Sống Lại Mang Theo Không Gian: Quân Thê Đừng Xằng Bậy
Chương 83: Tình ý
Sau khi Sở Từ nghe được những lời Hoàng Lan nói nhất thời sửng sốt cả người. Trong đầu nháy mắt có cái gì chui từ dưới đất lên.
Nguyên thân che dấu cảm tình trong nháy mắt trở nên rõ ràng. Nhưng cùng lúc đó hiện lên càng nhiều cảm xúc vừa tự ti vừa ẩn nhẫn làm cho nàng hơi trở tay không kịp. Quả thật không thể tin được, thì ra Sở Từ mập này cũng có người để thích!
Trí nhớ trồi lên, giờ phút này Sở Từ đối diện với Hoàng Kiến Tân trong nháy mắt cũng có thêm một tầng hiểu biết khác.
5 năm trước, Thôi Hương Như vừa gả vào thôn Thiên Trì, vừa lúc nhìn thấy Sở Từ mập ôm một ít củi về. Ngày mùa đông lại mặc quần áo rất mát mẻ. Cho nên lòng đồng tình tràn ra mời cô đến nhà họ Hoàng làm khách. Ngay lúc đó Sở Từ mập thật là đói bụng, cho nên cũng không có từ chối. Nhưng sau khi đến nhà họ Hoàng, dì Hoàng lập tức châm chọc khiêu khích một hồi, vội vàng nói bậy rất nhiều về cô trước mặt Thôi Hương Như, ý bảo chị đuổi người ra. Chẳng qua Thôi Hương Như cảm thấy nguyên chủ chỉ là cô bé 11-12 tuổi, giúp đỡ một chút cũng không có gì. Cho nên cố ý để cho nguyên chủ lên bàn ăn một bữa cơm.
Tất nhiên, những người khác trong nhà họ Hoàng đều phản ứng rất lớn. Dì Hoàng ghét bỏ cô dơ, dẫn theo hai đứa con trai và Hoàng Lan đi nhà bếp dùng cơm. Mà Hoàng Kiến Tân sau khi đi rồi quay lại đưa cho cô một cái bánh lớn, làm cho cô xuất hiện ảo giác. Cho rằng Hoàng Kiến Tân có thiện ý với cô.
Khi đó Hoàng Kiến Tân cũng chỉ có 13 tuổi mà thôi, hơn nữa lúc ấy điều kiện nhà họ Hoàng chưa được cải thiện nhiều lắm. Cho nên vẫn mặt xám mày tro như trước, không tốt hơn cô bao nhiêu. Sở Từ mập vẫn còn cho rằng mình và Hoàng Kiến Tân cùng chung cảnh ngộ mạng khổ. Từ đó về sau, mặc dù có hung dữ với người khác những cũng không quá chống đối với Hoàng Kiến Tân. Thậm chí mỗi lần đến nhà họ Hoàng đều nhịn không được nhìn Hoàng Kiến Tân thêm mấy lần. Đặc biệt là lúc nhìn thấy gã việc sẽ không tiếng động tiến lên giúp đỡ, để cho Hoàng Kiến Tân có nhiều thời gian đi đọc sách.
Loại tình huống này kéo dài trong một thời gian dài. Cho đến khi quần áo của Hoàng Kiến Tân ngày càng vượt trội hơn bạn cùng lứa. Cho đến khi nhà Hoàng đổi thành nhà ngói gạch xanh khang trang. Sở Từ mập rốt cục mới ý thức được chênh lệch, số lần đến nhà họ Hoàng dần ít đi. Mỗi lần đến phần lớn là lúc không có mặt Hoàng Kiến Tân ở nhà.
Trước kia Sở Từ mập còn nhỏ, đối với mặt tình cảm này cũng không phải quá hiểu biết. Cho nên hơi ngoan cố cho rằng Hoàng Kiến Tân là người tốt. Nhưng bây giờ Sở Từ dù sao cũng có ký ức của nguyên chủ. Cho nên rất rõ ràng biết lúc trước tại sao Hoàng Kiến Tân dưa cho cô cái bánh lớn.
Đó là một bữa cơm nguyên thân ăn qua có vị nhân tình nhất. Cho nên mặc dù là chi tiết rất nhỏ cũng khắc ở trong đầu, càng có thể làm cho cô nhớ tới lúc trên cái bánh lớn kia dính vào một ít đồ dơ.
Trước kia trong sân nhà họ Hoàng có nuôi gà, lông gà dơ bẩn khắp nơi. Trên cái bánh lớn kia dính một ít, mặt khác còn có không ít tro nồi.
Cho nên dưới cái nhìn của nàng, 8-9 phần 10 là bốn mẹ con nhà họ Hoàng kia cố ý lấy đồ dơ bẩn nhục nhã cô. Chỉ là không nghĩ tới nguyên chủ ở mặt này rất ngây thơ, nghĩ lầm được người chấp nhận.
Nếu không phải Hoàng Lan kia nhắc nhở, mặc dù nàng nhìn thấy Hoàng Kiến Tân chỉ sợ cũng không nhớ nổi tình cảm bị nguyên chủ chôn dưới đáy lòng.
Lúc này, trong sân đột nhiên im lặng.
Sở Từ nhìn chằm chằm Hoàng Kiến Tân. Hoàng Kiến Tân với vẻ mặt kiêu ngạo và miệt thị. Hoàng Lan với vẻ mặt hèn mọn. Mà Sở Đường cũng là ngạc nhiên và lo lắng.
Trước kia cậu rất ít đến thôn bắc bên này, chỉ biết là Thôi Hương Như đối xử tốt với Sở Từ, đối với những việc khác lại hoàn toàn không biết gì cả. Đặc biệt là bây giờ biết được Sở Từ có ý với Hoàng Kiến Tân, nhất thời có loại cảm giác tức giận và đáng tiếc khi cải trắng nhà mình bị heo ủi, càng cảm thấy nhất định là tên tiểu nhân Hoàng Kiến Tân này dùng biện pháp gì quyến rũ chị nhà mình.
Sở Đường như thế, mà Từ Nhị còn lại thở dài nhẹ nhõm một hơi. Sở Từ có người yêu thích, vậy y... hẳn là không cần lo lắng bị Sở Từ buộc làm vợ chồng hàng thật giá thật nhỉ?
Chẳng qua nhìn Hoàng Kiến Tân này dường như tràn đầy ác ý với Sở Từ. Cô gái này không có việc gì chứ?
Nguyên thân che dấu cảm tình trong nháy mắt trở nên rõ ràng. Nhưng cùng lúc đó hiện lên càng nhiều cảm xúc vừa tự ti vừa ẩn nhẫn làm cho nàng hơi trở tay không kịp. Quả thật không thể tin được, thì ra Sở Từ mập này cũng có người để thích!
Trí nhớ trồi lên, giờ phút này Sở Từ đối diện với Hoàng Kiến Tân trong nháy mắt cũng có thêm một tầng hiểu biết khác.
5 năm trước, Thôi Hương Như vừa gả vào thôn Thiên Trì, vừa lúc nhìn thấy Sở Từ mập ôm một ít củi về. Ngày mùa đông lại mặc quần áo rất mát mẻ. Cho nên lòng đồng tình tràn ra mời cô đến nhà họ Hoàng làm khách. Ngay lúc đó Sở Từ mập thật là đói bụng, cho nên cũng không có từ chối. Nhưng sau khi đến nhà họ Hoàng, dì Hoàng lập tức châm chọc khiêu khích một hồi, vội vàng nói bậy rất nhiều về cô trước mặt Thôi Hương Như, ý bảo chị đuổi người ra. Chẳng qua Thôi Hương Như cảm thấy nguyên chủ chỉ là cô bé 11-12 tuổi, giúp đỡ một chút cũng không có gì. Cho nên cố ý để cho nguyên chủ lên bàn ăn một bữa cơm.
Tất nhiên, những người khác trong nhà họ Hoàng đều phản ứng rất lớn. Dì Hoàng ghét bỏ cô dơ, dẫn theo hai đứa con trai và Hoàng Lan đi nhà bếp dùng cơm. Mà Hoàng Kiến Tân sau khi đi rồi quay lại đưa cho cô một cái bánh lớn, làm cho cô xuất hiện ảo giác. Cho rằng Hoàng Kiến Tân có thiện ý với cô.
Khi đó Hoàng Kiến Tân cũng chỉ có 13 tuổi mà thôi, hơn nữa lúc ấy điều kiện nhà họ Hoàng chưa được cải thiện nhiều lắm. Cho nên vẫn mặt xám mày tro như trước, không tốt hơn cô bao nhiêu. Sở Từ mập vẫn còn cho rằng mình và Hoàng Kiến Tân cùng chung cảnh ngộ mạng khổ. Từ đó về sau, mặc dù có hung dữ với người khác những cũng không quá chống đối với Hoàng Kiến Tân. Thậm chí mỗi lần đến nhà họ Hoàng đều nhịn không được nhìn Hoàng Kiến Tân thêm mấy lần. Đặc biệt là lúc nhìn thấy gã việc sẽ không tiếng động tiến lên giúp đỡ, để cho Hoàng Kiến Tân có nhiều thời gian đi đọc sách.
Loại tình huống này kéo dài trong một thời gian dài. Cho đến khi quần áo của Hoàng Kiến Tân ngày càng vượt trội hơn bạn cùng lứa. Cho đến khi nhà Hoàng đổi thành nhà ngói gạch xanh khang trang. Sở Từ mập rốt cục mới ý thức được chênh lệch, số lần đến nhà họ Hoàng dần ít đi. Mỗi lần đến phần lớn là lúc không có mặt Hoàng Kiến Tân ở nhà.
Trước kia Sở Từ mập còn nhỏ, đối với mặt tình cảm này cũng không phải quá hiểu biết. Cho nên hơi ngoan cố cho rằng Hoàng Kiến Tân là người tốt. Nhưng bây giờ Sở Từ dù sao cũng có ký ức của nguyên chủ. Cho nên rất rõ ràng biết lúc trước tại sao Hoàng Kiến Tân dưa cho cô cái bánh lớn.
Đó là một bữa cơm nguyên thân ăn qua có vị nhân tình nhất. Cho nên mặc dù là chi tiết rất nhỏ cũng khắc ở trong đầu, càng có thể làm cho cô nhớ tới lúc trên cái bánh lớn kia dính vào một ít đồ dơ.
Trước kia trong sân nhà họ Hoàng có nuôi gà, lông gà dơ bẩn khắp nơi. Trên cái bánh lớn kia dính một ít, mặt khác còn có không ít tro nồi.
Cho nên dưới cái nhìn của nàng, 8-9 phần 10 là bốn mẹ con nhà họ Hoàng kia cố ý lấy đồ dơ bẩn nhục nhã cô. Chỉ là không nghĩ tới nguyên chủ ở mặt này rất ngây thơ, nghĩ lầm được người chấp nhận.
Nếu không phải Hoàng Lan kia nhắc nhở, mặc dù nàng nhìn thấy Hoàng Kiến Tân chỉ sợ cũng không nhớ nổi tình cảm bị nguyên chủ chôn dưới đáy lòng.
Lúc này, trong sân đột nhiên im lặng.
Sở Từ nhìn chằm chằm Hoàng Kiến Tân. Hoàng Kiến Tân với vẻ mặt kiêu ngạo và miệt thị. Hoàng Lan với vẻ mặt hèn mọn. Mà Sở Đường cũng là ngạc nhiên và lo lắng.
Trước kia cậu rất ít đến thôn bắc bên này, chỉ biết là Thôi Hương Như đối xử tốt với Sở Từ, đối với những việc khác lại hoàn toàn không biết gì cả. Đặc biệt là bây giờ biết được Sở Từ có ý với Hoàng Kiến Tân, nhất thời có loại cảm giác tức giận và đáng tiếc khi cải trắng nhà mình bị heo ủi, càng cảm thấy nhất định là tên tiểu nhân Hoàng Kiến Tân này dùng biện pháp gì quyến rũ chị nhà mình.
Sở Đường như thế, mà Từ Nhị còn lại thở dài nhẹ nhõm một hơi. Sở Từ có người yêu thích, vậy y... hẳn là không cần lo lắng bị Sở Từ buộc làm vợ chồng hàng thật giá thật nhỉ?
Chẳng qua nhìn Hoàng Kiến Tân này dường như tràn đầy ác ý với Sở Từ. Cô gái này không có việc gì chứ?
Bình luận truyện