Tân Nương Nóng Tính

Chương 23



“Ơ ~! Một cô nương tốt a !” Trong một góc thưa thớt người ở Dương Châu, một đám đàn ông đang vây quanh một cô gái

“Các ngươi muốn làm gì? !” Cô gái kinh hãi một chút, trầm mặt giả bộ trấn định, nhưng trong lòng thì đang mắng liên tục ! Sao lạ xui xẻo như vậy chứ ?! Vất vả lắm mới thoát được bọn gia đinh và nha hoàn, còn đang cao hứng suy nghĩ nên đi đâu trong Dương Châu, đột nhiên lại gặp chuyện như vậy a ~!

“Muốn làm gì? ~~ ha ha ~” mấy hán tử say cười lớn trao đổi ánh mắt, vẻ mặt hèn mọn .

“Theo đại gia vui đùa một chút thì thế nào !” Hán tử say thứ nhất bắt đầu động tay động chân

“Các ngươi ~ đừng loạn ~ bây giờ là ban ngày ban mặt!” Cô gái không biết làm gì, khuôn mặt xinh xắn trắng bệch. Sớm biết thế này thì nàng nên an phận làm thiếu phu nhân thì hơn, nếu tướng công biết được chuyện này, không biết sẽ tức điên lên như thế nào ! Dù sao thì nàng cũng không còn mặt mũi gặp hắn nữa !

“Ha ha ~ ban ngày ban mặt thì như thế nào, đây cũng là địa bàn của đại gia ta ~” hán tử say cầm đầu kéo tay nàng về phía gã

“A ~! Ngươi ~ làm gì ~ buông tay! Cứu mạng a ~~” cô gái bị hoảng sợ đến hô to, nước mắt bắt đầu trào chực ra

Khỏi hô, nơi này không có người, cứ theo đại gia ta, ta sẽ cho ngươi biết cái gì là vui thú a ~ ha ha ~ a ~~!” Hán tử say còn chưa nói xong, một cây gậy từ trên trời đánh xuống đầu hắn

“Chết tiệt ! Người nào ~? !” Đại hán tức giận xoay người! Ánh mắt bắt đầu mờ đi ! Lại một nữ nhân xinh đẹp ~~

Ngọ Lăng Phong vỗ vỗ tay, cây gậy nhặt từ dưới đất quả thật rất bẩn

“Hắc hắc ~! Đại ca, lại thêm một cô nữa !” Một hán tử say có vẻ trẻ tuổi nói ! Vẻ mặt mê đắm nhìn Ngọ Lăng Phong. Còn đẹp hơn nữa ! Hôm nay quả thật là một ngày may mắn !!!

“Ban ngày ban mặt, trước mắt bao nhiêu người dám cưỡng đoạt dân nữ, có còn vương pháp hay không !” Sách sách ~ nói chuyện càng ngày càng giống người cổ đại a ! Không biết bây giờ nàng có trông giống nữ hiệp không nhỉ ? ! Buổi sáng cãi lộn cùng Mạc Kính Phong, tên khốn kia định ăn quịt không cho nàng mượn gương, hại nàng tức giận đến muốn giết người ! Vốn muốn ra phủ hóng mát, giải sầu một chút, không nghĩ tới đúng dịp như vậy! Vừa vặn nàng đang có tâm tình khó chịu, mấy tên này hôm nay gặp xui rồi !!!

“Vương pháp? ! Ha ha ~ ở đây, lời nói của ta chính là vương pháp !” Hán tử say cầm đầu bỏ nữ nhân trong tay ra, trước nữ nhân trước mắt nhìn mê hoặc lòng người hơn, chỉ nhìn khuôn mặt tuyệt diễm của nàng thôi đã làm hắn tâm ngứa khó nhịn rồi, hận không thể phát thú tính với nàng ngay lập tức !!!

Vẻ mặt hèn mọn của hán tử say cầm đầu làm Ngọ Lăng Phong thấy phát ói ! Thấy mặt hắn mới biết, Mạc Kính Phong quả thật là đẹp trai như thiên thần ! Rống ~! Sao lại nhớ tới Mạc Kính Phong vào lúc này chứ ? Ngọ Lăng Phong có chút ảo não

“Cô nương ~! Ngươi ~ hay là đi mau đi!” Cô gái nghiêm mặt nói , một mình nàng chịu nhục là đủ rồi, nàng không muốn kéo thêm người khác vào

“Đi? ! Ha ha ~ vui cùng đại gia một chút rồi nói sau !” Hán tử say cầm đầu say mê nhìn Ngọ Lăng Phong, nghĩ : vui đùa một chút rồi bán cũng kiếm không ít tiền

“Đi mau a ~!” Mắt thấy ba hán tử say đang đi đến gần cô gái, nàng gấp đến sắc mặt càng thêm trắng bệch. Nếu vì nàng mà hại nữ tử này, cho dù có chết nàng cũng không hết áy náy ! Nhưng nàng còn chưa kịp nói gì, đã thấy cô gái kia vung chân đá mạnh trúng một lúc ba hán tử say, nàng kinh ngạc tột độ ~~ cô gái kia, rốt cuộc là từ nơi nào đến ? Có thể đánh một lúc cả 3 người đàn ông sao ? Hơn nữa, thân hình còn mảnh khảnh như vậy ?

“Hừ!” Ngọ Lăng Phong vỗ vỗ tay, một chút nền tảng võ công cũng không có mà dám đụng vào nàng ! Mặc dù nàng không tinh thông như Dạ nhưng một chút chiêu thức cũng không làm khó được nàng ! Mấy tên tầm thường như thế này, nàng chỉ cần nửa phút là xong !

“Ngươi ~ ngươi rốt cuộc là ai ?!” Đại hán cầm đầu ngây ngốc ! Không phải là hắn không bị hù doạ, chẳng qua là nữ nhân biết võ công không nhiều lắm, huống chi chiêu thức còn kì lạ như vậy ! Nhìn mấy tên bạn rượu nằm lăn lốc trên đất, hắn không khỏi đổ mồ hôi lạnh, hoàn hảo vừa rồi hắn không ra sân !

“Nữ nhân!” Từ xưa, đặc biệt là vào niên đại này, là thứ … không đáng giá trong mắt đàn ông ! Ngọ Lăng Phong nhìn lại móng tay của nàng, đáng chết ! Gãy mất một cái móng, còn chảy máu nữa ! Chết tiệt !

“Muốn nữa không ? Lên đi !” Hại móng tay xinh đẹp của nàng bị hư, bọn họ có biết ở Đường triều này bảo quản móng tay như vậy là khó lắm không a ?

“Ngươi ~~ ngươi chờ xem !” Những hán tử còn lại hung hăng nói xong liền bỏ đi, bỏ mặc những tên đang nằm trên mặt đất

“Nhưng ~!” xong nhanh như vậy, nàng thấy mất hứng lắm a!!! Cơn giận còn chưa hết nha !

“Ngươi khỏe không ?!” Ngọ Lăng Phong nhìn về phía nữ nhân kia

“Ách ~ ta rất khỏe! Cám ơn ngươi!” Cô gái phục hồi tinh thần lại cười một tiếng với nàng ! Thành thật mà nói , nàng thật sự không thích ứng được những chuyện liên tiếp xảy ra thế này, đặc biệt là chuyện một nữ nhân có thể đánh thắng một đám nam nhân ! Vừa làm nàng kinh ngạc vừa làm nàng … Hâm mộ! Nếu nàng cũng có công phu như vậy thì thật tốt, nam nhân bá đạo kia cũng không quản nàng sít sao như vậy !

“Đúng rồi! Ta tên là Lăng Tiểu Tiểu, còn ngươi?”

“Ngọ Lăng Phong!” Ngọ Lăng Phong bình thường trả lời !

“Ngọ Lăng Phong? !” Tên nghe rất quen ! Giống như đã nghe qua đâu đó vậy ! Lăng Tiểu Tiểu nhất thời không nhớ nổi, quyết định đưa nàng về nhà ! Nhưng hình như nàng từng nghe nam nhân bá đạo kia nhắc nhiều về cái tên này a ~~~

“Đúng rồi! Ngươi đã cứu ta, không biết nên làm thế nào cho phải ?!” Lăng Tiểu Tiểu bày ra một nụ cười ngọt ngào, người nào đó từng cảnh cáo nàng không được nở nụ cười này với người khác, nói cái gì có thể làm người ta phạm tội, nhưng bây giờ là đại ân nhân, chắc cũng không kiêng kị đi ? ! Huống chi còn là một nữ nhân! Bây giờ nghĩ cách làm quen trước rồi hãy nói, để sau này ~~ hắc hắc ~~ học võ ~~

“Không cần! Ta chỉ đi ngang qua!” Dù sao cũng chỉ là muốn phát giận mà ra tay, nàng cũng không hi vọng chọc đám nam nhân này tức giận, nàng còn muốn bình an vô sự trở về thế kỉ 21 nha !

Thế là, trong ấn tượng của Lăng Tiểu Tiểu, Ngọ Lăng Phong cực kì vĩ đại ! Đầu óc Lăng Tiểu Tiểu linh động thật nhanh, tìm cách đưa nàng về nhà mình

“A ~! Ngươi bị thương? !” Ánh mắt lơ đãng quét qua ngón tay bị thương của nàng ~~

Có!

“Không bằng như vậy đi, nhà ta ở gần đây, nếu cô nương không chê, vậy đến nhà ta nghỉ tạm một lát, đợi đại phu đến kiểm tra trước hãy nói !” Hắc hắc! Kế Hoạch sắp thành công !!

“Không cần phiền toái! Chẳng qua là ngón tay bị gãy mà thôi ! Ta về bôi chút thuốc là được rồi!” Ngất! Làm như nàng bị thương nặng lắm vậy, chỉ là chảy chút máu thôi mà !!!

“Như vậy sao được!” Lăng Tiểu Tiểu vẻ mặt lo lắng! “Ngươi vì cứu ta mới bị thương, nếu không thể làm chút gì đó cho ngươi, ta nhất định sẽ rất áy náy”

Ngọ Lăng Phong không nhịn được trợn mắt trắng, “cứu nàng ta” chỉ là ý nghĩ của một mình nàng ta mà thôi ! Nàng chỉ muốn tìm người để phát tiết a !

Nhìn nàng vẻ mặt thờ ơ, Lăng Tiểu Tiểu nóng nảy! “Nhà ta không xa thật, đi một chút sẽ đến, đúng rồi, hôm qua nhà ta vừa nhập đến một ít nho của Tây vực, ngươi muốn đến ăn thử không ? Rất khó được nga!” Không biết ý niệm này từ đâu nảy ra, Lăng Tiểu Tiểu lại dùng đồ ăn dụ dỗ này ~ aiz, mặc kệ, giữ nàng lại trước rồi hãy nói !!!

Nho cực phẩm của Tây vực ? ! Ngọ Lăng Phong tâm động! Nho là trái cây nàng thích nhất, tuy ở Mạc phủ có rất nhiều nhưng nàng vẫn thấy vẫn chưa đủ, lại còn là nho cực phẩm ! Được ! Dù sao nàng ta cũng nói nhà không xa, hơn nữa, nàng cũng chưa muốn về Mạc gia, vậy thì … đi đi !

“Thế nào ? Không tệ đúng không ?”

“Uh, rất ngon a !” Nói xong, Ngọ Lăng Phong lại cầm thêm một trái bỏ vào miệng ! Cây nho thoạt nhìn mát mẻ không nói, còn vị ngọt vừa đủ, rất hợp với khẩu vị của nàng ! Ngọ Lăng Phong cảm thấy mình thật may mắn, nếu nàng không đi, chắc chắn sẽ hối hận chết !

“Đúng rồi! Ngươi nói cây nhỏ này từ đâu ra?” Hỏi trước cho rõ ràng, sau này nàng về thế kỉ 21 rồi sẽ đi tìm, còn Mạc Kính Phong thì … sau này hãy nói … !!!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện