Tây Du Nhất Mộng

Quyển 4 - Chương 15: Thanh Phong Minh Nguyệt



Dịch: ThầnPhong
Biên tập:†Ares†

Cuối cùng liên minh cũng hành động, một lượng lớn người chơi tiến vào cửa, chỉ giây lát đã không còn ai bên ngoài.

Yến Cuồng Đồ vào đến bên trong, phát hiện mình đang đứng dưới chân một ngọn núi lớn. Núi này hùng vĩ tráng lệ, mây hồng phủ quanh, khắp nơi hoa thơm cỏ lạ, mùi hương nức mũi, thỉnh thoảng lại có tiên hạc linh điểu bay qua kêu vang như hát, đúng là một tiên sơn phúc địa (1). Cách hắn vài bước chân là một con đường mòn uốn lượn dẫn lên đỉnh núi.

- Xung phong!

Thiên Hạ Nhất Thủ làm gương dẫn đầu, mọi người cùng nhau ùa lên, cũng không để ý tới việc vô tình phá hoa diệt cỏ.

Yến Cuồng Đồ không vội vàng, dẫn đội của mình đi phía sau xem náo nhiệt. Ta Là Tiểu Bảo không ngừng thét gào:
- Các huynh đệ xông lên! Quả Nhân sâm đang ở phía trước! Chỉ là game thôi không cần sợ chết!

Một đường đi lên rất thuận lợi, đại quân nhanh chóng lên đến đỉnh núi, thấy được quán Ngũ Trang trong truyền thuyết. Đó là một tam trọng viện (2), chỗ sâu trong hậu viện là một gốc đại thụ kỳ lạ cao vút tận trời, cành lá xanh um, từng chiếc lá lớn tới cỡ một chiếc quạt Ba Tiêu, thi thoảng gió thổi lá động lại lộ ra những trái cây lúc lắc có hình dạng giống như những em bé sơ sinh. Bao quanh lấy nơi này là một hàng tường cao, cửa chính ra vào khóa chặt, hai bên đặt hai pho tượng sư tử uy mãnh bằng đá được tạc rất sinh động, nhìn có cảm giác như lông bờm đang bay theo gió, con mắt lóe sáng, phảng phất như là vật sống.

Nhìn thấy quả Nhân Sâm, mọi người hoan hô reo hò, định cùng nhau xông lên cướp bóc.

- Xem Thuật Ba Vân của ca vượt tường đoạt quả! (thuật trèo lên mây)

Một Tôn Ngộ Không có cái tên toàn số: 799 hét lên một tiếng, ngồi xổm xuống lấy đà rồi bật cao lên, muốn nhảy qua tường rào. Hắn cố ý khoe khoang, người còn trên không trung đã quay đầu lại, nháy mắt ra hiệu, bày ra một tư thế chiến thắng, sau đó…. Rầm! Hắn đụng phải một bức tường vô hình, ngã chổng vó trên mặt đất, hôn mê nằm thẳng cẳng.

Mọi người lập tức hít vào một hơi lạnh.

Lúc này phóng viên Gia Quả Khí Thủy giải thích:
- Xung quanh quán Ngũ Trang đã bị Trấn Nguyên đại tiên thiết hạ kết giới, không có đại thần thông không thể phá, chỉ có thể từ cửa chính đánh vào.

- Sợ cái gì, ca tới phá cửa.

Một Trư Bát Giới to béo tên là Ánh Trăng Mông Cổ tiến lên đằng trước đội ngũ, vác theo một cái chùy sắt lớn màu đen, vừa kêu gào còn ầm ĩ hơn cả heo bị giết vừa chạy hùng hục tới cửa rồi nện một chùy xuống. Choang! Một tiếng động chói tai, chùy sắt lập tức móp méo, biến thành phế liệu.

- Pháp bảo cửu phẩm Tây Qua Chùy (3) của ca! Hôm qua có người hỏi mua giá 3 vạn ca còn chưa bán, giờ hoàng kim lại thành phế liệu sao!
Hắn đau lòng kêu lên.

Mọi người đồng loạt giơ ngón tay giữa về phía hắn.

Thiên Hạ Nhất Bôi cười ha hả, nói:
- Mở cửa cũng cần có kỹ thuật, xem đây.

Hắn bình tĩnh đi lên sát cửa, gõ 3 cái lên đầu con sư tử đá bên phải, sau đó lại gõ 3 cái lên đầu con bên trái, tiếp đến nhanh chóng chạy trở về, hét lớn:
- Tiên đồng chuẩn bị ra, mọi người cẩn thận!

Ánh Trăng Mông Cổ vẫn còn tiếc rẻ ôm lấy cái chùy sắt vụn, hối hận ngày hôm qua không bán thì “uồmmmmm” một tiếng, hai con sư tử đá bỗng nhiên biến thành hai vật sống thật sự, gầm lên rồi nhào tới cắn xé, tiễn Trư Bát Giới kia đi đầu thai.

Lúc này cửa chính truyền ra tiếng ‘ken két’ rồi từ từ mở toang, hai tiên đồng thân mặc đạo bào, mặt phấn môi hồng bay ra, bên trái là Thanh Phong, bên phải là Minh Nguyệt, mỗi người cưỡi một con sư tử đá, đứng ở trước cửa, chửi ầm lên:
- Bọn phàm phu tục tử các ngươi cũng dám đến quán Ngũ Trang giương oai đoạt quả sao!

- Mẹ kiếp! Chưa ráo máu đầu, ‘tiểu đệ đệ’ còn chưa mọc lông, hung hăng càn quấy gì chứ?

- Ê cu, về nhà gọi người lớn đến đây, miễn cho người ta bảo chúng ta khi dễ trẻ con!

Mọi người ồn ào cãi lại, nhưng chưa có mệnh lệnh nên chưa động thủ.

- Hai tiên đồng này, Minh nguyệt là hệ Thủy, có một môn pháp thuật tên Bích Hải Triều Sinh, thi triển ra sẽ triệu hoán được Nhất Muội Thần Thủy có thể ăn mòn sắt thép, hết sức lợi hại; Thanh Phong là hệ Hỏa, miệng có thể phun Nhị Muội Chân Hỏa. Một nước một lửa này có thể phá vỡ Nhiếp Thân Quang cùng Tiên Khí hộ thể của người chơi, đến cả pháp bảo hộ thân cũng chỉ dùng làm vật hiến tế.
Hỏa Nhãn Kim Tinh của Long Tiên Hương đã đến cấp 2, không biết phải ăn bao nhiêu sơn hào hải vị mới gom đủ số ngộ tính thăng cấp. Hỏa Nhãn Kim Tinh cấp 2 có thể đọc được trạng thái skill của đối phương, hắn nhìn ra chỗ lợi hại của hai tiên đồng, lập tức lên tiếng nhắc nhở.

Mọi người nghe xong, hít một hơi lạnh, quả nhiên dưới tay tướng mạnh không có binh hèn, chỉ mới hai tiểu đồng đã lợi hại như thế, chính chủ chẳng phải có thể thông thiên.

- Đương nhiên có thể thông thiên!
Cư Bắc lão đại của Bắc Phương Gia Viên quay sang nói với Trư Bát Giới tên Diệp Vấn bên cạnh:
- Quái vật Tiên tộc từ thấp đến cao theo thứ tự là Tán tiên, Thượng tiên, Thái Ất thần tiên, Đại La kim tiên, chuẩn Thánh Nhân, mà Trấn Nguyên Tử ở cảnh giới chuẩn Thánh Nhân, chỉ đứng sau Tam Thanh Thánh Nhân trong cốt truyện Hồng Hoang.

Diệp Vấn thắc mắc:
- Như thế chẳng phải chúng ta có nhiều người hơn nữa cũng không phải là đối thủ sao? Chẳng lẽ là tự tìm cái chết.

Cư Bắc cười mắng:
- Hoạt động Trung Thu có kì hạn 30 ngày, chú muốn ngày đầu tiên đã hái sạch quả Nhân Sâm sao? Tất nhiên là độ khó phải cao, cần tốn nhiều thời gian đi đánh, ngày hôm nay chẳng qua là đến kiếm Kim Kích Tử thôi. (Kim Kích Tử: cái móc bằng vàng)

Nghe nói quả Nhân Sâm gặp kim thì rụng, gặp mộc thì khô, gặp thủy thì hóa, gặp hỏa thì héo, gặp thổ thì nhập, trò chơi yêu cầu muốn đoạt được quả Nhân Sâm nhất định phải dùng đạo cụ Kim Kích Tử, vật này đạt được sau khi giết hai tiên đồng.

Diệp Vấn kêu lên:
- 30 ngày thì sao? 300 ngày còn chưa chắc đoạt được! Lấy cảnh giới chuẩn Thánh Nhân, kể cả pháp thuật cao cấp đánh đến cũng như gãi ngứa.

Cư Bắc nở một nụ cười bí hiểm:
- Thực ra, ở đây chỉ là một phân thân của Trấn Nguyên Tử, so với chân thân thì chỉ có một nửa tu vi mà thôi!

- Phân thân?
Diệp Vấn vừa mừng vừa sợ.

Phân thân là một loại pháp thuật lợi hại mà người có đại thần thông mới có thể thi triển, chỉ đứng sau các pháp thuật cao nhất như Nguyên Thần Xuất Khiếu hay La Hán Kim Thân, một khi dùng đến, có thể triệu hoán một phân thân có tu vi bằng một nửa người thực, rất huyền diệu.

Diệp Vấn hỏi:
- Lão đại, tin tức này chỉ có một mình anh biết à?

Cư Bắc cười nói:
- Không! Anh chẳng qua là biết trước thôi, hệ thống sẽ nhanh chóng công bố tin tức này.

- Thì ra là thế, cũng phải, nếu hệ thống đưa chân thân của Trấn Nguyên Tử đến thì khẳng định hết thời gian hoạt động cũng không ai đoạt được quả Nhân Sâm, đấy không phải là muốn có bạo loạn sao? Lão đại không hổ là lão đại, quả nhiên đã tính toán trước, anh minh thần vũ, tất cả đều nằm trong lòng bàn tay của anh!
Diệp Vấn không quên tranh thủ ‘vỗ mông ngựa’.

Nghe những lời này, Cư Bắc hết sức thoải mái, nói:
- Chú đi xuống hối thúc mọi người toàn lực ứng phó, Thanh Phong Minh Nguyệt chắc sẽ không nảy sinh mới đâu, chỉ có thể rớt ra hai cái Kim Kích Tử thôi, chúng ta nhất định phải đoạt được một cái, đến lúc đó mới dễ nói chuyện.

- Vâng!
Diệp Vấn lập tức chạy đi truyền lệnh.

Thực ra không riêng Bắc Phương Gia Viên, 3 tổ chức lớn khác đều chung một ý tưởng này, kết quả là người chơi như thủy triều tràn tới cửa chính, thoáng cái đã thấy pháp thuật đầy trời, xanh đỏ tím vàng đủ màu sắc rực rỡ; lại có đủ các loại pháp bảo đao thương kiếm kích đánh về hai tiên đồng!

Thanh Phong Minh Nguyệt cũng không phải là đèn cạn dầu, kết thành trận, rút ra hai cái Kim Kích Tử dài hơn 2 mét làm vũ khí, múa may phản kích.

Nhóm lão đại vẫn không có động thủ, lẳng lặng nhìn chăm chú vào cột HP của hai tiên đồng, chờ đợi cơ hội thích hợp nhất mới xuất thủ. Bọn họ đều là người đầy kinh nghiệm, năng lực nắm giữ cục diện rất mạnh —trước mắt mặc dù nhiều người nhưng hầu như đều chỉ có pháp thuật sơ cấp và trung cấp, pháp bảo cũng chủ yếu là cửu phẩm, những thứ này đánh lên người hai tiên đồng nhiều nhất lấy được mấy trăm máu; mà hai cái Kim Kích Tử mỗi một lần vung là một mạng, thi thoảng đối phương há mồm phun ra nước lửa là lại một đám ngã rạp như lúa bị gặt, biểu hiện thập phần dũng mãnh. Lúc này còn quá sớm để ra tay.

Bên phía Long thị, Long Tiên Hương cùng đầu não liên quan đang nhìn trận chiến, trong đó Hồ Ly đứng yên lặng ở một góc, vẫn mang mặt nạ như trước, một tay cầm lấy một cái ô màu vàng nhạt, trên tán ô thi thoảng lại lóe ra những ánh sáng màu vàng óng ánh —pháp bảo tứ phẩm Hoa Cái Tán! Mở ra không sợ nước lửa, đúng là cực phẩm.

Vật này vừa xuất hiện, lập tức thu hút rất nhiều ánh mắt ngưỡng mộ.

Thiên Hạ Nhất Thủ thở dài:
- Cô ấy quả nhiên phi phàm, nghe nói ô này do cô ấy phi lên Chín Tầng Trời giết chết một trong bát tiên là Hà Tiên Cô mới lấy được. Hà Tiên Cô chính là cảnh giới Thái Ất thần tiên mà cũng không phải là đối thủ của cô ấy!
(Chín Tầng Trời là một bản đồ nên viết hoa)

Thiên Hạ Nhất Bôi mỉm cười nói:
- Em còn phục việc cô ấy học được Thuật Phi Thăng nhiều hơn, chắc là người đầu tiên của sever… Không tốt!
Hắn đột nhiên biến sắc, kêu to lên.

Thiên Hạ Nhất Thủ nghi hoặc:
- Cái gì không tốt?

- Nhanh ra tay! Minh Nguyệt tụt máu nhanh quá, nhất định có cao thủ nhúng tay vào rồi!

Thiên Hạ Nhất Bôi vừa dứt lời, tiên đồng Minh Nguyệt đã kêu thảm một tiếng rồi ngã xuống. Kim Kích Tử tự động rơi vào trong hành trang người chơi gây ra sát thương nhiều nhất, trước mắt rất hỗn loạn, không biết là rớt vào hành trang của ai.

Sự việc đột nhiên phát sinh, nhóm lão đại đang xem náo nhiệt bên ngoài chỉ biết tròn mắt ngẩn ngơ, người này nhìn người kia, không hiểu vừa rồi rốt cuộc xảy ra chuyện gì

-----oo0oo-----

Chú thích:
- (1) Tiên sơn phúc địa: núi tiên, vùng đất tốt lành/non tiên cảnh thánh.

- (2) Tam trọng viện: Trang viên chia thành 3 phần riêng biệt, thường là khu chính, khu nghỉ ngơi, sân vườn (hoa viên).

- (3) Tây Qua Chùy (chùy quả dưa): nhìn như một quả dưa gang được cắm vào một cái cán dài.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện