Chương 46: Ý Đồ Xấu Ngược Lại Thành Trợ Giúp (2)
Nhưng nếu đi tố giác Cổ Vân Tử, địa vị của Tần Hạo Hiên kém xa đối phương, tuy rằng có quy tắc của Thái Sơ ở đó, nhưng chỉ sợ mình còn chưa kịp tố giác đã bị giết chết.
Sau khi Cổ Vân Tử rời đi, Tần Hạo Hiên lập tức trở về ký túc xá, mượn ánh nến mờ nhạt, dựa vào trí nhớ ghi chép lại bộ công pháp của Cổ Vân Tử, sau đó nhàm chán ngồi tĩnh tọa trong ký túc xá mấy canh giờ, chờ sau khi những người khác đều đã ngủ, hắn đem linh hồn nhập thân vào tiểu xà, ngậm lấy trang giấy ghi chép công pháp, nhanh chóng đi về phía Tuyệt Tiên Độc cốc.
Tuyệt Tiên Độc cốc vẫn âm trầm như trước đây, Tần Hạo Hiên đã một khoảng thời gian không tới nơi này, vừa bước vào cửa Tuyệt Tiên Độc cốc, liền cảm thấy từng luồng áp lực thật lớn đè xuống, dường như muốn ép hắn thành bột mịn.
Tần Hạo Hiên ngậm tờ giấy đi tới bên người Bất Tử Vu Ma, thấy con tiểu xà này ngậm một trang giấy đến, Bất Tử Vu Ma cảm thấy rất kỳ quái, miễn cưỡng mở mắt ra quét qua một lượt, cười lạnh một tiếng, dùng âm thanh suy yếu bất lực nói:
- Công pháp này tên là Luyện Thi đại pháp, là công pháp của một tông môn âm độc – Thiên Thi tông, phối hợp với bộ công pháp này, hẳn là còn có đan dược phụ trợ tu luyện đi? Loại đan dược này tên là Hủ Thực đan, dùng trong thời gian dài có thể khiến thân thể ngươi trở nên đao thương bất nhập, toàn thân cứng ngắc như cương thi, nhưng lực công kích và phòng ngự tăng nhiều! Hơn nữa còn ăn mòn ý thức của ngươi, không bao lâu nữa ngươi liền biến thành một cái xác không hồn, không hề có ý thức, hoàn toàn bị người khác khống chế.
Tần Hạo Hiên không thể nói chuyện nhưng trong lòng hoảng hốt, tuy đã nhìn ra Cổ Vân Tử không có ý tốt, nhưng nghĩ hắn đường đường là đường chủ Cổ Vân đường, lại là nhân vật cấp cao trong Thái Sơ giáo, cùng lắm là khiến mình lạc lối, lại tuyệt đối không ngờ rằng trong Thái Sơ giáo tự xưng là chính phái lại tồn tại nhân vật ác độc âm hiểm như hắn ta, dùng công pháp âm hiểm ác độc như vậy để hại mình.
Đầu óc hắn nhanh chóng vận chuyển, suy nghĩ mục đích của Cổ Vân Tử, cho dù đem chính mình luyện thành Thi Binh, tu vi không mạnh, Thi Binh luyện chế ra được khẳng định cũng là cấp thấp nhất, bằng thực lực của Cổ Vân Tử sao có thể để mắt tới? Nếu hắn không để vào mắt vậy vì sao phải giết hại chính mình như vậy?
Trừ phi là vì người khác?
Tần Hạo Hiên bỗng nhiên nghĩ đến Trương Dương, loại tiến độ có thể so với đệ tử Tử loại, nếu như chỉ dựa vào loại xám của hắn khẳng định không thể làm được, vậy thì phía sau khẳng định có người hỗ trợ, mà Trương Dương đã sớm định trước là đệ tử của Cổ Vân Tử, có thể thấy, người trợ giúp Trương Dương cắm rễ nhất định là Cổ Vân Tử không thể nghi ngờ! Mà hành vi của Cổ Vân Tử đối với mình lần này, khẳng định là do Trương Dương giật dây!
Tần Hạo Hiên nghĩ thông vấn đề mấu chốt trong đó, trong lòng lạnh lẽo, Tu Tiên giới thật sự là quá âm u, một Đường chủ địa vị cao thượng, thực lực cường đại vậy mà làm chuyện bỉ ổi như vậy!
- Vẫn là bên trên có người che chở dễ hành sự a! – Trong lòng Tần Hạo Hiên than thở một tiếng, bản thân đến Thái Sơ giáo bị người mưu hại khắp nơi, lúc trước bị Lý Tĩnh ngông cuồng tính kế, chỉ cần mình nỗ lực tu luyện, thực lực đến một trình độ nhất định liền không cần sợ hãi, nhưng hiện giờ Cổ Vân Tử tính kế chính mình, điều này đã vượt qua phạm vi hắn có thể ứng phó.
Điều này ứng một câu nói xưa, không có chuyện gì mà lại ân cần, không phải gian thì chính là trộm!
Hắn âm thầm nhắc nhở chính mình, sau này nhất định phải đề phòng người khác nhiều hơn, người mà vô duyên vô cớ tốt với mình, khẳng định đều có mưu đồ khác, nếu không trên đời này nhiều người như vậy, sao không tùy tiện tìm người nào khác, hết lần này tới lần khác tìm mình làm gì?
Nghĩ tới đây, ánh mắt Tần Hạo Hiên như có như không rơi xuống trên người Bất Tử Vu Ma cồng kềnh xấu xí, trong lòng bỗng nhiên hoảng hốt, Lão ma đầu này cũng vô duyên vô cớ đối tốt với mình, chẳng lẽ hắn cũng có mưu đồ khác với mình?
Đúng lúc này Bất Tử Vu Ma cũng lên tiếng, dùng âm thanh yếu ớt nói:
- Luyện Thi đại pháp tuy rằng ác độc, nhưng ngươi có thể tiếp tục tu luyện, Đạo Tâm Chủng Ma Đại Pháp mà ta truyền cho ngươi khá đặc biệt, có thể loại bỏ độc tính trong Hủ Thực đan, biến nó thành Linh Đan tôi luyện thân thể chân chính!
Tần Hạo Hiên nghe thấy lời nhắc nhở mang ý tốt của Bất Tử Vu Ma, lại đảo qua vài lần trên mặt Bất Tử Vu Ma, không nhìn ra được điều gì từ trên gương mặt xấu xí đó, Lão ma đầu này không biết đã sống bao nhiêu năm, già thành tinh, bản thân mình ngay cả Cổ Vân Tử đều không thể nhìn thấu chứ đừng nói đến hắn, lúc này cũng không nghĩ nhiều nữa, chuẩn bị tiếp tục đi loanh quanh trong Tuyệt Tiên Độc cốc, thử vận may xem có thể đạt được một ít Thiên Tài Địa Bảo hay không, nếu như có thể may mắn đạt được pháp bảo dùng để phòng thân thì càng hay, nơi đây chính là chiến trường Tiên Ma đại chiến năm đó, bên trong Tuyệt Tiên Độc cốc nhất định lưu lại không ít Linh Pháp, Pháp Bảo và các loại đan dược, những vật này chỉ cần tùy tiện nhặt được một thứ, đối với một kẻ tu vi thấp như mình đều có tác dụng lớn.
Lần trước ở Tuyệt Tiên Độc cốc nhiều nhất mới đi chừng một trăm bước, lần này đổi một hướng khác, đi chừng mười bước, bỗng nhiên nhạy cảm cảm giác được, ở phía xa có một luồng linh khí yếu ớt dao động!
Tại một nơi mà độc khí hoành hành như Tuyệt Tiên Độc cốc, bất luận là linh khí gì đều bị áp chế chặt chẽ, luồng linh khí dao động phía xa kia tuy rằng yếu ớt, nhưng dưới tình huống bị độc khí lợi hại như vậy áp chế mà còn có thể truyền đến chừng trăm bước, đã là khá lợi hại rồi, chỉ là không biết vật kia là Linh Pháp, Pháp bảo hay là đan dược, hoặc là thiên tài địa bảo hiếm gặp như Nhất Diệp Kim Liên.
