Tà Thiếu Dược Vương
Chương 835: Chiến đấu với Thánh Hoàng
Hừ! Trẫm đã là Thánh Hoàng, bao trùm trên thiên địa này, cho dù đây là sát trận mạnh mẽ sinh ra trong hỗn độn, trong mắt trẫm cũng không có ý nghĩa gì. Bùm... Hoàng đế nhìn đại trận này, tuy rằng nhìn như thiên địa biến ảo, nhưng làm sao ảnh hưởng được hắn, trực tiếp vung tay.
Bùm một cái, không gian xung quanh chấn động, đủ loại hoàn cảnh biến mất, thoáng cái đại trận tuyệt sát, lực lượng tràn đầy xung quanh đè xuống, bên trên còn xuất hiện một cây gậy lớn đập xuống.
Kim Cô Bổng, Hỗn Độn Chí Bảo, giáng xuống hủy diệt mọi thứ.
- Lão đại trong Nghịch Thiên Thất Đại Thánh, có thể luyện hóa Thánh Bia thành Hỗn Độn Chí Bảo, quả nhiên không sai. Bị nhốt mấy vạn năm, chỉ dựa vào bản thân mà thoát ra, còn có thể không thua gì Duy Nhất Chân Thánh. Đáng tiếc, ngươi theo nhầm người. Oành... Đối mặt một đòn khủng bố hủy diệt của Kim Cô Bổng, hoàng đế vẫn lạnh nhạt như thường, chỉ vung tay đánh một chưởng.
Ầm một tiếng, trực tiếp đánh bay Kim Cô Bổng. Tề Thiên đủ mạnh, Kim Cô Bổng cũng mạnh, nhưng hoàng đế đã trở thành Thánh nhân, uy lực một đòn này cũng như lúc đối mặt với Nhậm Kiệt.
- Phụt... Tề Thiên cũng không đánh trúng hoàng đế, đã bị chấn bị thương bay vào trong trận, sau đó những trận pháp tuyệt sát đè xuống, ngăn cản hoàng đế không thể truy đuổi Tề Thiên.
- Lão đại, sao rồi?
- Lão đại, không sao chứ?
- Hầu Tử lão đại, ngươi sao rồi?
- A!
Bên trong đại trận, tuy rằng đều có nhiệm vụ riêng, nhưng Ngưu Lão Nhị, Hổ Hổ, Cổ Tiểu Bảo... có thể độc lập dẫn đầu một phía, đều có đủ cảnh giới, có thể lập tức liên lạc.
Nhìn đến Tề Thiên dựa vào đại trận bất ngờ ra tay, bị một chiêu đánh bay, thậm chí trở về liên phun máu, bay vọt lên trên không, sau đó rơi vào trong trận pháp, mọi người đều lo lắng.
- Hộc... Tề Thiên lại hộc máu, nhưng khí thế không giảm xuống, đồng thời toát ra vẻ hiếu chiến, cười to nói: - Quả nhiên gia chủ nói không sai, ha ha, chỉ có thế thôi. Thánh nhân, đây là Thánh nhân, ta còn tưởng Thánh nhân như thế nào, chứ, chỉ có thế mà thôi.
Thì ra vừa rồi Tề Thiên nói chuyện riêng với Nhậm Kiệt, có nhắc tới tình hình của Nhậm Kiệt. Tề Thiên cũng ngứa tay, muốn một mình đánh với hoàng đế. Nhậm Kiệt cũng không ngăn cản, liền cho hắn một cơ hội.
Sau khi Tề Thiên đánh thử, tuy rằng bị trọng thương, nhưng lại không để ý tới lực lượng của hoàng đế. Theo hắn thấy, gia chủ nói không sai, má nó thế này thì tối đa là ngụy Thánh.
Tề Thiên làm vậy, những người khác cũng ngứa tay.
- Được rồi, các người còn không được, không có Hỗn Độn Chí Bảo phối hợp thì vẫn không được. Dù sao hắn cũng đi ra một bước đó, lực sát thương vẫn rất mạnh, những người khác không được mạo hiểm. Mọi người chuẩn bị, hôm nay chúng ta phải chơi một trận với ngụy Thánh kia. Mê huyễn ba đời, kiếp trước kiếp nầy kiếp sau, toàn bộ làm một lần, xem hắn có lợi hại như thế không. Còn nữa, trước tiên đừng vội chọi cứng, hiện tại hắn cũng chột dạ, bị bổn gia chủ trọng thương nên bây giờ hắn cũng không dám làm bừa. Hắn sẽ từ từ dò xét, chúng ta cũng lấy hắn chầm chậm luyện tập, từ từ phát huy ra uy lực trận pháp. Nhậm Kiệt lập tức kêu ngừng.
Nhất quyết không thể cho mọi người làm vậy, lực lượng của Tề Thiên mạnh nhất, có Hỗn Độn Chí Bảo Kim Cô Bổng, hắn thử một chút cũng không sao, những người khác thì không được.
Tiếp theo sau Nhậm Kiệt bắt đầu bố trí, mọi người đều nghe được hắn nói.
- Cái gì, không phải chứ, gia chủ ngài... nói gì, ta không nghe nhầm chứ?
- Thiệt hay đùa, gia chủ ngài... tiểu tử ngươi sẽ không nói bậy với ông nội đây chứ?
- Dù cho tên kia chỉ là ngụy Thánh, nhưng có thể tùy tiện một chiêu đánh bay trọng thương Tề Thiên, như vậy cũng tuyệt đối không kém. Ngươi còn sống đã giỏi rồi, sao còn làm hắn bị thương được?
- Sư phụ quá giỏi, ta biết ngay mà, sư phụ giỏi nhất!
- Thú vị, khó trách ánh mắt của hắn có chút khác thường, thì ra là thế.
Bởi vì hoàng đế đi vào Vẫn Thánh Cốc cũng không lập tức ra tay, Nhậm Kiệt cũng không cho mọi người lập tức liều mạng vận chuyển sát trận, chỉ là vận hành bình thường. Nhất là điều chỉnh sách lược, mọi người chịu áp lực không nhỏ.
Tề Thiên vừa thí nghiệm mọi người liền thả lỏng hơn. Mặc kệ nói thế nào, bọn họ có thể không tiếc mọi giá nghe theo Nhậm Kiệt, ngay cả Thánh nhân cũng sẽ chống lại, nhưng vẫn không khống chế được áp lực trong lòng. Điều này thì hết cách, dù sao đối phương là Thánh nhân đầu tiên từ khi khai thiên lập địa.
Hơn nữa dưới Thánh uy, Nhậm Kiệt có thể chống đỡ, Tề Thiên khá hơn, những người khác lại không dễ chịu. Nếu không phải có Vẫn Thánh Cốc cùng đại trận Nhậm gia phối hợp chống cự, những người đứng riêng đều sẽ mất sức chiến đấu.
Lần này, làm cho mọi người thoải mái hơn, mà nghe xong Nhậm Kiệt nói, mọi người càng phản ứng đủ loại, tóm lại đều rất mừng rỡ.
- Hắn chơi ngông dùng ngón tay ấn xuống, muốn bóp chết bổn gia chủ, bổn gia chủ liền làm hắn chảy chút máu. Hắn muốn dùng Thánh hồn phong tỏa thiên địa, bổn gia chủ liều mạng đấu Thánh hồn, về mặt này thì bổn gia chủ không sợ ai. Bản thân ta không phải người thường, đạt tới Thánh hồn lại có biến dị, cộng thêm vừa nãy không cẩn thận, Thánh hồn đột phá đến cảnh giới Thánh nhân, dưới tình huống ngang với hắn, làm cho hắn bị thương một chút, cho nên lúc này hắn mới cẩn thận như vậy. Nhậm Kiệt đơn giản nói mấy câu, không có phóng đại, nhưng cố ý nói ra tình hình.
Hắn biết rõ lúc này hoàng đế mang tới áp lực thế nào, hiện tại Nhậm Kiệt cũng thả ra Thánh hồn, giúp mọi người triệt tiêu Thánh uy. Ngoài ra, hắn cho Tề Thiên công kích cũng là để mọi người biết, tên Thánh nhân kia cũng chỉ có thế mà thôi.
Về phần chi tiết, Nhậm Kiệt không nói nhiều, một mặt là không tất yếu, mặt khác là hắn muốn làm mọi người có lòng tin.
Oành... Nhậm Kiệt nói thế, lập tức liền gây ra bùng nổ.
- Cái gì, con à, con nói gì, con... Thánh hồn của con đạt đến cảnh giới Thánh nhân, vậy chẳng phải nói, con... con đã thành Thánh?
- Hổ Hổ đã nói, gia chủ lợi hại nhất, đánh chết hắn...
- Thật... đây là thật sao? Lão hủ không nghe nhầm chứ, điều này...
- Tốt lắm! Ha ha! Từ nay về sau gia chủ thật thành đại thụ che trời, có thể che chở Nhậm gia chúng ta, sau này lục thúc cùng lục thẩm có chuyện gì thì phải dựa vào ngươi. Ha ha...
- Oa... Sư phụ, quá dữ, quá dữ....
- Lợi hại!
- Hả! Là thật đó!
Hiệu quả lần này dẫn tới phản ứng mạnh gấp trăm lần. Nhậm Kiệt nói Thánh hồn của hắn không như người khác, mọi người đều hiểu hắn liền gật đầu, thậm chí những người từng tập luyện với hắn cũng đều hiểu, về mặt này thì Nhậm Kiệt vẫn luôn cực kỳ mạnh mẽ.
Nhưng vẫn không ngờ, cuối cùng Nhậm Kiệt ném ra một câu như thế. Dù chỉ là Thánh hồn, nhưng dù sao cũng đi ra một bước đó.
Trời ạ! Đó là Thánh nhân, dù chỉ là Thánh hồn, nhưng theo kiểu này, gia chủ... gia chủ còn không phải sắp thành Thánh.
Khó trách, lúc này bọn họ mới thật hiểu được, tại sao gia chủ có thể sống sót dưới hoàng đế đuổi giết. Mới hiểu được tại sao gia chủ nói chuyện, Thánh hồn phát tán uy lực, áp lực Thánh uy khổng lồ do hoàng đế mang tới lại nhỏ đi nhiều.
Thân là người Nhậm gia, hiện tại mỗi người đều cảm thấy vô cùng kiêu ngạo.
Còn Tề Thiên, Ngưu Lão Nhị, Thiên Kiếm đạo nhân, Long Quy, Kỳ Lân Tiên Vương, Hình Vẫn Tiên Vương, Phượng Hoàng Tiên Vương, Hắc Long Tiên Vương, bọn họ đã sống mấy vạn năm, thậm chí mười mấy vạn năm, lâu hơn nữa, trong lòng lại cảm khái.
Nhưng nhiều nhất là kích động hưng phấn, bởi vì Nhậm Kiệt là gia chủ ở trong lòng mọi người.
- Chỉ có những trò hề này thôi sao? Oành... Lúc này, hoàng đế dò xét mấy lầ, phát hiện đối phương không tấn công, trong lòng cũng cảm thấy không đúng. Mà xung quanh ảo cảnh sinh sôi, ngay cả hắn là Thánh nhân, tâm cảnh đạt đến trình độ hoàn toàn mới, ngự trị trên thiên địa này.
Nhưng không biết vì sao, có một chút vẫn ảnh hưởng đến hắn, tuy rằng không dao động gì, nhưng cũng làm hắn căm tức.
Vì thế cuối cùng hoàng đế ra tay, phất tay lên, hào quang màu vàng rơi xuống như ban ra thánh chỉ, hào quang lưu chuyển, chữ viết lóe lên, có quy tắc đại đạo ẩn chứa, lại tựa như phong ấn, muốn phong ấn Vẫn Thánh Cốc này.
- Tuyệt sát! Lúc này mọi người đang trong kích động, thấy hoàng đế không nhin được ra tay, Nhậm Kiệt tự nhiên sẽ không khách khí, trực tiếp dẫn dắt đại trận, dùng đại trận tuyệt sát đánh lại hoàng đế.
Đại trận tuyệt sát này là sát trận đặc thù của Vẫn Thánh Cốc, lúc trước Lý Hằng chỉ khống chế sát trận này đối phó Nhậm Kiệt cùng Nhậm gia. Nhưng lúc này do Nhậm Kiệt khống chế, người Nhậm gia toàn lực điều động, cộng thêm Nhậm Kiệt lại dung hợp dược tính tinh túy, hiện tại uy lực mạnh hơn rất nhiều.
Vừa rồi Nhậm Kiệt nói chuyện phiếm, không coi ai ra gì, nhưng đã làm mọi người buông lỏng.
Uy áp cùng ảnh hưởng của Thánh nhân hoàng đế đã hạ xuống nhỏ nhất, trong âm thầm, trạng thái tinh thần của bọn họ đã lên đến mạnh nhất. Nhậm Kiệt là gia chủ, một đường dẫn Nhậm gia đi đến giờ, không ai hiểu rõ tình hình của những người trong gia tộc, không ai có thể kích hoạt được chiến ý của bọn họ hơn là hắn.
- Chân Long hộ thể. Oành.... Hoàng đế ngưng kết đánh ra ấn quyết, Chân Long xoay tròn quanh người, chức Thánh Hoàng, uy thế Chân Long Thiên Tử, Chân Long quấn quanh, dần ngưng tụ thành hình, tựa như một con Chân Long sống lại.
- Như ngươi cũng gọi là rồng, cho ngươi xem cái gì mới gọi là rồng. Các tiểu tử, đi chơi với chúng đi. Nhậm Kiệt khoát tay, Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ đã dung nhập Vẫn Thánh Cốc, 9 con rồng khí linh bay ra, mỗi con đều có uy thế mạnh mẽ, trực tiếp nhào lên.
Nhất thời tiếng rống ngâm kinh thiên động địa, Chân Long hộ thể của hoàng đế huyễn hóa ra liền đại chiến với những con rồng khí linh.
Chân Long ban đầu còn lấy uy thế Thánh nhân huyễn hóa ra, cho rằng có thể bao phủ 9 con rồng khí linh, nhưng chân chính đánh lên thì nó mới biết sai lầm to. Nhậm Kiệt ngưng tụ ra 9 con rồng khí linh là khí linh của Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ, mỗi một con đều có lai lịch lớn, lúc này gần như có sinh mệnh, mạnh mẽ đáng sợ, hơn nữa đều có lực lượng đặc thù.
Chân chính đánh lên, trí tuệ hoàn toàn khác xa.
Bùm bùm.... Không bao lâu, con Chân Long hộ thể của hoàng đế mạnh mẽ không kém Hỗn Độn Chí Bảo, lại bị 9 con rồng khí linh xé nát, nổ tung lực lượng quanh người hoàng đế.
- Tất cả chết đi, ban chết! Hoàng đế giận dữ, ấn quyết đẩy ra, bao phủ 9 con rồng khí linh.
Vù vù... Chớp mắt, 9 con rồng khí linh chạy nhanh hơn ai hết, lập tức chui vào đại trận, không hề cho hoàng đế có cơ hội. Còn đại trận tuyệt sát càng thêm mạnh hơn, những ngọn núi trong Vẫn Thánh Cốc ngưng tụ lực lượng, đại trận tuyệt sát không ngừng đánh xuống.
- Hừ... Hoàng đế hừ một tiếng trong mũi, đây là tiếng giận dữ. Ba lần bốn lượt xảy ra chuyện, đuổi giết tới đây còn không có kết quả, lại bị nhốt trong này, bị đối phương lợi dụng Vẫn Thánh Cốc vây giết. Hắn đường đường là Thánh nhân, Thánh Hoàng trong thiên địa, sao lại thế này.
- Nhậm Kiệt, còn có Nhậm gia, hôm nay cho các ngươi biết, Thánh uy không thể xâm phạm. Kể cả Vẫn Thánh Cốc này, đều cùng biến mất trong thiên địa đi. Oành... Trong đại trận tuyệt sát đè xuống, hoàng đế không ngưng tăng lên, ngọc tỷ đã xuất hiện trong tay. Thánh nhân nắm giữ Hỗn Độn Chí Bảo, uy lực mạnh mẽ quá sức tưởng tượng, mạnh hơn không biết bao nhiêu lần so với lúc đối phó Kim Sí Đại Bằng. Hiện tại bên trên lưu chuyển chữ triện, Chân Long lộn nhào, bao phủ thiên địa hủy diệt tất cả, không ngừng to ra trên tay hoàng đế, trực tiếp trấn áp xuống dưới.
Lúc này hoàng đế cực kỳ hung ác, nếu Nhậm gia nắm giữ Vẫn Thánh Cốc, lợi dụng để đối phó mình, vậy hắn trực tiếp hủy diệt cả Vẫn Thánh Cốc, xóa bỏ khỏi thiên địa này.
Bùm một cái, không gian xung quanh chấn động, đủ loại hoàn cảnh biến mất, thoáng cái đại trận tuyệt sát, lực lượng tràn đầy xung quanh đè xuống, bên trên còn xuất hiện một cây gậy lớn đập xuống.
Kim Cô Bổng, Hỗn Độn Chí Bảo, giáng xuống hủy diệt mọi thứ.
- Lão đại trong Nghịch Thiên Thất Đại Thánh, có thể luyện hóa Thánh Bia thành Hỗn Độn Chí Bảo, quả nhiên không sai. Bị nhốt mấy vạn năm, chỉ dựa vào bản thân mà thoát ra, còn có thể không thua gì Duy Nhất Chân Thánh. Đáng tiếc, ngươi theo nhầm người. Oành... Đối mặt một đòn khủng bố hủy diệt của Kim Cô Bổng, hoàng đế vẫn lạnh nhạt như thường, chỉ vung tay đánh một chưởng.
Ầm một tiếng, trực tiếp đánh bay Kim Cô Bổng. Tề Thiên đủ mạnh, Kim Cô Bổng cũng mạnh, nhưng hoàng đế đã trở thành Thánh nhân, uy lực một đòn này cũng như lúc đối mặt với Nhậm Kiệt.
- Phụt... Tề Thiên cũng không đánh trúng hoàng đế, đã bị chấn bị thương bay vào trong trận, sau đó những trận pháp tuyệt sát đè xuống, ngăn cản hoàng đế không thể truy đuổi Tề Thiên.
- Lão đại, sao rồi?
- Lão đại, không sao chứ?
- Hầu Tử lão đại, ngươi sao rồi?
- A!
Bên trong đại trận, tuy rằng đều có nhiệm vụ riêng, nhưng Ngưu Lão Nhị, Hổ Hổ, Cổ Tiểu Bảo... có thể độc lập dẫn đầu một phía, đều có đủ cảnh giới, có thể lập tức liên lạc.
Nhìn đến Tề Thiên dựa vào đại trận bất ngờ ra tay, bị một chiêu đánh bay, thậm chí trở về liên phun máu, bay vọt lên trên không, sau đó rơi vào trong trận pháp, mọi người đều lo lắng.
- Hộc... Tề Thiên lại hộc máu, nhưng khí thế không giảm xuống, đồng thời toát ra vẻ hiếu chiến, cười to nói: - Quả nhiên gia chủ nói không sai, ha ha, chỉ có thế thôi. Thánh nhân, đây là Thánh nhân, ta còn tưởng Thánh nhân như thế nào, chứ, chỉ có thế mà thôi.
Thì ra vừa rồi Tề Thiên nói chuyện riêng với Nhậm Kiệt, có nhắc tới tình hình của Nhậm Kiệt. Tề Thiên cũng ngứa tay, muốn một mình đánh với hoàng đế. Nhậm Kiệt cũng không ngăn cản, liền cho hắn một cơ hội.
Sau khi Tề Thiên đánh thử, tuy rằng bị trọng thương, nhưng lại không để ý tới lực lượng của hoàng đế. Theo hắn thấy, gia chủ nói không sai, má nó thế này thì tối đa là ngụy Thánh.
Tề Thiên làm vậy, những người khác cũng ngứa tay.
- Được rồi, các người còn không được, không có Hỗn Độn Chí Bảo phối hợp thì vẫn không được. Dù sao hắn cũng đi ra một bước đó, lực sát thương vẫn rất mạnh, những người khác không được mạo hiểm. Mọi người chuẩn bị, hôm nay chúng ta phải chơi một trận với ngụy Thánh kia. Mê huyễn ba đời, kiếp trước kiếp nầy kiếp sau, toàn bộ làm một lần, xem hắn có lợi hại như thế không. Còn nữa, trước tiên đừng vội chọi cứng, hiện tại hắn cũng chột dạ, bị bổn gia chủ trọng thương nên bây giờ hắn cũng không dám làm bừa. Hắn sẽ từ từ dò xét, chúng ta cũng lấy hắn chầm chậm luyện tập, từ từ phát huy ra uy lực trận pháp. Nhậm Kiệt lập tức kêu ngừng.
Nhất quyết không thể cho mọi người làm vậy, lực lượng của Tề Thiên mạnh nhất, có Hỗn Độn Chí Bảo Kim Cô Bổng, hắn thử một chút cũng không sao, những người khác thì không được.
Tiếp theo sau Nhậm Kiệt bắt đầu bố trí, mọi người đều nghe được hắn nói.
- Cái gì, không phải chứ, gia chủ ngài... nói gì, ta không nghe nhầm chứ?
- Thiệt hay đùa, gia chủ ngài... tiểu tử ngươi sẽ không nói bậy với ông nội đây chứ?
- Dù cho tên kia chỉ là ngụy Thánh, nhưng có thể tùy tiện một chiêu đánh bay trọng thương Tề Thiên, như vậy cũng tuyệt đối không kém. Ngươi còn sống đã giỏi rồi, sao còn làm hắn bị thương được?
- Sư phụ quá giỏi, ta biết ngay mà, sư phụ giỏi nhất!
- Thú vị, khó trách ánh mắt của hắn có chút khác thường, thì ra là thế.
Bởi vì hoàng đế đi vào Vẫn Thánh Cốc cũng không lập tức ra tay, Nhậm Kiệt cũng không cho mọi người lập tức liều mạng vận chuyển sát trận, chỉ là vận hành bình thường. Nhất là điều chỉnh sách lược, mọi người chịu áp lực không nhỏ.
Tề Thiên vừa thí nghiệm mọi người liền thả lỏng hơn. Mặc kệ nói thế nào, bọn họ có thể không tiếc mọi giá nghe theo Nhậm Kiệt, ngay cả Thánh nhân cũng sẽ chống lại, nhưng vẫn không khống chế được áp lực trong lòng. Điều này thì hết cách, dù sao đối phương là Thánh nhân đầu tiên từ khi khai thiên lập địa.
Hơn nữa dưới Thánh uy, Nhậm Kiệt có thể chống đỡ, Tề Thiên khá hơn, những người khác lại không dễ chịu. Nếu không phải có Vẫn Thánh Cốc cùng đại trận Nhậm gia phối hợp chống cự, những người đứng riêng đều sẽ mất sức chiến đấu.
Lần này, làm cho mọi người thoải mái hơn, mà nghe xong Nhậm Kiệt nói, mọi người càng phản ứng đủ loại, tóm lại đều rất mừng rỡ.
- Hắn chơi ngông dùng ngón tay ấn xuống, muốn bóp chết bổn gia chủ, bổn gia chủ liền làm hắn chảy chút máu. Hắn muốn dùng Thánh hồn phong tỏa thiên địa, bổn gia chủ liều mạng đấu Thánh hồn, về mặt này thì bổn gia chủ không sợ ai. Bản thân ta không phải người thường, đạt tới Thánh hồn lại có biến dị, cộng thêm vừa nãy không cẩn thận, Thánh hồn đột phá đến cảnh giới Thánh nhân, dưới tình huống ngang với hắn, làm cho hắn bị thương một chút, cho nên lúc này hắn mới cẩn thận như vậy. Nhậm Kiệt đơn giản nói mấy câu, không có phóng đại, nhưng cố ý nói ra tình hình.
Hắn biết rõ lúc này hoàng đế mang tới áp lực thế nào, hiện tại Nhậm Kiệt cũng thả ra Thánh hồn, giúp mọi người triệt tiêu Thánh uy. Ngoài ra, hắn cho Tề Thiên công kích cũng là để mọi người biết, tên Thánh nhân kia cũng chỉ có thế mà thôi.
Về phần chi tiết, Nhậm Kiệt không nói nhiều, một mặt là không tất yếu, mặt khác là hắn muốn làm mọi người có lòng tin.
Oành... Nhậm Kiệt nói thế, lập tức liền gây ra bùng nổ.
- Cái gì, con à, con nói gì, con... Thánh hồn của con đạt đến cảnh giới Thánh nhân, vậy chẳng phải nói, con... con đã thành Thánh?
- Hổ Hổ đã nói, gia chủ lợi hại nhất, đánh chết hắn...
- Thật... đây là thật sao? Lão hủ không nghe nhầm chứ, điều này...
- Tốt lắm! Ha ha! Từ nay về sau gia chủ thật thành đại thụ che trời, có thể che chở Nhậm gia chúng ta, sau này lục thúc cùng lục thẩm có chuyện gì thì phải dựa vào ngươi. Ha ha...
- Oa... Sư phụ, quá dữ, quá dữ....
- Lợi hại!
- Hả! Là thật đó!
Hiệu quả lần này dẫn tới phản ứng mạnh gấp trăm lần. Nhậm Kiệt nói Thánh hồn của hắn không như người khác, mọi người đều hiểu hắn liền gật đầu, thậm chí những người từng tập luyện với hắn cũng đều hiểu, về mặt này thì Nhậm Kiệt vẫn luôn cực kỳ mạnh mẽ.
Nhưng vẫn không ngờ, cuối cùng Nhậm Kiệt ném ra một câu như thế. Dù chỉ là Thánh hồn, nhưng dù sao cũng đi ra một bước đó.
Trời ạ! Đó là Thánh nhân, dù chỉ là Thánh hồn, nhưng theo kiểu này, gia chủ... gia chủ còn không phải sắp thành Thánh.
Khó trách, lúc này bọn họ mới thật hiểu được, tại sao gia chủ có thể sống sót dưới hoàng đế đuổi giết. Mới hiểu được tại sao gia chủ nói chuyện, Thánh hồn phát tán uy lực, áp lực Thánh uy khổng lồ do hoàng đế mang tới lại nhỏ đi nhiều.
Thân là người Nhậm gia, hiện tại mỗi người đều cảm thấy vô cùng kiêu ngạo.
Còn Tề Thiên, Ngưu Lão Nhị, Thiên Kiếm đạo nhân, Long Quy, Kỳ Lân Tiên Vương, Hình Vẫn Tiên Vương, Phượng Hoàng Tiên Vương, Hắc Long Tiên Vương, bọn họ đã sống mấy vạn năm, thậm chí mười mấy vạn năm, lâu hơn nữa, trong lòng lại cảm khái.
Nhưng nhiều nhất là kích động hưng phấn, bởi vì Nhậm Kiệt là gia chủ ở trong lòng mọi người.
- Chỉ có những trò hề này thôi sao? Oành... Lúc này, hoàng đế dò xét mấy lầ, phát hiện đối phương không tấn công, trong lòng cũng cảm thấy không đúng. Mà xung quanh ảo cảnh sinh sôi, ngay cả hắn là Thánh nhân, tâm cảnh đạt đến trình độ hoàn toàn mới, ngự trị trên thiên địa này.
Nhưng không biết vì sao, có một chút vẫn ảnh hưởng đến hắn, tuy rằng không dao động gì, nhưng cũng làm hắn căm tức.
Vì thế cuối cùng hoàng đế ra tay, phất tay lên, hào quang màu vàng rơi xuống như ban ra thánh chỉ, hào quang lưu chuyển, chữ viết lóe lên, có quy tắc đại đạo ẩn chứa, lại tựa như phong ấn, muốn phong ấn Vẫn Thánh Cốc này.
- Tuyệt sát! Lúc này mọi người đang trong kích động, thấy hoàng đế không nhin được ra tay, Nhậm Kiệt tự nhiên sẽ không khách khí, trực tiếp dẫn dắt đại trận, dùng đại trận tuyệt sát đánh lại hoàng đế.
Đại trận tuyệt sát này là sát trận đặc thù của Vẫn Thánh Cốc, lúc trước Lý Hằng chỉ khống chế sát trận này đối phó Nhậm Kiệt cùng Nhậm gia. Nhưng lúc này do Nhậm Kiệt khống chế, người Nhậm gia toàn lực điều động, cộng thêm Nhậm Kiệt lại dung hợp dược tính tinh túy, hiện tại uy lực mạnh hơn rất nhiều.
Vừa rồi Nhậm Kiệt nói chuyện phiếm, không coi ai ra gì, nhưng đã làm mọi người buông lỏng.
Uy áp cùng ảnh hưởng của Thánh nhân hoàng đế đã hạ xuống nhỏ nhất, trong âm thầm, trạng thái tinh thần của bọn họ đã lên đến mạnh nhất. Nhậm Kiệt là gia chủ, một đường dẫn Nhậm gia đi đến giờ, không ai hiểu rõ tình hình của những người trong gia tộc, không ai có thể kích hoạt được chiến ý của bọn họ hơn là hắn.
- Chân Long hộ thể. Oành.... Hoàng đế ngưng kết đánh ra ấn quyết, Chân Long xoay tròn quanh người, chức Thánh Hoàng, uy thế Chân Long Thiên Tử, Chân Long quấn quanh, dần ngưng tụ thành hình, tựa như một con Chân Long sống lại.
- Như ngươi cũng gọi là rồng, cho ngươi xem cái gì mới gọi là rồng. Các tiểu tử, đi chơi với chúng đi. Nhậm Kiệt khoát tay, Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ đã dung nhập Vẫn Thánh Cốc, 9 con rồng khí linh bay ra, mỗi con đều có uy thế mạnh mẽ, trực tiếp nhào lên.
Nhất thời tiếng rống ngâm kinh thiên động địa, Chân Long hộ thể của hoàng đế huyễn hóa ra liền đại chiến với những con rồng khí linh.
Chân Long ban đầu còn lấy uy thế Thánh nhân huyễn hóa ra, cho rằng có thể bao phủ 9 con rồng khí linh, nhưng chân chính đánh lên thì nó mới biết sai lầm to. Nhậm Kiệt ngưng tụ ra 9 con rồng khí linh là khí linh của Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ, mỗi một con đều có lai lịch lớn, lúc này gần như có sinh mệnh, mạnh mẽ đáng sợ, hơn nữa đều có lực lượng đặc thù.
Chân chính đánh lên, trí tuệ hoàn toàn khác xa.
Bùm bùm.... Không bao lâu, con Chân Long hộ thể của hoàng đế mạnh mẽ không kém Hỗn Độn Chí Bảo, lại bị 9 con rồng khí linh xé nát, nổ tung lực lượng quanh người hoàng đế.
- Tất cả chết đi, ban chết! Hoàng đế giận dữ, ấn quyết đẩy ra, bao phủ 9 con rồng khí linh.
Vù vù... Chớp mắt, 9 con rồng khí linh chạy nhanh hơn ai hết, lập tức chui vào đại trận, không hề cho hoàng đế có cơ hội. Còn đại trận tuyệt sát càng thêm mạnh hơn, những ngọn núi trong Vẫn Thánh Cốc ngưng tụ lực lượng, đại trận tuyệt sát không ngừng đánh xuống.
- Hừ... Hoàng đế hừ một tiếng trong mũi, đây là tiếng giận dữ. Ba lần bốn lượt xảy ra chuyện, đuổi giết tới đây còn không có kết quả, lại bị nhốt trong này, bị đối phương lợi dụng Vẫn Thánh Cốc vây giết. Hắn đường đường là Thánh nhân, Thánh Hoàng trong thiên địa, sao lại thế này.
- Nhậm Kiệt, còn có Nhậm gia, hôm nay cho các ngươi biết, Thánh uy không thể xâm phạm. Kể cả Vẫn Thánh Cốc này, đều cùng biến mất trong thiên địa đi. Oành... Trong đại trận tuyệt sát đè xuống, hoàng đế không ngưng tăng lên, ngọc tỷ đã xuất hiện trong tay. Thánh nhân nắm giữ Hỗn Độn Chí Bảo, uy lực mạnh mẽ quá sức tưởng tượng, mạnh hơn không biết bao nhiêu lần so với lúc đối phó Kim Sí Đại Bằng. Hiện tại bên trên lưu chuyển chữ triện, Chân Long lộn nhào, bao phủ thiên địa hủy diệt tất cả, không ngừng to ra trên tay hoàng đế, trực tiếp trấn áp xuống dưới.
Lúc này hoàng đế cực kỳ hung ác, nếu Nhậm gia nắm giữ Vẫn Thánh Cốc, lợi dụng để đối phó mình, vậy hắn trực tiếp hủy diệt cả Vẫn Thánh Cốc, xóa bỏ khỏi thiên địa này.
Bình luận truyện