Sử Thượng Tối Cường Tông Chủ

Chương 81: Trứng đá quỷ dị



Trước đây thời điểm hắn quan sát Tạo Nhân Hệ Thống, Diệp Thần đã nhìn thấy nhân vật ở Thần Thoại bản diện, không có cách nào để dùng linh thạch sáng tạo ra, mà là cần một loại đồ vật gọi Thiên Tinh.

Diệp Thần trước đây cũng không có nghe nói qua Thiên Tinh, cho nên căn bản hắn chưa hề nghĩ tới việc sáng tạo nhân vật bên trong Thần Thoại bản diện.

Bây giờ rốt cục hắn cũng đã nhìn thấy loại đồ vật thần bí gọi là Thiên Tinh này, cho nên Diệp Thần làm sao có khả năng sẽ không kích động được?

Bên trong Tạo Nhân Hệ Thống nhân vật rẻ nhất ở Thần Thoại bản diện, chỉ cần có ba viên Thiên Tinh là có thể tạo ra được, người kia kiếp trước Diệp Thần cũng đã nghe qua nhiều lần cho nên hắn cũng có một chút ấn tượng.

Ba viên Thiên Tinh, liền có thể sáng tạo ra chính là —— một trong hai người Hắc Bạch Vô Thường!

"Kim lão ma, xin hỏi Thiên Tinh là món đồ gìvậy?" Diệp Thần không trầm mặc nữa, mà chủ động hướng về bên người Kim lão ma đi đến.

Người khác sợ Kim lão ma, thế nhưng Diệp Thần hắn sau lưng có Lý Tiêu Dao, cho nên hắn cũng không sợ!

Kim lão ma tựa hồ lúc này tâm tình cũng không tệ, cho nên cũng không làm khó Diệp Thần, vấn đề Diệp Thần hỏi cùng luyện khí cũng có chút quan hệ, cho nên hắn cũng hứng thú nói rằng: "Thiên Tinh, đây là năng lượng tinh thạch so với linh thạch còn cao cấp hơn."

"Người bình thường chỉ biết sự tồn tại của linh thạch, linh thạch được chia làm hạ phẩm, trung phẩm cùng thượng phẩm, mà rất ít người biết đến sự tồn tại của Thiên Tinh, bởi vì bọn họ căn bản cả đời chưa bao giờ tiếp xúc với Thiên Tinh!"

Dừng một chút, Kim lão ma liền cảm khái nói: "Ngay cả ta trước giờ đều chưa từng được thấy Thiên Tinh chân chính, ta chỉ là ở trên một số điển tịch xem qua nên biết một chút mà thôi. Đáng tiếc a, bây giờ hiếm được nhìn thấy một viên thế này, vậy mà lại bị ta tự mình phế bỏ!"

Trong giọng nói của Kim lão ma, tràn ngập loại cảm xúc ảo não cùng hối hận.

"Có điều viên Thiên Tinh này đã được sử dụng trong hơn ngàn năm rồi, coi như bên trong còn có năng lượng tồn đọng, thì số lượng cũng không còn nhiều nữa."

Diệp Thần lông mày hơi nhíu lại, hiếm thấy được một người đối với Thiên Tinh có lý giải như thế, cho nên hắn tiếp tục hỏi: "Vậy xin hỏi một viên Thiên Tinh, đại khái giá trị là khoảng bao nhiêu linh thạch vậy?"

Kim lão ma cười lạnh nói: "Thiên Tinh, há lại có thể cùng linh thạch so sánh? Nếu như một người có Thiên Tinh, cho dù ngươi có bao nhiêu linh thạch đi chăng nữa, thì hắn tuyệt đối sẽ không bao giờ đổi cùng ngươi!"

"Bởi vì Thiên Tinh, chính là tinh hoa bên trong đất trời ngưng tụ lại mà thành, dùng để tu luyện tuyệt đối có thể tăng nhanh như gió."

Trầm mặc một chút, Kim lão ma ngữ khí có chút tăng lên nói rằng: "Không nói những cái khác, Thiên Tinh, chính là một trong những vật liệu để luyện chế thánh binh!"

Thánh binh, là bảo bối so với đạo khí còn cao cấp hơn rất nhiều lần, là chí bảo chân chính!

Diệp Thần nghe vậy liền cười khổ, như vậy xem ra, hắn muốn có được Thiên Tinh, đến sáng tạo nhân vật cấp độ thần thoại, quả thực chính là mơ hão rồi.

Cùng lúc đó, Bùi Nguyên cùng Lý Binh đã đánh đến quên hết trời đất rồi, hai người chân khí liên tục bạo phát, hai đều là muốn bộ áo giáp này thuộc về bản thân cho nên cũng không ai nhường ai cả.

Cuối cùng sau vài canh giờ, thì Bùi Nguyên là người chiến thắng, cho nên bộ áo giáp này liền thuộc về hắn.

Có điều Bùi Nguyên cũng không có xuống tay ác độc đối với Lý Binh, bởi vì Lý Binh một khi trọng thương, thì bọn họ thì càng không có cách nào đối kháng với Kim lão ma.

Sau đó mọi người liền bước vào trong cửa chính tầng bảy Tàng Bảo các, tất cả trong lòng đều có chút phấn chấn cùng căng thẳng.

Kim lão ma đã được đạo khí mà hắn tha thiết ước mơ, cho nên hắn đối với hành trình đi vào Hoàng Thiên bí cảnh lần này đã là không còn mong mỏi gì nữa.

Bên trong Tàng Bảo các tầng bảy, vẫn như cũ là một gian phòng vô cùng trống trải, bên trên một loạt bài khí giá đã không còn thứ gì cả, mọi người lúc này liền không khỏi thất vọng mà thở dài một hơi.

Lông mày Diệp Thần hơi nhíu lại, chẳng lẽ cái Hoàng Thiên bí cảnh này, bên trong Tàng Bảo các, thật sự không còn bảo vật gì sao?

Mặc dù tồn tại một cái đạo khí, đã có thể nói là cực kỳ quý giá rồi, thế nhưng đường đường là Hoàng Thiên bí cảnh, nếu như thật sự chỉ có những cái này, như vậy thực sự là có chút khó coi.

"Ồ?" Kim lão ma mặt tự nhiên biến sắc, bởi vì hắn ở trong góc gian phòng nhìn thấy một cái rương đang lẳng lặng nằm đó.

Cái rương này hoàn toàn được chế tạo thành từ huyền thiết, nó tỏa ra xung quanh một loại khí tức lạnh lẽo âm trầm, quả thật là có chút không tầm thường.

Bùi Nguyên cùng Lý Binh đều đi tới, mấy người Diệp Thần cũng là theo sau không dời bước.

Ngoại trừ ba tu sĩ thông thần cảnh ra, thì theo tới Tàng Bảo các tầng bảy này còn có tông chủ Huyết Lệ tông Mã Thành Long, tông chủ Kinh Vân tông Cố Thiểu Phong, tông chủ Cuồng Phong tông Liễu Công Minh, cùng với tông chủ La Lôi tông Dương Tiêu.

Bởi vì Liễu Công Minh cùng Dương Tiêu, bọn họ chính là người đã đem Lý Binh cùng Kim lão ma mang vào, cho nên tự nhiên là không dám ngốc ở phía dưới.

Cho tới Kinh Vân tông Cố Thiểu Phong cùng Huyết Lệ tông Mã Thành Long, đều là có lá gan lớn một chút, cho nên bọn họ cũng không nỡ từ bỏ cơ duyên tạo hóa của mình, cho nên cũng đi theo lên.

"Kim lão ma, trước đây ngươi đã từng nói, chuyến này ngươi tới cũng chỉ vì đạo khí, bây giờ ngươi đã chiếm được đạo khí, chẳng lẽ còn muốn cùng chúng ta đoạt bảo sao?" Bùi Nguyên cũng là nhìn chằm chằm về phía rương Huyền Thiết kia, sau đó quay về phía Kim lão ma quát lên.

Kim lão ma thấy vậy liền lạnh lùng nhìn Bùi Nguyên một chút, sau đó liền cười nhạo nói: "Nực cười, ngươi đường đường là tông chủ của một trung phẩm tông môn, ngươi nói vậy cảm thấy có quá hài hước hay không?"

"Bảo vật, có ai sẽ ngại nhiều?"

"Nếu ngươi còn dám cùng ta ý kiến, thì lão ma ta liền trực tiếp một tát đập chết ngươi cho xong, miễn cho ngươi ở đây làm chuyện đáng ghét!"

Đang khi nói chuyện, Kim lão ma liền hướng về phương hướng rương Huyền Thiết đi đến.

"Xoạt xoạt!" Cái rương kia vừa mở ra, trên mặt Kim lão ma lièn lộ ra vẻ kinh ngạc.

Diệp Thần cũng là hiếu kỳ hướng về phía cái rương đi tới, hắn muốn nhìn một chút bên trong rương đến tột cùng là tồn tại món đồ gì.

"Chuyện này. . . Là một quả trứng sao?" Ở một bên, Lý Binh có chút kỳ quái hỏi.

Sau khi cái rương này mở ra, bên trong liền lộ ra một tảng đá hình bầu dục.

Cái tảng đá này rất lớn, quả thực so với đầu người trưởng thành bình thường còn lớn hơn gấp ba lần, mà dáng dấp của nó, xác thực rất giống một trứng lớn.

"Thứ này tựa hồ là một quả trứng hoá thạch, có lịch sử lâu đời, tuyệt đối tồn tại trên ngàn năm rồi!" Bùi Nguyên cũng ở một bên nhẹ giọng nói.

Rõ ràng, qua phân tích của mọi người thì thời điểm ở ngàn năm trước Hạn Viêm tông đã có được quả trứng này, cho nên dù nó còn ở lại nơi đây thì cũng chỉ là trứng hoá thạch mà thôi.

"Quả trứng này giữ lại có ích lợi gì? Giữ lại để xem xét, làm đồ cổ sao?" Kim lão ma thấy vậy liền bĩu môi, trong ánh mắt lộ ra vẻ xem thường nhàn nhạt.

Dừng một chút, Kim lão ma lại nói tiếp: "Đồ chơi này nếu các ngươi thích, liền cầm lấy đi lão ma ta ngược lại là chướng mắt nó đấy."

Bùi Nguyên cùng Lý Binh thấy lão ma đã bỏ cuộc cho nên bọn họ cũng là lắc lắc đầu, trên mặt lộ ra vẻ bất đắc dĩ.

Một quả trứng hóa thạch như thế này, căn bản cũng không có tác dụng gì đối với bọn họ, cho dù có bán cho họ một khối linh thạch đi chăng nữa thì bọn họ vẫn là bĩu môi chê mắc mà thôi.

Có điều một số người vẫn là ôm tâm lý thà giết lầm còn hơn bỏ sót, cũng không có buông tha qua, cho nên bọn họ là đang chuẩn bị đem quả trứng này thu hồi lại.

"Bùi Nguyên, vừa rồi áo giáp cấp linh khí bị ngươi cầm rồi, vậy thì quả trứng đá này là của ta!" Lý Binh mở miệng nói.

Bùi Nguyên nghe vậy liền nhíu mày lên, do dự một chút, cuối cùng vẫn là không có cùng Lý Binh tranh cãi nữa, bởi vì hắn vẫn còn muốn liên thủ với Lý Binh, đối phó với Kim lão ma.

Quan trọng nhất chính là hắn cảm giác quả trứng đá này cũng không có tác dụng gì với hắn, cho nên hắn liền đơn giản để lại cho Lý Binh!

"Được, vậy quả trứng đá này liền là của ngươi!" Bùi Nguyên nói lại.

Lý Tiêu Dao bên cạnh Diệp Thần đột nhiên truyền âm với hắn nói: "Tông chủ, quả trứng đá này, nhất định phải đoạt nó! Ta có thể cảm giác được, bên trong quả trứng đá này vẫn còn một tia hơi thở sự sống."

Nghe được lời truyền âm của Lý Tiêu Dao, trái tim Diệp Thần nhất thời kinh hoàng nhảy dựng lên, bỗng nhiên cả kinh!

Quả trứng đá này, chí ít cũng có lịch sử một hai ngàn năm, Lý Tiêu Dao lại nói nó vẫn còn hơi thở sự sống, chuyện này quả thật chính là kỳ tích nha, không những vậy nó còn đại biểu cho việc quả trứng đá này so với tưởng tượng của bọn họ còn quý giá hơn vô số lần! !

"Oành! !" Mà ở một bên kia, Lý Binh vừa cầm lấy quả trứng đá lên tay, hắn liền không nhịn được mà ném nó xuống đất.

Hắn hoảng sợ hô lên: "Quả trứng đá này thật là quỷ dị, vậy mà lại có thể hấp thu số mệnh của bản tông! ! !"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện