[Tầm Tâm Hệ Liệt] - Bộ 5 - Ái Thần Thiên Thác Tuyến

Chương 4



“Này, không phải muốn ta giới thiệu lớp trưởng cho ngươi sao?”

Lâm Thành Đạt vỗ vỗ vai Giang Viễn Lưu, sáng hôm nay Giang Viễn Lưu không hiểu sao cứ ngơ ngơ ngác ngác, đôi mắt còn sưng lên, có lẽ ngày hôm qua ăn không no ngủ không đủ̉, cậu hiện giờ không giống một Giang Viễn Lưu luôn luôn lạc quan chút nào.

“Đúng a, phải giới thiệu, ta thiếu chút nữa đã quên mất.”

Giang Viễn Lưu nghiêng ngả đứng dậy, ngày hôm qua cậu rất kỳ quái, cả đêm không thể ngủ được, mũi dường như còn ngửi được mùi hương mạnh mẽ trên người kẻ kia, cậu biết đó không phải là mùi nước hoa như chị gái nói, mà là mùi hương bẩm sinh trên thân thể người kia, vừa mạnh mẽ lại vừa đặc biệt.

“Ngươi là lạ, Tiểu Lưu, không có chuyện gì phải không?”

“Không có chuyện gì cả…”

Cậu khẽ phất tay, mới vừa đảm bảo không có chuyện gì xảy ra với cậu, đã nhìn thấy cô bạn nữ sinh có mái tóc dài được buộc lại bằng cái nơ bướm màu hồng phấn đứng sẵn ở nơi Lâm Thành Đạt hẹn trước, rõ ràng vài ngày trước Giang Viễn Lưu còn cảm thấy cô bạn này thật đáng yêu, thật khá, nhưng hôm nay trong mắt cậu, bộ dáng của tất cả nam sinh, nữ sinh lại không hề khác nhau nhiều lắm, đều có một đôi mắt, một cái mũi.

Sách, đều bởi vì hôm qua nhìn thấy tên con trai mạnh mẽ siêu anh tuấn kia, nên mới có thể khiến cậu bắt đầu cảm thấy những người khác đều thực bình thường.

“Tiểu Linh, đây là bạn tốt của ta, Tiểu Lưu, hắn rất muốn làm bạn với ngươi.”

Mặc kệ như thế nào, vẫn phải nhanh chóng quên đi chuyện xảy ra ngày hôm qua, cố gắng quen bạn gái mới là chuyện chính, Giang Viễn Lưu cố gắng tươi cười, Tiểu Linh lại cúi đầu xuống, ngượng ngùng nói: “Thực xin lỗi.”

“Cái gì?”

Giang Viễn Lưu lại cảm thấy tuyệt vọng, cảm giác này từ nhỏ đến lớn cậu đã từng trải qua vô số lần, dù sao miễn là cậu tỏ tình với con gái, kết cục nhất định đều là như thế này, cậu có thể cảm thấy Lâm Thành Đạt đang ở một bên cười trộm, cậu lén đá Lâm Thành Đạt một cước, cười nhạo cậu đã hơn mười năm, vẫn không thấy chán sao?

“Thực xin lỗi, bạn học Tiểu Lưu, ta thích một học trưởng năm ba rất tuấn tú …”

Xong đời, quả nhiên là như vậy, Lâm Thành Đạt đã muốn che miệng cười rộ lên, Giang Viễn Lưu tức giận đến không còn sức, lười biếng không thèm tức giận, cậu trở về lớp, sau đó ngồi lại vị trí của mình.

Bộ dáng thất hồn lạc phách của Giang Viễn Lưu khiến cho Lâm Thành Đạt từ trước đến nay vốn là một người bạn không hề tốt bụng, cũng nhịn không được thông cảm vỗ vỗ vai cậu. “Đừng như vậy, Tiểu Lưu, dù sao cũng xem là một kinh nghiệm sống, ngươi nên sớm từ bỏ đi! Hơn nữa việc này cũng có thể là gợi ý cho ngươi, nếu như không có nữ sinh yêu ngươi, ta thấy ngươi nên nhanh chóng tìm một tên con trai tốt, nghe nói có một học trưởng trong trường chúng ta không thường đi học, nhà hắn siêu giàu có a. “

“Làm ơn, không cần nói tiếp nữa được không?”

“Tiểu Lưu a, không cần buồn bã như vậy, bằng không tối nay ta dẫn ngươi đi đến câu lạc bộ dành riêng cho hội viên chơi.”

“Câu lạc bộ dành riêng cho hội viên? Đó là cái gì a?”

Từ trước đến giờ Lâm Thành Đạt đều nói thật, nhưng Giang Viễn Lưu không ngờ Lâm Thành Đạt thế nhưng lại tiêu tiền để đến câu lạc bộ chơi, cậu ta không phải là siêu keo kiệt sao?

Lâm Thành Đạt nhìn ra suy nghĩ của Giang Viễn Lưu, cậu ta nở nụ cười. “Ngu ngốc, tất nhiên không phải là tiêu tiền của ta, là Tiểu Phì Phì trong lớp, hắn nói cái gì mà cha hắn rất có tiền, hắn hoàn toàn nói thật, ta liền thách hắn dẫn ta cùng vài người bạn đi đến chỗ đặc biệt nào đó chơi, thêm một người là ngươi cũng không sao, hơn nữa nghe nói nơi đó có nhiều cô bé xinh đẹp, Tiểu Phì Phì nói muốn mời toàn bộ chúng ta.”

“Thật sự có nhiều cô bé xinh đẹp sao?”

“Nghe nói là có rất nhiều! Bởi vì ở đó thường có mỹ nam xuất hiện, cho nên cũng có rất nhiều cô bé xinh đẹp đến chơi nga!”

Giang Viễn Lưu siết chặt nắm tay, tự nói mình phải cố lên, cách mạng mười một lần mới đạt được thành công, Giang Viễn Lưu cậu thời trung học mới lần đầu tiên bị cự tuyệt, nghĩa là cậu còn nhiều cơ hội, tuy rằng tính từ hồi tiểu học, số lần cậu bị cự tuyệt đã vượt hơn mười lần, nhưng hiện tại cậu đang học trung học, mới bị cự tuyệt một lần, hẳn là vẫn còn một tương lai tốt chờ cậu phía trước.

“Hảo, ta đi.”

“Vậy sau khi tan học, tập hợp tại cửa lớp.” Thấy Giang Viễn Lưu cuối cùng không còn ủ rũ nữa, Lâm Thành Đạt liền hẹn thời gian.

Cá đám bọn họ gồm khoảng bảy người, trước tiên chậm rãi đến McDonald’s ăn phần Hambuger thật lớn, sau khi no bụng mới đi tới câu lạc bộ lúc bảy giờ, nguyên nhân phải ở bên ngoài ăn trước là vì Tiểu Phì Phì nói thức ăn trong câu lạc bộ không ngon, nhưng là Lâm Thành Đạt trộm nói với Giang Viễn Lưu rằng thật ra là vì thức ăn trong câu lạc bộ quá đắt tiền, Tiểu Phì Phì mời không nổi.

Vừa đến cửa câu lạc bộ còn phải kiểm tra, Tiểu Phì Phì đưa thẻ hội viên ra, cả nhóm người rốt cuộc có thể tiến vào, sau khi bảy người tiến vào đều đồng thanh trầm trồ kinh ngạc.

Sàn nhảy không lớn, nhưng tuyệt đối đủ cho mọi người ra nhảy, hơn nữa ở quầy bar còn có đồ uống tự chọn, mỗi bàn đều dư sức để vài người ngồi, hơn nữa bọn họ đều nhìn đến một cô gái mặc kệ mọi người, can đảm khinh ca chậm vũ*.

“Ta muốn em tóc quăn kia, thật đáng yêu nga ——”

“Ta muốn em mặc váy ngắn, bộ ngực thật lớn.”

“Em kia chân thật thon, thật đẹp…”

Lâm Thành Đạt ghé vào lỗ tai cậu, khẽ cười nói: “Chờ những người này phao được rồi hãy cao hứng đi.”

Giang Viễn Lưu cũng cảm thấy như vậy, kỳ thật tố chất của bảy người bọn họ ngoại trừ cậu và Lâm Thành Đạt, thật sự rất kém, một người mặt đầy mụn, một người thì nhìn thấy mỹ nữ sẽ cà lăm, Tiểu Phì Phì thật sự rất mập, không phải dạng nữ sinh thích, còn có một người khá thấp, một người vừa nhìn thấy con gái liền chảy nước miếng, bộ dáng đều không tốt.

Bảy người bọn họ ngồi ở bàn, đang bàn luận nên tấn công như thế nào, khiến cho tối nay trở thành một đêm tốt đẹp, Tiểu Phì Phì lại chắp tay, giống như đang cầu khẩn, miệng niệm niệm gì đó, Lâm Thành Đạt nhìn hắn, nhếch miệng cười. “Làm gì vậy? Cầu tổ tiên cho ngươi đêm nay phao được cô em nào hay sao?”

Tiểu Phì Phì mở to mắt, nhỏ giọng nói: “Ta đang cầu tên kia đừng tới, chỉ cần hắn đến, đêm nay sẽ không thể phao.”

“Kẻ nào lại tài giỏi như vậy a.” Bảy người bắt đầu thất chủy bát thiệt [tranh nhau nói cùng lúc]???.

“Ta làm sao biết là ai, khi hắn đến đều mang theo vệ sĩ, siêu chịu chơi, thoạt nhìn chính là một người rất giàu có.”

Vừa mới nói xong, bầu không khí bỗng nhiên biến đổi, những cô gái xinh đẹp trên sàn nhảy tựa như bị trúng tà, càng giống như cả thể xác và tinh thần đều bùng lên ngọn lửa, biết bên kia có hảo nam nhân, đôi mắt bọn họ đột nhiên chuyển sang hướng cửa ra vào, thậm chí ánh mắt không hề di chuyển chút nào.

Mà thân thể Giang Viễn Lưu bỗng nhiên nổi da gà, bởi vì cậu lại mơ hồ ngửi được một cỗ mùi hương vô cùng thơm, cậu chưa từng ngửi thấy trên người kẻ khác, chỉ ngửi được loại mùi hương này trên người một tên con trai, cậu liếc một cái, lập tức liền nhìn thấy tên con trai xấu xa đã bắt cóc mình bước vào cửa.

Không nhìn, giả vờ như không thấy, Giang Viễn Lưu lập tức quay đầu lại.

“Đáng giận, hắn đến đây, đêm nay chúng ta không cần chơi rồi.” Vẻ mặt Tiểu Phì Phì uể oải.

Âm nhạc mang tiết tấu nhanh bỗng nhiên trở nên lớn hơn, dường như các cô gái trên sàn nhảy đều muốn hấp dẫn sự chú ý của Bạch Vũ Tuyệt, vòng eo thon gọn không ngừng lay động, đùi nâng lên trên, quần áo mỏng manh mềm nhẹ lướt qua da thịt nhẵn nhụi, ngực như ẩn như hiện, làm cho tất cả nam giới trong phòng đều cảm thấy bị kích thích**.

Bảy người nhìn xem thiếu chút nữa liền phun máu mũi, có người còn đè lại cái mũi. “Cho dù không phao được, đến nơi này cũng được nhìn ngắm dưỡng mắt a.”

“Đúng vậy a, ta còn nóng lên.”

“Ừ, các ngươi có ngửi được một mùi hương rất ngọt ngào hay không, ngửi thấy thật thoải mái.” Bắt đầu có người ngửi thấy gì đó trong bầu không khí.

“Ta có, ta có, chắc là mùi nước hoa của con gái.”

“Ta cũng vậy, hảo ngọt nga, giống như mùi trái cây…”

“Đúng vậy, giống như là trái cây ngon ngọt, bất quá hình như không phải truyền đến từ những cô gái bên kia…”

Giang Viễn Lưu nhỏ giọng nói: “Chính là cái loại mùi hương rất thơm, ngửi thấy giống như mùi hương mạnh mẽ của nam giới phải không?”

Tiểu Phì Phì vội vàng lắc đầu. “Không phải, là loại mùi trái cây rất ngọt ngào, ngửi được liền cảm thấy thực thoải mái dễ chịu…”

Giang Viễn Lưu ngồi cạnh Lâm Thành Đạt, Tiểu Phì Phì bỗng nhiên quay đầu sang, nhích gần đến cổ cậu, vừa hít vừa nói: “Tiểu Lưu, là mùi của ngươi sao? Ngươi dùng dầu gội đầu gì, hay là nước hoa? Siêu thơm a.”

“Ta không dùng nước hoa, dầu gội đầu thì dùng của chị gái ta.”

“Thơm quá nga, Tiểu Lưu, ngươi siêu thơm a…”

Tiểu Phì Phì không động tay động chân, nhưng cũng khiến những người khác đều quay sang Giang Viễn Lưu. “Thật sự thơm quá, Tiểu Lưu, ngửi thấy thực thoải mái, ngọt ngào nữa, giống như muốn hòa tan xương cốt toàn thân ra…”

Giang Viễn Lưu có chút hoảng lên, Lâm Thành Đạt mặc dù có ngửi thấy mùi hương, nhưng cậu ta thường ở cùng một chỗ với Giang Viễn Lưu nên đã sớm được miễn dịch, có điều những người khác lại không như vậy.

Giang Viễn Lưu phát hiện những người bạn cùng lớp đi chung với mình không thèm nhìn các cô bé xinh đẹp trên sàn nhảy nữa, ánh mắt bọn họ sáng rực lên nhìn chằm chằm vào cậu, giống như cậu mới chính là nữ sinh duy nhất trong câu lạc bộ này, hơn nữa ánh mắt bọn họ nhìn cậu thể hiện rằng cậu chính là tuyệt sắc siêu cấp đại mỹ nữ.

Những người đàn ông ngồi ở bàn khác cũng bắt đầu tụ tập đến bàn bọn họ, một người trên cánh tay có hình xăm, dùng ánh mắt hổ dữ nhìn cừu non mà chằm chằm nhìn Giang Viễn Lưu, mở miệng nói: “Ngươi tên là gì, muốn qua bàn chúng ta chơi không?”

Thoạt nhìn người nọ hoàn toàn không phải là người tốt, Giang Viễn Lưu sợ hãi, lòng bàn tay cậu toàn là mồ hôi, Lâm Thành Đạt cầm tay cậu, lòng bàn tay cậu ta cũng chảy đầy mồ hôi, hắn ta cười cười nói chuyện nhưng ngữ điệu lại mang đầy ý ép buộc, tình huống bỗng nhiên trở nên thực quái dị, Lâm Thành Đạt sợ Tiểu Lưu và mình, tối nay không thể ra khỏi câu lạc bộ này.

“Tiểu Lưu, uy lực hấp dẫn nam giới của ngươi dường như mạnh hơn trước phải không?” Lâm Thành Đạt vẫn còn tâm tư để nói giỡn.

“Ngươi đừng nói đùa nữa, chúng ta nên nhanh chóng rời đi.” Giang Viễn Lưu hiện tại hoàn toàn không còn lòng dạ nào thưởng thức lời nói đùa của cậu ta.

Cậu đứng lên, người đàn ông trên cánh tay có hình xăm choàng tay ôm lấy eo cậu, Lâm Thành Đạt lập tức lật bàn, hét lớn: “Chạy, Tiểu Lưu!”

“A Đạt…” Muốn cậu không chút nghĩa khí chạy thoát một mình, cậu không làm được.

“Tiểu Lưu, chạy mau a!” Lâm Thành Đạt dùng ánh mắt ra hiệu cho cậu chạy mau, không có thời gian để chần chừ.

Nhất thời chai rượu, li rượu bay loạn xạ, Giang Viễn Lưu bị Lâm Thành Đạt dùng tay đẩy, cậu lập tức nghe lời chạy về hướng cửa, nhưng đã có tên đàn ông khác ngăn cậu lại, bắt lấy cánh tay cậu, cho dù ánh đèn mờ ảo nhưng Giang Viễn Lưu vẫn nhìn ra được A Đạt đang bị vài người ngăn chận, những người bạn cùng lớp còn lại đều sợ ngây người.

Người đàn ông xăm mình đi đến trước mặt cậu, vẻ mặt đầy dục vọng nhìn Giang Viễn Lưu. “Tên kia là bạn trai của ngươi sao? Thực dũng cảm a.”

Giang Viễn Lưu cắn môi dưới, bất quá không phải cậu đang nhìn người đang uy hiếp mình, mà là nhìn tên ma quỷ cậu sợ không tránh kịp vừa rồi, đang chậm rãi bước thong thả đến đây, hắn vỗ nhẹ lên vai tên đàn ông có hình xăm, kẻ kia khó chịu nghiêng đầu nói: “Làm gì vậy? Không thấy lão tử đang tán gái…” [what? O.o]

Ngay sau đó, cả người hắn ta bị đánh bay đến vách tường, vách tường liền bị lõm một lổ, Bạch Vũ Tuyệt xoa xoa nắm tay, thân hình cao hơn một mét chín khiến người ta nhìn mà sợ hãi, tất cả đàn ông ở đây đều lập tức tự động lui từng bước về phía sau, tựa như bọn họ đều nhờ vào bản năng mà biết rằng kẻ anh tuấn và mạnh mẽ trước mặt căn bản là người không thể đụng vào được, dù sao hắn ta chỉ dùng một đấm đã đánh bay một tên đàn ông cường tráng ra ngoài, càng không cần nói đến sát khí khủng bố trên người hắn.

Giang Viễn Lưu chỉ vào hướng Lâm Thành Đạt để xin giúp đỡ, Bạch Vũ Tuyệt trưng ra vẻ mặt phiền chán, bĩu môi, giống như đang nói sao lại phiền toái như vậy.

Nhưng gương mặt Bạch Vũ Tuyệt không chút thay đổi quay đầu lại, biểu tình nghiêm túc làm cho người ta nhìn ra được tâm tình hắn hiện tại rất không vui, nếu muốn dùng nắm đấm để giải quyết, hắn phi thường hoan nghênh những người này.

Bạch Vũ Tuyệt giơ một ngón tay chỉ về hướng Lâm Thành Đạt, những kẻ ngăn chặn Lâm Thành Đạt từ nãy đến giờ lập tức buông tay, giơ hai tay lên đầu, còn gượng gạo cười cười, e sợ sẽ chọc giận đại sát thần đột nhiên xuất hiện này. “Hắn không bị thương.”

“Dám đến nơi kinh doanh của nhà ta quậy phá, lá gan không nhỏ a —— “

Lập tức có vài người nhỏ giọng nói: “Chính là Bạch Vũ Tuyệt, là người thừa kế của Bạch gia …”

Đám người kia lập tức nhanh chân chạy ra cửa, Lâm Thành Đạt vẫy vẫy cánh tay bị ép tới đau đớn, lau mồ hôi lạnh chảỷ như mưa trên cổ, vừa nãy cậu ta còn thực lo sợ Giang Viễn Lưu sẽ xảy ra chuyện, bọn họ là bạn bè tốt, huống hồ là mình dẫn Giang Viễn Lưu đến đây, tuyệt đối không thể để cho cậu gặp chuyện không may. Lâm Thành Đạt khẩn cấp gọi: “Tiểu Lưu?”

Giang Viễn Lưu không thấy đâu nữa, biến mất cùng tên con trai cao hơn một mét chín mươi kia.

“Ngươi… Ngươi muốn làm gì?”

Giang Viễn Lưu bị Bạch Vũ Tuyệt kéo tay vào trong căn phòng bí mật, mùi hương mạnh mẽ kia xông vào mũi cậu, tay cậu bị Bạch Vũ Tuyệt chạm đến liền cảm thấy nóng, thực khó chịu, thắt lưng nhanh chóng trở nên mềm nhũn.

“Một mình ngươi thiếu chút nữa liền phá tan nơi kinh doanh của nhà ta, tìm ngươi để làm gì, tìm ngươi tính toán sổ sách!” Lời nói tàn nhẫn của Bạch Vũ Tuyệt tràn ngập lửa giận.

“Ta không có làm gì a.”

Câu lạc bộ thiếu chút nữa bị phá, một đám đàn ông đánh nhau, liên quan gì đến cậu, cậu là người bị hại a.

“Ngươi không liếc mắt đưa tình với tên đàn ông kia, hắn sẽ muốn con khỉ nhỏ gầy ốm như ngươi sao? Làm ơn đi, người kia chuyên môn ngoạn vũ nữ, ta chưa từng thấy hắn chạm vào con trai.”

Hắn tại sao lại đem tất cả lỗi lầm đổ lên người cậu, Giang Viễn Lưu vừa ủy khuất vừa tức giận, hắn không có mắt sao? Rõ ràng là kẻ kia tự mình chạy đến bàn cậu gây chuyện.

“Ta đã nói ta không có làm gì cả, sau đó bỗng dưng liền có một đống đàn ông chạy đến chỗ ta, lúc ta muốn rời khỏi thì đã không còn kịp nữa, các cửa đều bị ngăn chận.”

“Ngươi dùng cái gì, loại tính cách của ngươi … muốn câu dẫn đàn ông cũng không cần thơm như vậy, ngửi thấy liền muốn nôn.”

Lại giống như một dao đâm vào ngực, Bạch Vũ Tuyệt làm gì mỗi lần đều nói cậu khó nghe như vậy, Giang Viễn Lưu tức giận đẩy tay hắn ra. “Ta mới không giống ngươi, dùng nước hoa nhiều muốn chết, cách một km cũng ngửi được mùi thối nước hoa của ngươi.”

“Hôm nay ta không có dùng nước hoa.” Bạch Vũ Tuyệt bĩu môi, nhưng lại ở trên cổ Giang Viễn Lưu ngửi tới ngửi lui. “Nhưng thật ra ngươi dùng loại mùi hương gì, đáng chết, ngửi thật thơm…”

Mới vừa rồi còn nói ngửi thấy liền muốn nôn, bây giờ lại nói là dễ ngửi, không hiểu được cái nào mới là lời thực lòng của Bạch Vũ Tuyệt, hắn di chuyển tới lui ở cổ Giang Viễn Lưu, hơi thở cực nóng phả vào trên cổ cậu, khiến toàn thân cậu trở nên vô lực, chân cậu mềm nhũn dựa vào vách tường, hai tay không tự chủ được ôm lấy người trước mặt để chống đỡ thể trọng của mình.

“Đây là cái *** dạng gì? Muốn có đàn ông thượng ngươi sao?” Lời hắn nói đều không phải những lời tốt đẹp.

Đôi mắt Giang Viễn Lưu ngập nước, môi lại đỏ mọng, hương thơm trên người lại càng tỏa ra một cách mạnh mẽ, Bạch Vũ Tuyệt biết rất rõ cậu là con trai, nhưng là đôi môi đỏ mọng của cậu quả thực vô cùng quyến rũ nam giới, tầm mắt của hắn nhìn chằm chằm cử động của môi Giang Viễn Lưu.

“Ta… Ta không… không có… câu dẫn đàn ông…”

Cậu nói chuyện đứt quãng, giống như sắp thở không nổi, Bạch Vũ Tuyệt ngại phiền, môi liền hôn xuống, đôi tay nhỏ bé của Giang Viễn Lưu ở trên lưng hắn sờ loạn, hắn khẽ liếm đầu lưỡi Giang Viễn Lưu, cả người Giang Viễn Lưu đều dựa lên người hắn, nước miếng hai người trộn lẫn vào nhau, Giang Viễn Lưu thở dốc, nắm lấy áo mình. “Hảo… Nóng quá…”

“Đáng giận, hôn ngươi càng thơm càng ngọt hơn lần trước, thật khiến cho người khác không chịu nổi mà cương lên…”

Bạch Vũ Tuyệt hung ác mắng, lại cách quần áo, một hơi cắn lên đầu ngực nhỏ màu hồng nhạt của Giang Viễn Lưu, Giang Viễn Lưu bị hắn vừa liếm vừa cắn đến mức nhanh chóng thất thần, hai chân rốt cuộc không chịu nổi, mềm nhũn, gần như ngồi xuống.

“Ân… A a… Ân…”

“Câm miệng, đừng kêu loại thanh âm này nữa, hại ta càng cương lên.”

Cậu nhẹ giọng phát ra tiếng rên rỉ, hạ thân Bạch Vũ Tuyệt ở trong quần trướng đến mức khó chịu, hắn một bên mắng lớn, một bên dùng bàn tay to bắt lấy khuôn mặt Giang Viễn Lưu, lại tàn nhẫn hôn lên môi cậu để tránh cậu tiếp tục phát ra cái loại tiếng kêu khiêu *** như vậy, còn kích thích hơn nhiều so với nữ diễn viên đóng AV. [so sánh kiểu gì thế hử:|]

Bạch Vũ Tuyệt tận tình hút lấy chất lỏng mang hương vị ngọt ngào trong miệng cậu, thật đáng chết, cậu trở nên càng ngọt ngào gấp trăm lần so với lần trước, ngọt đến mức làm cho người ta không thể rời được bờ môi cậu.

Giang Viễn Lưu chưa bao giờ bị hôn phóng đãng như vậy, áo sơmi của cậu trượt xuống dưới, lộ ra hơn phân nửa ngực, ngay cả tiểu tiêu nhũ phấn nộn cũng ở trong không khí run rẩy.

“Không… Không cần như vậy…”

Thanh âm kháng nghị nhỏ vụn của cậu vang lên, Bạch Vũ Tuyệt đem quần của và cả quần lót của cậu kéo xuống dưới, lộ ra nửa người dưới trần trụi trước mắt kẻ như lang như hổ kia.

“Đáng chết, ngay cả nơi nam tính của ngươi, nhan sắc cũng phấn nộn như vậy, khiến người khác muốn đích thân chạm đến.”

“Ngươi đừng chạm vào!”

Giang Viễn Lưu thở hổn hển, giọng nói đã muốn mang theo tiếng khóc nức nở khàn khàn, ngay cả chính cậu nghe thấy cũng cảm thấy hấp dẫn vạn phần, Bạch Vũ Tuyệt kéo hai chân cậu, hai tay xoa bóp cái mông trắng nõn, cậu cũng cảm thấy khoái cảm không ngừng lưu chuyển trong cơ thể mình, cậu sợ chính mình sắp hưng phấn mà ngất xỉu.

“Xoa bóp mông ngươi thật là thoải mái…”

Tay cảm thấy mềm mại, lại thoáng mang điểm trơn nhẵn, xoa bóp, vừa mềm mại lại trơn nhẵn, khiến người khác yêu thích không buông tay, thật sự là cái mông cực phẩm, Bạch Vũ Tuyệt chưa từng chạm đến ai như vậy.

Hắn làm gì đều phải đưa ra bình luận kỳ quái mang đậm *** về từng bộ phận trên người cậu, Giang Viễn Lưu tuy rằng tức giận, nhưng dù sao hiện tại đã ý loạn tình mê, cậu nâng mông lên, khiến cho hắn chạm đến đùi.

“Đáng chết, ta không biết con trai làm như thế nào, đại khái chắc không khác nhau lắm, động của ngươi ở chỗ nào?”

“Cái gì?” Giang Viễn Lưu có điểm mê man, nghe không hiểu Bạch Vũ Tuyệt đang nói cái gì.

“Ta cương đến mức không chịu nổi, ngươi giúp ta liếm đi.”

“Liếm?”

Giang Viễn Lưu mơ màng chớp chớp mắt, nhìn tên con trai vừa anh tuấn lại đẹp trai trước mắt mình, cậu chưa từng nhìn thấy người nào lại đẹp như vậy, đôi môi vô cùng gợi cảm kia phun ra một chữ, cậu liền lập lại theo một lần.

Sau đó Bạch Vũ Tuyệt đột nhiên áp chế cổ và vai cậu, làm cậu phải cúi người xuống, cậu rốt cuộc hiểu được tên con trai này muốn cậu làm cái gì.

Bạch Vũ Tuyệt cởi quần áo, sau đó quái vật lớn của hắn nhảy ra quần lót, rất lớn lại khủng bố, trước kia mặc dù có thấy qua, nhưng là không nhìn thấy gần thế này như hiện tại, hơn nữa hắn áp chế Giang Viễn Lưu như vậy, hiển nhiên là muốn Giang Viễn Lưu giúp hắn X giao.

Cảm giác say mê, mơ màng vừa rồi, tất cả đều trở thành hư không, cậu là xử nam a, dựa vào cái gì sẽ vừa hôn vừa liếm chỗ đó của con trai, hơn nữa tên con trai này căn bản là siêu cấp đại sắc ma, bản thân vừa rồi đến tột cùng là say mê cái gì, thiếu chút nữa đã bị tên này ăn đậu hủ.

Giang Viễn Lưu dùng sức đẩy Bạch Vũ Tuyệt ra, ghê tởm, tên con trai này quả thực là vô cùng ghê tởm, lại dám bảo cậu làm loại chuyện này, cậu đỏ mặt, tức giận đến mức gần như nổ tung. “Ngươi là tên hỗn đản, ta sẽ không giúp ngươi làm loại chuyện này.”

Bạch Vũ Tuyệt lần đầu tiên gặp phải người có lá gan cự tuyệt hắn, hắn hung hăng giơ tay, nâng lên khuôn mặt trắng trẻo của Giang Viễn Lưu, giận dữ hung hăng trừng mắt nhìn cậu.

Hắn nguyên bản nên tức giận, nhưng là ánh mắt phản kháng của Giang Viễn Lưu có chút giống một con vật nhỏ, siêu cấp đáng yêu, làm cho hắn có chút mềm lòng, không, không, hắn đang suy nghĩ cái gì, tiểu quỷ chết tiệt, thật vất vả hắn mới muốn thượng, cậu chẳng những không cảm tạ ân huệ của hắn, lại dám hô to gọi nhỏ với hắn, còn dám mắt lớn trừng mắt nhỏ nhìn hắn.

Bạch Vũ Tuyệt kéo quần. Đứng lên, vẻ mặt ngạo nghễ nói ra những lời Giang Viễn Lưu không dám tin, mức độ hạ lưu của người này rốt cuộc có giới hạn hay không a?

“Hừ, người muốn giúp cậu chủ ta làm, có rất nhiều người tốt hơn ngươi.”

“Vậy ngươi đi tìm người khác làm đi!”

Không muốn chấp nhặt cùng Bạch Vũ Tuyệt, tức giận sẽ tổn hại thân thể chính mình, Giang Viễn Lưu vẫn là không kềm được, cậu chỉnh sửa lại quần áo, thiếu chút nữa ngay tại căn phòng bí mật âm u, cùng tên con trai xấu xa này phát sinh quan hệ, may mắn đã không phát sinh.

Giang Viễn Lưu thật cẩn thận kéo quần của mình, khoái cảm vừa rồi vẫn còn tồn tại trong thân thể, tiểu đệ đệ vẫn sưng lên, cậu nhẹ nhàng khéo léo kéo dây kéo quần, để tránh đụng đến.

Cậu không có cố ý nhìn, nhưng là bởi vì vừa ngẩng đầu lên, tầm mắt liền vừa vặn đảo qua quần lót Bạch Vũ Tuyệt, quần của hắn còn sưng lợi hại hơn cậu, giống như một cái lều nhỏ.

Cậu không hề cố ý cười, nhưng tình hình trước mắt quả thực rất buồn cười, rõ ràng là một người cao lớn đẹp trai như thế, quần lại trướng lớn, tình cảnh này thực khôi hài.

Bạch Vũ Tuyệt ngắm nhìn cậu, thật đáng chết, như thế nào càng nhìn lại càng đáng yêu, đáng yêu đến mức dường như bối cảnh sau lưng cậu tràn ngập những bông hoa nhỏ xinh, lúc cậu vừa cười rộ lên, lộ ra răng nanh, đáng yêu đến mức không ai so sánh được.

“Mau cút ra ngoài cho ta!” Mồ hôi chảy trên trán Bạch Vũ Tuyệt, đáng chết, thật đáng chết, cái kia của hắn càng sưng nghiêm trọng hơn vừa rồi, sớm biết vậy đừng nhìn loạn tiểu quỷ chết tiệt này.

Hắn tức giận mắng ồn ào, khiến Giang Viễn Lưu không cười nữa, cậu trừng mắt nhìn Bạch Vũ Tuyệt, mắng: “Tính tình ngươi xấu như vậy, một ngày nào đó chắc chắn sẽ bị sung huyết lên não mà chết.”

“Mau cút cho ta!” Bạch Vũ Tuyệt rống to như sấm, tên nhóc chết tiệt này tiếp tục ở đây, cái kia của hắn đã sưng đến phát đau.

Giang Viễn Lưu lập tức liền theo đường cũ chạy đi. Gương mặt Bạch Vũ Tuyệt chảy đầy mồ hôi nóng, nơi đó của chính mình nóng đến mức dường như sắp nổ tung, hắn kéo quần xuống, hai tay bắt đầu di chuyển, phải đợi phụ nữ tiến vào thì không kịp, hắn không chịu được nữa.

Vừa chạm đến, vừa nhớ lại nụ cười ngọt ngào cùng má lúm đồng tiền đáng yêu trên mặt tiểu quỷ chết tiệt kia vừa nãy, nga nga —— hạ thân hắn sưng cứng đến mức sắp chịu không nổi.

“Ngô a, thật là thích …”

Phát tiết xong, tuy rằng thích, nhưng nguyên nhân là bởi vì hắn nghĩ đến nụ cười đáng yêu của tiểu quỷ chết tiệt kia, hắn thế nhưng lại ảo tưởng với con trai mà DIY [do-it-yourself= tự làm:”>], quả thực là tận thế.

Bạch Vũ Tuyệt một cước đá ghế dựa bên cạnh ngả lăn ra đất, hắn chưa bao giờ từng vô dụng đến mức phải DIY, hắn phát triển rất sớm, năm lớp sáu đã giống như học sinh trung học, con gái đã sớm bu đầy, chưa bao giờ từng gặp chuyển phiền não như vậy, hiện tại lại bị một tên thối tiểu quỷ không ngực không mông khiến cho người ngã ngựa đổ.

“Đáng giận, đây rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?” Bạch Vũ Tuyệt nhìn vách tường rống giận, hắn nhất định là mê muội, tuyệt đối là vậy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện