Ta Mang Theo Tiểu Thụ Đi Dưỡng Thai

Chương 26: Kỵ sĩ sau màn hình (1)



Như thường lệ, Tạ Tinh mở mắt tỉnh dậy ở một nơi xa lạ. Tuy chăn bông phủ trên người khá dày nhưng y vẫn cảm thấy rất lạnh, đầu óc choáng váng đau như muốn nứt ra. Cơ thể mệt đến mức có chút mơ hồ làm y nhận thức đước mình phát sốt, theo bản năng muốn ngủ một giấc.

Cuối cùng Tạ Tinh vẫn gắng gượng nâng mí mắt, nỗ lực vươn một bàn tay mò mẫm trên cái tủ gỗ cũ nát gần đó. Cuối cùng lôi ra được vài vỉ thuốc cảm chỉ còn mấy viên, trong tầm mắt mơ mơ hồ hồ uống thuốc.

Phải đến nửa giờ sau, Tạ Tinh mới có thể nhấc cái đầu nặng trịch của mình dậy quan xát tình hình xung quanh.

Trên người Tạ Tinh mặc một áo ngắn tay có mũ cùng quần đùi và giày thể thao. Hiện tại y đang nằm trên ghế sau trong một xe ô tô hỏng bị phá hủy chỉ còn nửa. Ngay bên cạnh đống đổ nát. Xung quanh là những tảng bê tông lớn dựng lên giống như rào chắn, xa xa trên bầu trời còn thấy được khói bụi bay lên.


Trên người Tạ Tinh bây giờ không còn gì nhiều. Nếu tính cả vỉ thuốc cảm kia thì chỉ còn chiếc điện thoại cảm ứng hơi nứt thấp thoáng nghe thấy tiếng píp píp truyền ra.

Tạ Tinh trèo ra ngoài hàng rào bê tông, nhìn thế giới đổ nát trước mặt, tìm đến đường lớn.

Giữa lòng thành phố đã mất đi sự sống, Tạ Tinh chậm rãi đi dạo. Xung quanh yên ắng không một tiếng động. Tạ Tinh gọi tên hệ thống trong đầu.

Bảo Bảo rất tri kỷ xuất hiện, nhanh chóng truyền tin tức qua.

[ Truyện: Kỵ sị của tôi.

Câu truyện lấy bối cảnh tận thế. Sau một cơn địa trấn trải rộng khắp trái đất, nhân loại đứng trước một thảm họa toàn cầu. Mưa bão lũ lụt, núi lửa phun trào, băng tan, khí độc thay phiên nhau xuất hiện. Đất đai trồng trọt trở lên ô nhiễm, thiếu thốn nghiêm trọng, và thực phẩm bắt đầu trở nên cực kỳ khan hiếm. Chưa kể còn những cuộc chiến giữa người với người vì sinh tồn.


Sau đó hàng chục năm, nhân loại phải mất một thời gian rất dài mới tập trung được những người sống sót. Thành lập lên một thành phố lớn do chính phủ cầm đầu.

Tình cảnh bây giờ khác biệt, muốn sống cần phải có thực lực hoặc đầu óc. Nếu yếu ớt vô dụng sẽ bị đào thải, chỉ còn nước chờ chết.

Lúc này lại có một giáo hội mang tên cứu thế được thành lập, cương quyết chống lại chính phủ. Họ cho rằng thảm họa hiện tại chính là sự trừng phạt của thần, chỉ có thể dùng cầu nguyện và đức tin để sống sót. Nhân loại bị chia làm hai phe.

Chính phủ và các quan chức cấp cao còn sót lại đã cho nghiên cứu hàng năm trời. Cuối cùng tạo ra được một thiết bị công nghệ ảo tân tiến, có thể hỗ trợ con người lâm vào trạng thái ngủ đông ở nơi trú ẩn. Tránh qua từng đợt thảm họa tiếp theo, đồng thời cũng hạn chế được số lượng lương thực cần phân phát.


Ở trạng thái ngủ đông, trí não sẽ đưa con người vào một thế giới được xây dựng từ dữ liệu mô phỏng bất kỳ, hỗ trợ các hoạt động tinh thần cho họ.

Chỉ cho đến khi thông tin thiết bị rò rỉ rồi rơi vào tay giáo hội. Họ cho rằng những kẻ trốn tránh kia là hèn nhát, tái thiết lập lại số liệu. Khiến cho thế giới áo khóa tinh thần con người vào trong đó, bắt đầu phản chiếu ác mộng đáng sợ nhất. Khiến họ giãy dụa cho đến chết.

Hai phe giằng co đối địch một đoạn thời gian. Cho đến khi thảm họa tiếp theo ập đến. Tất cả NPC và các thế giới ảo đột nhiên đều có ý thức của riêng mình. Thậm chí có khả năng tràn ra bên ngoài cắn nuốt thế giới thực.

Giáo hội và chính phủ vì bảo tồn sự sống, đành phải chung tay tìm cách trấn áp, phá hoại tất cả các thiết bị kia. Nhưng vẫn có vài NPC thoát ra ngoài đi gϊếŧ người lấy năng lượng. Hình thành phe thứ ba đối địch với hai phe còn lại.
Những NPC kia có ngoại hình giống hệt con người, nhưng lại có khả năng đặc biệt cùng ngoại hình phương Tây vô cùng xinh đẹp, được gọi chung là các kỵ sĩ. Nếu không để ý sẽ bỏ sót. Chính phủ và giáo hội cứu thế vẫn luôn cử người đi tìm kiếm tiêu diệt, nhưng không thể nào quản lý hết.

Công là thượng tướng cấp cao quản lý quân đội của phe chính phủ. Nhân vật thụ chính là kỵ sĩ phương Đông duy nhất có sức mạnh và chức vị vô cùng cao giữa vô vàn kỵ sĩ khác. Nhân vật công chính trà trộn vào các kỵ sĩ nhằm thu nhập tin tức tiêu diệt họ, vô tình va phải lưới tình với nhân vật thụ chính. 

Sau một thời gian dài theo đuổi, thụ chính cuối cùng cũng mở lòng với hắn. Hai người còn cùng nhau tạo ra một nhóc con từ dữ liệu máy tính.

Tiếp đó vị công chính rời đi, đem quân đội chính phủ và giáo hội vây bắt thụ chính cùng các kỹ sĩ khác. Mà đứa bé kia chính là vật chứa bị cài virus khiến các kỵ sĩ không thể dùng sức mạnh. Thụ chính không thể xuống tay hủy hoại nó nên rất nhanh bị khống chế rồi bắt lại.
Nhóm các nha khoa học dùng nhân vật thụ chính làm thí nghiệm nghiên cứu. Ngày đêm dùng đủ mọi phương pháp mổ xẻ dữ liệu, tra tấn đến khi hắn hỏng hóc nghiêm trọng, dữ liệu thân thể hoàn toàn xóa sạch khỏi thế gian.

Nhân vật công chính lúc này mới tỏ ra hối hận, vội vàng chạy đến phòng nghiên cứu nhưng đã muộn. Hắn khóc lóc tỏ ra ăn năn day dứt, sau đó còn lập một ngôi mộ cho thụ chính, hứa sẽ nuôi dưỡng con của họ thật tốt. Khiến người ngoài cảm thán ngưỡng mộ không thôi.

Và rồi vị công chính kia bắt đầu cải tạo lại đứa bé thành một công cụ máy tính, vũ khí hình người phục vụ cho chính phủ. Cho rằng chỉ có đem lại lợi ích cống hiến cho nhân loại mới có thể tồn tại.

Cuối cùng, nhân vật công chính thành công thu phục giáo hội cứu thế, đi lên đứng đầu nhân loại. Kết OE. ]
Thân phận lần này của Tạ Tinh là người đứng đầu giáo hội cứu thế. Thời điểm hiện tại là các kỵ sĩ vừa mới tràn ra ngoài thế giới thực vài ngày trước, hình thành phe thứ ba với số lượng đông đúc. Có điều giáo hội cùng chính phủ vẫn chưa ký khế ước với nhau. Hôm nay Tạ Tinh ra ngoài để tìm đến ban phước lành và cầu nguyện cho các tín đồ của mình, nhưng chẳng may bị một kỵ sinh bán nhân thú cường đại tấn công. Giáo đoàn hỗn loạn, y chạy trốn rồi lạc vào một thành phố xa lạ. Phải đợi đến một tuần sau mới được đón trở về trong tình chạng chật vật. Sau khi trở lại thì tức giận cùng chính phủ ký hiệp ước tìm cách tiêu diệt kỵ sĩ.

Điện thoại trong túi lại kêu píp píp vài tiếng. Tạ Tinh rút nó ra nhìn một chút.

Màn hình có vài vết nứt, lúc nãy khởi động vài lần còn không lên, hiện tại màn hình lại sáng. Bên trên không có danh bạ, cũng chẳng có gì khác. Chỉ độc một ứng dụng trên nền trắng hiển thị cái tên: 'Trò chơi mộng mơ cùng thiếu nữ - Hậu cung kỵ sĩ của tôi.'
Tạ Tinh: "..." Quào.

Y không xóa, mà ngược lại cảm thấy hơi tò mò. Nói thật Tạ Tinh đã từng là một kẻ nghiện game chính hiệu, loại game nào cũng đã trải nghiệm qua, còn chơi rất giỏi. Nhìn giao diện toàn hoa hồng trong điện thoại cùng cái tên kia, y có thể tạm đoán được đây khả năng cao là game hẹn hò thiếu nữ. 

Mang theo tinh thần khám phá tường tận tất cả những trò chơi, Tạ Tinh tìm một hòn đá bằng ven đường ngồi xuống, thuận tay ấn mở ứng dụng. Còn bật loa ngoài to nhất để thưởng thức đầy đủ hơn.

Một đoạn nhạc nền êm dịu ngọt ngào vang lên, tiếp theo là tên trò chơi màu hồng phấn thiết kế cách điệu hiện lên. Kế đến là một đoạn hoạt hình ngắn mở đầu với nét vẽ tinh tế rực rỡ.

'Bạn là người được chọn mang trong mình trái tim thuần khiết và sự tốt bụng thiện lương.
Sự thánh thiện của bạn sẽ chữa lành nỗi đau của các kỵ sĩ đẹp trai vô tình sa đọa.

Kỵ sĩ cao lãnh, kỵ sĩ ngoài lạnh trong nóng, kỵ sĩ đáng yêu, kỵ sĩ yêu nghiệt,... 

Hãy bước qua cách cửa này và bắt đầu hành trình thu nhập sổ tay kỵ sĩ nào!'

Tiếp đó là hình đại diện của ba cánh cổng. Cái đầu là sổ tay thu nhập kỵ sĩ với tất cả một trăm ô trống. Số lượng hiện thị trên thanh thu nhập là: 0/100. Cống tiếp theo là cửa hàng bán các loại thức ăn, thuốc, còn có quần áo và vật trang trí. 

Cổng cuối mở ra một giao diện lấp đầy màn hình. Là một căn biệt thự nhỏ màu hồng phấn đáng yêu có sân vườn và bể bơi hiển thị dưới dạng 3D. Bấm vào các phòng để xem bên trong. Còn có nút điều chỉnh ngang dọc, nhìn lên xuống. Dĩ nhiên cả căn nhà trống không chưa có nội thất hay thứ gì bên trong. Cột thông báo hiện lên chỉ dẫn: 'Hãy đi thu nhập kỵ sĩ. Sau khi thu nhập được từ hai kỵ sĩ trở lên sẽ mở khóa chức năng làm việc kiếm tiền. Tiền xu có thể mua đồ trong cửa hàng. Có thể dùng vật thực quy đổi qua máy ánh vào trò chơi.'
Tạ Tinh nghiên cứu mấy dòng này thật kỹ. Sau đó thử dùng máy ảnh trong game chụp một bông hoa trắng phía dưới hòn đá đang ngồi.

Bông hoa trắng sau khi bị chụp thì đột ngột hóa thành một dải dữ liệu, bị hút vào trong màn hình. Lẳng lặng nằm trên sàn phòng khách trong trò chơi.

Tạ Tinh sáng mắt.

Bảo Bảo có hơi lo lắng, khuyên can [ Ký chủ, đừng nghiện nhé? ]

Tạ Tinh nắm chặt điện thoại trong tay, suиɠ sướиɠ chạy vào thành phố chết tìm mấy thứ còn lành lặn chụp hình.

Bảo Bảo [ ... ]

_


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện