Ta Là Một Tên Trộm

Chương 131: Giết Không Tha (4)



Mộ Dung Tiểu Thiên cùng Bạch Vân còn có Linh nhi hướng tới sơn động phía đông đi đến, lúc này tâm tình một chữ là thích, hai chữ là rất thích, ba chữ là phi thường thích, anh hùng level 31 chức nghiệp che dấu, còn có hai hiệp khách ngu ngốc kia trên Hư Ảo Sơn cùng Người Thủ Hộ Phong Ấn rơi ra một đống đồ vẫn còn chưa có nhìn kỹ, lần này trở về chắc lại khiến cho các tiểu tử kia hâm mộ đến chết!

Tiếng nước chảy nhỏ giọt cùng mặt trời chiếu rọi xuống nổi lên nhiều tia sáng lấp lóe, cảnh vật như khôi phục sự hài hòa cùng sự yên lặng! Không có Người Thủ Hộ Phong Ấn, toàn bộ sơn cốc có vẻ như sáng sủa nhiều màu sắc hơn!

Ba người nhảy xuống dòng suối, bước qua khe suối đi vào động khẩu, đã không có áp lực tâm tình, giống như đến trong động để thưởng thức phong cảnh kỳ sơn quái thạch!

"Ha ha, ta hiện tại chính là Người Thủ Hộ Phong Ấn, " Mộ Dung Tiểu Thiên đứng lên cái thánh đàn kia, học bộ dáng Người Thủ Hộ Phong Ấn ngồi ở phía trước pho tượng kỵ sĩ, vẻ mặt tươi cười nhìn Bạch Vân cùng với Linh nhi.

"Cần phải dài ra hai cái đầu nữa, " Bạch Vân nhìn Mộ Dung Tiểu Thiên liếc mắt một cái.

"Sau đó chúng ta sẽ đem hai con mắt đánh thành mắt gấu mèo, " Linh nhi bổ sung.

"Còn nữa! Đem đầu của huynh đánh cho thành đầu heo, " Bạch Vân đi lên đài.

"Vậy huynh mới xứng danh với tam đầu quái, " Linh nhi cũng đi lên đài.

"Thật sự là một chút hài hước đều không có!" Mộ Dung Tiểu Thiên vỗ vỗ mông đứng lên.

"Không cần phải vui mừng sớm như vậy? Xem đường ra ở nơi nào trước đi! Đợi thật sự đi ra ngoài huynh hãy vui mừng cũng không muộn, " Bạch Vân cười đẩy Mộ Dung Tiểu Thiên.

"Hảo hảo, trước tìm đường ra, vài ngày hoàn toàn không có tin tức như vậy, chắc các huynh đệ bên ngoài đều lo lắng phát điên, " Mộ Dung Tiểu Thiên bắt đầu đánh giá mọi nơi, đồng thời miệng lầm bầm lầu bầu nói: "Đường ra hẳn là ở xung quanh đây?"

"Dòng nước chảy về dưới thánh đàn a!" Bạch Vân nhẹ nhàng bâng quơ nói, sau đó ánh mắt nhìn chung quanh, một bộ dáng giống đang thưởng thức phong cảnh!

"Đúng vậy! Vấn đề đơn giản như vậy mà người này hiện tại dường như vẫn không thấy đáp án." Linh nhi giống như vô tình nhìn Mộ Dung Tiểu Thiên liếc mắt một cái, tiếp theo cũng bắt đầu thưởng thức phong cảnh trong động.

"Ân, nghe cũng có đạo lý, nhưng ta cảm thấy được, chắc là có liên quan với pho tượng kỵ sĩ này, " Mộ Dung Tiểu Thiên có điểm hoài nghi.

Bạch Vân cùng với Linh nhi giống như là không có nghe thấy,chỉ trỏ thảo luận bố trí trong động.

"Xem ra ý tứ hai muội là phải lặn xuống dòng nước quan sát một lần mới được sao, " Mộ Dung Tiểu Thiên nói.

Không ai trả lời, Bạch Vân cùng với Linh nhi giống như đã quên tồn tại của Mộ Dung Tiểu Thiên.

"Xem ra nhiệm vụ gian khổ này ta phải làm rồi, " Mộ Dung Tiểu Thiên bất đắc dĩ thở dài.

"Chờ câu nói này của huynh từ nãy giờ, " Bạch Vân cùng với Linh nhi đồng thời trả lời!

Mộ Dung Tiểu Thiên cảm thấy nhức đầu, hai vị cũng sớm đã tính tới việc ép ta nhảy vào trong nước.

"Ai, nữ nhân a!" Mộ Dung Tiểu Thiên cảm khái một tiếng, tiêu sái cởi xiêm áo bày ra một tư thế duyên dáng, dậm chân một cái nhảy lên, tạo thành một vòng cung hình pa-ra-bôn, nhảy xuống nước.

"Bùm, " một tiếng, Mộ Dung Tiểu Thiên không có cảm giác sảng khoái nhảy vào trong nước, chỉ có cảm giác đầu đau muốn nứt ra, con mẹ nó, nhất thời đã quên nước này sâu không quá đùi, đầu trực tiếp đụng vào tảng đá trong nước.

"Ha ha, ha ha, " Bạch Vân cùng với Linh nhi cười run rẩy hết cả người.

Mộ Dung Tiểu Thiên xấu hổ muốn chết, cấp bách trợn tròn mắt xem xét tình huống trong nước, mới phát hiện nguyên lai chỉ có phía dưới đài nước mới rất sâu, dòng nước tiến lại gần liền chảy xiết, giống có một cổ hấp lực rất lớn đem dòng nước hút vào, mà toàn bộ đài đều nhẹ nhàng nổi trên mặt nước, làm cho người ta có cảm giác phi thường không thể tin được.

Mộ Dung Tiểu Thiên tuy rằng kỹ năng bơi rất khá, nhưng cũng không dám nán lại dưới nước lâu, nhanh chóng chui vào phía dưới đài.

Một cổ hấp lực cường đại lập tức đem Mộ Dung Tiểu Thiên hút vào, Mộ Dung Tiểu Thiên lúc này căn bản đã không khống chế được thân thể của chính mình, bị dòng nước mang theo vọt tới trước, hơn nữa càng lúc tốc độ dòng nước càng nhanh.

Mộ Dung Tiểu Thiên đã không thể phân biệt phương hướng, có chút choáng váng đầu óc, chỉ cảm thấy hiện tại không phải là bị hút tới phía trước, mà giống bị lực lượng thật lớn của dòng nước phụ giúp đi về trước, Mộ Dung Tiểu Thiên một bên cố nín thở, một bên âm thầm cầu nguyện nhanh đến cuối dòng, đồng thời hướng lão thiên gia cầu nguyện, ngàn vạn lần không nên xuất hiện một địa phương chật chội đem mình giữ lại đến khi nghẹn thở mà chết.

Gian nan đánh bại Người Thủ Hộ Phong Ấn đến đây, nếu như bị chết đuối ở chỗ này, cũng thật là uất ức.

Đang lúc Mộ Dung Tiểu Thiên cảm giác thần trí sắp mơ hồ, cũng sắp đến thời điểm không thể nín thở được nữa, bỗng cảm giác trước mắt sáng ngời, hô hấp cũng thông suốt, cả người giống bay lên, bị dòng nước thật lớn trực tiếp thổi bay lên. Trời xanh mây trắng tựa hồ gần sát đỉnh đầu của mình.

" Cảm giác còn sống thật là tốt, " Mộ Dung Tiểu Thiên cảm khái phát ra một tiếng hoan hô, còn chưa kịp thấy rõ ràng tình huống bốn phía, đã từ không trung rớt xuống, ngã ở trên bờ cát.

"Ta kháo, ông trời cũng thật biết đùa giỡn ta, " từ trên bờ cát đứng lên, thấy rõ tình huống bốn phía Mộ Dung Tiểu Thiên phẫn nộ gào lên.

Nguyên lai, hắn căn bản không rời khỏi sơn cốc, mà là theo dòng nước dưới nền đất trôi đi một vòng, lại bị thượng nguồn con suối trong sơn cốc phun ra.

"Nếu không phải tin tưởng trực giác của nữ nhân, ta cũng sẽ không nghĩ ở dưới đài, các nàng hai người còn bày ra một bộ dáng đương nhiên, " Mộ Dung Tiểu Thiên một mặt tức giận bất bình phát ra bực tức, một mặt lại theo con sông hướng cái sơn động kia đi đến...

"Vân tỷ, Thiên ca như thế nào còn chưa trồi lên? Có phải đã đi ra ngoài hay không!" Đợi nửa giờ vẫn không thấy Mộ Dung Tiểu Thiên đi lên, Linh nhi nhịn không được mở miệng hỏi.

"Ân, tỷ nghĩ huynh ấy vẫn chưa đi ra ngoài, " Bạch Vân suy nghĩ nói: "Nếu huynh ấy đã ra ngoài, nhất định sẽ lợi dụng công năng truyền tống anh hùng gọi muội ra ngoài, đồng thời cũng chính là biểu lộ cho tỷ biết đây là thông đạo đi ra ngoài để tỷ sẽ tự đi ra."

"Nhưng huynh ấy xuống đã lâu rồi nha! Nếu vẫn chưa đi ra ngoài, còn không phải bị nghẹn thở mà chết sao!"

"Huynh suýt chút nữa bị nghẹn chết, đồng thời thiếu chút nữa bị hai người làm tức chết, " Mộ Dung Tiểu Thiên đau khổ nghiêm mặt hiện ra tại động khẩu của sơn động.

"Tìm được lối ra chưa?" Bạch Vân cùng với Linh nhi đồng thời hỏi.

"Ra cái đầu a! Con suối này căn bản là một dòng nước tuần hoàn dưới lòng đất, ta giống viên đạn bị dòng nước từ thượng nguồn phun ra." Mộ Dung Tiểu Thiên rống lên.

Bạch Vân cùng với Linh nhi sửng sốt, tiếp theo đều ôm bụng mãnh liệt cười rộ!

Ta Là Một Tên Trộm - Quyển 2: Thế Giới Dong Binh

- ---------

Cầu Kim Phiếu, cầu đề cử:))

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện