Tà Thiếu Dược Vương
Chương 89: Liền đánh mặt ngươi
Trong nháy mắt này, thống khổ không nói, Nhậm Kiệt thậm chí cảm nhận được uy hiếp tử vong. Chỉ cần loại công kích này lại kéo dài một chút, cả người liền sẽ cháy lên.
Trên thực tế, đây cũng chính là thân thể của Nhậm Kiệt, đổi là thân thể người bình thường cho dù tầng ngoài thân thể có loại lực lượng Kim Cương Bất Hoại Thể này bảo hộ, lực lượng đốt nóng của Huyễn Ảnh Hỏa Diễm Thủ dư thừa thẩm thấu vào trong thân thể cũng đủ để đem thân thể người đốt cháy lên.
- Bát Phương Tuyệt Sát, Phá Huyễn. Chiến Bát Phương là thứ của Nhậm gia chiến trường giết địch, nhưng sau khi lão già mặt cười cải biến lại bất đồng. Tuy rằng chỉnh thể thoạt nhìn vẫn là chiêu số đại khai đại hợp, nhưng biến hóa cất giấu trong đó lại bất đồng.
Trong công kích đại khai đại hợp đó, lại cất giấu phương pháp tuyệt sát, một đòn tất sát. Trong đó Bát Phương Tuyệt Sát có tám loại tuyệt sát mạnh mẽ nhất, giờ phút này Nhậm Kiệt thi triển chính là một trong tám loại tuyệt sát của Bát Phương Tuyệt Sát Phá Huyễn Tuyệt Sát.
Huyễn Ảnh Hỏa Diễm Thủ của Quách Tú biến hóa khó lường, khiến người khó thể tìm được điểm công kích. Không ngừng đánh lên người Nhậm Kiệt, khiến lực lượng Kim Cương Bất Hoại Thể trên người hắn dưới sự oanh kích của Huyễn Ảnh Hỏa Diễm Thủ bốc lên từng tầng hoa lửa. Chỉ là từ trong đó cũng có thể nhìn ra, lực lượng Kim Cương Bất Hoại Thể trên người Nhậm Kiệt cũng đang không ngừng yếu bớt.
Nhưng đúng vào lúc này, hai tay Nhậm Kiệt trong nháy mắt đột nhiên biến mất.
Biến... biến mất!
Quách Tú nhìn chằm chằm vào hai tay Nhậm Kiệt, bằng vào Huyễn Ảnh Hỏa Diễm Thủ mạnh mẽ áp chế Nhậm Kiệt công kích, mỗi khi nắm tay chưa tới hắn đã làm ra phản ứng, nhưng giờ khắc này hắn như chợt mất mục tiêu, trong lòng đột nhiên trầm xuống.
- Không tốt! Ngay trong nháy mắt hắn phát hiện quỹ tích hai tay đã mất của Nhậm Kiệt, đột nhiên phát hiện một chuyện không tốt, bên trong Huyễn Ảnh Hỏa Diễm Thủ biến hóa khó lường hắn toàn lực bố phòng, tay của Nhậm Kiệt rồi lại đã đánh vào.
Huyễn Ảnh Hỏa Diễm Thủ biến hóa khó lường đồng thời cũng che giấu thân hình, tung tích của Quách Tú, đối phương rồi lại có thể công vào bên trong hai tay của hắn, giờ phút này hắn muốn quay lại ngăn cản đã không còn kịp.
- Huyễn Ảnh Hỏa Diễm Thủ, Bạo Diễm Nhất Kích! Trong nháy mắt, hai tay Quách Tú giống như hai mặt trời nhỏ độ nóng lại tăng vọt gấp đôi, ngưng tụ một đoàn hào quang ngọn lửa trực tiếp thế không giảm đập xuống.
Ầm... Ầm... Hai tiếng sấm rền, tiếng thứ là nắm đấm của Nhậm Kiệt đánh lên ngực Quách Tú, tiếng thứ hai là lực lượng cường đại của Huyễn Ảnh Hỏa Diễm Thủ của Quách Tú ngưng tụ như hai mặt trời nhỏ, giống như hai ngọn lửa dung nham đánh lên ngực Nhậm Kiệt.
Ngay sau đó, hai người đồng thời bay ra sau chừng mười mấy thước, ầm ầm rơi xuống đất.
Ầm... Nhậm Kiệt người chạm đất, tiếp theo sau một đám bụi đát bốc lên.
Quách Tú thì đỡ hơn một chút, khi người sắp chạm đất thân thể đột nhiên uốn éo, dùng chân chạm đất, hai chân cắm mạnh xuống đất chừng nửa thước. Dù là như thế thân thể đều lại kéo về sau hai ba thước mới ngừng, trên mặt đất xuất hiện hai rãnh sâu chừng nửa thước dài không đến ba thước.
Phụt... Quách Tú phun ra một búng máu, sắc mặt trở nên càng thêm tái nhợt, quần áo ngoài thân thể đã hoàn toàn nứt toác, lộ ra áo giáp Linh khí hạ phẩm bên trong phát sáng lập lòe. Mà trên áo giáp Linh khí hạ phẩm của hắn rồi lại để lại một dấu quyền, có thể nghĩ mà biết một quyền này nặng cỡ nào. Nếu như không có áo giáp Linh khí hạ phẩm ngăn cản, một quyền này đủ để đem ngực của hắn đều đánh xuyên.
- Tú nhi... Nhìn thấy Quách Tú bị thương, tuy rằng với cảnh giới và lực lượng của Quách Tông Hữu cũng có thể nhìn ra hắn không có chuyện lớn, nhưng vẫn đau lòng kinh hô. Dù sao từ nhỏ đến lớn như vậy hắn còn thật sự chưa từng để con trai bị loại thương như này.
Tuy nhiên trong lòng hắn lại đồng thời cũng là vui vẻ, con trai quả nhiên lợi hại, xem ra lão tổ tông nói không sai, hắn ta ngày sau sẽ có thành tựu lớn, lúc trước chỉ là không có ngoại lực áp bách. Nhậm Kiệt a Nhậm Kiệt, quần là áo lượt, rác rưởi như ngươi cũng chỉ có thể trở thành đá đặt chân của con trai ta.
Vì hắn đi hướng đỉnh phong trưởng thành làm tôi luyện đi. Ha ha!
Đám người Thường lão tứ, Đồng Cường đều không khỏi biến sắc, bởi vì bọn họ cũng đã nhìn ra, một đòn cuối cùng vừa rồi cứng đối cứng, Quách Tú tuy rằng bị thương không nhẹ nhưng hào quang Kim Cương Bất Hoại Thể trên người Nhậm Kiệt cũng yếu bớt rất nhiều. Trọng yếu nhất là, sắc mặt Nhậm Kiệt đỏ lên, cả người có một loại cảm giác muốn cháy lên, thân thể của hắn hiện tại chạm vào mặt đất, một ít cây cỏ trên mặt đất đều bốc cháy, phát ra mùi cháy khét. Có thể nghĩ mà biết nhiệt lượng thân thể hắn chịu đựng lúc này mạnh bao nhiêu.
- Nhậm Kiệt, hôm nay chính là tử kỳ của ngươi. Đến, ngươi không phải là muốn huyết chiến đến cùng sao? Bản thiếu chủ hôm nay liền khiến ngươi đổ máu mà chết, lát nữa ta muốn đem ngươi đốt chết, đốt chết. Nghĩ đến từng cảnh lúc ở tiệm thuốc, nghĩ tới chính mình bị Nhậm Kiệt mang về, cuối cùng bị lột sạch ném ra, nghĩ đến chuyện cuối cùng còn phải thỏa hiệp, Quách Tú rốt cuộc phát ra một tiếng rống giận.
Đồng thời, hắn cũng lấy ra mấy viên thuốc nuốt vào trong miệng. Lần bạo phát vừa rồi tiêu hao cũng không nhỏ, lực lượng phòng ngự của Kim Cương Bất Hoại Thể của Nhậm Kiệt quả thật vượt quá tưởng tượng, nhưng giờ phút này hắn đã có nắm chắc, người trở về trong vòng đồng thời cũng dùng dược vật.
- Tới thì tới... Nhậm Kiệt toàn thân giống như muốn cháy lên, máu từ khóe miệng, lỗ mũi chảy ra trong nháy mắt bốc hơi sạch, nhưng lại vẫn như cũ cố bước vào trong vòng.
- Phiếu cơm lão đại, đừng... A, giết chết hắn, giết chết hắn, ngươi nhất định có thể, nhất định có thể!
Mập mạp vốn là muốn hô để cho Nhậm Kiệt đừng kiên trì nữa, nhưng hắn cũng không cam lòng. Hắn cũng không thích phiếu cơm lão đại như lúc trước, gần đây nhất cử nhất động của phiếu cơm lão đại đều khiến hắn vui vẻ, kích động, tự hào. Cho nên đến cuối cùng, hắn hai tay nắm chặt, hướng vào không khí múa may, hò hét.
- Gia chủ...
- Sư phụ...
Bọn Đồng Cường, Thiết Tháp, Thường lão tứ thì nhìn mà hết hồn, chuyện nguyên bản nắm chắc thắng lợi, hiện tại liều mạng đến loại trình độ này. Trên thực tế, Nhậm Kiệt so với Quách Tú kém 12 tầng, trong đó cách một cảnh giới lớn, chiến đấu tới loại tình huống này đều không mất mặt.
Nhưng Nhậm Kiệt đến hiện tại cũng không có ý tứ buông bỏ, làm cho bọn họ vừa lâm vào máu nóng sôi sục đồng thời cũng vô cùng lo lắng, sợ hãi.
- Huyễn Ảnh Hỏa Diễm Thủ, Thiên Biến Vạn Huyễn, Hỏa Long Thổ Châu. Quách Tú lại vọt vào trong vòng, song chưởng biến ảo đem linh khí mấy chục thước chung quanh ngưng tụ, ngọn lửa, chân khí trong cơ thể cũng đạt tới một loại trình độ điên cuồng. Trong nháy mắt hai tay biến hóa múa may, trong lúc biến ảo rồi lại biến ảo ra một con rồng lửa, tuy chỉ là phần đầu lại cũng tương đương chân thật khủng bố.
Mà ở trong rồng lửa cũng chính là hai tay Quách Tú biến ảo kia, một quả cầu lửa cỡ chừng đầu người đã xuất hiện. Rồng lửa kia là hai tay biến ảo ra, nhưng quả cầu lửa này lại là chân thật, trong nháy mắt nhiệt độ trăm thước chung quanh đều tăng lên mười mấy độ.
- Thần thông... Rồi lại đã đến gần thần thông. Đây là chiêu thức trong võ kỹ tuyệt phẩm, gia chủ nguy hiểm... Đồng Cường vừa nhìn, sợ tới mức cái gì cũng bất chấp muốn xông lên.
- Sư phụ, cẩn thận, đây đã vượt ra khỏi phạm trù võ kỹ bình thường. Thường lão tứ cũng sợ nhảy dựng. Cmn, không nghĩ tới Quách Tú thoạt nhìn không ra làm sao này rồi lại có thể bộc phát ra lực lượng khủng bố như vậy. Trong nháy mắt này hắn rồi lại dùng ra lực lượng đến gần pháp thuật thần thông của Thần Thông Cảnh. Tuy rằng còn không phải là pháp thuật thần thông chân chính nhưng cũng đã tương đương khủng bố.
- Muốn ngăn cản, trước qua một cửa của bản đường chủ. Ầm! Khi đám Thường lão tứ, Đồng Cường lo lắng muốn ra tay, Quách Tông Hữu thì đang cười, cười vui vẻ. Con trai mình không chịu thua kém như vậy, chẳng những vào lúc chiến đấu đột phá uy phong, cường thế như vậy, còn có thể vượt cấp thi triển ra chiêu thức uy lực kinh người bậc này, hắn tự nhiên cao hứng. Mà dưới loại tình huống này, cho dù giết Nhậm Kiệt đều sẽ không có bất cứ chuyện gì, hắn tự nhiên không có khả năng để Đồng Cường, Thường lão tứ phá hỏng.
Giờ phút này Quách Tông Hữu trong lòng vô cùng bất ngờ, vô cùng may mắn, hôm nay thật sự là niềm vui ngoài ý muốn. Không nghĩ tới nguyên bản muốn thu thập một Tạ Kiếm đã phế rồi lại đem Nhậm Kiệt gần nhất trở nên có chút tà môn, có chút tà khí này cũng đồng loạt giải quyết, quá tốt!
- Bát Phương Tuyệt Sát, Phá Quân. Ầm! Bởi vì lực lượng Kim Cương Bất Hoại Thể trong cơ thể dưới sự oanh kích của Quách Tú đã yếu bớt rất nhiều, Nhậm Kiệt đối với khống chế bản thân tốt hơn nhiều, về phần lực lượng ngọn lửa của Quách Tú đánh vào trong cơ thể, tuy rằng rất mạnh nhưng lại không đủ để làm gì thân thể hắn. Vào lúc Quách Tú muốn một lần hành động đánh chết hắn, hắn cũng dùng ra một phương pháp tuyệt sát khác của Bát Phương Tuyệt Sát Phá Quân Tuyệt Sát.
Phá Quân, bất kể đối phương thiên quân vạn mã, dốc hết lực mà phá, là Phá Quân Tuyệt Sát.
Ầm! Trong nháy mắt này hai người đều có ý tưởng riêng, gần như không có bất kỳ phòng ngự, song phương đều muốn đem một đòn mạnh nhất đánh lên người đối phương. Quách Tú nguyên bản cũng có thể chống đỡ lực lượng chân cương hộ thể, nhưng như vậy sẽ giảm bớt lực lượng công kích, hắn tự tin thân thể của mình cộng thêm áo giáp Linh khí hạ phẩm đủ rồi, hắn muốn một lần hành động giải quyết Nhậm Kiệt, hoàn toàn giết chết.
Lần này va chạm mãnh liệt, đồng thời một bên cũng phát ra một tiếng nổ long trời, là Quách Tông Hữu lần nữa cùng đám người Thường lão tứ đụng nhau. Mà ngay sau đó, Nhậm Kiệt và Quách Tú đều bị đối phương trực tiếp đánh bay ra ngoài.
- Tú nhi...
- Phiếu cơm lão đại...
- Gia chủ, sư phụ...
.....
Chính như Nhậm Kiệt nói, ăn miếng trả miếng huyết chiến đến cùng lúc này không có những người khác nhìn, không có ngoại lực ước thúc, kỳ thật cũng không chính quy như vậy. Cho nên vào lúc Nhậm Kiệt và Quách Tú đồng thời bay ra ngoài, Quách Tông Hữu, đám người mập mạp cũng đều bất chấp những thứ khác, phân biệt vọt tới.
- Tú nhi ngươi làm sao rồi... Quách Tông Hữu vọt qua, một tay ôm lấy Quách Tú đồng thời một viên Bảo Mệnh Linh Đan quý báu đã nhét vào trong miệng Quách Tú.
Áo giáp Linh khí hạ phẩm ở ngực Quách Tú cũng lõm xuống dưới, lồng ngực hắn cũng lõm xuống một chút, sắc mặt trắng bệch, bộ dạng thê thảm. Nhưng sau khi Bảo Mệnh Linh Đan trung phẩm vào miệng, sắc mặt hắn lại nổi lên một tia màu máu.
- Phụt... Quách Tú phun ra một búng máu, tiếp theo sau mở mắt ra, tuy rằng giờ phút này vẻ mặt hắn có chút uể oải nhưng vẫn cố gượng dậy.
- Ta không sao, hắn... khụ... chết chắc rồi. Hắc... Quách Tú cười, đẩy phụ thân Quách Tông Hữu ra, cất bước lại đi vào trong vòng. Hắn muốn trở thành người thắng của lần này, hắn muốn hoàn toàn đem Nhậm Kiệt giẫm dưới gót chân. Hắn muốn tất cả mọi người đều biết, sỉ nhục của mình, chính mình sẽ đòi lại gấp trăm lần, dùng tính mạng của Nhậm Kiệt đòi lại.
- Rắc rắc... rắc... rắc... xì... xì... Khi đám người Thường lão tứ, Đồng Cường, mập mạp xông tới, chỉ thấy hào quang màu vàng tầng ngoài thân thể Nhậm Kiệt không ngừng vỡ rụn ra, đồng thời trên thân thể cũng không ngừng nứt nẻ, máu không ngừng phun ra ngoài. Tuy rằng không phải là cái loại phun mạnh nhưng thân thể nhiều chỗ xuất hiện loại tình huống này cũng tương đương dọa người.
Trong lúc nhất thời ngay cả cường giả Thần Thông Cảnh tầng 9 như Thường lão tứ đều ngẩn ra ở đó không biết nên làm thế nào thì tốt. Mập mạp dù sao cũng là Diệu Dược sư, ngay lập tức đã vọt lên lấy dược phẩm ra đổ vào miệng Nhậm Kiệt.
- Kêu ngươi... đừng chơi lớn như vậy, lúc này thảm rồi. Chơi lớn rồi... đáng ghét, lúc này làm sao bây giờ... Mập mạp nhìn bộ dạng Nhậm Kiệt, cũng gấp hết mức. Nếu là trước kia hắn tuyệt đối sẽ không như thế, nhưng giờ phút này lòng của hắn lại đau thắt. Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ...
Thương thế trên người Nhậm Kiệt tuyệt đối không đơn giản như vậy, loại áp lực đó, loại ăn miếng trả miếng đó, hơn nữa ngay cả máu Nhậm Kiệt phun ra giờ phút này đều nóng rực, thân thể lại càng nóng.
Tay của mập mạp không tự chủ được đã sờ hướng ngực của mình, tuy rằng người ngoài nhìn không thấy nhưng hắn lại đã dùng tay nắm chặt một món vật phẩm ở trước ngực, ngay khi hắn chuẩn bị dùng sức kéo xuống...
- Móa... khụ... Nhậm Kiệt đã mở mắt, giờ phút này hắn cũng đầu choáng óc trướng, toàn thân nóng lên.
Thân thể có một loại cảm giác bên bờ sụp đổ, nhưng lúc này vừa thanh tỉnh Ngọc Hoàng Quyết trong cơ thể rất tự nhiên thúc giục rất nhanh vận chuyển, nguyên bản đại bộ phận lực lượng ngưng kết thành vòng khí kình, chỉ kém cuối cùng hình thành trận pháp rèn luyện thân thể, khí kình trong kinh mạch thân thể trống rỗng rất nhiều. Nhưng vừa rồi lúc sử dụng Kim Cương Bất Hoại Thể, lực lượng Kim Cương Bất Hoại Thể mạnh hơn lực lượng bản thân gấp chục lần vọt vào thân thể.
Tuy rằng thống khổ vạn phần nhưng lại cũng làm kinh mạch của hắn được mở rộng thật lớn một lần, rất nhanh trong quá trình mượn dùng lực lượng Kim Cương Bất Hoại Thể này vận chuyển, khí kình trong cơ thể tăng trưởng biến hóa, tốc độ vận hành hơn bình thường gấp trăm lần. Giờ phút này khí kình trong cơ thể hắn cũng sung túc hơn trước rất nhiều. Hơn nữa lực lượng Kim Cương Bất Hoại Thể mạnh nhất tầng ngoài thân thể bị đánh tan, hào quang màu vàng dần dần tiêu tan, thân thể Nhậm Kiệt cùng khí kình lập tức giải phóng ra ngoài, rất nhanh vận chuyển, tình huống thân thể đang không ngừng khôi phục.
Tuy rằng thoạt nhìn xuất huyết rất nhiều, nhưng nhiệt độ bên trong thân thể đang chuyển hóa, chỉ là ngọn lửa Quách Tú này sử dụng cũng không tầm thường, Nhậm Kiệt tạm thời cũng không có biện pháp trực tiếp thanh trừ, chỉ có thể áp chế trước.
- Không có việc gì...
Nhậm Kiệt dùng tay khoác lên vai mập mạp, dùng sức ấn một cái người đã lắc lư đứng lên.
- Ha ha... Nhậm Kiệt, mặc dù là phương pháp uống rượu độc giải khát, nhưng một chiêu này của ngươi quả thật cũng thật ác, người bình thường thật đúng là không đối phó được ngươi, đáng tiếc ngươi gặp phải bản thiếu chủ. Ngươi cho rằng bằng vào lực lượng phòng ngự đến gần Chân Khí Cảnh mạnh nhất này là có thể đỡ được công kích của bản thiếu chủ sao? Hừ, bản thiếu chủ nếu như toàn lực bộc phát cho dù là Thần Thông Cảnh bình thường đều phải tránh né ba phần, huống chi loại rác rưởi ngươi. Nói cho ngươi biết, rác rưởi chính là rác rưởi, có dám tiếp tục tiến vào hay không. Đây không phải là ăn miếng trả miếng, huyết chiến đến cùng mà ngươi nói sao? Nhậm gia ngươi chiến trường tung hoành, ngươi thân là gia chủ Nhậm gia sẽ không co rúm dưới tình huống huyết chiến đến cùng chứ.
- Kỳ thật ngươi không dám qua đây cũng không có vấn đề, chỉ bằng bộ dạng ngươi hiện tại, trực tiếp giả ngất ngã xuống là được. Ha ha... khụ... Quách Tú cất tiếng cười to, tràng cười cũng tác động thương thế ho khan hai tiếng, cũng ho ra một chút máu, tuy nhiên hắn lúc này lại đã không thèm để ý.
Bởi vì hắn hiện tại phi thường sảng khoái, tuy rằng hao hết lực lượng, dùng tuyệt chiêu mới phá được phòng ngự của Nhậm Kiệt, nhưng chỉ cần phòng ngự vừa vỡ, lực lượng Nhậm Kiệt mượn tới dùng hết, hắn liền chẳng là gì cả. Mặc dù mình hao hết lực lượng, bị thương nặng, nhưng hiện tại nghiền chết hắn như chơi.
Giờ khắc này, Quách Tú cảm giác vô cùng thoải mái, nhục nhã lúc trước ở tiệm thuốc sau lại bị lột sạch ném ra Nhậm gia lúc này đều được báo, quá sảng khoái.
- Có chuyện ngươi khả năng còn không biết... hộc... khụ...
Nhậm Kiệt vẻ mặt còn thảm hại hơn Quách Tú, tuy nhiên trong mắt lại không có một chút mất mát, nhìn Quách Tú: - Tuyệt chiêu kia của ngươi có thể thi triển mấy lần, ngươi còn có biện pháp lại phá mở phòng ngự của ta lần nữa sao? Ngươi hiện tại còn có biện pháp ngăn được công kích như vừa rồi sao? Không cần mạnh như vậy, ta phỏng chừng chỉ cần Chân Khí Cảnh tầng 8 hoặc tầng 7 hẳn là đủ để thoải mái tiêu diệt ngươi hiện tại nhỉ.
Có ý gì? Lời này của Nhậm Kiệt khiến cho Quách Tú đang cười sửng sốt, đừng nói là hắn ngay cả Quách Tông Hữu cũng kinh ngạc nhìn về phía Nhậm Kiệt.
- Quên nói cho ngươi biết, Kim Cương Bất Hoại Thể này không chỉ có thể mượn một lần... Ngay khi Nhậm Kiệt nói lời này, Đồng Cường sớm đã nhận được mệnh lệnh của Nhậm Kiệt đem lực lượng Kim Cương Bất Hoại Thể Chân Khí Cảnh tầng 8 đã sớm ngưng tụ sẵn trong nháy mắt truyền vào trong thân thể Nhậm Kiệt.
- Tú nhi mau ra đây, cẩn thận. Quách Tông Hữu vừa thấy lập tức biết không ổn, giơ tay lên Tam Nhãn Dược Lô kia đã bay lên chuẩn bị trực tiếp ra tay.
Nhưng động tác của hắn nhanh, Thường lão tứ sớm đã vận sức chờ phát động tốc độ càng nhanh, Huyền Âm Kiếm trong nháy mắt ngăn cản Quách Tông Hữu.
- Ầm! Nhậm Kiệt nhận được lực lượng, trong nháy mắt dưới chân phát lực, tầng ngoài thân thể lại lần nữa được hào quang màu vàn bao phủ. Hơn nữa Ngọc Hoàng Quyết của hắn toàn lực vận chuyển, tuy rằng giờ phút này thân thể cũng đã sắp tới cực hạn, nhưng hắn biết mình còn có thể chống đỡ một chút, chỉ cần chống đỡ thêm một chút là được rồi.
Tại sao lại như vậy, không có khả năng, hắn làm sao có thể còn có thể mượn một lần.
Quách Tú muốn phản ứng, nhưng hiện tại thân thể hắn mệt mỏi không chịu nổi, tốc độ phản ứng đã rõ ràng chậm rất nhiều, đầu óc vận chuyển ngược lại rất nhanh, trong nháy mắt nghĩ tới rất nhiều, không thể tin được Nhậm Kiệt còn có thể mượn lực lượng một lần. Vừa rồi một lần kia hắn đã hao hết lực lượng, liều mạng bị thương nặng, lực lượng bản thân tiêu hao bảy tám phần mới miễn cưỡng phá vỡ phòng ngự mạnh mẽ của Nhậm Kiệt. Hiện tại lại tới một lần, đánh chết hắn đều không có biện pháp phá vỡ.
Không chỉ nói phá vỡ, hắn hiện tại đối mặt với Nhậm Kiệt đột nhiên vọt tới rất nhanh, hung mãnh muốn tránh đều đã hữu tâm vô lực. Hiện tại dù cho Chân Khí Cảnh tầng 6 bình thường hắn đều không có biện pháp đối phó, huống chi...
Thân thể không có biện pháp làm ra phản ứng nhanh nhất, trong lúc nguy cấp Quách Tú đem tất cả lực lượng ngưng tụ, chân cương hộ thể, ngưng tụ chân khí hình thành chân cương họ thể bảo vệ phần đầu. Trên thân thể có áo giáp Linh khí hạ phẩm, ở tay chân dù có tổn thương gì cũng có thể dựa vào dược vật chữa trị. Giờ khắc này hắn chỉ có thể liều mạng đỡ một đòn này, chỉ cần đỡ được...
Ầm... bùng... Một quyền, Nhậm Kiệt hiện tại cũng đến cực hạn, cũng không thể đánh lâu, đem toàn bộ lực lượng ngưng tụ gia tốc vọt tới, một quyền đánh thẳng lên mặt Quách Tú.
Trên thực tế, đây cũng chính là thân thể của Nhậm Kiệt, đổi là thân thể người bình thường cho dù tầng ngoài thân thể có loại lực lượng Kim Cương Bất Hoại Thể này bảo hộ, lực lượng đốt nóng của Huyễn Ảnh Hỏa Diễm Thủ dư thừa thẩm thấu vào trong thân thể cũng đủ để đem thân thể người đốt cháy lên.
- Bát Phương Tuyệt Sát, Phá Huyễn. Chiến Bát Phương là thứ của Nhậm gia chiến trường giết địch, nhưng sau khi lão già mặt cười cải biến lại bất đồng. Tuy rằng chỉnh thể thoạt nhìn vẫn là chiêu số đại khai đại hợp, nhưng biến hóa cất giấu trong đó lại bất đồng.
Trong công kích đại khai đại hợp đó, lại cất giấu phương pháp tuyệt sát, một đòn tất sát. Trong đó Bát Phương Tuyệt Sát có tám loại tuyệt sát mạnh mẽ nhất, giờ phút này Nhậm Kiệt thi triển chính là một trong tám loại tuyệt sát của Bát Phương Tuyệt Sát Phá Huyễn Tuyệt Sát.
Huyễn Ảnh Hỏa Diễm Thủ của Quách Tú biến hóa khó lường, khiến người khó thể tìm được điểm công kích. Không ngừng đánh lên người Nhậm Kiệt, khiến lực lượng Kim Cương Bất Hoại Thể trên người hắn dưới sự oanh kích của Huyễn Ảnh Hỏa Diễm Thủ bốc lên từng tầng hoa lửa. Chỉ là từ trong đó cũng có thể nhìn ra, lực lượng Kim Cương Bất Hoại Thể trên người Nhậm Kiệt cũng đang không ngừng yếu bớt.
Nhưng đúng vào lúc này, hai tay Nhậm Kiệt trong nháy mắt đột nhiên biến mất.
Biến... biến mất!
Quách Tú nhìn chằm chằm vào hai tay Nhậm Kiệt, bằng vào Huyễn Ảnh Hỏa Diễm Thủ mạnh mẽ áp chế Nhậm Kiệt công kích, mỗi khi nắm tay chưa tới hắn đã làm ra phản ứng, nhưng giờ khắc này hắn như chợt mất mục tiêu, trong lòng đột nhiên trầm xuống.
- Không tốt! Ngay trong nháy mắt hắn phát hiện quỹ tích hai tay đã mất của Nhậm Kiệt, đột nhiên phát hiện một chuyện không tốt, bên trong Huyễn Ảnh Hỏa Diễm Thủ biến hóa khó lường hắn toàn lực bố phòng, tay của Nhậm Kiệt rồi lại đã đánh vào.
Huyễn Ảnh Hỏa Diễm Thủ biến hóa khó lường đồng thời cũng che giấu thân hình, tung tích của Quách Tú, đối phương rồi lại có thể công vào bên trong hai tay của hắn, giờ phút này hắn muốn quay lại ngăn cản đã không còn kịp.
- Huyễn Ảnh Hỏa Diễm Thủ, Bạo Diễm Nhất Kích! Trong nháy mắt, hai tay Quách Tú giống như hai mặt trời nhỏ độ nóng lại tăng vọt gấp đôi, ngưng tụ một đoàn hào quang ngọn lửa trực tiếp thế không giảm đập xuống.
Ầm... Ầm... Hai tiếng sấm rền, tiếng thứ là nắm đấm của Nhậm Kiệt đánh lên ngực Quách Tú, tiếng thứ hai là lực lượng cường đại của Huyễn Ảnh Hỏa Diễm Thủ của Quách Tú ngưng tụ như hai mặt trời nhỏ, giống như hai ngọn lửa dung nham đánh lên ngực Nhậm Kiệt.
Ngay sau đó, hai người đồng thời bay ra sau chừng mười mấy thước, ầm ầm rơi xuống đất.
Ầm... Nhậm Kiệt người chạm đất, tiếp theo sau một đám bụi đát bốc lên.
Quách Tú thì đỡ hơn một chút, khi người sắp chạm đất thân thể đột nhiên uốn éo, dùng chân chạm đất, hai chân cắm mạnh xuống đất chừng nửa thước. Dù là như thế thân thể đều lại kéo về sau hai ba thước mới ngừng, trên mặt đất xuất hiện hai rãnh sâu chừng nửa thước dài không đến ba thước.
Phụt... Quách Tú phun ra một búng máu, sắc mặt trở nên càng thêm tái nhợt, quần áo ngoài thân thể đã hoàn toàn nứt toác, lộ ra áo giáp Linh khí hạ phẩm bên trong phát sáng lập lòe. Mà trên áo giáp Linh khí hạ phẩm của hắn rồi lại để lại một dấu quyền, có thể nghĩ mà biết một quyền này nặng cỡ nào. Nếu như không có áo giáp Linh khí hạ phẩm ngăn cản, một quyền này đủ để đem ngực của hắn đều đánh xuyên.
- Tú nhi... Nhìn thấy Quách Tú bị thương, tuy rằng với cảnh giới và lực lượng của Quách Tông Hữu cũng có thể nhìn ra hắn không có chuyện lớn, nhưng vẫn đau lòng kinh hô. Dù sao từ nhỏ đến lớn như vậy hắn còn thật sự chưa từng để con trai bị loại thương như này.
Tuy nhiên trong lòng hắn lại đồng thời cũng là vui vẻ, con trai quả nhiên lợi hại, xem ra lão tổ tông nói không sai, hắn ta ngày sau sẽ có thành tựu lớn, lúc trước chỉ là không có ngoại lực áp bách. Nhậm Kiệt a Nhậm Kiệt, quần là áo lượt, rác rưởi như ngươi cũng chỉ có thể trở thành đá đặt chân của con trai ta.
Vì hắn đi hướng đỉnh phong trưởng thành làm tôi luyện đi. Ha ha!
Đám người Thường lão tứ, Đồng Cường đều không khỏi biến sắc, bởi vì bọn họ cũng đã nhìn ra, một đòn cuối cùng vừa rồi cứng đối cứng, Quách Tú tuy rằng bị thương không nhẹ nhưng hào quang Kim Cương Bất Hoại Thể trên người Nhậm Kiệt cũng yếu bớt rất nhiều. Trọng yếu nhất là, sắc mặt Nhậm Kiệt đỏ lên, cả người có một loại cảm giác muốn cháy lên, thân thể của hắn hiện tại chạm vào mặt đất, một ít cây cỏ trên mặt đất đều bốc cháy, phát ra mùi cháy khét. Có thể nghĩ mà biết nhiệt lượng thân thể hắn chịu đựng lúc này mạnh bao nhiêu.
- Nhậm Kiệt, hôm nay chính là tử kỳ của ngươi. Đến, ngươi không phải là muốn huyết chiến đến cùng sao? Bản thiếu chủ hôm nay liền khiến ngươi đổ máu mà chết, lát nữa ta muốn đem ngươi đốt chết, đốt chết. Nghĩ đến từng cảnh lúc ở tiệm thuốc, nghĩ tới chính mình bị Nhậm Kiệt mang về, cuối cùng bị lột sạch ném ra, nghĩ đến chuyện cuối cùng còn phải thỏa hiệp, Quách Tú rốt cuộc phát ra một tiếng rống giận.
Đồng thời, hắn cũng lấy ra mấy viên thuốc nuốt vào trong miệng. Lần bạo phát vừa rồi tiêu hao cũng không nhỏ, lực lượng phòng ngự của Kim Cương Bất Hoại Thể của Nhậm Kiệt quả thật vượt quá tưởng tượng, nhưng giờ phút này hắn đã có nắm chắc, người trở về trong vòng đồng thời cũng dùng dược vật.
- Tới thì tới... Nhậm Kiệt toàn thân giống như muốn cháy lên, máu từ khóe miệng, lỗ mũi chảy ra trong nháy mắt bốc hơi sạch, nhưng lại vẫn như cũ cố bước vào trong vòng.
- Phiếu cơm lão đại, đừng... A, giết chết hắn, giết chết hắn, ngươi nhất định có thể, nhất định có thể!
Mập mạp vốn là muốn hô để cho Nhậm Kiệt đừng kiên trì nữa, nhưng hắn cũng không cam lòng. Hắn cũng không thích phiếu cơm lão đại như lúc trước, gần đây nhất cử nhất động của phiếu cơm lão đại đều khiến hắn vui vẻ, kích động, tự hào. Cho nên đến cuối cùng, hắn hai tay nắm chặt, hướng vào không khí múa may, hò hét.
- Gia chủ...
- Sư phụ...
Bọn Đồng Cường, Thiết Tháp, Thường lão tứ thì nhìn mà hết hồn, chuyện nguyên bản nắm chắc thắng lợi, hiện tại liều mạng đến loại trình độ này. Trên thực tế, Nhậm Kiệt so với Quách Tú kém 12 tầng, trong đó cách một cảnh giới lớn, chiến đấu tới loại tình huống này đều không mất mặt.
Nhưng Nhậm Kiệt đến hiện tại cũng không có ý tứ buông bỏ, làm cho bọn họ vừa lâm vào máu nóng sôi sục đồng thời cũng vô cùng lo lắng, sợ hãi.
- Huyễn Ảnh Hỏa Diễm Thủ, Thiên Biến Vạn Huyễn, Hỏa Long Thổ Châu. Quách Tú lại vọt vào trong vòng, song chưởng biến ảo đem linh khí mấy chục thước chung quanh ngưng tụ, ngọn lửa, chân khí trong cơ thể cũng đạt tới một loại trình độ điên cuồng. Trong nháy mắt hai tay biến hóa múa may, trong lúc biến ảo rồi lại biến ảo ra một con rồng lửa, tuy chỉ là phần đầu lại cũng tương đương chân thật khủng bố.
Mà ở trong rồng lửa cũng chính là hai tay Quách Tú biến ảo kia, một quả cầu lửa cỡ chừng đầu người đã xuất hiện. Rồng lửa kia là hai tay biến ảo ra, nhưng quả cầu lửa này lại là chân thật, trong nháy mắt nhiệt độ trăm thước chung quanh đều tăng lên mười mấy độ.
- Thần thông... Rồi lại đã đến gần thần thông. Đây là chiêu thức trong võ kỹ tuyệt phẩm, gia chủ nguy hiểm... Đồng Cường vừa nhìn, sợ tới mức cái gì cũng bất chấp muốn xông lên.
- Sư phụ, cẩn thận, đây đã vượt ra khỏi phạm trù võ kỹ bình thường. Thường lão tứ cũng sợ nhảy dựng. Cmn, không nghĩ tới Quách Tú thoạt nhìn không ra làm sao này rồi lại có thể bộc phát ra lực lượng khủng bố như vậy. Trong nháy mắt này hắn rồi lại dùng ra lực lượng đến gần pháp thuật thần thông của Thần Thông Cảnh. Tuy rằng còn không phải là pháp thuật thần thông chân chính nhưng cũng đã tương đương khủng bố.
- Muốn ngăn cản, trước qua một cửa của bản đường chủ. Ầm! Khi đám Thường lão tứ, Đồng Cường lo lắng muốn ra tay, Quách Tông Hữu thì đang cười, cười vui vẻ. Con trai mình không chịu thua kém như vậy, chẳng những vào lúc chiến đấu đột phá uy phong, cường thế như vậy, còn có thể vượt cấp thi triển ra chiêu thức uy lực kinh người bậc này, hắn tự nhiên cao hứng. Mà dưới loại tình huống này, cho dù giết Nhậm Kiệt đều sẽ không có bất cứ chuyện gì, hắn tự nhiên không có khả năng để Đồng Cường, Thường lão tứ phá hỏng.
Giờ phút này Quách Tông Hữu trong lòng vô cùng bất ngờ, vô cùng may mắn, hôm nay thật sự là niềm vui ngoài ý muốn. Không nghĩ tới nguyên bản muốn thu thập một Tạ Kiếm đã phế rồi lại đem Nhậm Kiệt gần nhất trở nên có chút tà môn, có chút tà khí này cũng đồng loạt giải quyết, quá tốt!
- Bát Phương Tuyệt Sát, Phá Quân. Ầm! Bởi vì lực lượng Kim Cương Bất Hoại Thể trong cơ thể dưới sự oanh kích của Quách Tú đã yếu bớt rất nhiều, Nhậm Kiệt đối với khống chế bản thân tốt hơn nhiều, về phần lực lượng ngọn lửa của Quách Tú đánh vào trong cơ thể, tuy rằng rất mạnh nhưng lại không đủ để làm gì thân thể hắn. Vào lúc Quách Tú muốn một lần hành động đánh chết hắn, hắn cũng dùng ra một phương pháp tuyệt sát khác của Bát Phương Tuyệt Sát Phá Quân Tuyệt Sát.
Phá Quân, bất kể đối phương thiên quân vạn mã, dốc hết lực mà phá, là Phá Quân Tuyệt Sát.
Ầm! Trong nháy mắt này hai người đều có ý tưởng riêng, gần như không có bất kỳ phòng ngự, song phương đều muốn đem một đòn mạnh nhất đánh lên người đối phương. Quách Tú nguyên bản cũng có thể chống đỡ lực lượng chân cương hộ thể, nhưng như vậy sẽ giảm bớt lực lượng công kích, hắn tự tin thân thể của mình cộng thêm áo giáp Linh khí hạ phẩm đủ rồi, hắn muốn một lần hành động giải quyết Nhậm Kiệt, hoàn toàn giết chết.
Lần này va chạm mãnh liệt, đồng thời một bên cũng phát ra một tiếng nổ long trời, là Quách Tông Hữu lần nữa cùng đám người Thường lão tứ đụng nhau. Mà ngay sau đó, Nhậm Kiệt và Quách Tú đều bị đối phương trực tiếp đánh bay ra ngoài.
- Tú nhi...
- Phiếu cơm lão đại...
- Gia chủ, sư phụ...
.....
Chính như Nhậm Kiệt nói, ăn miếng trả miếng huyết chiến đến cùng lúc này không có những người khác nhìn, không có ngoại lực ước thúc, kỳ thật cũng không chính quy như vậy. Cho nên vào lúc Nhậm Kiệt và Quách Tú đồng thời bay ra ngoài, Quách Tông Hữu, đám người mập mạp cũng đều bất chấp những thứ khác, phân biệt vọt tới.
- Tú nhi ngươi làm sao rồi... Quách Tông Hữu vọt qua, một tay ôm lấy Quách Tú đồng thời một viên Bảo Mệnh Linh Đan quý báu đã nhét vào trong miệng Quách Tú.
Áo giáp Linh khí hạ phẩm ở ngực Quách Tú cũng lõm xuống dưới, lồng ngực hắn cũng lõm xuống một chút, sắc mặt trắng bệch, bộ dạng thê thảm. Nhưng sau khi Bảo Mệnh Linh Đan trung phẩm vào miệng, sắc mặt hắn lại nổi lên một tia màu máu.
- Phụt... Quách Tú phun ra một búng máu, tiếp theo sau mở mắt ra, tuy rằng giờ phút này vẻ mặt hắn có chút uể oải nhưng vẫn cố gượng dậy.
- Ta không sao, hắn... khụ... chết chắc rồi. Hắc... Quách Tú cười, đẩy phụ thân Quách Tông Hữu ra, cất bước lại đi vào trong vòng. Hắn muốn trở thành người thắng của lần này, hắn muốn hoàn toàn đem Nhậm Kiệt giẫm dưới gót chân. Hắn muốn tất cả mọi người đều biết, sỉ nhục của mình, chính mình sẽ đòi lại gấp trăm lần, dùng tính mạng của Nhậm Kiệt đòi lại.
- Rắc rắc... rắc... rắc... xì... xì... Khi đám người Thường lão tứ, Đồng Cường, mập mạp xông tới, chỉ thấy hào quang màu vàng tầng ngoài thân thể Nhậm Kiệt không ngừng vỡ rụn ra, đồng thời trên thân thể cũng không ngừng nứt nẻ, máu không ngừng phun ra ngoài. Tuy rằng không phải là cái loại phun mạnh nhưng thân thể nhiều chỗ xuất hiện loại tình huống này cũng tương đương dọa người.
Trong lúc nhất thời ngay cả cường giả Thần Thông Cảnh tầng 9 như Thường lão tứ đều ngẩn ra ở đó không biết nên làm thế nào thì tốt. Mập mạp dù sao cũng là Diệu Dược sư, ngay lập tức đã vọt lên lấy dược phẩm ra đổ vào miệng Nhậm Kiệt.
- Kêu ngươi... đừng chơi lớn như vậy, lúc này thảm rồi. Chơi lớn rồi... đáng ghét, lúc này làm sao bây giờ... Mập mạp nhìn bộ dạng Nhậm Kiệt, cũng gấp hết mức. Nếu là trước kia hắn tuyệt đối sẽ không như thế, nhưng giờ phút này lòng của hắn lại đau thắt. Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ...
Thương thế trên người Nhậm Kiệt tuyệt đối không đơn giản như vậy, loại áp lực đó, loại ăn miếng trả miếng đó, hơn nữa ngay cả máu Nhậm Kiệt phun ra giờ phút này đều nóng rực, thân thể lại càng nóng.
Tay của mập mạp không tự chủ được đã sờ hướng ngực của mình, tuy rằng người ngoài nhìn không thấy nhưng hắn lại đã dùng tay nắm chặt một món vật phẩm ở trước ngực, ngay khi hắn chuẩn bị dùng sức kéo xuống...
- Móa... khụ... Nhậm Kiệt đã mở mắt, giờ phút này hắn cũng đầu choáng óc trướng, toàn thân nóng lên.
Thân thể có một loại cảm giác bên bờ sụp đổ, nhưng lúc này vừa thanh tỉnh Ngọc Hoàng Quyết trong cơ thể rất tự nhiên thúc giục rất nhanh vận chuyển, nguyên bản đại bộ phận lực lượng ngưng kết thành vòng khí kình, chỉ kém cuối cùng hình thành trận pháp rèn luyện thân thể, khí kình trong kinh mạch thân thể trống rỗng rất nhiều. Nhưng vừa rồi lúc sử dụng Kim Cương Bất Hoại Thể, lực lượng Kim Cương Bất Hoại Thể mạnh hơn lực lượng bản thân gấp chục lần vọt vào thân thể.
Tuy rằng thống khổ vạn phần nhưng lại cũng làm kinh mạch của hắn được mở rộng thật lớn một lần, rất nhanh trong quá trình mượn dùng lực lượng Kim Cương Bất Hoại Thể này vận chuyển, khí kình trong cơ thể tăng trưởng biến hóa, tốc độ vận hành hơn bình thường gấp trăm lần. Giờ phút này khí kình trong cơ thể hắn cũng sung túc hơn trước rất nhiều. Hơn nữa lực lượng Kim Cương Bất Hoại Thể mạnh nhất tầng ngoài thân thể bị đánh tan, hào quang màu vàng dần dần tiêu tan, thân thể Nhậm Kiệt cùng khí kình lập tức giải phóng ra ngoài, rất nhanh vận chuyển, tình huống thân thể đang không ngừng khôi phục.
Tuy rằng thoạt nhìn xuất huyết rất nhiều, nhưng nhiệt độ bên trong thân thể đang chuyển hóa, chỉ là ngọn lửa Quách Tú này sử dụng cũng không tầm thường, Nhậm Kiệt tạm thời cũng không có biện pháp trực tiếp thanh trừ, chỉ có thể áp chế trước.
- Không có việc gì...
Nhậm Kiệt dùng tay khoác lên vai mập mạp, dùng sức ấn một cái người đã lắc lư đứng lên.
- Ha ha... Nhậm Kiệt, mặc dù là phương pháp uống rượu độc giải khát, nhưng một chiêu này của ngươi quả thật cũng thật ác, người bình thường thật đúng là không đối phó được ngươi, đáng tiếc ngươi gặp phải bản thiếu chủ. Ngươi cho rằng bằng vào lực lượng phòng ngự đến gần Chân Khí Cảnh mạnh nhất này là có thể đỡ được công kích của bản thiếu chủ sao? Hừ, bản thiếu chủ nếu như toàn lực bộc phát cho dù là Thần Thông Cảnh bình thường đều phải tránh né ba phần, huống chi loại rác rưởi ngươi. Nói cho ngươi biết, rác rưởi chính là rác rưởi, có dám tiếp tục tiến vào hay không. Đây không phải là ăn miếng trả miếng, huyết chiến đến cùng mà ngươi nói sao? Nhậm gia ngươi chiến trường tung hoành, ngươi thân là gia chủ Nhậm gia sẽ không co rúm dưới tình huống huyết chiến đến cùng chứ.
- Kỳ thật ngươi không dám qua đây cũng không có vấn đề, chỉ bằng bộ dạng ngươi hiện tại, trực tiếp giả ngất ngã xuống là được. Ha ha... khụ... Quách Tú cất tiếng cười to, tràng cười cũng tác động thương thế ho khan hai tiếng, cũng ho ra một chút máu, tuy nhiên hắn lúc này lại đã không thèm để ý.
Bởi vì hắn hiện tại phi thường sảng khoái, tuy rằng hao hết lực lượng, dùng tuyệt chiêu mới phá được phòng ngự của Nhậm Kiệt, nhưng chỉ cần phòng ngự vừa vỡ, lực lượng Nhậm Kiệt mượn tới dùng hết, hắn liền chẳng là gì cả. Mặc dù mình hao hết lực lượng, bị thương nặng, nhưng hiện tại nghiền chết hắn như chơi.
Giờ khắc này, Quách Tú cảm giác vô cùng thoải mái, nhục nhã lúc trước ở tiệm thuốc sau lại bị lột sạch ném ra Nhậm gia lúc này đều được báo, quá sảng khoái.
- Có chuyện ngươi khả năng còn không biết... hộc... khụ...
Nhậm Kiệt vẻ mặt còn thảm hại hơn Quách Tú, tuy nhiên trong mắt lại không có một chút mất mát, nhìn Quách Tú: - Tuyệt chiêu kia của ngươi có thể thi triển mấy lần, ngươi còn có biện pháp lại phá mở phòng ngự của ta lần nữa sao? Ngươi hiện tại còn có biện pháp ngăn được công kích như vừa rồi sao? Không cần mạnh như vậy, ta phỏng chừng chỉ cần Chân Khí Cảnh tầng 8 hoặc tầng 7 hẳn là đủ để thoải mái tiêu diệt ngươi hiện tại nhỉ.
Có ý gì? Lời này của Nhậm Kiệt khiến cho Quách Tú đang cười sửng sốt, đừng nói là hắn ngay cả Quách Tông Hữu cũng kinh ngạc nhìn về phía Nhậm Kiệt.
- Quên nói cho ngươi biết, Kim Cương Bất Hoại Thể này không chỉ có thể mượn một lần... Ngay khi Nhậm Kiệt nói lời này, Đồng Cường sớm đã nhận được mệnh lệnh của Nhậm Kiệt đem lực lượng Kim Cương Bất Hoại Thể Chân Khí Cảnh tầng 8 đã sớm ngưng tụ sẵn trong nháy mắt truyền vào trong thân thể Nhậm Kiệt.
- Tú nhi mau ra đây, cẩn thận. Quách Tông Hữu vừa thấy lập tức biết không ổn, giơ tay lên Tam Nhãn Dược Lô kia đã bay lên chuẩn bị trực tiếp ra tay.
Nhưng động tác của hắn nhanh, Thường lão tứ sớm đã vận sức chờ phát động tốc độ càng nhanh, Huyền Âm Kiếm trong nháy mắt ngăn cản Quách Tông Hữu.
- Ầm! Nhậm Kiệt nhận được lực lượng, trong nháy mắt dưới chân phát lực, tầng ngoài thân thể lại lần nữa được hào quang màu vàn bao phủ. Hơn nữa Ngọc Hoàng Quyết của hắn toàn lực vận chuyển, tuy rằng giờ phút này thân thể cũng đã sắp tới cực hạn, nhưng hắn biết mình còn có thể chống đỡ một chút, chỉ cần chống đỡ thêm một chút là được rồi.
Tại sao lại như vậy, không có khả năng, hắn làm sao có thể còn có thể mượn một lần.
Quách Tú muốn phản ứng, nhưng hiện tại thân thể hắn mệt mỏi không chịu nổi, tốc độ phản ứng đã rõ ràng chậm rất nhiều, đầu óc vận chuyển ngược lại rất nhanh, trong nháy mắt nghĩ tới rất nhiều, không thể tin được Nhậm Kiệt còn có thể mượn lực lượng một lần. Vừa rồi một lần kia hắn đã hao hết lực lượng, liều mạng bị thương nặng, lực lượng bản thân tiêu hao bảy tám phần mới miễn cưỡng phá vỡ phòng ngự mạnh mẽ của Nhậm Kiệt. Hiện tại lại tới một lần, đánh chết hắn đều không có biện pháp phá vỡ.
Không chỉ nói phá vỡ, hắn hiện tại đối mặt với Nhậm Kiệt đột nhiên vọt tới rất nhanh, hung mãnh muốn tránh đều đã hữu tâm vô lực. Hiện tại dù cho Chân Khí Cảnh tầng 6 bình thường hắn đều không có biện pháp đối phó, huống chi...
Thân thể không có biện pháp làm ra phản ứng nhanh nhất, trong lúc nguy cấp Quách Tú đem tất cả lực lượng ngưng tụ, chân cương hộ thể, ngưng tụ chân khí hình thành chân cương họ thể bảo vệ phần đầu. Trên thân thể có áo giáp Linh khí hạ phẩm, ở tay chân dù có tổn thương gì cũng có thể dựa vào dược vật chữa trị. Giờ khắc này hắn chỉ có thể liều mạng đỡ một đòn này, chỉ cần đỡ được...
Ầm... bùng... Một quyền, Nhậm Kiệt hiện tại cũng đến cực hạn, cũng không thể đánh lâu, đem toàn bộ lực lượng ngưng tụ gia tốc vọt tới, một quyền đánh thẳng lên mặt Quách Tú.
Bình luận truyện