Sự Trở Lại Của Chàng Rể Vô Dụng
Chương 771: Chuẩn bị tất cả
Linh mở miệng muốn tiếp tục hỏi Mặc Khâu. Dù sắc mặt Mặc Khâu nghiêm túc, nhưng vẫn gật đầu một cái.
Không sai, Đế triều Thiên Hạ đời này, cũng chính là Đế triều Thiên Hạ đời thứ ba, từ nghìn năm trước học viện Xã Tắc đã bắt đầu chuẩn bị cho tất cả mọi người. Dưới sự cổ gắng của mấy đời hiệu trưởng, bọn họ tìm được hai người đạo Chân Hoàng mạnh mẽ đến cực điểm.
Trên bản chất, còn mạnh mẽ hơn các đời điện chủ điện Thiên Thần ở Để triều Thiên Hạ khi tu luyện đạo Chân Hoàng. Mà thế hệ sau này có hai người tu luyện, chính là Khổng Minh Hiền và Linh.
Giống như Chiến Thần Môn, một người được bồi dưỡng ở bên trong học cung của học viện Xã Tắc, mà người còn lại được bồi dưỡng ở chiến trường ngoại vực. Đồng thời học viện Xã Tắc còn ra một quyết định ác liệt hơn đó là, dứt khoát chia lìa mạch của Mặc Khâu và Linh đi ra bên ngoài.
Chỉ là thế hệ cuối cùng này, tại khắp nơi Để triều Thiên Hạ đời thứ ba vùng dậy, đột nhiên xuất hiện Tiêu Hạo Thiên, đồng thời anh một mạch chỉ chiến đấu, nhanh chóng lấn áp hào quang của hai người Linh và Khổng Minh Hiên. Khiến cho hai bên cũng như mấy đời hiệu trưởng học viện Xã Tắc, khổ cực bồi dưỡng ra được hai thiên tài tuyệt thế, ảm đạm không ánh sáng.
Trong đầu Mặc Khâu khẽ lóe lên một suy nghĩ. Linh cũng im lặng, một lúc lâu sau, ánh mắt Linh sáng chói niềm kiên định không có gì sánh bằng, nói với Mặc Khâu: "Ông nội! Mở thông đạo cho cháu! Thiên Hạ! Không chỉ có một mình Tiêu Hạo Thiên ở đó! Cháu cũng phải chuẩn bị đại kiếp nạn của Để triều Thiên Hạ, chuẩn bị sẵn sàng!"
Cơ thể Mặc Khâu chấn động, ánh mắt ông ấy phức tạp nhìn Linh và đáp: "Linh, cháu phải nhớ rõ rằng, mặc dù cái lối đi kia là do mấy đời hiệu trưởng của học viện Xã Tắc suy diễn ra. Nhưng đến cùng thông đạo đó thông về hướng nào, ở bên đó có cơ hội giúp cháu tăng thực lực hay không, hơn nữa coi như cuối cùng cháu cường đại rồi, có muốn trở về hay không, đây là những thứ không thể biết trước được! Đều chưa thể xác định! Dù sao hai cái thông đạo, chưa từng có ai đi vào!"
Linh im lặng không nói, lắc đầu bảo: "Không có việc gì, hơn nữa ông nội, ông cảm thấy bây giờ Thiên Hạ có Tiêu Hạo Thiên và bốn người huynh đệ dưới trướng anh ta, ám chiến lục diệt. Coi như cháu ở lại, thì có ích lợi gì? Hơn nữa cháu có linh cảm, có Tiêu Hạo Thiên ở đây, thì đạo Chân Hoàng của cháu và Khổng Minh Hiên, cơ bản không có khả năng thức tỉnh lần thứ hai đâu."
Linh dừng một chút rồi tiếp tục nói: "Cho nên ở lại thì có ích lợi gì chứ? Nhiều nhất chỉ là một Nhân Vương có sức lực chiến đấu bình thường? À... Vô dụng thôi, đời đầu tiên của Đế triều Thiên Hạ có điện chủ điện Thiên Thần, đời thứ hai Để triều có hơn mười vị danh tưởng, nhưng tất cả đều thất bại. Thế lực hắc ám quá mạnh mẽ. Bên dưới lòng đất thế giới này còn có Đế vương hắc ám ẩn núp, ai mà biết có bao nhiêu đây? Mấy trăm? Mấy nghìn? Hay là hơn một vạn? Cho nên, giết hết sao..."
Mặc Khâu há miệng, còn muốn mở lời tiếp tục khuyên bảo Linh, nhưng sau khi ông ấy cảm thụ được hơi thở kiên quyết từ trên người Linh, cuối cùng vẫn lựa chọn không tiếp tục khuyên anh ấy.
Sau đó Mặc Khâu đứng dậy, phía sau ông ấy lộ ra một vòng xoáy băng hàn. Không sai, sở dĩ trước đây một mạch của ông đi tới chiến trường ngoại vực, cũng bởi vì lối đi sau lưng Mặc Khâu. Mà điểm cuối của lối đi này, chính là thứ được mấy đời hiệu trưởng của học viện Xã Tắc suy tính ra được. Ở bên đó, có hy vọng, là hy vọng trợ giúp Để triều vượt qua đại kiếp này... "Anh Tiêu! Sau này chúng ta gặp lại! Chờ tôi trở về, chúng ta sẽ cùng nhau chiến đấu! Cùng nhau giết hết thế giới bên kia Chiến Bộ, tất cả Đế vương hắc ám! Ngày mà Linh trở về, chính là ngày Đế vương hắc ám phải chết! Ha ha ha..." Sau khi Linh cười to xong, nhấc bước chân lên, tiến vào chỗ sâu bên trong vòng xoáy thần bí phía sau lưng Mặc Khâu.
Mà sau khi Linh đi vào, chỉ chớp mắt Mặc Khâu không còn cảm nhận được hơi thở của Linh nữa, ông ấy ngớ người ra tại chỗ một lúc lâu, chỉ còn lại tâm trạng nặng nề, giơ tay lên bố trí một phong cấm cho cái lối đi này, che giấu nó đi.
Không sai, Đế triều Thiên Hạ đời này, cũng chính là Đế triều Thiên Hạ đời thứ ba, từ nghìn năm trước học viện Xã Tắc đã bắt đầu chuẩn bị cho tất cả mọi người. Dưới sự cổ gắng của mấy đời hiệu trưởng, bọn họ tìm được hai người đạo Chân Hoàng mạnh mẽ đến cực điểm.
Trên bản chất, còn mạnh mẽ hơn các đời điện chủ điện Thiên Thần ở Để triều Thiên Hạ khi tu luyện đạo Chân Hoàng. Mà thế hệ sau này có hai người tu luyện, chính là Khổng Minh Hiền và Linh.
Giống như Chiến Thần Môn, một người được bồi dưỡng ở bên trong học cung của học viện Xã Tắc, mà người còn lại được bồi dưỡng ở chiến trường ngoại vực. Đồng thời học viện Xã Tắc còn ra một quyết định ác liệt hơn đó là, dứt khoát chia lìa mạch của Mặc Khâu và Linh đi ra bên ngoài.
Chỉ là thế hệ cuối cùng này, tại khắp nơi Để triều Thiên Hạ đời thứ ba vùng dậy, đột nhiên xuất hiện Tiêu Hạo Thiên, đồng thời anh một mạch chỉ chiến đấu, nhanh chóng lấn áp hào quang của hai người Linh và Khổng Minh Hiên. Khiến cho hai bên cũng như mấy đời hiệu trưởng học viện Xã Tắc, khổ cực bồi dưỡng ra được hai thiên tài tuyệt thế, ảm đạm không ánh sáng.
Trong đầu Mặc Khâu khẽ lóe lên một suy nghĩ. Linh cũng im lặng, một lúc lâu sau, ánh mắt Linh sáng chói niềm kiên định không có gì sánh bằng, nói với Mặc Khâu: "Ông nội! Mở thông đạo cho cháu! Thiên Hạ! Không chỉ có một mình Tiêu Hạo Thiên ở đó! Cháu cũng phải chuẩn bị đại kiếp nạn của Để triều Thiên Hạ, chuẩn bị sẵn sàng!"
Cơ thể Mặc Khâu chấn động, ánh mắt ông ấy phức tạp nhìn Linh và đáp: "Linh, cháu phải nhớ rõ rằng, mặc dù cái lối đi kia là do mấy đời hiệu trưởng của học viện Xã Tắc suy diễn ra. Nhưng đến cùng thông đạo đó thông về hướng nào, ở bên đó có cơ hội giúp cháu tăng thực lực hay không, hơn nữa coi như cuối cùng cháu cường đại rồi, có muốn trở về hay không, đây là những thứ không thể biết trước được! Đều chưa thể xác định! Dù sao hai cái thông đạo, chưa từng có ai đi vào!"
Linh im lặng không nói, lắc đầu bảo: "Không có việc gì, hơn nữa ông nội, ông cảm thấy bây giờ Thiên Hạ có Tiêu Hạo Thiên và bốn người huynh đệ dưới trướng anh ta, ám chiến lục diệt. Coi như cháu ở lại, thì có ích lợi gì? Hơn nữa cháu có linh cảm, có Tiêu Hạo Thiên ở đây, thì đạo Chân Hoàng của cháu và Khổng Minh Hiên, cơ bản không có khả năng thức tỉnh lần thứ hai đâu."
Linh dừng một chút rồi tiếp tục nói: "Cho nên ở lại thì có ích lợi gì chứ? Nhiều nhất chỉ là một Nhân Vương có sức lực chiến đấu bình thường? À... Vô dụng thôi, đời đầu tiên của Đế triều Thiên Hạ có điện chủ điện Thiên Thần, đời thứ hai Để triều có hơn mười vị danh tưởng, nhưng tất cả đều thất bại. Thế lực hắc ám quá mạnh mẽ. Bên dưới lòng đất thế giới này còn có Đế vương hắc ám ẩn núp, ai mà biết có bao nhiêu đây? Mấy trăm? Mấy nghìn? Hay là hơn một vạn? Cho nên, giết hết sao..."
Mặc Khâu há miệng, còn muốn mở lời tiếp tục khuyên bảo Linh, nhưng sau khi ông ấy cảm thụ được hơi thở kiên quyết từ trên người Linh, cuối cùng vẫn lựa chọn không tiếp tục khuyên anh ấy.
Sau đó Mặc Khâu đứng dậy, phía sau ông ấy lộ ra một vòng xoáy băng hàn. Không sai, sở dĩ trước đây một mạch của ông đi tới chiến trường ngoại vực, cũng bởi vì lối đi sau lưng Mặc Khâu. Mà điểm cuối của lối đi này, chính là thứ được mấy đời hiệu trưởng của học viện Xã Tắc suy tính ra được. Ở bên đó, có hy vọng, là hy vọng trợ giúp Để triều vượt qua đại kiếp này... "Anh Tiêu! Sau này chúng ta gặp lại! Chờ tôi trở về, chúng ta sẽ cùng nhau chiến đấu! Cùng nhau giết hết thế giới bên kia Chiến Bộ, tất cả Đế vương hắc ám! Ngày mà Linh trở về, chính là ngày Đế vương hắc ám phải chết! Ha ha ha..." Sau khi Linh cười to xong, nhấc bước chân lên, tiến vào chỗ sâu bên trong vòng xoáy thần bí phía sau lưng Mặc Khâu.
Mà sau khi Linh đi vào, chỉ chớp mắt Mặc Khâu không còn cảm nhận được hơi thở của Linh nữa, ông ấy ngớ người ra tại chỗ một lúc lâu, chỉ còn lại tâm trạng nặng nề, giơ tay lên bố trí một phong cấm cho cái lối đi này, che giấu nó đi.
Bình luận truyện