Tạo Hóa Tiên Đế
Chương 1563: Giá lâm Thái Sơ Thánh Địa
Thái Sơ Thánh Địa nằm ở trung tâm Thái Tiêu Thiên.
Nơi đây quần sơn quấn quanh, khắp nơi toàn là đỉnh núi cự đại vươn thẳng trời mây, từng tòa thẳng tắp như kiếm, vô cùng hiểm trở, đột nhiên vừa nhìn, giống như là vô số đạo cổ kiếm cắm xuống một dải đất bao la.
Tiên vụ phiêu miểu, thần quang bao phủ, từ xa nhìn lại, có thể nhìn thấy trên đỉnh núi có rất nhiều chim quý thú lạ, tiên hạc nhảy múa, linh viên tiên đào, tán phát ra khí tức thuần tịnh mà tường hòa.
Ầm ầm!
Trên bình nguyên nơi xa, một quần tiên thú cường đại chạy chồm, khiến mặt đất ầm ầm vang dậy, trong hư không thoáng hiện một đạo nhân ảnh thân mang trường kiếm, cưỡi gió lướt mây, đám tiên thú dưới sự chỉ huy của hắn chạy chồm ra khắp bốn phương tám hướng.
Giữa vô số linh sơn, có thể thấy được mây mù phiêu miểu, cùng với cung điện thấp thoáng trong mây mù, nhìn qua không quá xa hoa, song lại có một loại mỹ cảm phản phác quy chân.
Mảnh địa vực này dường như được một loại khí tức kỳ dị bao bọc lại, giống như khí tức thủa thiên địa mới mở, hỗn độn diễn hóa, khiến người vừa hấp một hơi, phảng phất như tiến vào trong cảnh giới ngộ đạo.
Nơi đây chính là Thái Sơ Thánh Địa, là tông mông do Thái Sơ Thiên Đế năm đó từng đẩy ngang Cửu Trọng Thiên kiến lập nên.
Những đỉnh núi trên Thái Sơ Thánh Địa kia nghe nói đều là đương sơ Thái Sơ Thiên đế hao phí lực lượng vô thượng, từ trong hỗn độn khuân vác ra, hơn nữa còn cấu trúc thành một đạo đại trận cấp Đế vô cùng cường đại.
Nghe nói mấy năm trước từng có cường giả Tiên Vương đến Thái Sơ Thánh Địa khiêu hấn, kết quả bị một đạo trận văn quét trúng, trực tiếp hóa thành một mảnh tro bụi.
Có thể nói, trong Cửu Trọng Thiên Tiên giới không còn cường giả cấp Đế này, căn bản không ai có thể công phá sơn môn Thái Sơ Thánh Địa.
Lúc Khương Tư Nam đi ra từ trong hư không, lập tức liền nhìn thấy phiến sơn mạch hạo hãn trước mặt, phảng phất một cỗ khí tức hồng hoang đập mặt mà đến.
- Đây chính là Thái Sơ Thánh Địa ư?
Khương Tư Nam thì thào lẩm bẩm, trong mắt chớp qua một tia phong mang.
- Người nào?!
Vừa lúc đó, có người bạo quát một tiếng, kình phong cường đại cuốn thốc tới, phóng thẳng về phía Khương Tư Nam.
Khương Tư Nam căn bản không che dấu khí tức trên người, hơn nữa còn một thân một mình đi vào trọng địa tông môn Thái Sơ Thánh Địa, tự nhiên lập tức bị người phát hiện.
Oanh!
Hai đạo kiếm quang hừng hực, ẩn chứa phong mang ngất trời lấy tốc độ cực nhanh đánh tới hai mắt Khương Tư Nam.
Khương Tư Nam nhìn ra được, đó là hai đạo sĩ trung niên thân mặc đạo bào, ánh mắt cả hai đều rất lẫm liệt, khí tức vô cùng cường đại, tuy chỉ có tu vi bán bộ Tiên Vương, nhưng lại bạo phát ra khí tức khiến người tâm kinh đảm chiến.
- Thái Sơ Thánh Địa đúng là bá đạo!
Khương Tư Nam cười lạnh một tiếng, hắn không ngờ mình mới vừa xuất hiện, hai đạo sĩ trung niên Thái Sơ Thánh Địa này không phân phải trái đúng sai đã bắt đầu hạ tử thủ.
Tranh!
