc Dương xán lại hôn ta một cái, như muốn hút bia trong miệng ta.
Ta thật sự nổi điên, lại cảm giác phun bia ra có điểm thất lễ. Nhẫn nại hít hít thở thở muốn nổ khí quản, dùng lực nuốt bia trong miệng xuống xong liền đẩy hắn ra, hô, “Cậu muốn làm cái gì?”
Hỏi nhỏ: Trước khi sang chương thứ chính, các nàng nghĩ bộ này ai công ai thụ nha =)))))
Bình luận truyện