Ta Giúp Nữ Nhân Đáng Thương Vạn Giới

Chương 62: Phải làm ?



- Nói ta?

- Đúng vậy!

Văn Trung gật đầu, vẻ mặt giống như đang nói một chuyện vô cùng hiển nhiên:

- Ngươi tên Tiểu Long Nữ, gọi thân mật không phải là Nữ Nhi sao?

- ...

Tiểu Long Nữ cũng không phải dạng người thiếu kiên định, nhưng nàng cũng không tự chủ cảm thấy vô lực với loại lý do này, lập tức đưa hắn một cái liếc mắt.

Người này rốt cuộc có hiểu cách gọi hay không? Muốn gọi cũng phải là Long Nhi a!

Có điều nàng không biết Văn Trung cũng vô cùng rõ ràng tên gọi Long Nhi này, chỉ là hắn lại từng suy nghĩ:

" Long Nhi nghe không hợp chút nào! Tên Long rõ ràng mang vẻ mạnh mẽ và đầy nam tính như vậy, gọi thành Long Nhi thật đúng là nổi hết cả da gà mà! "

_ " Hoàng Dung gọi là Dung Nhi, Quách Phù gọi là Phù Nhi, vậy Tiểu Long Nữ gọi là Nữ Nhi... còn có thể sai sao? Nhất định là người nào đó đầu bị búa đập mới đi gọi nàng bằng cái tên quái dị kia! "

Nếu để Tiểu Long Nữ biết điều này, vậy không rõ nàng sẽ có loại cảm nghĩ gì.

Sau khi nói chuyện một hồi, cuối cùng Văn Trung cũng không nhịn được hỏi:

- Ngươi... hiện giờ có dự định gì không?

Tiểu Long Nữ nghe vậy liền có chút ngây ra.

Dự định sao? Nếu là trước đây nàng hiển nhiên sẽ nói muốn trở về nơi hắn và nàng gặp mặt trước đó! Tuy nhiên hiện giờ nàng lại có chút lưỡng lự không rõ.

Hơn nữa, càng nhìn thẳng vào ánh mắt của hắn, không hiểu sao nàng càng không muốn trực tiếp nhắc đến điều đó.

Đây là vì điều gì?

Thời gian này ở cùng hắn đúng là cho nàng những cảm xúc hoàn toàn mới lạ, cũng có thể nói là vui vẻ hơn không ít. Hơn nữa cùng hắn chung đụng...còn cả dạng thân mật mà nàng đã thành quen nên không có ý từ chối kia. Quả thật khiến cho nàng cũng không lý giải nổi cảm xúc của mình.

Nàng cũng biết mình ít tiếp xúc với những người khác, nhưng cũng không đến mức ở bên cạnh ai cũng đều cảm thấy thoải mái đi.

Hiện giờ, thường xuyên được hắn dịu dàng chăm sóc, ân cần hết mực, loại cảm giác ấm áp này thực sự để cho nàng rung động rất lớn. Dường như khác biệt hẳn với cảm giác lạnh lẽo quen thuộc từ trước đến nay, dù là sự băng lạnh đó đến từ ngay chính bản thân nàng cũng có cảm giác dần bị tan chảy a.

Tuy nhiên,người này cũng không phải mê đắm nâng niu nàng, mà thi thoảng còn lợi dụng việc nàng không thể cử động để thường xuyên trêu đùa nàng, nhưng rõ ràng lại để nàng không có chút chán ghét nào, mà còn ẩn ẩn có đôi chút vui vẻ, thoải mái không nói rõ.

Thực sự không cách nào lý giải.

Thấy được nét do dự trên khuôn mặt nàng, Văn Trung thầm vui vẻ, liền không để nàng miên man nghĩ thêm, hắn lập tức nói:

- Ăn xong rồi tính sau đi! Trước hết chúng ta đi kiếm chút gì lót bụng đã!

- Hả?

Tiểu Long Nữ khẽ nhếch môi hồng.

- Không phải sao? Ta vừa giúp nàng giải huyệt tốn rất nhiều công sức. Giờ nàng có thể cử động rồi, ít nhất cũng phải hỗ trợ chiêu đãi ta một bữa trả công a.

Có lẽ cũng không kịp tìm lý do thích hợp, Văn Trung liền không để ý mà gán cho màn giải huyệt không đổ mồ hôi của hắn mấy chữ " rất nhiều công sức " cực kỳ thiếu thuyết phục.

- Ừm

Tiểu Long Nữ lại không tính toán mà gật đầu.

- Vậy cùng vào rừng hái quả đi. Hôm nay ta cũng không vào thành nên không có gì để nấu a.

Hắn nói.

Tuy nhiên, qua một hồi Văn Trung lại quay sang nhìn Tiểu Long Nữ vẫn đang ngồi nguyên nơi đó hỏi:

- Sao vậy?

- Ta...

- Ồ, ta hiểu mà! Lâu ngày được "bồng bế" hiện giờ lại phải tự di chuyển, hẳn là có chút không quen sao?

Văn Trung vẫn chưa ý thức được mà trêu đùa:

- Nữ nhi, nàng cũng thiệt là... Được rồi, để ta đến!

Tiểu Long Nữ thực sự muốn nguýt hắn một cái nhưng lại nghiêm mặt nói:

- Ta... không thể đứng dậy!

- Hả?

Văn Trung nhìn dáng vẻ của nàng, cũng không cho rằng nàng đang nói đùa, hơn nữa nữ nhân này thực sự còn biết nói đùa sao?

Hắn liền vội tiến lại:

- Sao có thể?

- Ta cũng không rõ ràng, chỉ cảm giác thân dưới giống như bị phong bế, dường như không có cách nào vận động vậy.

Tiểu Long Nữ trầm ngâm nói.

Văn Trung hoàn toàn không thể lý giải được điều này. Hắn kiểm tra một hồi, cũng không nhận thấy điều gì khác thường. Nếu nàng không phải Tiểu Long Nữ thực sự, mà là Lý Diệc Phi đóng thành, hắn có lẽ đã cho rằng dáng vẻ nghiêm trang của nàng hiện giờ diễn xuất lừa gạt hắn, cũng quá là xuất sắc rồi.

Hắn liền kêu gọi tồn tại bên trong chiếc vòng:

" Ngươi có biết chuyện gì xảy ra không? "

" Là do năng lượng của ngươi! "

Âm thanh quen thuộc gần như lập tức đáp lại trong đầu hắn.

" Hả? Không phải chứ? Ta cũng không để năng lượng dư thừa lưu lại cơ thể nàng, vừa rồi ta cũng sử dụng năng lực quan sát kiểm tra lại, cũng đâu có phát hiện gì "

" Nên nhớ năng lượng của ngươi có những biến đổi và năng lực đặc thù, tác động của nó cũng không cần thiết phải trực tiếp lưu lại mới gây ảnh hưởng "

Chiếc vòng nói thêm:

" Hiện giờ ngươi cũng chưa tiếp nhận loại năng lượng hình thành từ liên kết với thế giới này. Vậy nên có chút bất đồng không để cơ thể nàng ta cân bằng tác động của nó"

" Rốt cuộc là chuyện gì?"

Hắn nói.

" Không nghĩ tới nhanh như vậy ngươi đã có thể làm được việc này nên ta cũng không có dặn trước... "

Chiếc vòng dừng một chút lại nói:

" Ít nhất ngươi và nàng ta phải có liên kết thân thể, khi đó chỉ cần một phần rất nhỏ năng lượng mới sản sinh ra đồng hóa với năng lượng ban đầu, nữ nhân kia mới có thể tiếp nhận năng lượng từ ngươi mà không bị ảnh hưởng "

" Ý ngươi... tức là ta phải cùng nàng làm chuyện kia thì nàng mới có thể tiếp nhận năng lượng được sao? "

Văn Trung liền cảm thấy không được tự nhiên hỏi. Nhắc đến chuyện này với một trí tuệ nhân tạo hắn đã cảm thấy khác thường, huống chi hiện giờ đã biết được nó là một loại tồn tại kì lạ vô cùng thần bí.

" Đúng vậy! "

Nghe xong, Văn Trung liền có chút băn khoăn.

Nghĩ đến phải làm chuyện đó với nàng. Hắn cũng không thể không thừa nhận rằng mình cầu còn không được. Chỉ là cảm thấy hiện giờ cũng không có thích hợp, hắn thật là có ý theo đuổi nàng nhưng cả hai còn chưa có chút chủ động tiến tới nào a.

Khi trước trong thế giới kia, mặc dù do hắn có đôi chút xúc động, nhưng chủ yếu vẫn là xuất hiện một ít biến số, để nữ hoàng hải tặc người ta chủ động dâng hiến đấy!

Lần này, sao có cảm giác như thế nào cũng không được quá tự nhiên!

Hắn hơi do dự hỏi lại:

" Nhất thiết phải làm như vậy sao? "

" Không cần! "

" Hả? Không phải ngươi nói...."

Văn Trung thiếu chút nữa cắn lưỡi.

" Ngươi mơ tưởng cái gì? Ta nói là trước khi ngươi đưa năng lượng vào cơ thể nàng ta. Hiện giờ ngươi có làm cũng vô dụng. "

"... "

Văn Trung chợt cảm thấy mặt mũi tối sầm, đây là muốn chơi hắn sao, hắn vừa mới định hạ quyết tâm làm tốt chuẩn bị a!

" Hơn nữa,..."

Âm thanh của chiếc vòng rất chậm rãi.

" Ngươi có thể nói hết một hơi! Sau này ta nhất quyết không can thiệp! "

Văn Trung không mấy vui vẻ nói. Hắn hiện giờ có thể cảm giác được, những chuyện chiếc vòng này úp mở nửa chừng, cơ bản đều không có gì tốt đẹp.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện