Taobao Tình Thú Kí Sự
Chương 8
Lăng Mộc nhìn kĩ một chút, phần lịch sử trò chuyện thậm chí còn có đoạn chat giữa cậu và hắn lúc trước!! Gương mặt ửng hồng nháy mắt trắng bệch. Cái tên Khinh Mộc Phong kia là học trưởng sao?!! Trong đầu Lăng Mộc bắt đầu ghép cái tên Dương Khinh Phong cùng ba chữ Khinh Mộc Phong vào một chỗ, óc xoay vòng vòng nhộn nhạo, tuy trước đây cậu đã thấy hai cái tên này rất giống nhau, nhưng cho tới tận bây giờ cậu vẫn không thể nghĩ học trưởng ngời ngời khí chất có liên quan gì tới tên chủ shop biến thái bán đồ tình thú trên taobao! Ai tới nói cho cậu biết rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra đi??!!
Hơn nữa học trưởng có biết cậu là ai không? Lúc mua đồ cậu còn cho hắn một tràng chửi cực hoành tráng…. Không đúng, hắn số có điện thoại của cậu, thậm chí còn biết tên thật và địa chỉ nhà….. Như vậy học trưởng rõ ràng biết cậu đặt mua thứ đó rồi, cũng biết cậu là ai!!!
Đại não Lăng Mộc nháy mắt trống rỗng, sắc mặt cũng trở nên tái nhợt, lúc này trong đầu cậu chỉ có duy nhất một suy nghĩ vô cùng thê thảm, học trưởng chắc chắn cảm thấy cậu đáng khinh, ghê tởm lắm đúng không…… Nhưng bất chợt nghĩ lại, học trưởng cũng là người bán thứ đó mà…….. Lăng Mộc đột nhiên cảm thấy có chút ngũ vị tạp trần, một lời không thể nói hết!
Hiện giờ cậu đại khái cũng có thể đoán được chiếc hộp lớn dưới kia đựng cái gì rồi, khó trách học trưởng luôn thần thần bí bí như thế, không ngờ hắn lại đi bán thứ đồ như vậy…..
Lăng Mộc không hiểu tâm tình bản thân hiện giờ ra sao nữa. Khó chịu, tức giận ư? Hình như chỉ là một chút thôi….. thậm chí còn có cảm giác mà chính mình cũng không dám thừa nhận…. Hưng phấn?!!
Đúng lúc này, bên ngoài truyền đến tiếng vặn khóa, cửa bị mở ra, người nào đó đã trở lại.
Lăng Mộc căn bản không còn đủ thời gian để đứng lên, chứ đừng nói có cơ hội chạy ra ngoài. Dương Khinh Phong cứ thế đẩy cửa đi vào, nhìn cậu đang ngồi trước máy tính để mở của mình, rõ ràng có chút sửng sốt.
“Em…..Em không……” Lăng Mộc lại bắt đầu hồi hộp căng thẳng, bởi vì cậu không có sự cho phép của học trưởng đã tự tiện vào phòng hắn, thậm chí còn xem trộm máy tính của hắn……. Theo bản năng Lăng Mộc tất nhiên cảm thấy chột dạ.
Nhìn Lăng Mộc đang kích động cùng đĩa quả vẫn còn nằm trên bàn học của mình, hắn biết cậu chỉ tới để đưa nó cho hắn ăn khuya thôi, lại nhìn thoáng qua máy tính, khung chat trên shop taobao đang mở, nhất thời Dương Khinh Phong đã đoán ra tất cả.
“Em biết hết rồi?”
“Huh?” Lăng Mộc sửng sốt, mãi mới nhớ tới những thứ mình vừa nhìn thấy! Người đang đứng trước mặt cậu đây chính là tên chủ shop trên taobao sao?! Thậm chí hắn còn nói những lời hạ lưu đáng khinh bắt nạt cậu! Mặt Lăng Mộc chuyển từ màu hồng của xấu hổ sang trắng bệch, sau đó ngước lên lén nhìn Dương Khinh Phong, mặt lại biến hồng, nhưng lần này dĩ nhiên là do thẹn thùng.
“Anh…….Anh anh……. Sao anh có thể làm như vậy?!”
“Anh làm sao?” Không biết có phải ảo giác hay không, Lăng Mộc cảm thấy khóe miệng người nào đó nhếch lên giống như đang nở một nụ cười tà ác. Sau đó hắn từng bước đi về phía cậu: “Em đã biết hết rồi, anh đây cũng không tính đùa dai thêm nữa, vốn nghĩ muốn chọc em lâu một chút, bé thỏ nhỏ đáng yêu à!”
“Ai là bé thỏ nhỏ!” Mặt Lăng Mộc trong nháy mắt đỏ bừng. Dương Khinh Phong từng bước một tới gần, Lăng Mộc cũng từng bước một lùi lại, kết quả lùi vào đâu không lùi lại không cẩn thận ngã ngay tới mép giường. Cậu đang muốn đứng lên thì người nào đó đã nhanh tay đẩy cậu nằm xuống, rồi cúi người, nắm chặt lấy hai tay cậu.
“Haha ~ Tiểu Mộc, không chờ nổi nữa sao?!”
Hiểu được ý tứ hắn vừa nói, Lăng Mộc cảm thấy toàn thân lúc này chắc chắn đỏ ửng hết lên rồi. “Em……không có……anh buông ra……”
Vốn định thốt ra những lời cương quyết, nhưng không hiểu sao một chút khí thế cũng không có, dưới mắt Dương Khinh Phong chẳng khác nào vừa ngăn vừa đón dục vọng từ hắn.
“Ah? Anh hiểu lầm em rồi sao? Anh còn nghĩa Tiểu Mộc thích anh đó……”
Không hiểu sao Lăng Mộc cảm thấy Dương Khinh Phong hôm nay khác hẳn mọi khi, không giống một học trưởng khí chất sáng ngời, dơ tay nhấc chân cũng vô cùng tao nhã như bình thường nữa, mà là một kẻ hạ lưu đáng khinh. Cái cảm giác tà ác ấy khiến cậu…….theo bản năng cảm thấy nguy hiểm.
“Em…..em không thích anh!” Cắn cắn môi, Lăng Mộc vội vàng phủ nhận.
Người nào đó lại cười nhẹ một tiếng “Xem ra anh quả thật đã hiểu lầm em, hồi trước em ngày nào cũng tới thư viện nhìn anh, chắc chỉ là trùng hợp đúng không? Còn có, ánh mắt của Tiểu Mộc mỗi lần nhìn trộm anh…..chắc chỉ là ảo giác của anh rồi?!”
Hắn…..hắn đều đã biết sao??!! Trong đầu Lăng Mộc OANH một tiếng vỡ nát……
“Em……em…..”
“Thế nhưng, anh rất thích Tiểu Mộc, phải làm sao bây giờ?!”
“Huh??” Vì cái gì mà cậu lại nghe không hiểu hắn nói gì thế này…..
“Thật ra nhà anh không có gì phải sửa hết, chỉ là lấy cớ để tiếp cận em thôi, anh cũng biết tài khoản mua hàng trên taobao kia là của em, trên mạng nói những lời như vậy chỉ vì muốn trêu em một chút ấy. Thật sự anh sớm đã thích em, ngay từ khi thấy em……..”
“Em cũng sớm đã……..” Lăng Mộc ngập ngừng, không có đủ dũng khí nói từ “thích” với Dương Khinh Phong. Mặt cậu đỏ bừng, vội vàng quay sang một bên, không dám nhìn hắn, tim đập càng lúc càng nhanh.
“Thật sao? Anh thật sự rất vui!!” Dương Khinh Phong thực sự cảm thấy vui vẻ, tuy rằng hắn biết bé thỏ nhỏ thích hắn, nhưng khi nghe thừa nhận từ chính Lăng Mộc cảm giác hoàn toàn không giống nhau, cho nên không chút do dự, hắn cúi xuống hôn lên môi cậu.
Không ngờ học trưởng lại chủ động hôn mình! Lăng Mộc cảm thấy trái tim cậu như sắp bật ra khỏi ***g ngực, lời thổ lộ ban nãy của học trưởng cậu còn chưa tiêu hóa hết……… Nhìn bé thỏ tai hồng hồng phía dưới, Dương Khinh Phong trong một khắc đó đã biết cảm giác hạnh phúc là như thế nào rồi.
“Tiểu Mộc, anh rất muốn em!!” Một lát sau, thanh âm khàn khàn trầm ấm của Dương Khinh Phong vang lên bên tai, Lăng Mộc lúc này mới thực sự cảm thấy trái tim nhỏ bé của cậu đang kêu gào đòi bãi công!!
Hơn nữa học trưởng có biết cậu là ai không? Lúc mua đồ cậu còn cho hắn một tràng chửi cực hoành tráng…. Không đúng, hắn số có điện thoại của cậu, thậm chí còn biết tên thật và địa chỉ nhà….. Như vậy học trưởng rõ ràng biết cậu đặt mua thứ đó rồi, cũng biết cậu là ai!!!
Đại não Lăng Mộc nháy mắt trống rỗng, sắc mặt cũng trở nên tái nhợt, lúc này trong đầu cậu chỉ có duy nhất một suy nghĩ vô cùng thê thảm, học trưởng chắc chắn cảm thấy cậu đáng khinh, ghê tởm lắm đúng không…… Nhưng bất chợt nghĩ lại, học trưởng cũng là người bán thứ đó mà…….. Lăng Mộc đột nhiên cảm thấy có chút ngũ vị tạp trần, một lời không thể nói hết!
Hiện giờ cậu đại khái cũng có thể đoán được chiếc hộp lớn dưới kia đựng cái gì rồi, khó trách học trưởng luôn thần thần bí bí như thế, không ngờ hắn lại đi bán thứ đồ như vậy…..
Lăng Mộc không hiểu tâm tình bản thân hiện giờ ra sao nữa. Khó chịu, tức giận ư? Hình như chỉ là một chút thôi….. thậm chí còn có cảm giác mà chính mình cũng không dám thừa nhận…. Hưng phấn?!!
Đúng lúc này, bên ngoài truyền đến tiếng vặn khóa, cửa bị mở ra, người nào đó đã trở lại.
Lăng Mộc căn bản không còn đủ thời gian để đứng lên, chứ đừng nói có cơ hội chạy ra ngoài. Dương Khinh Phong cứ thế đẩy cửa đi vào, nhìn cậu đang ngồi trước máy tính để mở của mình, rõ ràng có chút sửng sốt.
“Em…..Em không……” Lăng Mộc lại bắt đầu hồi hộp căng thẳng, bởi vì cậu không có sự cho phép của học trưởng đã tự tiện vào phòng hắn, thậm chí còn xem trộm máy tính của hắn……. Theo bản năng Lăng Mộc tất nhiên cảm thấy chột dạ.
Nhìn Lăng Mộc đang kích động cùng đĩa quả vẫn còn nằm trên bàn học của mình, hắn biết cậu chỉ tới để đưa nó cho hắn ăn khuya thôi, lại nhìn thoáng qua máy tính, khung chat trên shop taobao đang mở, nhất thời Dương Khinh Phong đã đoán ra tất cả.
“Em biết hết rồi?”
“Huh?” Lăng Mộc sửng sốt, mãi mới nhớ tới những thứ mình vừa nhìn thấy! Người đang đứng trước mặt cậu đây chính là tên chủ shop trên taobao sao?! Thậm chí hắn còn nói những lời hạ lưu đáng khinh bắt nạt cậu! Mặt Lăng Mộc chuyển từ màu hồng của xấu hổ sang trắng bệch, sau đó ngước lên lén nhìn Dương Khinh Phong, mặt lại biến hồng, nhưng lần này dĩ nhiên là do thẹn thùng.
“Anh…….Anh anh……. Sao anh có thể làm như vậy?!”
“Anh làm sao?” Không biết có phải ảo giác hay không, Lăng Mộc cảm thấy khóe miệng người nào đó nhếch lên giống như đang nở một nụ cười tà ác. Sau đó hắn từng bước đi về phía cậu: “Em đã biết hết rồi, anh đây cũng không tính đùa dai thêm nữa, vốn nghĩ muốn chọc em lâu một chút, bé thỏ nhỏ đáng yêu à!”
“Ai là bé thỏ nhỏ!” Mặt Lăng Mộc trong nháy mắt đỏ bừng. Dương Khinh Phong từng bước một tới gần, Lăng Mộc cũng từng bước một lùi lại, kết quả lùi vào đâu không lùi lại không cẩn thận ngã ngay tới mép giường. Cậu đang muốn đứng lên thì người nào đó đã nhanh tay đẩy cậu nằm xuống, rồi cúi người, nắm chặt lấy hai tay cậu.
“Haha ~ Tiểu Mộc, không chờ nổi nữa sao?!”
Hiểu được ý tứ hắn vừa nói, Lăng Mộc cảm thấy toàn thân lúc này chắc chắn đỏ ửng hết lên rồi. “Em……không có……anh buông ra……”
Vốn định thốt ra những lời cương quyết, nhưng không hiểu sao một chút khí thế cũng không có, dưới mắt Dương Khinh Phong chẳng khác nào vừa ngăn vừa đón dục vọng từ hắn.
“Ah? Anh hiểu lầm em rồi sao? Anh còn nghĩa Tiểu Mộc thích anh đó……”
Không hiểu sao Lăng Mộc cảm thấy Dương Khinh Phong hôm nay khác hẳn mọi khi, không giống một học trưởng khí chất sáng ngời, dơ tay nhấc chân cũng vô cùng tao nhã như bình thường nữa, mà là một kẻ hạ lưu đáng khinh. Cái cảm giác tà ác ấy khiến cậu…….theo bản năng cảm thấy nguy hiểm.
“Em…..em không thích anh!” Cắn cắn môi, Lăng Mộc vội vàng phủ nhận.
Người nào đó lại cười nhẹ một tiếng “Xem ra anh quả thật đã hiểu lầm em, hồi trước em ngày nào cũng tới thư viện nhìn anh, chắc chỉ là trùng hợp đúng không? Còn có, ánh mắt của Tiểu Mộc mỗi lần nhìn trộm anh…..chắc chỉ là ảo giác của anh rồi?!”
Hắn…..hắn đều đã biết sao??!! Trong đầu Lăng Mộc OANH một tiếng vỡ nát……
“Em……em…..”
“Thế nhưng, anh rất thích Tiểu Mộc, phải làm sao bây giờ?!”
“Huh??” Vì cái gì mà cậu lại nghe không hiểu hắn nói gì thế này…..
“Thật ra nhà anh không có gì phải sửa hết, chỉ là lấy cớ để tiếp cận em thôi, anh cũng biết tài khoản mua hàng trên taobao kia là của em, trên mạng nói những lời như vậy chỉ vì muốn trêu em một chút ấy. Thật sự anh sớm đã thích em, ngay từ khi thấy em……..”
“Em cũng sớm đã……..” Lăng Mộc ngập ngừng, không có đủ dũng khí nói từ “thích” với Dương Khinh Phong. Mặt cậu đỏ bừng, vội vàng quay sang một bên, không dám nhìn hắn, tim đập càng lúc càng nhanh.
“Thật sao? Anh thật sự rất vui!!” Dương Khinh Phong thực sự cảm thấy vui vẻ, tuy rằng hắn biết bé thỏ nhỏ thích hắn, nhưng khi nghe thừa nhận từ chính Lăng Mộc cảm giác hoàn toàn không giống nhau, cho nên không chút do dự, hắn cúi xuống hôn lên môi cậu.
Không ngờ học trưởng lại chủ động hôn mình! Lăng Mộc cảm thấy trái tim cậu như sắp bật ra khỏi ***g ngực, lời thổ lộ ban nãy của học trưởng cậu còn chưa tiêu hóa hết……… Nhìn bé thỏ tai hồng hồng phía dưới, Dương Khinh Phong trong một khắc đó đã biết cảm giác hạnh phúc là như thế nào rồi.
“Tiểu Mộc, anh rất muốn em!!” Một lát sau, thanh âm khàn khàn trầm ấm của Dương Khinh Phong vang lên bên tai, Lăng Mộc lúc này mới thực sự cảm thấy trái tim nhỏ bé của cậu đang kêu gào đòi bãi công!!
Bình luận truyện