Khương Tư Nam rất tùy ý vvươn ra hai ngón tay, trên ngón tay óng ánh phảng phất ẩn chứa một loại quỹ tích thần diệu, thoáng chốc liền kẹp chặt hai thanh cổ kiếm vào trong tay.
- Cái gì?!
Ánh mắt hai đạo sĩ trung niên đều khẽ chấn, lộ ra vẻ hãi nhiên, có thể dễ dàng kẹp chặt kiếm bọn họ như thế, vậy chỉ có một khả năng.
thiếu niên xa lạ trước mắt chính là một tuyệt thế Tiên Vương!
Nhưng mà hắn mới bao lớn? Nhìn cốt linh thậm chí còn chưa đến năm mươi tuổi, không ngờ đã trưởng thành đến trình độ khủng bố như thế, khiến bọn họ sao có thể không sợ hãi?
- Mau lui lại!
Vừa nghĩ đến điểm này, thân hình hai đạo sĩ trung niên đều chợt lóe, rút thân cấp tốc giật lùi ra sau.
- Giờ mới muốn rút đi, không chê quá muộn ư?
Khương Tư Nam cười lạnh một tiếng, tay đột nhiên hơi gập, hai đạo cổ kiếm lập tức nổ tung, mảnh vụn kiếm quang bắn ra, giống như không gian phong nhận, nháy mắt liền đánh cho hai đạo sĩ trung niên biến thành cái sàng.
- A...
Hai tiếng kêu thảm truyền ra, hai đạo sĩ khắp người máu thịt mơ hồ, miệng liên tục ho ra máu, trong mắt chất đầy vẻ phẫn nộ và sợ hãi.
- Ngươi... Ngươi rốt cuộc là ai? Dám đến Thái Sơ Thánh Địa ta giương oai, chẳng lẽ thật sự muốn tìm chết?
Đạo sĩ trung niên có phần ngoài mạnh trong yếu hét lên, trong mắt chất đầy thần sắc oán độc.
- Thái Sơ Thánh Địa các ngươi đều là loại đức tính này ư?
Khương Tư Nam cười lạnh một tiếng, tay áo vung lên, nháy mắt một cỗ cuồng phong cuốn thốc đến, thổi bay hai đạo sĩ trung niên vào trong phiến sơn mạch cự đại đằng sau.
- Gọi chưởng giáo Thái Sơ Thánh Địa và Thái Thượng trưởng lão đi ra, Khương Tư Nam ta tới rồi đây! Các ngươi chẳng phải ngấp nghé Hồng Mông Tạo Hóa tháp của ta ư? Ta đứng ở chỗ này, có bản sự thì tự mình tới mà lấy!
Thanh âm Khương Tư Nam cuồn cuộn như sấm rền, nháy mắt đã vang vọng khắp bầu trời Thái Sơ Thánh Địa.
- Cái gì?!
- Khương Tư Nam!
- Khương Tư Nam cũng dám tới Thái Sơ Thánh Địa chúng ta, chẳng lẽ hắn thật sự muốn tìm chết?
Nháy mắt trong Thái Sơ Thánh Địa như cuốn lên một trường phong bạo, vô số thần niệm đan chéo vào nhau, ẩn chứa từng luồng ý niệm băng lãnh cùng giết chóc.
Hiển nhiên, bọn họ sớm đã tìm hiểu rõ ràng về Khương Tư Nam, cũng mấy lần mưu đồ Hồng Mông Tạo Hóa tháp trong tay Khương Tư Nam, đối với thiếu niên có tốc độ trưởng thành như thần này, bọn họ vừa hận lại vừa sợ, cho nên mới lần này đến lần khác muốn giết Khương Tư Nam, cướp đi Hồng Mông Tạo Hóa tháp và truyền thừa của Thái Sơ Thiên đế.
Nhưng bọn họ không ngờ được rằng, Khương Tư Nam lại dám đi tới Thái Sơ Thánh Địa!
Sưu sưu sưu!
Từng đạo thân ảnh cường đại bay ra từ trong Thái Sơ Thánh Địa, khắp người bao phủ bởi thần quang và tiên vụ tung trào, con ngươi băng lãnh, ẩn chứa sát cơ cuồn cuộn.
Mười mấy thân ảnh này, nam có nữ có, như một vầng tiên dương, nháy mắt đã bao vây kín quanh Khương Tư Nam.
Một luồng không khí túc sát tràn ra.
Mười mấy cường giả Tiên Vương, sát cơ tung trào, hơn nữa trên người ai nấy đều lấp lánh bảo quang, hiển nhiên là Tiên Thiên Linh Bảo cường đại, bọn họ mắt nhìn chăm chăm Khương Tư Nam, tuy ánh mắt lạnh lùng, nhưng lại có được một tia ngưng trọng khó mà che dấu.
Rất hiển nhiên, trận chiến ở Hùng Thiên Đô đã truyền về Thái Sơ Thánh Địa, Khương Tư Nam mới vừa đột phá đến cảnh giới Thần Vương liền có thể đối chiến cùng Quân Chiến Thiên thân là bán bộ Tiên Đế, tự nhiên khiến bọn họ khá là kiêng sợ.
- Khương Tư Nam, Thái Sơ Thánh Địa ta không tìm ngươi gây chuyện, ngươi ngược lại tự đưa thân tới cửa! Chẳng lẽ ngươi cho rằng đột phá đến cảnh giới Thần Vương rồi liền có thể đối kháng Thái Sơ Thánh Địa?
- Không biết tự lượng sức! Nếu chính hắn đã cầm Hồng Mông Tạo Hóa tháp và truyền thừa Thái Sơ Thiên đế tới, vậy chúng ta cũng không cần khách khí với hắn làm gì!
- Giết hắn! Người này không thể lưu!
Một đám trưởng lão Thái Sơ Thánh Địa ánh mắt âm trầm, khắp người hừng hực sát cơ.
Khương Tư Nam khẽ cười, thần sắc rất bình tĩnh, tùy ý đứng giữa hư không, tóc đen phất phới, mục như tinh thần, khắp người lại tán phát ra một cỗ khí tức khiến mọi người ở đây như lâm đại địch.
Phảng phất như bọn họ đang phải đối mặt với một mảnh tinh không bao la, vĩnh viễn không biết điểm cuối tinh không ở nơi nào.
- Năm đó, Thái Sơ Thiên đế khai sáng Thái Sơ Thánh Địa nhất mạch, uy chấn Cửu Trọng Thiên Tiên giới, huy hoàng cỡ nào, lại không ngờ đệ tử hậu bối hắn toàn đều quên người khai sáng, hơn nữa còn biến thành một đám tiểu nhân không biết liêm sỉ, nhận giặc làm chủ! Sợ rằng Thái Sơ Thiên đế dù ở dưới cửu tuyền cũng không cách nào thanh thản!
&
Nơi đây quần sơn quấn quanh, khắp nơi toàn là đỉnh núi cự đại vươn thẳng trời mây, từng tòa thẳng tắp như kiếm, vô cùng hiểm trở, đột nhiên vừa nhìn, giống như là vô số đạo cổ kiếm cắm xuống một dải đất bao la.
Tiên vụ phiêu miểu, thần quang bao phủ, từ xa nhìn lại, có thể nhìn thấy trên đỉnh núi có rất nhiều chim quý thú lạ, tiên hạc nhảy múa, linh viên tiên đào, tán phát ra khí tức thuần tịnh mà tường hòa.
Ầm ầm!
Trên bình nguyên nơi xa, một quần tiên thú cường đại chạy chồm, khiến mặt đất ầm ầm vang dậy, trong hư không thoáng hiện một đạo nhân ảnh thân mang trường kiếm, cưỡi gió lướt mây, đám tiên thú dưới sự chỉ huy của hắn chạy chồm ra khắp bốn phương tám hướng.
Giữa vô số linh sơn, có thể thấy được mây mù phiêu miểu, cùng với cung điện thấp thoáng trong mây mù, nhìn qua không quá xa hoa, song lại có một loại mỹ cảm phản phác quy chân.
Mảnh địa vực này dường như được một loại khí tức kỳ dị bao bọc lại, giống như khí tức thủa thiên địa mới mở, hỗn độn diễn hóa, khiến người vừa hấp một hơi, phảng phất như tiến vào trong cảnh giới ngộ đạo.
Nơi đây chính là Thái Sơ Thánh Địa, là tông mông do Thái Sơ Thiên Đế năm đó từng đẩy ngang Cửu Trọng Thiên kiến lập nên.
Những đỉnh núi trên Thái Sơ Thánh Địa kia nghe nói đều là đương sơ Thái Sơ Thiên đế hao phí lực lượng vô thượng, từ trong hỗn độn khuân vác ra, hơn nữa còn cấu trúc thành một đạo đại trận cấp Đế vô cùng cường đại.
Nghe nói mấy năm trước từng có cường giả Tiên Vương đến Thái Sơ Thánh Địa khiêu hấn, kết quả bị một đạo trận văn quét trúng, trực tiếp hóa thành một mảnh tro bụi.
Có thể nói, trong Cửu Trọng Thiên Tiên giới không còn cường giả cấp Đế này, căn bản không ai có thể công phá sơn môn Thái Sơ Thánh Địa.
Lúc Khương Tư Nam đi ra từ trong hư không, lập tức liền nhìn thấy phiến sơn mạch hạo hãn trước mặt, phảng phất một cỗ khí tức hồng hoang đập mặt mà đến.
- Đây chính là Thái Sơ Thánh Địa ư?
Khương Tư Nam thì thào lẩm bẩm, trong mắt chớp qua một tia phong mang.
- Người nào?!
Vừa lúc đó, có người bạo quát một tiếng, kình phong cường đại cuốn thốc tới, phóng thẳng về phía Khương Tư Nam.
Khương Tư Nam căn bản không che dấu khí tức trên người, hơn nữa còn một thân một mình đi vào trọng địa tông môn Thái Sơ Thánh Địa, tự nhiên lập tức bị người phát hiện.
Oanh!
Hai đạo kiếm quang hừng hực, ẩn chứa phong mang ngất trời lấy tốc độ cực nhanh đánh tới hai mắt Khương Tư Nam.
Khương Tư Nam nhìn ra được, đó là hai đạo sĩ trung niên thân mặc đạo bào, ánh mắt cả hai đều rất lẫm liệt, khí tức vô cùng cường đại, tuy chỉ có tu vi bán bộ Tiên Vương, nhưng lại bạo phát ra khí tức khiến người tâm kinh đảm chiến.
- Thái Sơ Thánh Địa đúng là bá đạo!
Khương Tư Nam cười lạnh một tiếng, hắn không ngờ mình mới vừa xuất hiện, hai đạo sĩ trung niên Thái Sơ Thánh Địa này không phân phải trái đúng sai đã bắt đầu hạ tử thủ.
Tranh!
Khương Tư Nam rất tùy ý vvươn ra hai ngón tay, trên ngón tay óng ánh phảng phất ẩn chứa một loại quỹ tích thần diệu, thoáng chốc liền kẹp chặt hai thanh cổ kiếm vào trong tay.
- Cái gì?!
Ánh mắt hai đạo sĩ trung niên đều khẽ chấn, lộ ra vẻ hãi nhiên, có thể dễ dàng kẹp chặt kiếm bọn họ như thế, vậy chỉ có một khả năng.
thiếu niên xa lạ trước mắt chính là một tuyệt thế Tiên Vương!
Nhưng mà hắn mới bao lớn? Nhìn cốt linh thậm chí còn chưa đến năm mươi tuổi, không ngờ đã trưởng thành đến trình độ khủng bố như thế, khiến bọn họ sao có thể không sợ hãi?
- Mau lui lại!
Vừa nghĩ đến điểm này, thân hình hai đạo sĩ trung niên đều chợt lóe, rút thân cấp tốc giật lùi ra sau.
- Giờ mới muốn rút đi, không chê quá muộn ư?
Khương Tư Nam cười lạnh một tiếng, tay đột nhiên hơi gập, hai đạo cổ kiếm lập tức nổ tung, mảnh vụn kiếm quang bắn ra, giống như không gian phong nhận, nháy mắt liền đánh cho hai đạo sĩ trung niên biến thành cái sàng.
- A...
Hai tiếng kêu thảm truyền ra, hai đạo sĩ khắp người máu thịt mơ hồ, miệng liên tục ho ra máu, trong mắt chất đầy vẻ phẫn nộ và sợ hãi.
- Ngươi... Ngươi rốt cuộc là ai? Dám đến Thái Sơ Thánh Địa ta giương oai, chẳng lẽ thật sự muốn tìm chết?
Đạo sĩ trung niên có phần ngoài mạnh trong yếu hét lên, trong mắt chất đầy thần sắc oán độc.
- Thái Sơ Thánh Địa các ngươi đều là loại đức tính này ư?
Khương Tư Nam cười lạnh một tiếng, tay áo vung lên, nháy mắt một cỗ cuồng phong cuốn thốc đến, thổi bay hai đạo sĩ trung niên vào trong phiến sơn mạch cự đại đằng sau.
- Gọi chưởng giáo Thái Sơ Thánh Địa và Thái Thượng trưởng lão đi ra, Khương Tư Nam ta tới rồi đây! Các ngươi chẳng phải ngấp nghé Hồng Mông Tạo Hóa tháp của ta ư? Ta đứng ở chỗ này, có bản sự thì tự mình tới mà lấy!
Thanh âm Khương Tư Nam cuồn cuộn như sấm rền, nháy mắt đã vang vọng khắp bầu trời Thái Sơ Thánh Địa.
- Cái gì?!
- Khương Tư Nam!
- Khương Tư Nam cũng dám tới Thái Sơ Thánh Địa chúng ta, chẳng lẽ hắn thật sự muốn tìm chết?
Nháy mắt trong Thái Sơ Thánh Địa như cuốn lên một trường phong bạo, vô số thần niệm đan chéo vào nhau, ẩn chứa từng luồng ý niệm băng lãnh cùng giết chóc.
Hiển nhiên, bọn họ sớm đã tìm hiểu rõ ràng về Khương Tư Nam, cũng mấy lần mưu đồ Hồng Mông Tạo Hóa tháp trong tay Khương Tư Nam, đối với thiếu niên có tốc độ trưởng thành như thần này, bọn họ vừa hận lại vừa sợ, cho nên mới lần này đến lần khác muốn giết Khương Tư Nam, cướp đi Hồng Mông Tạo Hóa tháp và truyền thừa của Thái Sơ Thiên đế.
Nhưng bọn họ không ngờ được rằng, Khương Tư Nam lại dám đi tới Thái Sơ Thánh Địa!
Sưu sưu sưu!
Từng đạo thân ảnh cường đại bay ra từ trong Thái Sơ Thánh Địa, khắp người bao phủ bởi thần quang và tiên vụ tung trào, con ngươi băng lãnh, ẩn chứa sát cơ cuồn cuộn.
Mười mấy thân ảnh này, nam có nữ có, như một vầng tiên dương, nháy mắt đã bao vây kín quanh Khương Tư Nam.
Một luồng không khí túc sát tràn ra.
Mười mấy cường giả Tiên Vương, sát cơ tung trào, hơn nữa trên người ai nấy đều lấp lánh bảo quang, hiển nhiên là Tiên Thiên Linh Bảo cường đại, bọn họ mắt nhìn chăm chăm Khương Tư Nam, tuy ánh mắt lạnh lùng, nhưng lại có được một tia ngưng trọng khó mà che dấu.
Rất hiển nhiên, trận chiến ở Hùng Thiên Đô đã truyền về Thái Sơ Thánh Địa, Khương Tư Nam mới vừa đột phá đến cảnh giới Thần Vương liền có thể đối chiến cùng Quân Chiến Thiên thân là bán bộ Tiên Đế, tự nhiên khiến bọn họ khá là kiêng sợ.
- Khương Tư Nam, Thái Sơ Thánh Địa ta không tìm ngươi gây chuyện, ngươi ngược lại tự đưa thân tới cửa! Chẳng lẽ ngươi cho rằng đột phá đến cảnh giới Thần Vương rồi liền có thể đối kháng Thái Sơ Thánh Địa?
- Không biết tự lượng sức! Nếu chính hắn đã cầm Hồng Mông Tạo Hóa tháp và truyền thừa Thái Sơ Thiên đế tới, vậy chúng ta cũng không cần khách khí với hắn làm gì!
- Giết hắn! Người này không thể lưu!
Một đám trưởng lão Thái Sơ Thánh Địa ánh mắt âm trầm, khắp người hừng hực sát cơ.
Khương Tư Nam khẽ cười, thần sắc rất bình tĩnh, tùy ý đứng giữa hư không, tóc đen phất phới, mục như tinh thần, khắp người lại tán phát ra một cỗ khí tức khiến mọi người ở đây như lâm đại địch.
Phảng phất như bọn họ đang phải đối mặt với một mảnh tinh không bao la, vĩnh viễn không biết điểm cuối tinh không ở nơi nào.
- Năm đó, Thái Sơ Thiên đế khai sáng Thái Sơ Thánh Địa nhất mạch, uy chấn Cửu Trọng Thiên Tiên giới, huy hoàng cỡ nào, lại không ngờ đệ tử hậu bối hắn toàn đều quên người khai sáng, hơn nữa còn biến thành một đám tiểu nhân không biết liêm sỉ, nhận giặc làm chủ! Sợ rằng Thái Sơ Thiên đế dù ở dưới cửu tuyền cũng không cách nào thanh thản!
&
Bình luận truyện