Chương 89: Luyện Hồn Cảnh Giới
(Phụ Lục: hơi ngắn nhưng là nội dung quan trọng nhé)
Qua lời giảng giải của Lưu Thiên Kim, mọi người trong thôn Bắc Lay dần dần hiểu rõ hơn về các luyện hồn cảnh giới.
Sau khi Đột Phá Từ Lục Tú lên Thất Tú và Linh Hồn Lực cô đọng đủ để bước vào luyện hồn cảnh giới. Tuy nhiên ở Lục Tú, người Đấu Sĩ vẫn có thể dùng Linh Hồn Lực để ngưng tụ ra Linh Hỏa, có điều, Linh Hỏa lúc này vô cùng mỏng manh và yếu ớt, chỉ có thể luyện dược cấp thấp. Chỉ khi bước vào luyện hồn cảnh giới mới thực sự trở thành một người Luyện Khí và Luyện Đan thực thụ.
Luyện Hồn cảnh giới gồm bảy cảnh giới lớn:
Nhập Hồn Cảnh: Tương ứng với tu vi Nguyên Lực là Thất Tú. Linh Hồn Lực lúc này nhập vào cơ thể, ngưng tụ trong não hải của Đấu Sĩ linh hồn, linh hồn này là một đám khí tức hỗn độn mơ hồ. Có thể dùng Linh Hồn Lực ngưng tụ ra Linh Hỏa mạnh hơn nhiều so với khi ở Lục Tú.
Xuất Hồn Cảnh: Đi đôi với tu vi Nguyên Lực là Bát Tú. Lúc này, Linh Hồn Lực đã trở nên cường đại, linh hồn đã trở nên đậm đặc hơn ở Nhập Hồn Cảnh. Và có thể phóng xuất Linh Hồn Lực thành các Linh Kỹ để tấn công, có thể dùng Linh Hồn Lực để công kích trực tiếp vào linh hồn của đối thủ. Gọi là: Công Kích Linh Hồn.
Kết Hồn Cảnh: Đi đôi với tu vi Nguyên Lực là Cửu Tú. Linh Hồn Lực hiện tại cô đặc đến cực điểm, và kết tinh thành một loại tồn tại gọi là Hồn Anh. Hồn Anh này chính là đại diện cho Đấu Sĩ. Lúc này thân xác chỉ là nơi chứa đựng hồn anh mà thôi. Có thể hiểu là bây giờ, Đấu Sĩ có thể điều khiển linh hồn của chính mình. Và Hồn Anh này mang lại cho Đấu Sĩ ba chức năng: Xuất Hồn, Đoạt Xá và Tự Bạo.
Xuất Hồn, chính là để lại thân xác của mình mà phóng thích hồn anh ra ngoài để phục vụ mục đích nào đó. Thời gian tồn tại của hồn anh ngoài thân xác không vĩnh viễn, nếu ở ngoài quá lâu sẽ bị suy yếu thậm chí là tan biến, Xuất Hồn này cũng là một cách bảo vệ tính mạng lúc nguy cấp.
Đoạt Xá, trong trường hợp bất đắc dĩ, Đấu Sĩ bị kẻ thù hủy đi thân thể đành phải dùng Xuất Hồn để trốn, nếu không có cơ thể mới sẽ bị tan biến, cho nên cần chiếm lấy thân xác của người thực lực yếu hơn. Sau khi Đoạt Xá thành công, toàn bộ tu vi và kỹ năng, lĩnh ngộ của người bị đoạt xá sẽ trở thành của kẻ đoạt xá. Bù lại, tu vi người đó sẽ vĩnh viễn không thể tăng tiến nữa, thế nên không ai hy vọng mình phải dùng đến thủ đoạn này
Tự Bạo. Đây là hình thức cực đoan nhất của một Đấu Sĩ, không ai mong muốn mình Tự Bạo. Chỉ khi nắm chắc cái chết, không có một lựa chọn hoặc lối thoát nào, người tu luyện có thể chọn cách Tự Bạo, cùng địch nhân ngọc đá cùng tan. Khi tự bạo, lực lượng sinh ra có thể vượt qua tu vi tối đa gấp đôi hoặc gấp rưỡi, vô cùng phù hợp để lôi địch nhân đi theo mình.
Hữu Hồn Cảnh: Đi đôi với tu vi Nguyên Lực cấp độ Thập Tú. Linh Hồn Lực của Đấu Sĩ lúc này khi phóng ra có thể ngưng tụ thành một thực thể hữu hình, có thể là đao, kiếm, lá chắn hoặc bất kỳ thứ gì mà họ muốn, đây là một cột mốc khá quan trọng để người tu luyện có thể bày ra các trận pháp lớn. Dùng Linh Hồn Lực để làm vật dẫn và vật liệu.
Ý Hồn Cảnh: Tương đương với tu vi Nguyên Lực Thập Nhất Tú. Linh Hồn Lực hiện tại vô cùng cường đại, những thực thể dùng Linh Hồn Lực ngưng tụ ra ở cảnh giới Hữu Hồn sẽ trở nên vô cùng nguy hiểm, vì Đấu Sĩ có thể tùy ý mà điều khiển chúng, như thể điều khiển các cơ quan tứ chi của bản thân, Về mặt trận pháp, lúc này, trận pháp dưới sự hỗ trở của Ý Hồn sẽ biến ảo không ngừng, mang lại hiệu quả gấp hàng chục lần.
Hư Hồn Cảnh: Đấu Sĩ đạt đến Thập Nhị Tú và đột phá Ý Hồn Cảnh sẽ có thể đột phá đến hư hồn cảnh. Hư Hồn, đúng như tên, người tu luyện đến cảnh giới này có thể hóa thân thành hư vô, thời gian hóa thân hư vô tùy thuộc vào thực lực và thủ đoạn của kẻ thi triển, ở cấp bậc này, người thực lực thấp hoặc chưa lĩnh ngộ được hư hồn sẽ không cách nào chạm vào người thi triển dù chỉ là một sợi tóc. Trong đồng cấp, kẻ nào luyện Hư Hồn mạnh mẽ hơn sẽ là kẻ chiến thắng.
Phi Hồn Cảnh: Thập Tam Tú tu vi Nguyên Lực có thể bước chân tu luyện Phi Hồn, Cảnh giới này giúp Đấu Sĩ có thể lăng không mà đứng, đạp không mà đi, nói chung là bay nhưng không cần cánh, không Linh Kỹ hay Kỹ năng Nguyên Lực nào, không dùng Nguyên Yêu Thú để làm tọa kỵ, hoàn toàn là bản thân phi hành, việc này vô cùng có lợi cho chiến đấu.
Thần Hồn Cảnh: Thần Hồn…Đây chính là cảnh giới chí cao vô thượng, cũng đồng thời tương ứng với tu vi Nguyên Lực đỉnh cao nhất toàn đại lục. 14 sao Thập Tứ Tú. Ở cảnh giới này không có bao nhiêu người có thể chạm vào nó. Lúc này, Nguyên Lực và Linh Hồn Lực hoàn toàn dung hợp lại với nhau, tạo thành một loại lực lượng duy nhất. Thần Lực
Kẻ mang thần lực, chính là thần thánh thực sự. Thân Thể trở nên bất tử, không cần ăn uống, không cần làm bất kì việc gì mà phàm nhân cần làm để duy trì sự sống, họ sẽ giữ mãi tuổi thọ, không bao giờ già đi, miễn nhiễm mọi bệnh tật
Thế nhưng. Thần là bất tử nhưng không bất diệt, một vị thần đều có thể bị thần khác giết chết hoặc đả thương, nhưng đối với kẻ dưới cấp thần. Chỉ bằng Thần lực và Thần uy cũng đủ giết chết bất kỳ kẻ nào dưới Thần Hồn Cảnh.
Chỉ có kẻ đạt đến cảnh giới cuối cùng, là cảnh giới mà bất kỳ vị Thần nào cũng mơ ước: Tối Thượng Hoàn Mỹ Cảnh. Đây mới chính là Bất Tử Bất Diệt, không ai có thể gây ra chút tổn thương cho một đấng tối cao. Bất luận là Thần Cấp Cửu Trọng Đỉnh Phong.
Nhưng. Tối Thượng Hoàn Mỹ Cảnh chưa từng có ai có thể đạt tới, chưa nói đến đột phá thành Thần đã là khó như lên trời, từ Thần đột phá tối thượng chỉ có thể kể đến các truyền thuyết mà thôi. Chưa từng có văn bản đáng tin cậy nào chứng minh có Tối Thượng Hoàn Mỹ Cảnh tồn tại.
Nghe đến cụm từ Tối Thượng Hoàn Mỹ Cảnh, toàn bộ người trong làng, kể cả chính Lưu Thiên Kim, Linh Nhi và Vũ Lôi Phong cũng lộ ra khát vọng.
( Truyện: Ta Là Vua Giác Đấu. Tác giả: Weekend Anh. Nguồn: TruyenYY & VietNovel Origin & NovelToon )
Hết chương 89…
Bình luận truyện