Ta Không Muốn Sinh Hài Tử
Chương 67
Bởi vì chuyện cường đạo thật sự hù dọa người, nên hai ngày sau Lí Học Tuấn đã thỉnh một vị võ sư về, đó là một người phương Bắc, vào thời điểm thiên tai mới đến trấn trên. Người này vốn có chút bản lĩnh nên cũng không muốn vào làm hộ viện cho người khác, nhưng bây giờ cũng không còn cách nào khác, vì y phải nghe theo lời của một người. Y gọi là Diệp Cương, bởi vì ca nhi của mình phải lẩn trốn bọn cường đạo, phía trên có một lão sao sao năm mươi tuổi, phía dưới còn có một tiểu nhi tử năm nay mới được bảy tuổi, mấy năm nay bệnh tật phải nằm triền miên trên giường. Y vừa muốn chiếu cố lão tiểu, còn phải nghĩ ra biện pháp để nuôi sống gia đình. Hiện nay đừng nói mua thuốc, trong nhà ngay cả cái nồi cũng kiếm không ra. Diệp Cương không còn cách nào khác mới phải đi tìm Triệu Nha Tử, để hắn tìm giúp mình một công việc.
Lí Học Tuấn nghe Triệu Nha Tử giới thiệu Diệp Cương xong, liền nhận định y, còn đáp ứng Diệp Cương sẽ cho y lĩnh trước một tháng lương, hơn nữa, Lí Học Tuấn còn hảo tâm, ban ngày để y về chăm sóc cho người nhà, nhưng buổi tối nhất định phải canh giữ ở sân nhà mình. Diệp Cương nghe xong, vui mừng quá đỗi, một hơi cùng Lí Học Tuấn kí khế ước mười năm.
Con mèo nhỏ từ khi thấy Diệp Cương liền hai mắt tỏa sáng, thừa diệp Lí Học Tuấn đến tiền viện, liền chuồn đến phòng của Diệp Cương, lôi kéo Diệp Cương đang sắp xếp đồ đạc trong phòng, hưng phấn hỏi:”Đại ca, võ công ngươi luyện là cái gì? Có phải khinh công hay không? Còn nội lực ngươi luyện được mấy thành rồi…”
Diệp Cương vốn là một nam nhân thành thật, y cũng biết ca nhi phương Bắc ngày thường vốn hào phóng hơn so với ca nhi phương Nam, nhưng cũng ít thấy ca nhi nào mới lần đầu tiên gặp mặt nam nhân liền trực tiếp lôi kéo hỏi han này nọ như vậy, làm cho Diệp Cương sợ tới mức cuống quýt thi triển công phu để nhanh tránh ra.
Con mèo nhỏ nhìn thấy hai tay trống trơn, hai con mắt càng mở lớn hơn nữa “Oa, này có phải khinh công hay không? Công phu này gọi là gì vậy? Có phải là lăng ba vi bộ không…”
Diệp Cương thấy con mèo nhỏ hai mắt càng lóe tinh quang đang truy tới đây, liền bước nhanh ra ngoài cửa, oang oang nói:”Ca nhi này, sao ngươi lại không biết mắc cỡ vậy!”
Lí Học Tuấn vừa vào hậu viện thì liền nhìn thấy Diệp Cương đang mặt đỏ tai hồng đứng ở trong sân, còn con mèo nhỏ lại từ trong phòng vừa được an bài cho Diệp Cương đi ra, lúc này sắc mặt liền có chút đen.
“Diệp đại ca, sao ngươi lại đứng bên ngoài vậy?” Lí Học Tuấn áp chế không vui trong lòng hỏi.
“Ông chủ, ngươi đã trở lại, mau mau khuyên nhủ vị tiểu ca nhi này đi, chớ để hắn tùy tiện xông vào trong phòng của nam nhân như thế” Diệp Cương giống như thấy cứu tinh đến liền vội nói.
Lí Học Tuấn mặt càng đen lại, nguyên lại là ca nhi nhà mình muốn chạy theo người khác, hướng con mèo nhỏ vẫy vẫy tay nói:”Mèo con, lại đây, đây là võ sư ta mới thỉnh về Diệp Cương – Diệp đại ca”Đợi con mèo nhỏ tới gần, Lí Học Tuấn mới hướng Diệp Cương giới thiệu “Đây là ca nhi của ta, hắn còn nhỏ, có chút không hiểu chuyện, nếu mạo phạm chỗ nào thì xin Diệp đại ca tha thứ cho”
Diệp Cương cuống quýt phe phẩy tay, tỏ vẻ chính mình không để ý chuyện vừa nãy.
“Diệp đại ca, ngươi đang luyện cái gì?” Con mèo nhỏ bị Lí Học Tuấn lôi kéo mới không tiến đến bên người Diệp Cương nữa, nhưng vẫn thực kích động hỏi.
“Ta luyện chính là chưởng pháp gia truyền của nhà ta” Diệp Cương sau khi biết thân phận của con mèo nhỏ, liền thành thật hồi đáp.
“Chưởng pháp? Có phải Hàng Long Thập Bát Chưởng không? Thời điểm đánh ra liền có một hàng dài chưởng pháp” Ánh mắt con mèo nhỏ liền lóe ra tia sùng bái, lấp lánh như sao Kim.
“Hàng Long Thập Bát Chưởng thì ta chưa nghe qua, bất quá, nếu là tuyệt thế cao thủ thì thời điểm xuất chưởng có thể đánh ra uy lực như vậy” Diệp đem hết hiểu biết của mình đều nói ra cho con mèo nhỏ.
“Vậy bộ pháp ngươi mới dùng, có phải là khinh công hay không?” Con mèo nhỏ mắt không chớp nhìn Diệp Cương.
Diệp Cương bị con mèo nhỏ dùng ánh mắt vô hạn sùng bái nhìn mình cùng sắc mặt Lí Học Tuấn bên cạnh càng lúc càng đen làm cho không biết phải làm sao, hơn nữa khinh công mà con mèo nhỏ nói y không biết là cái gì, nhất thời không biết nói gì nên cứ đứng yên ở nới đó.
“Mèo con, Diệp đại ca hôm nay vừa tới, muốn thu dọn phòng nghỉ ngơi một lát, chúng ta không nên quấy rầy Diệp đại ca, có vấn đề gì thì cứ hỏi ta cũng được” Lí Học Tuấn dùng sức kéo tay con mèo nhỏ nói.
“A, đúng, ta còn muốn thu dọn phòng, xin lỗi không tiếp được” Diệp Cương rốt cuộc tìm được một cái cớ, liền từ giữa bầu không khí quái dị đó thoát thân.
Con mèo nhỏ thấy Diệp Cương vội vàng vào phòng, bất mãn nhìn Lí Học Tuấn liếc một cái “Ngươi lại không được, hỏi ngươi làm cái gì”
Gân xanh trên trán Lí Học Tuấn lập tức nổi lên, cắn răng nói:”Ta không có võ công, nhưng đêm nay ta sẽ cho ngươi thấy công phu trên giường của ta, được không, ân?”
Con mèo nhỏ bị giọng điệu của Lí Học Tuấn dọa sợ, một tiếng “Ân” đằng sau làm cho run lên, lại nghĩ đến lịch sử mấy lần trước ở trên giường, liền cười nói:”Ta cũng không phải nói phương diện kia của ngươi không lợi hại, ngươi không cần hiểu lầm a…”
Lí Học Tuấn lo lắng con mèo nhỏ khi xuất môn sẽ bị bọn cường đạo ngắm đến, nên khi đi chợ cũng không để con mèo nhỏ ra ngoài, ăn xong cơm trưa, bởi vì con mèo nhỏ đề xuất buổi tối muốn nấu nhiều hơn vài món ăn để mời Diệp Cương ăn một bữa, nên Lí Học Tuấn liền xuất môn đi chợ.
Con mèo nhỏ chờ Lí Học Tuấn vừa đi ra ngoài xong, liền bắt đầu quấn lấy Diệp Cương, đem một nam nhân thành thật hai mươi hai tuổi sợ mới mức trốn khắp nơi.
“Ông chủ, ca nhi mạnh mẽ là chuyện tốt, nhưng tiểu ca nhi cũng quá mạnh mẽ rồi, bản thân ta thì không có việc gì, chỉ sợ sẽ phá hủy thanh danh của tiểu ca nhi thôi…” Diệp Cương trốn ở phía sau đại môn, thấy Lí Học Tuấn mang thức ăn trở về, liền nhanh chóng lôi kéo tay Lí Học Tuấn nói.
“Diệp đại ca, ta đã biết, là mèo con không hiểu chuyện, chuyện này thật sự xin lỗi ngươi, ta sẽ hảo hảo nói với mèo con” Lí Học Tuấn nghiến răng, đen mặt đi vào hậu viện, cố tình con mèo nhỏ lại đang bị vây trong cực độ hưng phấn nên không chú ý tới sắc mặt của Lí Học Tuấn, tìm không thấy Diệp Cương, liền lôi kéo Lí Học Tuấn líu ríu nói mình đã cùng Diệp Cương nói về vấn đề võ công linh tinh cả một buổi chiều…
Chờ buổi tối lúc ăn cơm, Lí Học Tuấn suýt nữa bóp nát cái chén đang cầm. Con mèo nhỏ lại không thấy cái trán đang nổi gân xanh của Lí Học Tuấn, cứ không ngừng giúp Diệp Cương gắp đồ ăn, rót rượu, còn muốn cùng Diệp Cương xưng huynh gọi đệ. Nếu không phải Diệp Cương cự tuyệt, thì suýt nữa Diệp Cương đã bị con mèo nhỏ lôi đi kết bái gì gì đó…
Thẳng đến tối, thời điểm con mèo nhỏ tắm rửa cùng Lí Học Tuấn, từ trong hưng phấn khi được thấy võ lâm cao thủ phục hồi tinh thần lại, lúc này con mèo nhỏ mới chú ý thấy sắc mặt Lí Học Tuấn âm trầm hơn thường ngày nhiều.
“Ngươi sao rồi? Cửa hàng xảy ra chuyện gì sao?” Con mèo nhỏ thật cẩn thận hỏi.
“Ngươi cứ nói đi?” Lí Học Tuấn nghiến răng xuất ra vài từ.
Con mèo nhỏ bị ngữ khí âm trầm của Lí Học Tuấn dọa sợ, cẩn thận hồi tưởng một đoạn thời gian gần đây mình có gây ra chuyện gì không, ngạch, đều không có xuất môn, hẳn là không phải mình đi, lá gan liền lớn hớn hỏi:”Cửa hàng buôn bán thua lỗ rồi sao?”
“Cửa hàng tốt lắm, ngược lại hậu viện của mình mới có vấn đề” Lí Học Tuấn nhìn chằm chằm con mèo nhỏ nói.
Con mèo nhỏ chấn động, chẳng lẽ là sổ sách có vấn đề, a, thời gian này trừ bỏ mua thức ăn cùng phát tiền lương hàng tháng cho hạ nhân, thì cũng không có đại chi gì nha, có chút nghi ngờ hỏi:”Rốt cuốc là xảy ra chuyện gì?”
“Ta nhớ rõ lúc trước ngươi đã từng nói với ta, nếu ta với ngươi sống chung, thì không thể có thêm một ca nhi nào khác nữa, còn ngươi thì sao?” Lí Học Tuấn lành lạnh nói.
“A, ngươi thật đúng là kỳ quái nha, thời gian này đến cả cửa ta cũng chưa từng bước ra, làm sao tìm được nam nhân khác chứ” Con mèo nhỏ tức giận nói, oa, còn tưởng có chuyện gì.
“Ngươi còn dám nói” Lí Học Tuấn trên trán lại nổi gân xanh.
“Uy, đừng tưởng rằng ngươi làm vậy ta sẽ sợ, ngươi thật đúng là không hiểu nổi” Con mèo nhỏ thấy Lí Học Tuấn nheo mắt lại, trừng hắn nói.
“Ha ha, ta không hiểu nổi sao” Lí Học Tuấn không giận dữ, trái lại còn cười lên, nắm tay cũng thả lỏng xuống.
P/S: Chương này sao ta thấy con mèo nhỏ trẻ con đến như thế chứ, chẳng có tí bộ dáng của người trưởng thành, không biết có phải xuyên không thật không nữa, ai~
Lí Học Tuấn nghe Triệu Nha Tử giới thiệu Diệp Cương xong, liền nhận định y, còn đáp ứng Diệp Cương sẽ cho y lĩnh trước một tháng lương, hơn nữa, Lí Học Tuấn còn hảo tâm, ban ngày để y về chăm sóc cho người nhà, nhưng buổi tối nhất định phải canh giữ ở sân nhà mình. Diệp Cương nghe xong, vui mừng quá đỗi, một hơi cùng Lí Học Tuấn kí khế ước mười năm.
Con mèo nhỏ từ khi thấy Diệp Cương liền hai mắt tỏa sáng, thừa diệp Lí Học Tuấn đến tiền viện, liền chuồn đến phòng của Diệp Cương, lôi kéo Diệp Cương đang sắp xếp đồ đạc trong phòng, hưng phấn hỏi:”Đại ca, võ công ngươi luyện là cái gì? Có phải khinh công hay không? Còn nội lực ngươi luyện được mấy thành rồi…”
Diệp Cương vốn là một nam nhân thành thật, y cũng biết ca nhi phương Bắc ngày thường vốn hào phóng hơn so với ca nhi phương Nam, nhưng cũng ít thấy ca nhi nào mới lần đầu tiên gặp mặt nam nhân liền trực tiếp lôi kéo hỏi han này nọ như vậy, làm cho Diệp Cương sợ tới mức cuống quýt thi triển công phu để nhanh tránh ra.
Con mèo nhỏ nhìn thấy hai tay trống trơn, hai con mắt càng mở lớn hơn nữa “Oa, này có phải khinh công hay không? Công phu này gọi là gì vậy? Có phải là lăng ba vi bộ không…”
Diệp Cương thấy con mèo nhỏ hai mắt càng lóe tinh quang đang truy tới đây, liền bước nhanh ra ngoài cửa, oang oang nói:”Ca nhi này, sao ngươi lại không biết mắc cỡ vậy!”
Lí Học Tuấn vừa vào hậu viện thì liền nhìn thấy Diệp Cương đang mặt đỏ tai hồng đứng ở trong sân, còn con mèo nhỏ lại từ trong phòng vừa được an bài cho Diệp Cương đi ra, lúc này sắc mặt liền có chút đen.
“Diệp đại ca, sao ngươi lại đứng bên ngoài vậy?” Lí Học Tuấn áp chế không vui trong lòng hỏi.
“Ông chủ, ngươi đã trở lại, mau mau khuyên nhủ vị tiểu ca nhi này đi, chớ để hắn tùy tiện xông vào trong phòng của nam nhân như thế” Diệp Cương giống như thấy cứu tinh đến liền vội nói.
Lí Học Tuấn mặt càng đen lại, nguyên lại là ca nhi nhà mình muốn chạy theo người khác, hướng con mèo nhỏ vẫy vẫy tay nói:”Mèo con, lại đây, đây là võ sư ta mới thỉnh về Diệp Cương – Diệp đại ca”Đợi con mèo nhỏ tới gần, Lí Học Tuấn mới hướng Diệp Cương giới thiệu “Đây là ca nhi của ta, hắn còn nhỏ, có chút không hiểu chuyện, nếu mạo phạm chỗ nào thì xin Diệp đại ca tha thứ cho”
Diệp Cương cuống quýt phe phẩy tay, tỏ vẻ chính mình không để ý chuyện vừa nãy.
“Diệp đại ca, ngươi đang luyện cái gì?” Con mèo nhỏ bị Lí Học Tuấn lôi kéo mới không tiến đến bên người Diệp Cương nữa, nhưng vẫn thực kích động hỏi.
“Ta luyện chính là chưởng pháp gia truyền của nhà ta” Diệp Cương sau khi biết thân phận của con mèo nhỏ, liền thành thật hồi đáp.
“Chưởng pháp? Có phải Hàng Long Thập Bát Chưởng không? Thời điểm đánh ra liền có một hàng dài chưởng pháp” Ánh mắt con mèo nhỏ liền lóe ra tia sùng bái, lấp lánh như sao Kim.
“Hàng Long Thập Bát Chưởng thì ta chưa nghe qua, bất quá, nếu là tuyệt thế cao thủ thì thời điểm xuất chưởng có thể đánh ra uy lực như vậy” Diệp đem hết hiểu biết của mình đều nói ra cho con mèo nhỏ.
“Vậy bộ pháp ngươi mới dùng, có phải là khinh công hay không?” Con mèo nhỏ mắt không chớp nhìn Diệp Cương.
Diệp Cương bị con mèo nhỏ dùng ánh mắt vô hạn sùng bái nhìn mình cùng sắc mặt Lí Học Tuấn bên cạnh càng lúc càng đen làm cho không biết phải làm sao, hơn nữa khinh công mà con mèo nhỏ nói y không biết là cái gì, nhất thời không biết nói gì nên cứ đứng yên ở nới đó.
“Mèo con, Diệp đại ca hôm nay vừa tới, muốn thu dọn phòng nghỉ ngơi một lát, chúng ta không nên quấy rầy Diệp đại ca, có vấn đề gì thì cứ hỏi ta cũng được” Lí Học Tuấn dùng sức kéo tay con mèo nhỏ nói.
“A, đúng, ta còn muốn thu dọn phòng, xin lỗi không tiếp được” Diệp Cương rốt cuộc tìm được một cái cớ, liền từ giữa bầu không khí quái dị đó thoát thân.
Con mèo nhỏ thấy Diệp Cương vội vàng vào phòng, bất mãn nhìn Lí Học Tuấn liếc một cái “Ngươi lại không được, hỏi ngươi làm cái gì”
Gân xanh trên trán Lí Học Tuấn lập tức nổi lên, cắn răng nói:”Ta không có võ công, nhưng đêm nay ta sẽ cho ngươi thấy công phu trên giường của ta, được không, ân?”
Con mèo nhỏ bị giọng điệu của Lí Học Tuấn dọa sợ, một tiếng “Ân” đằng sau làm cho run lên, lại nghĩ đến lịch sử mấy lần trước ở trên giường, liền cười nói:”Ta cũng không phải nói phương diện kia của ngươi không lợi hại, ngươi không cần hiểu lầm a…”
Lí Học Tuấn lo lắng con mèo nhỏ khi xuất môn sẽ bị bọn cường đạo ngắm đến, nên khi đi chợ cũng không để con mèo nhỏ ra ngoài, ăn xong cơm trưa, bởi vì con mèo nhỏ đề xuất buổi tối muốn nấu nhiều hơn vài món ăn để mời Diệp Cương ăn một bữa, nên Lí Học Tuấn liền xuất môn đi chợ.
Con mèo nhỏ chờ Lí Học Tuấn vừa đi ra ngoài xong, liền bắt đầu quấn lấy Diệp Cương, đem một nam nhân thành thật hai mươi hai tuổi sợ mới mức trốn khắp nơi.
“Ông chủ, ca nhi mạnh mẽ là chuyện tốt, nhưng tiểu ca nhi cũng quá mạnh mẽ rồi, bản thân ta thì không có việc gì, chỉ sợ sẽ phá hủy thanh danh của tiểu ca nhi thôi…” Diệp Cương trốn ở phía sau đại môn, thấy Lí Học Tuấn mang thức ăn trở về, liền nhanh chóng lôi kéo tay Lí Học Tuấn nói.
“Diệp đại ca, ta đã biết, là mèo con không hiểu chuyện, chuyện này thật sự xin lỗi ngươi, ta sẽ hảo hảo nói với mèo con” Lí Học Tuấn nghiến răng, đen mặt đi vào hậu viện, cố tình con mèo nhỏ lại đang bị vây trong cực độ hưng phấn nên không chú ý tới sắc mặt của Lí Học Tuấn, tìm không thấy Diệp Cương, liền lôi kéo Lí Học Tuấn líu ríu nói mình đã cùng Diệp Cương nói về vấn đề võ công linh tinh cả một buổi chiều…
Chờ buổi tối lúc ăn cơm, Lí Học Tuấn suýt nữa bóp nát cái chén đang cầm. Con mèo nhỏ lại không thấy cái trán đang nổi gân xanh của Lí Học Tuấn, cứ không ngừng giúp Diệp Cương gắp đồ ăn, rót rượu, còn muốn cùng Diệp Cương xưng huynh gọi đệ. Nếu không phải Diệp Cương cự tuyệt, thì suýt nữa Diệp Cương đã bị con mèo nhỏ lôi đi kết bái gì gì đó…
Thẳng đến tối, thời điểm con mèo nhỏ tắm rửa cùng Lí Học Tuấn, từ trong hưng phấn khi được thấy võ lâm cao thủ phục hồi tinh thần lại, lúc này con mèo nhỏ mới chú ý thấy sắc mặt Lí Học Tuấn âm trầm hơn thường ngày nhiều.
“Ngươi sao rồi? Cửa hàng xảy ra chuyện gì sao?” Con mèo nhỏ thật cẩn thận hỏi.
“Ngươi cứ nói đi?” Lí Học Tuấn nghiến răng xuất ra vài từ.
Con mèo nhỏ bị ngữ khí âm trầm của Lí Học Tuấn dọa sợ, cẩn thận hồi tưởng một đoạn thời gian gần đây mình có gây ra chuyện gì không, ngạch, đều không có xuất môn, hẳn là không phải mình đi, lá gan liền lớn hớn hỏi:”Cửa hàng buôn bán thua lỗ rồi sao?”
“Cửa hàng tốt lắm, ngược lại hậu viện của mình mới có vấn đề” Lí Học Tuấn nhìn chằm chằm con mèo nhỏ nói.
Con mèo nhỏ chấn động, chẳng lẽ là sổ sách có vấn đề, a, thời gian này trừ bỏ mua thức ăn cùng phát tiền lương hàng tháng cho hạ nhân, thì cũng không có đại chi gì nha, có chút nghi ngờ hỏi:”Rốt cuốc là xảy ra chuyện gì?”
“Ta nhớ rõ lúc trước ngươi đã từng nói với ta, nếu ta với ngươi sống chung, thì không thể có thêm một ca nhi nào khác nữa, còn ngươi thì sao?” Lí Học Tuấn lành lạnh nói.
“A, ngươi thật đúng là kỳ quái nha, thời gian này đến cả cửa ta cũng chưa từng bước ra, làm sao tìm được nam nhân khác chứ” Con mèo nhỏ tức giận nói, oa, còn tưởng có chuyện gì.
“Ngươi còn dám nói” Lí Học Tuấn trên trán lại nổi gân xanh.
“Uy, đừng tưởng rằng ngươi làm vậy ta sẽ sợ, ngươi thật đúng là không hiểu nổi” Con mèo nhỏ thấy Lí Học Tuấn nheo mắt lại, trừng hắn nói.
“Ha ha, ta không hiểu nổi sao” Lí Học Tuấn không giận dữ, trái lại còn cười lên, nắm tay cũng thả lỏng xuống.
P/S: Chương này sao ta thấy con mèo nhỏ trẻ con đến như thế chứ, chẳng có tí bộ dáng của người trưởng thành, không biết có phải xuyên không thật không nữa, ai~
Bình luận truyện