Chương 30: Minh Đế Uy Hiếp
Ngoài điện, trời nóng như lửa
Ánh nắng giữa trưa sang loáng thiêu đốt cả một vùng đất, đá cẩm thạch trải trên mặt đất nóng như lửa, đứng dưới mái hiên mát mẻ, nhưng thị vệ và cung nữ mồ hôi đã tuôn như mưa.
Giờ phút này, Tông Chính Vân Triệt đang quỳ gối dưới trời nắng như thế này, sắc mặt sớm đã tái nhợt, mồ hôi tuôn như suối, môi khô nứt, tựa hồ trụ không vững nữa
Trong điện, không khí quỷ quyệt.
“Nghe nói, ngươi cùng Triệt nhi hòa Ly rồi hả ?” Câu nói của Minh Đế là câu hỏi nhưng tựa hồ không phải nghi vấn
Phượng Khinh Vũ kinh ngạc, gật đầu một cái. Trái tim Doãn thục phi xót xa, khẩn trương nhìn về phía Minh Đế
“Ai, cũng là Triệt nhi không có phúc phận, Vũ nhi, ngươi thông minh lanh lợi, trẫm quá mức tâm hỉ, trẫm cố ý thu ngươi làm nghĩa nữ, không biết ý của ngươi như thế nào?”
A! Đây là chuyện lớn nha!. Nhưng Phượng Khinh Vũ cảm giác mọi chuyện dường như không đơn giản như vậy
Phượng Khinh Vũ khẽ nhếch miệng lên , ngẩn người, trong đầu thật nhanh suy tư nên như thế nào ứng đối.
“ Hoàng thượng đang hỏi ngươi đó!”
Phục vụ ở bên cạnh Minh đế, Thái giám tổng quản Lâm công công không nhịn được nhắc nhở nàng
Phượng Khinh Vũ tựa hồ phản ứng trở lại, trợn to đôi mắt long manh, ngây ngô cười cười, nhìn về phía Minh Đế :
“ Ách, dân nữ chỉ là mừng quá hóa ngu, Hoàng thượng đừng trách tội”
Cái trán đang nhăn lại của Minh đế cũng từ từ giãn ra, nhìn đi, Phượng Khinh Vũ cũng là người thong minh lanh lợi, làm sao cự tuyệt chuyện tốt như vậy!
“ Trẫm sẽ phong ngươi làm Lãm Nguyệt công chúa, thế nào?”
Lãm Nguyệt công chúa?. Đó không phải là nơi là Ân Dạ Ly thích nhất trong Chiến vương phủ, Lãm Nguyệt Lâu sao?
Ách, tại sao nàng lại nghĩ đến hắn!
“ khụ, công chúa điện hạ, còn không mau tạ ơn!”
Lâm công công thấy Phượng Khinh Vũ sửng sốt, không nhịn được gấp gáp thay công chúa mới được sắc phong này
“Ách. . . . . .”
Phượng Khinh Vũ phục hồi tinh thần lại, tự trên ghế đứng dậy, đã quỳ gối trên đất.
“Khoan đã!” Doãn Thục phi lớn tiếng nói.
Phượng Khinh Vũ liếc mắt nhìn Doãn thục phi, khóe môi cong lên nụ cười. Nàng được phong làm công chúa. Tính toán của nàng ta sẽ thành công dã tràng, nàng ta rốt cuộc cũng sốt ruột rồi sao?
“ Hoàng thượng, Vũ nhi là thê tử của Triệt nhi a!. Làm sao có thể phong làm nghĩa nữ của ngài” Doãn thục phi ý vị sâu xa nói
Sắc mặt của Minh đế trầm xuống, giọng nói không thích : “ Hai người bọn họ đã hòa ly. Không còn bất cứ quan hệ gì! Điều nàng cần quan tâm là làm sao quản tốt nhi tử của mình đi”
Lời nói vừa nói ra khác nào đem tất cả lỗi lầm của Tông Chính Vân Triệt quy về trên người nàng, Doãn thục phi đành phải trầm mặc
“Khinh Vũ tạ chủ long ân…”
“Còn nói hoàng thượng?” Minh Đế hơi cáu.
“Khinh Vũ tạ phụ hoàng long ân!”
Sau bữa ăn trưa, Phượng Khinh Vũ từ đại tiểu thư của Phượng phủ trở thành Lãm Nguyệt công chúa. Minh đế cho mọi người lui ra, sau đó gọi nàng đến Ngự thư phòng
“ Vũ nhi a!. Ngươi thấy Ân Dạ Ly thế nào?”
“ Chiến vương là người anh dũng nhất thiên hạ, dĩ nhiên là người cực tốt. Chỉ là như vậy cũng là công lao của phụ hoàng!. Nếu không phải phụ hoàng tuệ nhãn phát hiện ra nhân tài, thì làm sao Chiến vương có không gian để phát triển. Danh tướng gặp được danh chủ, thực là một giai thoại a!”
Cái gì mà nói dối không có căn cứ, Phượng Khinh Vũ nàng đang làm đây!. Nàng nịnh hót nâng đỡ một chút cũng không đỏ mặt!
“ Ngươi thích hắn?” Trong lời nói của Minh Đế có lo lắng
“ Khụ, khụ, phụ hoàng tại sao người lại nói thế”
Mặt của hắn nàng chưa có gặp qua a! Mặc dù nàng đối với hắn từng có một tia hảo cảm, nhưng không hề dính dáng đến tình yêu nha!
“ Vậy thì tốt!. Vũ nhi a! Nếu như phụ hoàng muốn ngươi ở bên cạnh Ân Dạ Ly trông chừng hắn, được chứ?”
…..
Ha ha! Rốt cuộc nói đến chánh đề sao!
Phượng Khinh Vũ trầm mặc. Ý tứ của Minh đế rất rõ ràng, chính là muốn nàng làm gián điệp a!. Cũng bởi vì nàng là nữ nhân duy nhất Ân Dạ Ly không bài xích sao?
“ Phụ hoàng, chuyện này sự tình trọng đại, Phượng Khinh Vũ sợ mình không thể làm nổi”
“Có phải ngươi không muốn?” Minh Đế giọng nói chuyển lạnh
“ Khinh Vũ rất sẵn long cùng phụ hoàng chia sẻ phiền não, nhưng ai cũng biết Chiến vương không thích nữ sắc, hơn nữa còn hút máu xử nữ….” Phượng Khinh Vũ nói đến đây thì dừng lại
Nhìn bộ dạng “ bị làm khó” của Phượng Khinh Vũ, Minh đế nhếch môi cười : “ Ngươi không phải từng ở phủ Chiến vương một đêm nhưng không hề bị thương đó sao?”
Sự thật này khiến Phượng Khinh Vũ suýt không biết nói gì, nàng lập tức tìm cách đối phó : “ Đó bởi vì còn chưa đến ngày trăng rằm a!” Truyền thuyết không phải đồn rằng Ân Dạ Ly trong ngày trăng tròn sẽ hút máu xử nữ sao?
“ Ngươi hãy tin phụ hoàng, Ân Dạ Ly mặc dù tính tình quái đản, nhưng cũng không phải là người như vây!. Trẫm sẽ phái cao thủ âm thầm bảo vệ ngươi”
Phượng Khinh Vũ tiếp tục làm khó nói : “ Dung mạo của Khinh Vũ xấu xí, sợ rằng làm Chiến vương không thích…”
Sắc mặt Minh Đế rõ ràng mất kiên nhẫn, ngắt lời : “ Nói gì ngươi cũng có lý do phản biện, ngươi không muốn làm có phải không?”
“Khinh Vũ không dám!” Đế Vương nổi giận, Phượng Khinh Vũ vội vàng nhỏ giọng giả bộ
“ Ừ, hôm nay mùng 6!. Phượng lão phu nhân đi dâng hương cũng đã mấy người rồi, rất nhanh sẽ trở lại chứ!” Minh đế liếc nhìn Phượng Khinh Vũ một cái, chậm rãi nói
Uy hiếp!. Đây chính là uy hiếp trắng trợn nha!. Minh đế biết rõ quan hệ của nàng cùng với Phượng Khinh Ca và Phượng Ngạn không tốt, chỉ duy có bà ngoại đối với nàng tốt.
Mặc dù nàng không phải là Phượng Khinh Vũ chân chính, nhưng nàng cũng ở trong thân thể của Phượng Khinh Vũ, nàng làm sao có thể nhìn Phượng lão phu nhân từ ái gặp bất cứ tổn hại gì
“Khinh Vũ tuân lệnh!”
“ Ừ, đúng rồi, hôm nay vì sao Chiến vương lại đột nhiên rời đi?”
Minh đế hài long, sau đó lại hỏi ra nghi vấn trong long. Sáng nay hắn tận mắt nhìn thấy Ân Dạ Ly ôm nàng vào hậu điện, về sau hắn bị Tông Chính Vân Triệt làm cho tức giận phất tay áo bỏ đi, nhưng lại nghe nói Ân Dạ Ly sau nửa canh giờ nổi điên đẩy cửa chạy ra ngoài, cũng không cáo từ hắn mà chạy khỏi hoàng cung
Chuyện này thật sự hết sức kì quặc!
“ Khinh Vũ cũng ko biết”
Ân Dạ Ly sau khi nhìn lưng của nàng, phản ứng làm cho nàng ứng phó không kịp, đến bây giờ cũng không biết nguyên nhân vì sao
“ Ừ”
Minh Đế liếc nhìn Phượng Khinh Vũ một cái, xem thần sắc của nàng cũng không giống như đang nói láo, tiếp tục nói : “ Chiến vương vì xả thân xuống hồ cứu ngươi mà bị thương, ngươi có phải nên đến thăm hắn một chút?”
“Khinh Vũ lĩnh mệnh!”
Ân Dạ Ly vì nàng mà bị thương, nàng nên đến thăm hắn một chút
“Tiểu Lâm Tử!”
Theo tiếng gọi của Minh đế, Lâm công công ở ngoài điện khom người tiến vào
“ Đi ngự dược phòng, cầm một chai thuốc chữa thương tốt nhất mang đến cho Lãm Nguyệt công chúa”
Lâm công công lĩnh mệnh, sau đó rất nhanh mang đến một bình ngọc
Phượng Khinh Vũ nhận lấy vừa nhìn đã thấy Dương Chi ngọc bình chế luyện tinh mĩ, óng ánh trong suốt, phía trên có khắc : Cửu hoa ngọc lộ hoàn
Cửu hoa ngọc lộ hoàn là thánh dược chữa thương, một viên cũng giá trị hoàng kim, Minh đế thật rông rãi, đưa cả một bình!
“ Thay trẫm hỏi thăm Chiến vương”
Minh đế nhìn Phượng Khinh Vũ : “ Trẫm tin tưởng ngươi”
Tin tưởng nàng cái gì?. Tin tưởng nàng có thể “ câu dẫn” Ân Dạ Ly thành long, Hắn thật quá xem trọng nàng!
Bình luận truyện