Ta Xuyên Qua Thế Giới Nữ Tôn
Chương 1
Trên một vùng biển rộng như không có tận cùng. Ngoài khơi xa kia, một tảng băng màu trắng lớn đang trôi nổi trên mặt biển, à không phải, đó là chiếc du thuyền. Chiếc du thuyền xa hoa màu trắng dài 269m rộng 38m và cao 73m với 6 tầng, trang bị tinh vi. Phía trước boong tàu là 1 sân bay dài 24m và chiếc boong tàu ở tầng thứ 6 là 1 bể bơi rộng 13m sâu từ 35cm đến 1m70. Trên tầng thứ 6 của chiếc du thuyền kế chiếc bể bơi, một cô gái làn da trắng như tuyết mịn với mái tóc màu đen óng mượt đang nằm trên chiếc ghế màu trắng khảm kim cương. Nàng nằm trên ghế, đôi mắt xa xăm nhìn về phía trước.
‘Hơ… ơ! Thật buồn tẻ. Tên thần đáng ghét kia, nếu bổn cô nương gặp được ngươi lần nữa thì ngươi sẽ cùng diêm vương đàm đạo.’ Nàng tức giận ngồi dậy mắng một tiếng.
Ở 1 thế giới khác, ‘Ách sì’ 1 vị thần nào đó nhảy mũi. Quay lại về phía nữ chính, nàng chính là đang tức giận. Có ai đó nói với nàng, tại sao nàng xui như vậy? Hay kiếp trước nàng là cường hào ác bá hay sao mà bây giờ chịu báo ứng.
______________ Dãy phân cách______________________
1 Ngày trước, trên du thuyền Angle Wings.
Nàng đang đứng trước boong tàu, tay cằm ly nước ép thoải mái uống. Bỗng ở đâu một tên biến thái từ thời không nào nhảy ra nói.
‘Cô có phải tên là Ân Tuyết Băng không?’ Tên đó hỏi.
‘Ờ, phải.’ Nàng thành thật trả lời.
‘Là đại tiểu thư của tập đoàn lớn nhất thế giới, Ân thị. Là doanh nhân, ca sĩ, người mẫu, diễn viên, bác sĩ kiêm sát thủ và là siêu trộm Angle phải không?’ Tên đó nói tiếp.
‘Sao anh biết?’ Nàng hỏi, nàng nhớ đâu có để mặt mình lộ diện đâu mà biết nàng là đỉnh đỉnh siêu trộm? Tên này, hắn là ai?
‘Ok, giờ chúc cô xuyên không vui vẻ.’ Nói rồi đưa tay đặt giữ trán nàng.
Chưa kịp tiếp thu chút thông tin nào thì một cơn buồn ngủ ập đến. Khi thức dậy cũng là ngày hôm sau, nàng đứng dậy gỡ tờ giấy dính trên mặt mình xuống đọc.
“ Chào, tôi là thần xuyên không.
Hiện tại nàng đang ở một thời không khác, là thời cổ đại, nữ tôn quốc, thuộc Đại lục Liên Thiên Tuyết. Hiện tại, nàng đang ở biển Tuyết Hải thuộc lãnh thổ Nguyên Tuyết Quốc. Tôi chỉ nói đến đây thôi. À quên, do là xuyên không không báo trước nên tôi hợp với hội đồng, tặng nàng một chiếc vòng trữ vật không gian rộng 200m dài 300m cao 300m và bên trong đó còn có 1 số quà tặng xem như xin lỗi vì đường đột mời cô xuyên.
___ ___ Ký tên: Xuyên Không thần ___ ___”
Nhìn nội dung lá thư, trong đầu nàng bỗng có một đàn quạ bay qua. Sau một hồi, cuối cùng nàng cũng có phản ứng.
‘WTF! Cái quái gì thế? Mình không tin, mình không tin.’ Nàng trấn an mình rồi chạy đến phòng chỉ huy du thuyền, gửi tin cứu nhưng không có phản ứng gì, lấy điện thoại ra gọi thì không sống, bộ đàm cũng hư luôn, mở định vị toàn cầu GPS ra cũng vô dụng. Không lẽ nàng xuyên thật.
‘Moá! Đồ ông thần xuyên không, tôi gây thù với ông à! Hay sau mà cho tôi xuyên? @#$%@#$&*$...’ Nàng chửi, lôi tổ tông 18 đời của hắn lên chửi cùng lượt luôn.
_____________ Dãy phân cách trở về thực tại______________
Quay lại hiện thực, nàng đứng lên nhìn chiếc vòng được làm từ kim loại màu trắng đẹp, có màu viên đá màu xanh vô cùng tinh xảo đính ở giữa và 1 điều hơn hết là, nàng không tháo nó ra được. Xuyên cũng đã xuyên rồi, thôi nàng đành chấp nhận sự thật tàn khốc này. Mà trong thư còn đề cập đến quà tặng kèm trong chiếc vòng này, để nàng xem coi. Chắc cái này cũng mở như trong tiểu thuyết mà nàng đã đọc, nói thật nàng là 1 tính đồ tiểu thuyết đó nhoa. Sử dụng suy nghĩ của mình, cuối cùng nàng cũng đã vào bên trong không gian vật. Nó có 3 tầng, mỗi tầng cao 100m và được cách nhau bởi 1 miếng kính mờ như làn sương, có sập không ta? Bỏ qua ý nghĩ, nhìn xung quanh, hiện tại nàng đang ở tầng 3. Không tệ, khi vào đất liền nàng cũng có thể bỏ chiếc du thuyền ‘Angle Wings’. Không biết quà mà tên thần kinh kia để đâu nhỉ? Chắc ở tầng 2, nàng suy nghĩ rồi bước xuống bậc than mỏng màu trắng mờ ảo. Nó chia làm hai phòng, nàng bước vào phòng 1. Qủa nhiên như nàng đoán, vừa vào tầng hai, đập vào mắt nàng là một căn phòng có gam màu chủ đạo là màu trắng tựa thuỷ tinh, có 1 chiếc bể vuông dài 5m rộng 1m làm bằng vàng trắng chạm khắc tinh xảo, phía trong lót nệm mềm chứa vô vàng nữ trang, có trang sức đá quý, có vòng vàng, v.v… nhìn mà hai mắt muốn lọt ra ngoài.
‘Oa! Đẹp quá, không biết có thứ mình vừa ý không?’ Nàng không phải tham tiền hay chưa từng thấy nhiêu đó nữ trang mà là nàng có một thích thú vô cùng với nữ trang.
Sau một lúc lụt lội, nàng cũng quay lại vấn đề chính. Luyến tiếc rời mắt nàng đứng dậy nhìn xung quanh. Không chỉ có nữ trang mà còn có một núi vàng cao 5m, xem ra tên kia còn có lương tâm. Nàng ngẫm nghĩ rồi mở đôi mắt to tròn ra rồi tiến đến đống vàng.
‘Mẹ ơi! Con không phải chết đói òi.’ Nàng vừa ôm vàng vừa khóc đến nước mũi tùm lum. Mất hình tượng hết sức.
Bỏ qua tình cảm với đống vàng, nàng ngồi dậy đi đến chiếc bàn ở trung tâm căn phòng. Chiếc bàn hình tròn làm từ kim cương, ở giữa bàn là hình một bông hoa tuyết chạm khắc trong mặt bàn. Nàng đi đến chiếc bàn, trên đó có một chiếc hộp làm trừ đá cẩm thạch dài 45cm rộng 30cm và cao 10cm. Ngón tay thon dài của nàng mở chiếc hộp ra, bên trong là một cuốn sách dày 5cm có bìa làm từ đá Ruby đen mỏng viền mạ vàng. Lấy quyển sách ra, “Ôi! Sách này nặng cũng hơn 2 ký.” Nàng cảm thán. Đặt quyển sách lên bàn, mở ra đọc. Đọc được 1 lúc, nàng đóng sách lại và kết luận, đây là bí kiếp võ công, cách chế độc, giải độc. Bỏ cuốn sách lại chỗ cũ, nàng bước sang căn phòng thứ 2.
‘Sao nó giống phòng ngủ thế?’ Nàng ngơ ngác nhìn căn phòng nói.
Căn phòng có màu xanh đen, trên tường đính các ngôi sao, mặt trăng được làm từ kim cương, nhìn cứ ngỡ là trời đêm. Phòng có 1 chiếc giường tròn màu kem, 1 chiếc tủ quần áo dài 3m30 cao 3m, 1 chiếc bàn trang điểm làm từ đá Ruby đen óng ánh và 1 số đồ dùng khác như đồ dùng y tế, hộp cứu thương. Nàng tiến vào căn phòng, chính giữa là 1 chiếc bàn cùng loại với chiếc ở bàn ở phòng 1. Phía trên là 1 quyển sách mạ vàng trắng có ghi dòng chữ “Sách hướng dẫn sử dụng không gian trữ vật” mạ vàng vô cùng nổi.
‘Ồ! Tiện lợi nhỉ.’ Nàng cảm thán, công nhận, tên đó cũng còn là con người, sợ nàng không biết sử dụng nên chuẩn bị quyển sách này.
Nàng lật lật trang sách hứng thú đọc, sau 1 hồi nàng cũng ngồi dậy. Nàng đi đến bên chiếc tủ ở phía góc tường, mở ra. Bên trong là vô số trang phục, giày dép, phụ kiện nữ nhân cổ đại lẫn hiện đại, toàn bộ đều là hàng hiệu nha.
Còn tầng thứ 1 của không gian trữ vật thì trống không. Nàng sẽ dùng để chứa đồ.
‘Hơ… ơ! Thật buồn tẻ. Tên thần đáng ghét kia, nếu bổn cô nương gặp được ngươi lần nữa thì ngươi sẽ cùng diêm vương đàm đạo.’ Nàng tức giận ngồi dậy mắng một tiếng.
Ở 1 thế giới khác, ‘Ách sì’ 1 vị thần nào đó nhảy mũi. Quay lại về phía nữ chính, nàng chính là đang tức giận. Có ai đó nói với nàng, tại sao nàng xui như vậy? Hay kiếp trước nàng là cường hào ác bá hay sao mà bây giờ chịu báo ứng.
______________ Dãy phân cách______________________
1 Ngày trước, trên du thuyền Angle Wings.
Nàng đang đứng trước boong tàu, tay cằm ly nước ép thoải mái uống. Bỗng ở đâu một tên biến thái từ thời không nào nhảy ra nói.
‘Cô có phải tên là Ân Tuyết Băng không?’ Tên đó hỏi.
‘Ờ, phải.’ Nàng thành thật trả lời.
‘Là đại tiểu thư của tập đoàn lớn nhất thế giới, Ân thị. Là doanh nhân, ca sĩ, người mẫu, diễn viên, bác sĩ kiêm sát thủ và là siêu trộm Angle phải không?’ Tên đó nói tiếp.
‘Sao anh biết?’ Nàng hỏi, nàng nhớ đâu có để mặt mình lộ diện đâu mà biết nàng là đỉnh đỉnh siêu trộm? Tên này, hắn là ai?
‘Ok, giờ chúc cô xuyên không vui vẻ.’ Nói rồi đưa tay đặt giữ trán nàng.
Chưa kịp tiếp thu chút thông tin nào thì một cơn buồn ngủ ập đến. Khi thức dậy cũng là ngày hôm sau, nàng đứng dậy gỡ tờ giấy dính trên mặt mình xuống đọc.
“ Chào, tôi là thần xuyên không.
Hiện tại nàng đang ở một thời không khác, là thời cổ đại, nữ tôn quốc, thuộc Đại lục Liên Thiên Tuyết. Hiện tại, nàng đang ở biển Tuyết Hải thuộc lãnh thổ Nguyên Tuyết Quốc. Tôi chỉ nói đến đây thôi. À quên, do là xuyên không không báo trước nên tôi hợp với hội đồng, tặng nàng một chiếc vòng trữ vật không gian rộng 200m dài 300m cao 300m và bên trong đó còn có 1 số quà tặng xem như xin lỗi vì đường đột mời cô xuyên.
___ ___ Ký tên: Xuyên Không thần ___ ___”
Nhìn nội dung lá thư, trong đầu nàng bỗng có một đàn quạ bay qua. Sau một hồi, cuối cùng nàng cũng có phản ứng.
‘WTF! Cái quái gì thế? Mình không tin, mình không tin.’ Nàng trấn an mình rồi chạy đến phòng chỉ huy du thuyền, gửi tin cứu nhưng không có phản ứng gì, lấy điện thoại ra gọi thì không sống, bộ đàm cũng hư luôn, mở định vị toàn cầu GPS ra cũng vô dụng. Không lẽ nàng xuyên thật.
‘Moá! Đồ ông thần xuyên không, tôi gây thù với ông à! Hay sau mà cho tôi xuyên? @#$%@#$&*$...’ Nàng chửi, lôi tổ tông 18 đời của hắn lên chửi cùng lượt luôn.
_____________ Dãy phân cách trở về thực tại______________
Quay lại hiện thực, nàng đứng lên nhìn chiếc vòng được làm từ kim loại màu trắng đẹp, có màu viên đá màu xanh vô cùng tinh xảo đính ở giữa và 1 điều hơn hết là, nàng không tháo nó ra được. Xuyên cũng đã xuyên rồi, thôi nàng đành chấp nhận sự thật tàn khốc này. Mà trong thư còn đề cập đến quà tặng kèm trong chiếc vòng này, để nàng xem coi. Chắc cái này cũng mở như trong tiểu thuyết mà nàng đã đọc, nói thật nàng là 1 tính đồ tiểu thuyết đó nhoa. Sử dụng suy nghĩ của mình, cuối cùng nàng cũng đã vào bên trong không gian vật. Nó có 3 tầng, mỗi tầng cao 100m và được cách nhau bởi 1 miếng kính mờ như làn sương, có sập không ta? Bỏ qua ý nghĩ, nhìn xung quanh, hiện tại nàng đang ở tầng 3. Không tệ, khi vào đất liền nàng cũng có thể bỏ chiếc du thuyền ‘Angle Wings’. Không biết quà mà tên thần kinh kia để đâu nhỉ? Chắc ở tầng 2, nàng suy nghĩ rồi bước xuống bậc than mỏng màu trắng mờ ảo. Nó chia làm hai phòng, nàng bước vào phòng 1. Qủa nhiên như nàng đoán, vừa vào tầng hai, đập vào mắt nàng là một căn phòng có gam màu chủ đạo là màu trắng tựa thuỷ tinh, có 1 chiếc bể vuông dài 5m rộng 1m làm bằng vàng trắng chạm khắc tinh xảo, phía trong lót nệm mềm chứa vô vàng nữ trang, có trang sức đá quý, có vòng vàng, v.v… nhìn mà hai mắt muốn lọt ra ngoài.
‘Oa! Đẹp quá, không biết có thứ mình vừa ý không?’ Nàng không phải tham tiền hay chưa từng thấy nhiêu đó nữ trang mà là nàng có một thích thú vô cùng với nữ trang.
Sau một lúc lụt lội, nàng cũng quay lại vấn đề chính. Luyến tiếc rời mắt nàng đứng dậy nhìn xung quanh. Không chỉ có nữ trang mà còn có một núi vàng cao 5m, xem ra tên kia còn có lương tâm. Nàng ngẫm nghĩ rồi mở đôi mắt to tròn ra rồi tiến đến đống vàng.
‘Mẹ ơi! Con không phải chết đói òi.’ Nàng vừa ôm vàng vừa khóc đến nước mũi tùm lum. Mất hình tượng hết sức.
Bỏ qua tình cảm với đống vàng, nàng ngồi dậy đi đến chiếc bàn ở trung tâm căn phòng. Chiếc bàn hình tròn làm từ kim cương, ở giữa bàn là hình một bông hoa tuyết chạm khắc trong mặt bàn. Nàng đi đến chiếc bàn, trên đó có một chiếc hộp làm trừ đá cẩm thạch dài 45cm rộng 30cm và cao 10cm. Ngón tay thon dài của nàng mở chiếc hộp ra, bên trong là một cuốn sách dày 5cm có bìa làm từ đá Ruby đen mỏng viền mạ vàng. Lấy quyển sách ra, “Ôi! Sách này nặng cũng hơn 2 ký.” Nàng cảm thán. Đặt quyển sách lên bàn, mở ra đọc. Đọc được 1 lúc, nàng đóng sách lại và kết luận, đây là bí kiếp võ công, cách chế độc, giải độc. Bỏ cuốn sách lại chỗ cũ, nàng bước sang căn phòng thứ 2.
‘Sao nó giống phòng ngủ thế?’ Nàng ngơ ngác nhìn căn phòng nói.
Căn phòng có màu xanh đen, trên tường đính các ngôi sao, mặt trăng được làm từ kim cương, nhìn cứ ngỡ là trời đêm. Phòng có 1 chiếc giường tròn màu kem, 1 chiếc tủ quần áo dài 3m30 cao 3m, 1 chiếc bàn trang điểm làm từ đá Ruby đen óng ánh và 1 số đồ dùng khác như đồ dùng y tế, hộp cứu thương. Nàng tiến vào căn phòng, chính giữa là 1 chiếc bàn cùng loại với chiếc ở bàn ở phòng 1. Phía trên là 1 quyển sách mạ vàng trắng có ghi dòng chữ “Sách hướng dẫn sử dụng không gian trữ vật” mạ vàng vô cùng nổi.
‘Ồ! Tiện lợi nhỉ.’ Nàng cảm thán, công nhận, tên đó cũng còn là con người, sợ nàng không biết sử dụng nên chuẩn bị quyển sách này.
Nàng lật lật trang sách hứng thú đọc, sau 1 hồi nàng cũng ngồi dậy. Nàng đi đến bên chiếc tủ ở phía góc tường, mở ra. Bên trong là vô số trang phục, giày dép, phụ kiện nữ nhân cổ đại lẫn hiện đại, toàn bộ đều là hàng hiệu nha.
Còn tầng thứ 1 của không gian trữ vật thì trống không. Nàng sẽ dùng để chứa đồ.
Bình luận truyện