Sóng Ngầm - Trường Lê
Chương 44
Cũng may khu vực mà Nam đang sống cũng khá tấp nập. Nhờ vậy mà Nam dễ dàng tìm được một cửa hàng chuyên cung cấp các loại thức ăn cho vật nuôi, đặc biệt là chó, mèo. Ở đây còn có cả bát ăn, bát uống nước, chải lông...Chỉ có điều Nam đang thắc mắc liệu Bối Bối có ăn được những loại thức ăn này không..!?
Vừa dắt chó vào chủ cửa hàng đã đi ra đón và niềm nở:
— Quý khách muốn mua gì ạ..!? Ở đây những gì liên quan đến thú cưng chúng tôi đều có hết.
Nam chỉ vào Bối Bối rồi hỏi:
— Xin hỏi ông chủ, chó của tôi không thuộc giống chó cảnh, pet cưng nhưng liệu nó có thể ăn được thức ăn ở đây không..!?
Chủ cửa hàng cười trả lời:
— Tất nhiên là có chứ.!? Người Việt Nam thường có quan niệm chủ ăn gì chó ăn nấy, hoặc tận dụng đồ ăn thừa để cho chó. Như vậy cũng được nhưng kết cấu của loài chó không giống với chúng ta, do vậy đúng ra chó cũng cần có một chế độ dinh dưỡng riêng. Hiện nay các sản phẩm thức ăn cho chó đều được chế biến phù hợp và cung cấp đầy đủ dinh dưỡng cho chúng. Thêm vào đó họ còn tạo thêm mùi vị, hương liệu kíƈɦ ŧɦíƈɦ vị giác, khứu giác của chó giúp chúng ăn ngon hơn. Mà đã là chó thì tất nhiên sẽ phù hợp với loại thức ăn này rồi.
Nam nói:
— Nghe ông chủ nói cứ như chuyên gia dinh dưỡng vậy nhỉ.!?
Chủ cửa hàng đáp:
— Thì làm nghề nào phải tìm hiểu nghề đó chứ cậu. Mà thức ăn chó chia làm 2 loại, loại khô và loại ướt. Tuỳ theo nhu cầu của khách hàng sử dụng.
Nam chép miệng:
— Thực ra thì tôi cũng mới có con chó này ngày hôm nay. Cũng không biết trước đây nó đã từng ăn qua loại thức ăn này chưa..!? Nhưng thôi, được ông chủ tư vấn như thế tôi cũng yên tâm rồi. Để tôi chọn lấy 1-2 loại cho nó ăn thử. Nếu ok sẽ đến mua tiếp.
Nhìn xuống Nam không thấy Bối Bối đâu cả, đang ngơ ngác không biết nó đi đâu thì từ phía trước, Bối Bối đang ngoạm một hộp thức ăn dành cho chó màu xanh lá cây, bên ngoài hộp có hình một con chó trắng đang ăn ngon lành. Bối Bối đi lại gần chỗ Nam và chủ cửa hàng đang nói chuyện, nó nhả cái hộp ở ngay chân Nam rồi hếch mõm lên lè lưỡi hà hà. Chân trước của nó cào cào vào chân Nam khiến cả Nam lẫn ông chủ phải phát cười. Nam xoa đầu nó rồi cầm hộp thức ăn dạng khô lên nói:
— Mày thích loại này phải không..!? Tao còn đang sợ mày không ăn được. Ông chủ cho tôi hai hộp này.
Chủ cửa hàng ngồi hẳn xuống, ông ta nhìn qua ngó lại Bối Bối, xoa đầu Bối Bối ông ta nói:
— Cậu có con chó thông minh quá. Lông óng mượt không thua gì chó cảnh. Nhất là đôi mắt của nó long lanh và rất sáng.....Hiếm có lắm đó.
Nam cười:
— Tôi cũng thấy thế, nó gần như hiểu tất cả những gì tôi nói. Đây cũng là lần đầu tôi gặp một con chó như thế này.
Ông chủ vừa gói hàng vừa đáp:
— Vậy là chủ và chó gần như tâm đầu ý hợp rồi. Tôi không dám tin là hôm nay cậu mới nuôi nó. Đồ của cậu đây.
Nam nhận lấy đồ rồi trả tiền cho ông chủ cửa hàng, không quên lấy thêm hai cái bát để đựng thức ăn và nước cho Bối Bối. Dắt Bối Bối đi về, vừa đi Nam vừa nói với nó:
— Yên tâm, thứ này chỉ để phòng khi tao không ở nhà thôi. Còn tất nhiên thi thoảng chúng ta phải cải thiện bữa thịt chứ nhỉ.
Hôm nay trời khá râm mát, Nam quyết định tản bộ một chút. Lâu lắm rồi Nam mới được thoải mái và thư giãn thế này. Cảm giác bên cạnh có một người bạn nhỏ thú vị vô cùng. Nam cùng Bối Bối đi đến một ngã tư, đèn đỏ vừa hết thì lập tức Bối Bối chạy sang bên đường nơi góc tường của một toà nhà lớn. Ở đó không có ai cả nhưng nó cứ đứng đó nhìn vào góc tường. Nam vội chạy theo gọi:
— Này, mày đi đâu đấy..!?
Vừa lúc đó bảo vệ của toà nhà đi ra, ông ta nhìn con chó của Nam như quen thuộc, ông ta chỉ vào Bối Bối:
— Ơ, con chó này sao lại ở đây..!?
Nam hỏi:
— Bác quen con chó này ạ..!?
Ông bảo vệ nhìn kỹ lại rồi đáp:
— Đúng là nó rồi, không cũng không phải quen nhưng tuần trước nó có ở đây cùng với một người ăn mày thì phải. Nhìn rách rưới, đói khổ lắm.
Nam hỏi tiếp:
— Vậy chủ của nó đâu..!? Bác biết không..!?
Ông bảo vệ thở dài khẽ lắc đầu:
— Chết cách đây 3 hôm rồi, chết ở ngay đây luôn...Đang ngồi ăn xin thì đột quỵ rồi chết. Ảnh hưởng đến cả toà nhà này luôn. Chẳng ai biết thân nhân thế nào, cuối cùng người ta phải đem xác đi. Nghe đâu người nơi khác dạt về, cũng khổ một kiếp người. Con chó này lúc nào cũng quanh quẩn bên ông ăn xin đó. Mà thấy ông ấy quý nó lắm, ai cho gì ăn cũng chia cho nó. Lúc người ta đưa xác lên xe nó còn chạy theo cơ mà. Nó dữ lắm, ai muốn bắt nó lại nó đều nhe răng ra cắn. Không ai dám lại gần nơ cả. Sau đó mấy hôm thì không thấy nó đâu nữa. Giờ tự nhiên nó lại quay về đây. Mà cậu nuôi nó à..!?
Thì ra là vậy, hoá ra chủ cũ của nó đã chết, ban nãy nó chạy sang đây là vì đây chính là nơi mà chủ nó chết rồi bị đưa đi. Con chó này thực sự thông minh và đầy tình cảm. Nó đứng lặng im ngay góc tường với cái đầu cúi xuống. Ba ngày nay nó lang thang nơi góc hẻm, cuối ngõ lục thùng rác để tìm đồ ăn. Theo lời bác bảo vệ thì nó rất dữ, nhưng sao gặp Nam nó lại ngoan ngoãn như vậy. Người ta nói loài chó có linh cảm, linh tính rất tốt. Nó có thể nhận biết được những thứ mà con người không cảm nhận được.
Nam trả lời bác bảo vệ:
— Dạ vâng, cháu gặp nó sáng nay. Và giờ nó đi theo cháu.
Ông bảo vệ nói:
— Ui, chủ nó mới chết mà cậu dám nuôi nó à.!? Không biết không sao chứ biết rồi kinh lắm. Ma ám chết..!!
Nam ngồi xuống xoa đầu Bối Bối, Nam cười:
— Có một con chó sống tình nghĩa như vậy bên cạnh thì còn sợ gì ma quỷ.
Nhặt lấy một hòn sỏi nơi góc tường, Nam hẩy tay ra hiệu cho Bối Bối rồi nói:
— Về thôi nào, có lẽ chủ cũ của mày đã dẫn tao đến đây để gửi gắm mày đó. Giờ thì ông ấy có thể yên tâm rồi....Đi thôi.
" Gâu...Gâu...Gâu.."
Bối Bối nhìn vào góc tường rồi sủa lên inh ỏi khiến cho ông bảo vệ phải giật mình lùi lại. Sau đó nó vẫy đuôi chạy theo Nam đang đi đằng trước.
Nam và Bối Bối rời khỏi toà nhà, còn lại ông bảo vệ đứng đó khẽ cằn nhằn:
— Đúng là đồ quái dị....!!
Vừa dắt chó vào chủ cửa hàng đã đi ra đón và niềm nở:
— Quý khách muốn mua gì ạ..!? Ở đây những gì liên quan đến thú cưng chúng tôi đều có hết.
Nam chỉ vào Bối Bối rồi hỏi:
— Xin hỏi ông chủ, chó của tôi không thuộc giống chó cảnh, pet cưng nhưng liệu nó có thể ăn được thức ăn ở đây không..!?
Chủ cửa hàng cười trả lời:
— Tất nhiên là có chứ.!? Người Việt Nam thường có quan niệm chủ ăn gì chó ăn nấy, hoặc tận dụng đồ ăn thừa để cho chó. Như vậy cũng được nhưng kết cấu của loài chó không giống với chúng ta, do vậy đúng ra chó cũng cần có một chế độ dinh dưỡng riêng. Hiện nay các sản phẩm thức ăn cho chó đều được chế biến phù hợp và cung cấp đầy đủ dinh dưỡng cho chúng. Thêm vào đó họ còn tạo thêm mùi vị, hương liệu kíƈɦ ŧɦíƈɦ vị giác, khứu giác của chó giúp chúng ăn ngon hơn. Mà đã là chó thì tất nhiên sẽ phù hợp với loại thức ăn này rồi.
Nam nói:
— Nghe ông chủ nói cứ như chuyên gia dinh dưỡng vậy nhỉ.!?
Chủ cửa hàng đáp:
— Thì làm nghề nào phải tìm hiểu nghề đó chứ cậu. Mà thức ăn chó chia làm 2 loại, loại khô và loại ướt. Tuỳ theo nhu cầu của khách hàng sử dụng.
Nam chép miệng:
— Thực ra thì tôi cũng mới có con chó này ngày hôm nay. Cũng không biết trước đây nó đã từng ăn qua loại thức ăn này chưa..!? Nhưng thôi, được ông chủ tư vấn như thế tôi cũng yên tâm rồi. Để tôi chọn lấy 1-2 loại cho nó ăn thử. Nếu ok sẽ đến mua tiếp.
Nhìn xuống Nam không thấy Bối Bối đâu cả, đang ngơ ngác không biết nó đi đâu thì từ phía trước, Bối Bối đang ngoạm một hộp thức ăn dành cho chó màu xanh lá cây, bên ngoài hộp có hình một con chó trắng đang ăn ngon lành. Bối Bối đi lại gần chỗ Nam và chủ cửa hàng đang nói chuyện, nó nhả cái hộp ở ngay chân Nam rồi hếch mõm lên lè lưỡi hà hà. Chân trước của nó cào cào vào chân Nam khiến cả Nam lẫn ông chủ phải phát cười. Nam xoa đầu nó rồi cầm hộp thức ăn dạng khô lên nói:
— Mày thích loại này phải không..!? Tao còn đang sợ mày không ăn được. Ông chủ cho tôi hai hộp này.
Chủ cửa hàng ngồi hẳn xuống, ông ta nhìn qua ngó lại Bối Bối, xoa đầu Bối Bối ông ta nói:
— Cậu có con chó thông minh quá. Lông óng mượt không thua gì chó cảnh. Nhất là đôi mắt của nó long lanh và rất sáng.....Hiếm có lắm đó.
Nam cười:
— Tôi cũng thấy thế, nó gần như hiểu tất cả những gì tôi nói. Đây cũng là lần đầu tôi gặp một con chó như thế này.
Ông chủ vừa gói hàng vừa đáp:
— Vậy là chủ và chó gần như tâm đầu ý hợp rồi. Tôi không dám tin là hôm nay cậu mới nuôi nó. Đồ của cậu đây.
Nam nhận lấy đồ rồi trả tiền cho ông chủ cửa hàng, không quên lấy thêm hai cái bát để đựng thức ăn và nước cho Bối Bối. Dắt Bối Bối đi về, vừa đi Nam vừa nói với nó:
— Yên tâm, thứ này chỉ để phòng khi tao không ở nhà thôi. Còn tất nhiên thi thoảng chúng ta phải cải thiện bữa thịt chứ nhỉ.
Hôm nay trời khá râm mát, Nam quyết định tản bộ một chút. Lâu lắm rồi Nam mới được thoải mái và thư giãn thế này. Cảm giác bên cạnh có một người bạn nhỏ thú vị vô cùng. Nam cùng Bối Bối đi đến một ngã tư, đèn đỏ vừa hết thì lập tức Bối Bối chạy sang bên đường nơi góc tường của một toà nhà lớn. Ở đó không có ai cả nhưng nó cứ đứng đó nhìn vào góc tường. Nam vội chạy theo gọi:
— Này, mày đi đâu đấy..!?
Vừa lúc đó bảo vệ của toà nhà đi ra, ông ta nhìn con chó của Nam như quen thuộc, ông ta chỉ vào Bối Bối:
— Ơ, con chó này sao lại ở đây..!?
Nam hỏi:
— Bác quen con chó này ạ..!?
Ông bảo vệ nhìn kỹ lại rồi đáp:
— Đúng là nó rồi, không cũng không phải quen nhưng tuần trước nó có ở đây cùng với một người ăn mày thì phải. Nhìn rách rưới, đói khổ lắm.
Nam hỏi tiếp:
— Vậy chủ của nó đâu..!? Bác biết không..!?
Ông bảo vệ thở dài khẽ lắc đầu:
— Chết cách đây 3 hôm rồi, chết ở ngay đây luôn...Đang ngồi ăn xin thì đột quỵ rồi chết. Ảnh hưởng đến cả toà nhà này luôn. Chẳng ai biết thân nhân thế nào, cuối cùng người ta phải đem xác đi. Nghe đâu người nơi khác dạt về, cũng khổ một kiếp người. Con chó này lúc nào cũng quanh quẩn bên ông ăn xin đó. Mà thấy ông ấy quý nó lắm, ai cho gì ăn cũng chia cho nó. Lúc người ta đưa xác lên xe nó còn chạy theo cơ mà. Nó dữ lắm, ai muốn bắt nó lại nó đều nhe răng ra cắn. Không ai dám lại gần nơ cả. Sau đó mấy hôm thì không thấy nó đâu nữa. Giờ tự nhiên nó lại quay về đây. Mà cậu nuôi nó à..!?
Thì ra là vậy, hoá ra chủ cũ của nó đã chết, ban nãy nó chạy sang đây là vì đây chính là nơi mà chủ nó chết rồi bị đưa đi. Con chó này thực sự thông minh và đầy tình cảm. Nó đứng lặng im ngay góc tường với cái đầu cúi xuống. Ba ngày nay nó lang thang nơi góc hẻm, cuối ngõ lục thùng rác để tìm đồ ăn. Theo lời bác bảo vệ thì nó rất dữ, nhưng sao gặp Nam nó lại ngoan ngoãn như vậy. Người ta nói loài chó có linh cảm, linh tính rất tốt. Nó có thể nhận biết được những thứ mà con người không cảm nhận được.
Nam trả lời bác bảo vệ:
— Dạ vâng, cháu gặp nó sáng nay. Và giờ nó đi theo cháu.
Ông bảo vệ nói:
— Ui, chủ nó mới chết mà cậu dám nuôi nó à.!? Không biết không sao chứ biết rồi kinh lắm. Ma ám chết..!!
Nam ngồi xuống xoa đầu Bối Bối, Nam cười:
— Có một con chó sống tình nghĩa như vậy bên cạnh thì còn sợ gì ma quỷ.
Nhặt lấy một hòn sỏi nơi góc tường, Nam hẩy tay ra hiệu cho Bối Bối rồi nói:
— Về thôi nào, có lẽ chủ cũ của mày đã dẫn tao đến đây để gửi gắm mày đó. Giờ thì ông ấy có thể yên tâm rồi....Đi thôi.
" Gâu...Gâu...Gâu.."
Bối Bối nhìn vào góc tường rồi sủa lên inh ỏi khiến cho ông bảo vệ phải giật mình lùi lại. Sau đó nó vẫy đuôi chạy theo Nam đang đi đằng trước.
Nam và Bối Bối rời khỏi toà nhà, còn lại ông bảo vệ đứng đó khẽ cằn nhằn:
— Đúng là đồ quái dị....!!
Bình luận truyện