Trái tim Tần Hạo Hiên đập thình thịch, đi hơn trăm bước về phía đó, nhưng hắn phát hiện dưới áp lực thật lớn, không thể tiến thêm nửa bước.
Xem ra những ngày này không đem linh hồn nhập vào trong thân thể tiểu xà, trên phương diện đối kháng với áp lực của Tuyệt Tiên Độc cốc không có chút tiến bộ, về sau cho dù mỗi ngày đi học đều ngủ, cũng phải dành ra thời gian cố định tiến vào trong cơ thể tiểu xà, bằng không Tuyệt Tiên Độc cốc lớn như vậy, những thứ tốt đều nằm tại chỗ sâu bên tronng, mà chính mình bước đi còn khó khăn, sao có thể thăm dò Tuyệt Tiên Độc cốc?
Sau khi đi một vòng những nơi khác trong Tuyệt Tiên Độc cốc, trừ nơi kia có linh lực yếu ớt dao động, Tần Hạo Hiên không thu hoạch được gì cả, xem ra những thứ tốt đều nằm tại chỗ sâu bên trong, lập tức cũng không do dự, rời khỏi Tuyệt Tiên Độc cốc trở lại Linh Điền cốc tiếp tục tu luyện.
Nhìn bóng lưng rời đi của Tần Hạo Hiên, khóe miệng Bất Tử Vu Ma gợi lên một nụ cười âm độc, lẩm bẩm: “Xem ra không ít người dòm ngó tiểu tử này, đáng tiếc cái gọi là Luyện Thi đại pháp của tông môn tam lưu như Thiên Thi tông, sao có thể đánh đồng với Thâu Thiên đại pháp mà mình dung hợp vào đó Đạo Tâm Chủng Ma Đại Pháp cơ chứ? Tiểu xà này khẳng định cũng hoài nghi chính mình, nhưng không quan trọng, hắn tu luyện chính là Đạo Tâm Chủng Ma Đại Pháp chính tông, chỉ là sau khi dung hợp Thâu Thiên đại pháp, tu vi của hắn càng cao, liền càng dễ cho ta đoạt xá! Nếu hắn mỗi ngày đều kiên trì ăn Hủ Thực đan, chẳng những sẽ không trúng độc, ngược lại sẽ trở thành chất dinh dưỡng cho Ma Chủng của ta, thúc đẩy hắn trưởng thành nhanh hơn, ta cũng có thể sớm ngày đoạt được thể xác của hắn!”
Nói đến đây, Bất Tử Vu Ma nhìn qua Tuyệt Tiên Độc cốc u ám hoang vu, trong lòng bùng lên ngọn lửa hi vọng, Tần Hạo Hiên trưởng thành càng nhanh, hắn càng có thể sớm rời đi nơi quỷ quái đã giam cầm hắn mấy ngàn năm!
- Chờ ta rời núi, Tu Tiên giới này cũng nên náo nhiệt một phen! – Bất Tử Vu Ma phát ra tiếng cười khằng khặc quái dị, lại động đến vết thương trên thân thể, đau khiến hắn nhe răng nhếch miệng, trong mắt lấp lóe tinh quang:
- Tiểu xà a tiểu xà, ngươi mau trưởng thành đi! Mau trưởng thành đi!
Sau khi Tần Hạo Hiên trở về, lại đi tới bụi cỏ đêm qua tu luyện, nhưng làm cách nào cũng không tĩnh tâm được.
Nhân vật cấp cao trong tông môn như Cổ Vân Tử, quyền cao chức trọng, tự xưng là chính phái đều dùng thủ đoạn âm độc như thế để giết hại chính mình, nhằm đạt mục đích thỏa mãn nhu cầu riêng của chính mình, Lão ma đầu này nhìn thế nào cũng không giống nhân sĩ chính phái, những lời hắn nói với chính mình cũng chưa chắc đều là lời nói thật.
Bình luận truyện