Tam Thái Tử

Chương 128: Điên cuồng giao chiến



- Tiểu tử, thả Kim trưởng lão ra!

Một tên cao thủ Cửu phẩm Võ tông may mắn tránh thoát trầm mặt quát.

- Buông hắn ra? Nếu là ngươi thì ngươi có làm như vậy không? Muốn ta thả hắn thì phải xem bản lĩnh của các ngươi.

Lý Lân nói với vẻ mặt khinh thường.

- Muốn chết!

Một gã cao thủ Cửu phẩm Võ tông khác hét lớn một tiếng, định muốn ra tay với Lý Lân. Thần Lang giáo tuy rằng vừa đối mặt liền tổn thất cao thủ Tiên Thiên Vương Tọa cùng ba tên cao thủ Cửu phẩm Võ tông, nhưng dù sao cũng còn sót lại hai cao thủ Cửu phẩm Võ tông dẫn dắt đội, hơn nữa bốn mươi người kém cỏi nhất cũng là cao thủ Tam phẩm Võ tông, về mặt thực lực thì Thần Lang giáo vẫn chiếm thượng phong tuyệt đối.

- Đến đây đi, bản hoàng tử còn chưa có đánh sảng khoái đâu!

Lý Lân hét lớn một tiếng, trên mặt hào khí đột ngột toả ra, Ma đao bùng phát ra nồng nặc ánh đao màu vàng kim nhạt. Đồng thời hắn cũng đem một thanh trường kiếm mang phong cách cổ xưa phát tán ra linh tính ném cho Hổ Si.

- Dùng cái này đi! Ngươi chỉ cần ngăn cản bọn họ một lúc là được rồi!

Bốn mươi mấy cao thủ Võ tông hợp lực vây công, cho dù Hổ Si có thiên phú dị bẩm cũng không thể có thể ngăn cản. Vì thế Lý Lân đem trường kiếm Hạ phẩm Linh khí chiếm được từ Dư Xạ vứt cho hắn, hi vọng có thể tăng thực lực của hắn lên để tranh thủ thời gian cho hắn cùng Cửu phẩm Võ tông giao thủ.

- Là Linh khí của Đại thiếu gia, các ngươi quả nhiên là hung thủ sát hại Đại thiếu gia!

Một cao thủ Cửu phẩm Võ tông khác sắc mặt thay đổi, cuối cùng hai tên cao thủ Võ tông này liên thủ với nhau xông tới Lý Lân.

- Giết ——!

Lý Lân múa Ma Đao, đao ý liên miên bao phủ trái tim, đao pháp trông khá là đơn giản thô sơ, sơ hở trăm chỗ được phát ra từ trong tay Lý Lân.

- Chút tài mọn!

Tên Cửu phẩm Võ tôn xuất thủ đầu tiên kia lấy ra một thanh đồng côn nặng quen thuộc, vũ động uy phong lẫm liệt. Một tên khác cũng lấy ra một thanh trường đao, bên trên khí sắc bén, dĩ nhiên là một thanh thần binh lợi khí đã tắm qua máu tươi. Đối với người có cảnh giới dưới Tiên Thiên, tác dụng của Linh khí không hẳn đã tốt hơn thần binh thế tục. Dù sao lấy Hậu Thiên chân khí để thôi thúc Linh khí, tiêu hao thật sự quá lớn, dù sao không là tất cả mọi người đều biến thái như Lý Lân, có Tiên Thiên Thuần Dương chân khí tinh thuần trào ra từ trong cơ thể. Huống chi vừa rồi Lý Lân chỉ khống chế Ma đao là đã có thể chém một tên đồng bạn Cửu phẩm Võ tông của bọn hắn thành hai nửa, điều này khiến cho bọn hắn không thể không coi trọng. Hơn nữa Lý Lân từ đầu tới cuối đều cho bọn họ một cảm giác vô cùng quái dị, lại thêm tấm võng lớn màu trắng ẩn chứa kịch độc này, làm cho hai tên cao thủ Thần Lang giáo nghĩ như thế nào đều cảm thấy nên cẩn thận một chút.

Một tiếng ầm ầm vang lên, Lý Lân cùng tên cao thủ Thần Lang giáo cầm côn kia cứng rắn đụng vào nhau một phát. Hắn chỉ cảm thấy một cỗ cự lực kéo tới, lùi lại mấy bước liên tục rồi mà vẫn cảm thấy khí huyết dâng lên.

- Sức lực thật lớn!

Lý Lân vẻ mặt trầm xuống, biết là mình trước đó thật sự là quá xem thường thực lực của Cửu phẩm Võ tông. Bây giờ nhìn lại, nếu như vừa nãy hắn không phải đánh lén, dựa vào Ma đao cũng miễn cưỡng ngang hàng với một tên Cửu phẩm Võ tông, cùng hai người giao thủ liền hoàn toàn bị đè ép xuống dưới.

Một tiếng phụp vang lên, cơ thể cường tráng của Hổ Si bị đẩy lùi lại mấy bước, trên người trong nháy mắt đã có thêm hơn mười vết thương, trong đó có mấy đạo sâu đến nỗi có thể nhìn thấy được tận xương. Lý Lân vừa hơi thất thần một chút, lưỡi đao của một gã cao thủ khác bay đến lướt qua da đầu hắn, chém rụng một đống tóc của hắn. Lý Lân bị doạ nhảy dựng lên, mồ hôi lạnh chảy ướt sũng cả người, hắn vội vã tập trung tinh thần, không dám tiếp tục quan tâm tình huống bên phía Hổ Si nữa.

- Đáng chết, ta đã đánh giá thấp thực lực của bọn họ. Không được, Hổ Si chống đỡ không được bao lâu nữa, giờ nhất định phải tốc chiến tốc thắng.

Lý Lân thấy lòng nặng nề, hắn lấy một địch hai tuy nằm ở thế hạ phong, nhưng trong thời gian ngắn vẫn là có thể chịu đựng được. Nhưng Hổ Si lại bất đồng, cho dù có trường kiếm Linh khí giúp đỡ, t bản thân hắn cũng chỉ là Tứ phẩm Võ tông đỉnh phong, căn bản không thể phát huy ra hết uy lực của trường kiếm Linh khí. Cho dù hắn có thần lực trời sinh, sức chiến đấu cũng chỉ miễn cưỡng tương đương với Lục phẩm Võ tông mà thôi. Hiện tại trong những người còn lại bên Thần Lang giáo, riêng Thất, Bát phẩm Võ tông đã có vài người, thực lực như vậy Hổ Si làm sao có thể chống lại được. Chỉ cần vừa đối mặt liền bị trọng thương, nếu không phải động tác hắn cũng không chậm chạp, chỉ sợ không chỉ bị trọng thương thôi đâu.

- Rống —— !

Hổ Si rít gào một tiếng, trường kiếm Linh khí trong tay điên cuồng khua lên. Chân khí trên người không chút nào bảo lưu điên cuồng rót vào trong trường kiếm. Hắn tuy rằng không thông thạo kiếm pháp, nhưng điên cuồng khua kiếm như thế thật đúng là kích thích ra phần nào uy lực của trường kiếm Linh khí. Những đối thủ thực lực so với hắn mạnh mẽ hơn không muốn liều chết, lại bị hắn dồn ép ra.

- Vèo —— !

Một bóng đen vọt qua lớp vây công của cao thủ Thần Lang giáo, xuyên qua màn múa kiếm của Hổ Si, hiện ra tại bả vai Hổ Si, ở trong miệng nó vẫn kéo một cánh tay dài máu chảy đầm đìa. Tất cả đám người Thần Lang giáo đang vây công Hổ Si đồng thời ngạc nhiên, không biết con vật này nhìn như con mèo đã cắp được cánh tay con người từ nơi nào.

- Ah —— !

Một tiếng tiếng hét thảm, một tên Thất phẩm Võ tông vừa nãy suýt chút nữa cho Hổ Si vết thương trí mệnh đột nhiên hét thảm lên. Chỉ thấy tay cầm kiếm của gã từ trên bả vai đã không thấy nữa.

- Đây là thứ quỷ quái gì vậy!

Có người hoảng sợ hô lên, trong ánh mắt nhìn về phía linh miêu thêm vẻ sợ hãi. Linh miêu khinh thường nhìn bọn họ một cái, miệng phun một cái, cánh tay này kể cả trường kiếm nắm trên cánh tay cùng với nhẫn không gian trên ngón tay đồng thời biến mất không còn tăm hơi.

- Đó là một con Linh thú cấp cao, mau nhìn trên móng vuốt nó còn mang theo một chiếc nhẫn không gian!

Một tên đệ tử mắt sắc Thần Lang giáo hô lên. Quả nhiên, ở trên móng vuốt của Linh miêu khéo léo mang theo một chiếc nhẫn màu đen bên trong lộ ra chiếc nhẫn màu vàng kim nhàn nhạt. Nếu như không phải nhờ vào kim quang mơ hồ này, mọi người căn bản không thể phát hiện trên đùi Linh miêu còn mang theo một chiếc nhẫn không gian. Chiếc không trong giới chỉ màu đen này là một chiếc lấy được mấy ngày trước trong lúc đánh giết đám người Dư Xạ. Bởi vì là đen tuyền, bên trong cũng không có đồ tốt gì, Lý Lân liền đem nó đeo vào trên móng vuốt của Linh miêu. Còn về con vật nhỏ này có biết dùng hay không, Lý Lân căn bản không lo lắng. Con vật nhỏ này linh tính vượt xa tưởng tượng, hơn nữa thực lực của nó càng là một câu đố. Từ Hắc Thủy Tùng Lâm tìm được nó đã hơn một tháng, chỉ riêng tinh thịt Linh thú cao cấp nó nuốt vào đã không dưới mấy con. Lượng lớn Linh thú tinh khí như vậy coi như là một con Linh thú cấp thấp nhất cũng đủ làm cho thực lực tăng mạnh, nhưng khí tức trên người con vật nhỏ này vẫn như cũ yếu ớt, cảm giác ngay cả trình độ so với Linh thú chuẩn cấp độ đều xa xa không đạt tới. Nhưng tốc độ của nó lại dị thường kinh khủng, ở dưới tình huống nó chạy hết tốc lực, Lý Lân tập trung toàn bộ tinh lực cũng không thể nắm được hành tung của nó, huống chi những người này thực lực lại không bằng Lý Lân.

- Mọi người cẩn thận một chút, đừng đụng phải con súc sinh này.

Tất cả mọi người Thần Lang giáo càng thêm cẩn thận. Hơn bốn mươi người đem Hổ Si bao vây đến một giọt nước cũng không thể lọt qua, hết lần này đến lần khác không dám tùy ý động thủ. Lý Lân cũng không nghĩ tới con vật nhỏ này lại có thể sinh ra uy hiếp lớn như vậy.

- Đi chết đi!

Lý Lân hổ gầm một tiếng, cơ thể không tránh không né mạnh mẽ chống đỡ đồng côn của đối thủ, đồng thời Ma đao trong tay gần như điên cuồng hướng về tên cao thủ sử dụng kiếm bên cạnh bổ ra mười ba đao. Mười ba đạo ánh đao rừng rực đem hắn hoàn toàn bao phủ.

Răng rắc một tiếng, trường đao của đối phương lập tức bị đánh nát, đao khí màu vàng kim điên cuồng cắn giết . Ma đao rời khỏi tay, giống như một tia chớp màu vàng kim nhạt đâm vào lồng ngực tên cao thủ này.

- Oa —— !

Lý Lân phun ra một ngụm máu tươi. Toàn bộ sau lưng bị đập đến hoàn toàn mất cảm giác, xương sống phát ra thanh âm răng rắc, cả người Lý Lân giống như bị một con hãn mã đỉnh cấp chạy nhanh gấp cả trăm con ngựa đụng vào.

- Tiểu tử ngươi dám!

Tên cao thủ còn lại này tức giận quát, đồng thời trong lòng tràn đầy vẻ khiếp sợ. Lực lượng của một côn đó hắn tự mình biết, Lý Lân dĩ nhiên dựa vào thân thể huyết nhục mạnh mẽ chống đỡ, chuyện này quả thật là hành động chịu chết. Nhưng kết quả lại khiến hắn khiếp sợ, Lý Lân một bước cũng chưa từng lùi về sau, miễn cưỡng nhận lấy tất cả lực lượng của một côn này, đồng thời còn nhân cơ hội vung ra mười mấy đao chém giết đồng bọn của mình.

- Đừng gấp, sắp đến lượt ngươi rồi!

Lý Lân hơi nghiêng người, nắm lấy chuôi Ma đao, cơ thể hắn khẽ run rẩy, khuôn mặt lộ ra vẻ cực kỳ hưởng thụ, ánh mắt nhìn về phía tên cao thủ Thần Lang giáo còn sót lại này tràn đầy vẻ khát máu tà ác.

- Khốn nạn! Lão tử liều mạng với ngươi!

Tên cao thủ Thần Lang giáo này điên cuồng lên, vung chiếc đồng côn lên, tiếng hú dữ dội kia chứng minh sức mạnh kinh khủng của hắn.

- So bì lực lượng xem ai sợ ai!

Lý Lân hét lớn một tiếng, không tiếp tục cật lực thôi thúc chân khí hóa thành ánh đao chém giết địch nhân nữa, mà là lấy bản thể Ma đao cùng cứng đối cứng.

- Rầm rầm rầm —— !

Tiếng nổ thật lớn làm cho điếng tai nhức óc. Những cao thủ Thần Lang giáo khác đang vây giết Hổ Si cũng nhìn thấy dị biến phát sinh bên này, cả đám trợn mắt há mồm, ánh mắt nhìn về phía Lý Lân giống như đang nhìn một quái vật.

- Khốn nạn, các ngươi không giết chết tên Hoàng tử Đại Đường, còn đứng ngây ra đó làm gì!

Kim trưởng lão đang giãy dụa ở bên trong tấm võng lớn màu trắng rống to.

Những người khác bỗng nhiên tỉnh ngộ, khoảng chừng có một nửa cao thủ hướng về phía Lý Lân nhào tới, muốn hiệp trợ tên cao thủ Cửu phẩm còn sót lại bắt Lý Lân.

- Coong coong coong!

Tiếng nổ vang lên không ngừng, hai người liền giao thủ mười chưởng, Lý Lân cũng lui lại mười mấy bước. Cao thủ Thần lang giáo tu vi chân khí cao hơn hắn không chỉ một bậc, hơn nữa cảnh giới tu vi càng vượt xa hắn, cho dù cơ thể hắn cường hãn đều không cách nào có thể hoàn toàn bù đắp trận chênh lệch này. Ngay khi Lý Lân có ý đồ giở lại trò cũ, dựa vào cơ thể cường hãn cùng kẻ địch liều mạng, hơn hai mươi cao thủ Võ tông xông đến bao vây hắn lại, khiến Lý Lân không thể không buông tha mà tiếp tục đánh.

Con ngươi hắn xoay chuyển, cả người từng bước một thối lui hướng về chỗ một cái hố to không xa quan đạo.

- Giết hắn đi !. . .

Những người khác hô to, các loại vũ khí cũng được lấy ra, có mấy người thậm chí lấy ra một ít phù triện công kích, muốn ở thời điểm Lý Lân xuất hiện sơ hở liền cho hắn một đòn trí mạng.

Lý Lân cắn chặt hàm răng, điên cuồng bổ ra ba mươi sáu đao, rốt cục tại dưới áp lực nặng nề của đối phương thu được một phần thở dốc thời gian. Hắn từ bên trong túi không gian lấy ra một tấm phù triện phong cách cổ xưa màu xám, sau đó bỗng nhiên thôi thúc Thuần Dương chân chí rót vào trong đó.

- Vù —— !

Bên trong phù triện màu xám phát ra sát quang đen thui. Một luồng cảm giác xấu bao phủ trong lòng Lý Lân. Lý Lân vẻ mặt biến đổi, đem một đoàn nồng nặc Thuần Dương chân khí đánh vào bên trong phù triện, sau đó một chưởng đem nó vỗ tới đám người Thần Lang giáo vây giết hắn.

- Chạy mau! Đó là Quỷ Sát phù!

Tên cao thủ Cửu phẩm Võ tông kia sớm từ trong ba động phát ra trong nháy mắt liền nhận ra tấm phù triện kia, sắc mặt hắn bỗng nhiên hoàn toàn biến đổi, ckhông truy kích Lý Lân nữa mà điên cuồng bỏ chạy ra phía sau.

Một tiếng ầm vang lên, một cỗ quỷ sát khí đen kịt như mực bạo phát ra, phàm là người nào bị bao phủ đều phát ra tiếng kêu thảm thiết đau đớn. Không quá vài giây, từng người từng người thất khiếu chảy máu ngã xuống.

- Mẹ kiếp ! Đây là món đồ quỷ quái gì vậy, thật không ngờ khủng bố như vậy!

Lý Lân chỉ là biết vật này là đòn sát thủ của Dư Xạ, nhưng cũng không biết đây cụ thể là vật gì. Đối với khí tức đen kịt như mực này, Lý Lân cũng đoán không ra là cái gì, chỉ là bản năng cảm thấy rất căm ghét. Không giống ma khí mà Ma đao tiết ra, cỗ khí tức màu đen này tràn đầy oán độc cùng nguyền rủa, cách thật xa giống như cũng có thể nghe được tiếng ngàn vạn vong hồn chết oan gào khóc thảm thiết.

Quỷ Sát khí đen thui giống như có linh tính chui vào trong cơ thể cao thủ Thần Lang Giáo bị bao phủ. Một tiếng quỷ hú khiếp người vang lên, cho dù là Lý Lân có thần kinh cứng cỏi thì nghe thấy cũng cảm thấy cả người lạnh run.

- Đây rốt cuộc là thứ quái quỷ gì vậy!

Lý Lân khắp khuôn mặt tràn đầy vẻ vui mừng, may mà lần trước Linh miêu đột nhiên ra tay cắn đứt cánh tay của Dư Xạ, bằng không thật sự phải xuất thủ rồi, Lý Lân e sợ thật sự muốn choáng rồi.

Sau mấy phút, khí màu đen như mực gần như thực chất hoàn toàn nhập vào trong mười mấy bộ thi thể. Các cao thủ Thần Lang Giáo vốn thất khiếu chảy máu ngã xuống đột nhiên đứng lên một cách quỷ dị, trên mặt bọn họ vết máu vẫn còn như cũ, tròng mắt ảm đạm vô thần, tỏa ra tử khí nhàn nhạt. Trên người lượn lờ một tầng quỷ khí màu đen nhàn nhạt, trên khuôn mặt tái nhợt tràn đầy vẻ oan ức, oán độc đến cực điểm.

- Tử thi sao? Đoàn hắc vụ kia lẽ nào thật sự chính là quỷ hay sao?

Lý Lân sắc mặt thay đổi. Tuy rằng hắn không rõ những người này bị làm sao, nhưng nhìn thế nào đều thấy bộ dạng bọn họ không giống như còn sống.

- Nhanh tiêu diệt bọn họ!Bọn họ đã bị Quỷ Sát khống chế, đã biến thành quái vật chỉ biết giết chóc!

Tên cao thủ Cửu phẩm Võ tông chạy trốn kia sắc mặt tái nhợt hô.

Khặc khặc —— !

Mười tên cao thủ Thần Lang giáo bị Quỷ Sát khí ăn mòn đồng thời phát ra tiếng cười quái dị, từng đôi tròng mắt ẩn chứa tử khí nhìn thẳng vào tất cả mọi người ở bốn phía. Ở trong mắt của bọn họ không có đồng bạn, chỉ có dục vọng giết chóc, sinh linh sống sót bốn phía đều là kẻ địch của bọn họ.

- Vèo —— !

Những quái vật bị Quỷ Sát khí ăn mòn cảm hoá này lao thẳng tới tất cả mọi người, bao gồm những cao thủ còn lại của Thần Lang giáo cũng trở thành mục tiêu công kích.

- Chuyện này rốt cuộc là như thế nào?

Một ít cao thủ Thần Lang giáo chưa kịp phản ứng trong nháy mắt bị những quái vật này đánh trọng thương, đồng thời ngã xuống, trên mặt tất cả đều hiện lên vẻ không thể tin được.

- Chém đầu của bọn họ xuống! Chỉ có như vậy mới có thể triệt để giết chết bọn họ!

Tên Võ tông đỉnh phong kia rõ ràng có hiểu biết về Quỷ Sát khí này, đối mặt với một tên quái vật đánh về phía hắn, hắn vung một côn đập về phía đầu của hắn ta. Giống như dưa hấu vậy, đầu gã quái vật công kích tên Cửu phẩm Võ tông này trong nháy mắt bị đánh nát, cơ thể đang vọt tới cũng ngã rầm xuống đất.

Lý Lân cũng không tránh thoát, có hai tên quái vật theo dõi hắn. Không giống với cương thi trong truyền thuyết, những tên quái vật này hành động cực kỳ linh hoạt, thậm chí đang hành động còn bùng nổ ra tốc độ so với khi còn sống mạnh hơn. Quan trọng nhất là, Quỷ Sát khí màu đen nhạt lượn lờ trên người bọn họ khiến người ta rất kiêng kỵ, một khi nhiễm phải, không chết cũng thành tàn tật.

Ma đao rung động, một loại cảm giác phức tạp vừa căm ghét lại khát vọng truyền vào trái tim Lý Lân. Lý Lân đổi sắc mặt, trong ánh mắt nhìn về phía Ma Đao nhiều hơn một tia trầm trọng. Bất quá bây giờ không phải là thời điểm cân nhắc vấn đề Ma đao tai họa ngầm, mà là mau chóng giải quyết hai tên quái vật tới công kích hắn.

Đao phong lên, Ma đao dường như tự chủ thức tỉnh, đem uy lực công kích của Lý Lân lần thứ hai phóng to lên. Hai tên quái vật còn chưa tới được gần người đã bị Ma đao một đao chém thành bốn mảnh. Trong nháy mắt khi Ma đao xẹt qua thân thể của gã, một cỗ Quỷ Sát khí đen kịt từ trong thi thể vỡ nát của bọn hắn bay ra, sau đó bị Ma đao nuốt chửng. Ngay sau đó, một cổ năng lượng quỷ dị truyền vào trong cơ thể Lý Lân, nhưng không có trầm xuống nhập vào trong đan điền khí hải, mà là dọc theo nhâm mạch vận hành, cuối cùng biến mất không còn tăm hơi.

Đối mặt loại tình huống quỷ dị này, Lý Lân tập trung toàn bộ tâm thần tra xét, nhưng thủy chung không tìm được cỗ năng lượng thần bí này đã đi nơi nào.

- Chết tiệt! Chỉ có thể chờ sau khi xong việc rồi chậm rãi tìm vậy!

Lý Lân sắc mặt khó coi, ánh mắt nhìn về phía những tên quái vật khác đang chém giết người của Thần Lang giáo, trên mặt lướt qua vẻ khát máu.

Ba tên cao thủ Thần Lang giáo bị mạng nhện bao bọc lại cũng lấy ra vũ khí của mình, muốn đem mạng nhện cắt đứt. Trong đó tên Kim trưởng lão Tam phẩm Vương Tọa kia càng là lấy ra một thanh Linh khí có khí tức không kém gì trường kiếm Linh khí trong tay Hổ Si. Thế nhưng khiến lão tuyệt vọng là, tơ nhện này nhìn như mỏng manh nhưng lúc lão rót chân khí vào Hạ phẩm Linh khí thì vẫn khó có thể chặt đứt.

- Đây rốt cuộc là đồ vật quỷ quái gì vậy!

Kim trưởng lão quát ầm lên.

Lý Lân thoáng hiện vẻ châm chọc trên khuôn mặt. Vài tấm mạng nhện này nhưng là lợi dụng tơ nhện của Cốt Ma quỷ nhện mà bện thành.. Lần đó Đại Địa Bạo Long Ngũ phẩm đỉnh phong đều giãy không đứt, chớ nói chi đến Kim trưởng lão chỉ là Tam phẩm Vương Tọa kia.

Kim trưởng lão không tiếp tục giãy dụa nữa, Lý Lân bắt đầu mượn sự hỗn loạn này mà triển khai săn giết.

- Vèo —— !

Linh miêu hóa thành một đạo bóng đen, hiện ra ở bả vai Lý Lân.

- Ngươi và Hổ Si rút lui trước, nơi này một mình ta có thể ứng phó!

Lý Lân trầm giọng nói. Linh miêu thấp giọng kêu một tiếng, nhanh chóng xuyên qua đoàn người bay đến bả vai Hổ Si.

- Phụp —— !

Lý Lân liên tục chém giết ba người, lượng lớn chân khí tinh thuần thông qua Ma đao rót vào trong cơ thể hắn. Chín đại khiếu huyệt đồng thời điên cuồng xoay tròn, đem những chân khí này trấn áp tại phía dưới luồng khí đang xoáy. Trong đó Lục Mang Tinh cùng Thú Đạo Thiên Thư chiếm giữ ở huyệt Quan Nguyên bên trong đan điền huyệt khí hải đồng thời dịu dàng phát sáng, khiến luồng khí xoáy đang chấn động càng thêm vững vàng.

- Tên nhóc khốn kiếp kia, ngươi quá kiêu ngạo rồi!

Tên Cửu phẩm Võ tông kia tức điên lên, Lý Lân dựa vào ưu thế tốc độ di động nhanh của mình, cố ý lách qua hắn giết đệ tử thực lực yếu hơn hắn, điều này làm cho hắn rất giận dữ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện