Tam Cung Lục Viện Thất Thập Nhị Phi

Chương 121: Trước ngày hồn lễ (4)



Tuệ Kiều cười dịu dàng nói nhỏ vào tai của ta :

"Thật ngốc, huynh sắp làm cha rồi!"

"Thật sao!"

Sự vui mừng trong lòng ta không ngôn từ nào diễn tả được, ta đuổi theo Vân Na vào trong, ôm lấy thân thể mềm mại của nàng, nói :

"Vân Na! Có phải vậy không?"

Vân Na e thẹn gật đầu nói :

"Hai ngày nay muội ăn không thấy ngon, vốn tưởng bị bệnh, thế nhưng Tuệ Kiều bắt mạch cho muội nói. .. có thể là muội có. .. "

Ta hung hăng thơm một cái lên đôi môi anh đào của nàng .

Vân Na e thẹn nói :

"Huynh mau buông muội xuống. "

Lúc này ta mới cẩn thận đặt nàng xuống, nhưng lại có chút ngạc nhiên vuốt cái bụng nàng, nói :

"Vân Na, người khác mang thai bụng rất lớn, nhưng sao bụng muội lại bằng phẳng như vậy?"

Vân Na cười nói :

"Huynh nói bậy bạ gì đó, Tuệ Kiều nói muội mang thai chưa được hai tháng, sao bụng có thể lớn được chứ?"

Ta vui vẻ nói :

"Xem ra đúng là có từ lần chúng ta ở dưới suối nước nóng. "

Vân Na sẵng giọng :

"Huynh đừng có nói bậy. "

Lúc này Tư Hầu và Tuệ Kiều đi vào bên trong .

Ta cười tủm tỉm ôm Tư Hầu và Tuệ Kiều nói :

"Hai người các muội tới bao giờ mới sinh cho ta hai tiểu vương tử?"

Hai thiếu nữ e thẹn vô cùng, rúc vào trong lòng ta không dám ngẩng đầu lên .

Vân Na cười nói :

"Dận Không, có chuyện này muội muốn nói với huynh một chút. "

Ta cười cầm lấy một viên ô mai đút vào trong miệng, nói :

"Nương tử có chuyện gì xin cứ việc phân phó. "

Vân Na nói :

"Muội muốn cùng với Tiêu đại ca tới Tuyên Thành trước. "

Ta ngơ ngác, lập tức phản đổi nói :

"Ta không đồng ý, hiện giờ muội đang mang thai, sao có thể chịu nổi việc bôn ba đường dài?"

Vân Na dịu dàng cười nói :

"Chuyện này muội đã nghĩ rồi, huynh sắp nạp phi, tuy rằng đã cùng với chúng muội bái thiên địa. Nhưng chuyện muội mang thai, tốt nhất bây giờ đừng cho người khác biết. "

Ta lớn tiếng nói :

"Việc này chỉ cần chúng ta không nói, người khác sao có thể biết được?"

"Dận Không, sở dĩ muội chọn đi Tuyên Thành trước, là còn có một mục đích khác. Đó chính là tạo cơ hội cho huynh và vương phi ở chung một chỗ, huynh nghĩ xem, nếu như bọn muội đều ở lại vương phủ, thì tân nương sẽ có cảm giác như thế nào?"

Tư Hầu nói :

"Hơn nữa tân nương thấy bọn muội với huynh lúc nào cũng huynh huynh muội muội, trong lòng nhất định sẽ không dễ chịu. "

Tuệ Kiều nhẹ giọng nói :

"Huynh yên tâm, có muội và Tư Hầu ở bên cạnh chiếu cố, sẽ không xảy ra bất kỳ vấn đề gì, hơn nữa trên đường còn có Tiêu đại ca, đường xá lại không quá xa xôi"

Ta rốt cục cũng gật đầu, trong lòng cảm động vô cùng, mấy người các nàng ai nấy đều lo lắng cho ta .

Vân Na nói :

"Bọn muội cần chuẩn bị một chút, đại khái bảy ngày sau xuất phát, sau khi bọn muội đi, huynh có thể toàn tâm toàn ý lo cho lần hôn lễ này. "

Ta hôn lên môi của từng người, nói :

"Các muội đều là thê tử tốt của ta, kiếp này ta sẽ không cô phụ các muội. "

Nghĩ đến lúc sắp ly biệt, sự yêu thương của ta với các vị mỹ nhân đều tăng lên gắp đôi, khi trời mới tối đã kéo ba vị tiểu mỹ nhân lên giường .

Vân Na gắt giọng :

"Hôm nay huynh phải tha cho muội, không được tổn thương thai nhi ở trong bụng. "

Ta cười tủm tỉm đưa mắt nhìn sang Tư Hầu, Tư Hầu cuống quít khoát tay nói :

"Muội hôm nay tới tháng, không thể phụng dưỡng tướng công. "

"Tuệ Kiều!"

Ta giả bộ làm ra khuôn mặt dâm tà, Tuệ Kiều mặt cười đỏ bừng, nàng cắn môi dưới nói :

"Muội. .. tới phòng. .. "

Còn chưa nói xong, ta đã tóm lấy bàn tay của nàng, mỉm cười nói :

"Hôm nay không ai được đi, tất cả đều phải ở chỗ này cùng nhau ngủ. "

Vân Na cười nói :

"Huynh quả nhiên là hoang dâm vô độ, muội có chút mệt mỏi, đi ngủ trước. "

Nói xong nàng xoay người, giả vờ ngủ .

Tư Hầu lo lắng nhìn Tuệ Kiều đang xấu hổ, cũng giả vờ ngủ say . Nguồn truyện: truyenbathu.vn

Tuệ Kiều xấu hổ chui vào trong chăn, ta cố sức giật chăn của nàng, sau đó cởi sạch y phục chui vào trong .

Tuệ Kiều chỉ mặc một cái áo ngủ bằng lụa mỏng, thân hình chúng ta dính sát vào nhau, có thể cảm thụ hơi ấm trên thân thể đối phương .

Nàng xấu hố tới mức tai cũng đỏ bừng, hơi thở nóng hổi phả và cổ ta, làm cho ta ngứa ngáy khó chịu .

Ta cởi hết y phục của nàng, đưa tay vuốt ve hai cái mông ngọc, sau đó co nắn xoa bóp, thưởng thức sự co giãn. Dưới sự vuốt ve của ta, Tuệ Kiều vô ý thức tách đôi chân ngọc, ta nhân cơ hội xâm chiếm lãnh địa thần bí nhất của nàng .

Động tác của ta càng lúc càng kịch liệt, tiếng thở dốc của Tuệ Kiều càng ngày càng gấp, cuối cùng nàng không kiềm chế được sự sung sướng, cất tiếng rên rỉ .

Áo ngủ bằng gấm đã bị ta xốc lên, thân hình hoàn mỹ trắng ngọc của nàng hiện ra, bàn tay nhỏ nhắn của nàng che miệng, cố gắng để mình không phát ra tiếng .

Đôi chân dài thon nhỏ của nàng quấn chặt lấy hông của ta, ngón chân trong suốt vì hưng phấn mà ửng hồng .

Dưới sự công kích toàn lực của ta, Tuệ Kiều cuối cùng cũng cất cao giọng hát, tiếng rên cao vút không cách nào kiềm chế được nữa .

Không biết từ lúc nào, trên mặt của Vân Na tràn ngập tình ý, hai mắt tràn ngập lửa dục nhìn ta và Tuệ Kiều đang tác chiến mãnh liệt .

Tư Hầu xấu hố tới mức da thịt trên người đỏ lên, bàn tay nhỏ nhắn che mắt, nhưng lại nhìn qua kẽ hở xem chúng ta .

Sự náo động của ta và Tuệ Kiều đã khơi dậy ngọn lửa tình trong lòng hai nàng .

Khi Tuệ Kiều cất tiếng hát cao vút, thân thể mềm mại của Vân Na và Tư Hầu cũng đồng thời run lên, ta toàn lực ép xuống thân hình Tuệ Kiều, kết hợp chặt chẽ lại một chỗ .

Qua hồi lâu, chúng ta mới lưu luyến xa nhau .

Tuệ Kiều lúc này mới biết là cuộc đại chiến của nàng đã để cho Vân Na và Tư Hầu nhìn thấy, xấu hổ tới mức muốn tìm một cái khe hở nào đó mà chui vào, ôm lấy cánh tay ta hung hăng cắn một cái .

Ta kêu thảm một tiếng, chui vào trong chăn của Vân Na, người ngọc chẳng biết từ lúc nào đã lột sạch toàn bộ quần áo, thân thể nóng rực như lửa .

Nàng xoay người lại ôm chặt lấy ta, ngọn lửa tình mãnh liệt lan tràn sang ta .

Thảo nào mọi người thường nói nữ nhân có thai thì cuộc sống tình dục có thể mạnh mẽ hơn trước rất nhiều .

Đối với Vân Na ta phải cẩn thận hơn rất nhiều, đại đa số thời gian đều cho nàng chủ động .

Phù dung sớm nở, xuân tình vô hạn, khi ta và Vân Na đại chiến, thì tay của ta với sang chỗ Tư Hầu làm cho nàng rên rỉ không ngừng, khi nàng đau khổ xin tha, thì ta mới thu tay lại .

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện