Sủng Phi Thượng Vị Ký

Chương 12



Trở lại Tĩnh Di hiên,  hai người Thị Thư, Thị Họa tiến lên đỡ nàng xuống kiệu.

“Chủ tử, nước ấm đã được chuẩn bị.” Thị Thư giúp đỡ Cố Vân Yên vào trong điện nói.

“Ân.” Cố Vân Yên gật gật đầu đáp.

Vào phòng tắm, Cố Vân Yên đem bản thân chôn thật sâu ở trong nước, nước ấm hòa tan mệt mỏi trên người nhưng không giảm được mệt mỏi nội tâm, khóe miệng gợi lên một tia cười lạnh, ngày mai sẽ cùng bọn tỷ muội kiếp trước gặp gỡ, thật sự là so với mong muốn còn nhanh hơn, bất quá không quan trọng, ta sẽ từ từ cùng các ngươi thanh toán mối thù kiếp trước.

Ban đêm Cố Vân Yên bị ác mộng bừng tỉnh. Ấu tử đã mất lại xuất hiện ở trong mộng của nàng, trong mộng hắn im lặng tựa vào trong ngực của nàng, chính là thân thể vốn nên ấm áp mềm mại lại cứng ngắc lạnh như băng không có một tia độ ấm, nàng ôm thân mình còn nhỏ của hắn, một lần một lần gọi nhũ danh của hắn, nước mắt mơ hồ hai mắt của nàng, lại thủy chung không thể che giấu tuyệt vọng cùng bi thống trong con ngươi.

Tiếng khóc nức nở của Cố Vân Yên làm Thị Thư gác đêm bên ngoài giật mình tỉnh giấc, cả người cuống quít nhảy vào bên trong.“Chủ tử, chủ tử tỉnh tỉnh!” Thị Thư lo lắng kêu.

Cố Vân Yên từ từ chuyển tỉnh, nhìn thoáng qua sắc trời bên ngoài “Ta không sao, hầu hạ ta đứng dậy thay quần áo đi.”

Sáng hôm sau khi được thị tẩm, phi tần phải đi thỉnh an Hoàng hậu, thể hiện đối trung cung tôn kính, tuy rằng canh giờ còn sớm, nhưng Cố Vân Yên đã không có tâm tư ngủ lại. Thị Thư nghĩ khuyên bảo, chợt nhìn đến khóe mắt chủ tử có dấu nước mắt liền xoay người chuẩn bị dụng cụ rửa mặt, cảnh tượng giống đêm nay như vậy Thị Thư cũng không phải lần đầu tiên nhìn thấy. Từ vài năm trước, cách một đoạn thời gian chủ tử sẽ gặp như thế, Thị Thư xem ở trong mắt đau ở trong lòng, lại không làm sao được.

Rửa mặt sau, Thị Thư Thị Họa hầu hạ thay quần áo lại trang điểm, Cố Vân Yên đối với hai người nói:“Tìm một kiện váy trang nhã, trang điểm nhẹ một chút, không cần quá mức rưc rỡ.”

Nàng vừa thị tẩm, nếu là ăn mặc quá lộng lẫy, hôm nay thỉnh an chắc chắn đưa tới ghen tị, gặp phải phiền toái không cần thiết. Nhìn thoáng qua gương đồng, thanh thuần khả nhân, vẻ mặt vô hại, Cố Vân Yên mới vừa lòng, ngồi xuống dùng đồ ăn sáng.

Canh giờ không sai biệt lắm , Cố Vân Yên liền mang theo Thị Họa Thị Kì cùng với Thường Phúc, Thường Hỉ đi Phượng Nghi cung. Phàm là ra Trường Xuân cung, bên người Cố Vân Yên luôn mang theo một hai thái giám, vừa phù hợp quy tắc trong cung cũng dễ dàng làm việc khi cần. Chỉ có phân vị Tiệp dư trở lên mới có tư cách ngồi kiệu, dưới Tiệp dư chỉ có thể đi bộ, cho nên đoàn người Cố Vân Yên là đi bộ đến Phượng Nghi cung , nếu muốn không đến muộn, vậy cũng chỉ có thể đi sớm chút .

Thời điểm Cố Vân Yên đến, người trong Phượng Nghi cung còn không nhiều, phần lớn là phitần vị phân không cao, bao gồm Phùng tiệp dư sinh được nhị công chúa, Phùng tiệp dư nguyên là đại nha hoàn của Hoàng hậu lúc còn tại phủ tiềm đệ ( phủ hoàng tử ), sau được đưa đi hầu hạ Hoàng thượng lúc ấy vẫn là Vương gia, về sau sinh được nhị công chúa nên thăng làm Tiệp dư, đủ tư cách dưỡng dục nhị công chúa. Phùng tiệp dư vì cảm động và nhớ nhung ân đức Hoàng hậu, cùng với biểu hiện trung tâm, mỗi lần thỉnh an đều là người đến sớm nhất, Cố Vân Yên tiến lên hành lễ.

Thời gian một nén nhang sau, phi tần tới không sai biệt lắm , liền ngay cả Đức phi có hoàng trưởng tử cũng đến, trừ bỏ ghế phượng chủ vị, cũng chỉ có ghế đầu tiên ngay dưới chủ vịcòn trống, là chỗ của Hiền phi luôn luôn không đúng giờ thỉnh an Hoàng hậu. Cố Vân Yên hơi hơi nhìn chung quanh một vòng trong điện “nhóm cố nhân”.

Bên trái phía dưới ghế phượng là Đức phi, mắt phượng mày liễu, trên mặt ôn nhu lộ ra ý cười thản nhiên, sơ Bát Bảo đọa vân kế, trên búi tóc hai bên cài bộ diêu chín cây tram bằng vàng, cùng ngọc trâm. Lại ở giữa thêm ngọc trai màu trắng hiền hào, làm cho người ta một loại cảm giác dịu dàng hiền lành. Cố Vân Yên oán thầm, nếu đúng như mặt ngoài thoạt nhìn hiền lương vô hại, sao có thể theo tiềm phủ đệ đến trong cung vẫn sừng sững không ngã, còn là phi tần duy nhất sinh được hoàng tử, một đường che chở đại hoàng tử 3 năm đến giờ bình yên vô sự trưởng thành.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện