Chương 237: Thần kiếm bảy màu
Phương xa, thành viên Quang Chi Thần Hi kiềm không được muốn lao ra nhưng bị Thải Nhi cản.
"Hãy tin anh ấy, anh ấy có thể làm được!"
*Đinh!*
Vang lên tiếng va chạm giòn tan. Hình ảnh khiến mọi người khó tin xuất hiện.
Đối diện cú quét mạnh mẽ của A Tư Mạc Đức, Long Hạo Thần từ bỏ Nhật Nguyệt Thần Oa tấm thuẫn, chỉ dùng Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán đón địch. Khiến người chấn kinh là khi trọng kiếm va chạm thương, trường thương của A Tư Mạc Đức lại bị Long Hạo Thần đẩy ra.
Đúng vậy, có lẽ ở trong mắt mọi người đây là hình ảnh khó tin lại thật sự xảy ra.
Trường thương của A Tư Mạc Đức bị Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán đánh trúng tựa như tìm ra hướng đi khác, quét qua đầu Long Hạo Thần. Cùng lúc đó, Long Hạo Thần hành động.
Hắn dùng là kỹ năng cơ bản nhất của Trừng Giới kỵ sĩ, đột kích.
Ánh sáng vàng nhấp nháy, lưỡi dao ánh sáng da cam phun ra.
A Tư Mạc Đức đánh ra nắm đấm trái nghênh đón một chiêu của Long Hạo Thần. Đầu dê đực quát một tiếng, lại vang một tiếng *đinh*.
A Tư Mạc Đức đứng trên lưng Địa Ngục Long đột nhiên lung lay. Nếu có ai nhìn gần sẽ phát hiện, trên mặt nắm đấm có một vết thương.
Long Hạo Thần một nhảy một đâm, chỉ có thể dùng chữ "tuyệt diệu" để hình dung. Hơn nữa đánh xong hắn chưa ngừng lại. Bốn linh cánh sau lưng bỗng giương ra, dường như hắn không định che giấu thân phận nữa, bay ngược ra sau, Tinh Vương thì bị thu lại.
"A Tư Mạc Đức, dám so đấu võ kỹ với ta không?"
A Tư Mạc Đức không bao giờ ngờ được đối thủ rõ ràng yếu hơn mình lại có thể tổn thương mình. Mới rồi công kích của Long Hạo Thần quan trọng nhất là chém lên. Hắn chém lên chính là vị trí yếu nhất của trường thương, không cứng rắn đụng mà đơn thuần mượn lực đánh lực, thay đổi đường công kích của A Tư Mạc Đức, khiến gã lộ ra sơ hở. Dưới tình huống tu vi hai bên cách biệt như vậy mà có thể làm được điểm này, Long Hạo Thần sử dụng kỹ xảo có thể nói là kỳ diệu tuyệt vời. Nguồn truyện: Truyện Bất Hủ
Nhưng thực lực của hắn và A Tư Mạc Đức cách biệt quá xa, nên chém ra một kiếm xong kiếm thứ hai không thể dùng kiếm ý, nếu không thì đột kích đó rất có thể sẽ uy hiếp đến A Tư Mạc Đức.
"Dám khiêu khích bổn tọa, muốn chết!" A Tư Mạc Đức tức giận gầm lên, nhún mũi chân mau chóng đuổi theo Long Hạo Thần.
Khi bay ra thì xuất hiện hình ảnh kỳ lạ. Địa Ngục Long vốn là ma thú của gã, thân thể khổng lồ chớp mắt tan biến, hóa thành từng khối cốt giáp rơi trên thân thể cứng rắn của A Tư Mạc Đức, chớp mắt bao trùm lấy toàn thân gã. Ngọn lửa đen nồng đậm bùng phát, trong không khí trừ ám nguyên tố ra, mấy nguyên tố thuộc tính khác đều bị điên cuồng ngăn chặn.
Tuy Long Kỵ Ma Thần A Tư Mạc Đức giận dữ nhưng sẽ không coi thường đối thủ. Long Hạo Thần có thể tổn thương gã khiến gã cảnh giác. Đương nhiên gã nhìn ra được Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán trong tay Long Hạo Thần không phải vũ khí bình thường. Cứng rắn đụng độ trọng kiếm cấp sử thi không phải là lựa chọn sáng suốt.
Địa Ngục Long biến giáp, đây hơi giống với Long Hạo Thần và Hạo Nguyệt dung hợp, nhưng còn kém chút. Dung hợp giữa Long Hạo Thần và Hạo Nguyệt, là phù hợp huyết mạch. Địa Ngục Long và A Tư Mạc Đức chỉ đơn thuần là bộ giáp phủ lên, khác biệt về bản chất. Nhưng dù là vậy, Long Kỵ Ma Thần A Tư Mạc Đức có Địa Ngục Long giáp phủ lên tăng uy thế nhiều. Sau lưng đôi cốt cánh to lớn bỗng vỗ đập, chớp mắt đuổi theo Long Hạo Thần. Trường thương trong tay ở trên không trung hóa thành ngàn điểm sáng đen bao trùm cả người Long Hạo Thần. Càng thêm khủng bố là lúc trường thương công kích, có vô số khô lâu đen từ mũi xương khô phủ lên diện tích rộng. Xem ra chỉ khoảnh khắc sẽ cắn nuốt lấy Long Hạo Thần.
Ánh sáng vàng nhấp nháy, đối mặt truy kích như vậy, Long Hạo Thần không dám lùi ra sau nữa. Đôi tay hắn vẫn nắm Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán, thoáng chốc cả người bị tầng sáng vàng bao phủ, cho người cảm giác không là một người mà đơn thuần là thanh kiếm mà thôi.
Kiếm ý lãnh liệt chớp mắt bùng phát, hai mắt Long Hạo Thần phát ra ánh sáng vàng chói mắt, thân thể biến sắc bén.
*Đinh, đinh, đinh, đinh, đinh…*
Một chuỗi tiếng va chạm giòn vang, chỉ thấy đoàn sáng vàng bị bao trong lưới đen khổng lồ, nhảy trái đâm phải giãy dụ, nhưng lưới đen không thể tới gần.
Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán bị Long Hạo Thần dùng trong phạm vi cực nhỏ. Mũi kiếm không ngừng biến đổi phương hướng, mỗi lần động đều là dốc hết sức, tuyệt không cứng rắn chống lại Long Kỵ Ma Thần A Tư Mạc Đức. Trường thương trong tay A Tư Mạc Đức không ngừng bị đẩy sang bên. Còn về đám khô lâu đen, không ngờ bị Long Hạo Thần tỏa ra lửa vàng thanh tẩy.
Mắt A Tư Mạc Đức lấp lóe tia chấn kinh. Gã tuyệt đối không tưởng nổi đối thủ thoạt nhìn không mạnh này có kỹ xảo cao siêu như vậy. Lấy thực lực của gã, khi tấn công Long Hạo Thần có cảm giác không thể ra sức. Mỗi một kiếm đều đánh vào chỗ yếu ớt nhất trong chiêu của gã. Cho nên trường thương biến đổi phương hướng, không thể phát ra uy lực chân chính.
Một lần, hai lần có thể nói là trùng hợp. Nhưng trước công kích bao trùm phạm vi của gã mà không thể đâm trúng Long Hạo Thần một thương, vậy sao là trùng hợp được? Dường như trong vô hình Long Hạo Thần có một con mắt, có thể nhanh chóng bắt được các điểm yếu của gã.
Kỳ thật dù là đồng bạn của Long Hạo Thần cũng không biết, Long Hạo Thần mạnh nhất không phải tấn công mà là phòng ngự. Tuy bản thân hắn song tu Trừng Giới, Thủ Hộ kỵ sĩ, nhưng tuyệt đối đừng quên, năm đó phụ thân để hắn lựa chọn thì hắn đã chọn cái gì.
Hai năm nay Long Hạo Thần gần như không luyện tập kỹ năng Trừng Giới kỵ sĩ. Tuy lúc này hắn dùng kiếm chống địch nhưng kỳ thật chỉ toàn phòng ngự.
Đương nhiên lúc còn ở trấn Odin, Long Hạo Thần đi theo phụ thân tu luyện, đối mặt khóa đầu tiên chính là động kiến khi đó thật rất khủng bố với hắn. Mỗi ngày trong tổ kiến đối mặt hàng vạn con kiến, hắn có thể dựa vào chỉ có kiếm tre trong tay. Không chặn được công kích của kiến thì sẽ vô cùng đau đớn. Lúc đó Long Hạo Thần đã bắt đầu luyện tập kỹ xảo phòng ngự.
Trước khi Long Tinh Vũ rời đi, kỹ xảo của hắn đã thành công. Dưới tình huống không dùng linh lực, coi như là Long Tinh Vũ cũng chưa chắc đánh thủng phòng ngự của Long Hạo Thần. Kỹ xảo lấy kiếm phòng ngự này nên xem là kỹ năng Trừng Giới kỵ sĩ hay là Thủ Hộ kỵ sĩ? Trong lòng Long Hạo Thần cho rằng đó là năng lực Thủ Hộ kỵ sĩ.
Mấy năm nay thực lực không ngừng tăng lên, càng hiểu sâu về võ kỹ, lại thêm rèn luyện trong Tháp Vĩnh Hằng, võ kỹ của Long Hạo Thần dần tăng tiến. Dùng tu vi hiện tại của hắn muốn thắng Long Kỵ Ma Thần A Tư Mạc Đức là không thể nào. Nhưng nếu chỉ so đấu võ kỹ, A Tư Mạc Đức muốn dùng lực đè người không phải chuyện dễ.
Có bài học trước đó, A Tư Mạc Đức không dám dốc sức tấn công. Gã đã nếm qua đòn tấn công đợt trước của Long Hạo Thần, một khi lộ sơ hở vậy sẽ đối mặt người kiếm hợp nhất công kích.
Đương nhiên A Tư Mạc Đức có rất nhiều cách áp chế không cho Long Hạo Thần dùng võ kỹ. Nhưng làm một ma thần chuyên môn dùng sức bản thân chiến đấu, gặp được đối thủ như Long Hạo Thần thì sao gã không vui sướng cho được? Trong thoáng chốc gã không muốn dùng năng lực mạnh hơn nhanh chóng hủy diệt Long Hạo Thần, mà dùng võ kỹ đấu với hắn.
Trên không trung màu đen và vàng hăng hái chiến đấu, ai cũng không thể tổn thương đối phương. Long Hạo Thần nhờ vào sức mình kiềm chế A Tư Mạc Đức. Đây là phần quan trọng nhất trong kế hoạch của hắn. Chỉ có kiềm chế Long Kỵ Ma Thần, đồng bạn của hắn mới thuân lợi chấp hành kế hoạch.
Đương nhiên hiện giờ Long Hạo Thần bày ra không phải tất cả sức mạnh. Hắn có tuyệt chiêu riêng, A Tư Mạc Đức là ma thần xếp thứ ba mươi hai, một khi gã dùng năng lực mạnh hơn nữa, dĩ nhiên Long Hạo Thần phải giữ lại sức để đối phó. Lúc này hắn lộ ra bốn cánh nghĩa là không định giấu tung tích nữa. Ma Thần Hoàng thông qua dự ngôn của Tinh Ma Thần Ngõa Sa Khắc biết hắn sẽ tới gần Khu Ma quan, vậy thì hắn đến. Hắn thậm chí định thông qua miệng A Tư Mạc Đức báo cho Ma Thần Hoàng hướng đi của mình, do đó tiêu trừ nguy hiểm cho Khu Ma quan. Đây là kế hoạch tổng thể của hắn.
Bên này Long Hạo Thần và Long Kỵ Ma Thần A Tư Mạc Đức chiến đấu ngày càng hăng, bên kia đại quân ma thú cũng tới giây phút quyết định.
Hơn năm trăm ma thú cuối cùng chỉ còn lại ba mươi mấy con, nhưng đều là ma thú trên cấp bảy. Chúng trái xông phải đâm, Ngưu Ma tộc tổn thất trầm trọng.
Nhưng Ngưu Ma tộc dù là công kích hay phòng ngự đều rất mạnh. Có câu nhiều kiến cắn chết voi. Công kích không sợ chết của chúng đang không ngừng giảm số lượng ma thú.
Cùng lúc đó, đột nhiên xuất hiện biến đổi. Bên dưới bụng vài con ma thú hậu phương đột nhiên nhảy ra vài người. Người đằng trước nhất cầm trọng kiếm đỏ như máu, gầm một tiếng lao ra, trọng kiếm liên tục lóe lên, vài luồng sáng vàng to lớn xẹt qua không trung xé rách thân thể tộc nhân Ngưu Ma, tựa như mũi đao nhọn xông vào trận doanh ma tộc.
Không chỉ thế, hai bóng người càng thêm mạnh mẽ từ hai bên y tản ra. Ánh bạc bên trái, ánh vàng bên phải. Ánh sáng bạc lan tỏa, dù là vũ khí hay thân thể mạnh mẽ của Ngưu Ma, chỉ cần va chạm với ánh sáng sẽ bị cắt thành mảnh vụn. Cùng lúc đó, có một luồng sáng bạc càng to hơn bay ra kèm theo tiếng *ù ù* chói tai, quét ngã một mảnh Ngưu Ma.
Hình ảnh bên kia càng thêm đáng sợ. Chỗ ánh sáng vàng là quả cầu sắt to lớn bắn tung ra. Quả cầu sắt đi đến đâu là vang tiếng gầm tựa sét đánh. Ngưu Ma chưa tới gần đã bị đánh thành bột phấn.
Trừ ba người này ra còn có một ma pháp sư đứng đằng sau, tay vung pháp trượng, chợt đến mười hai bạo liệt hỏa cầu bay tứ tung, nổ tung trong chỗ có nhiều Ngưu Ma tộc nhất.
Từng hỏa cầu lam tựa như u hồn xanh, dù chỉ dính phải một chút đốm lửa cũng sẽ bị đốt trọi tới xương, một khi bị lực nổ lan đến thì chớp mắt thành than.
Đằng sau ma pháp sư là một kỵ sĩ, tay trái tấm thuẫn, tay phải trọng kiếm, bảo vệ đằng sau. Một hàng năm người lấy tốc độ kinh người xông vào trận địa địch, giết thẳng tới xe chở tù ở chính giữa.
Họ xuất hiện quá đột ngột, hơn nữa phát ra lực công kích quá mạnh mẽ, đặc biệt là ma pháp sư, phạm vi công kích quá lớn. Mỗi một bạo liệt hỏa cầu nở rộ đều khiến mười mấy tên Ngưu Ma bị thương, tạc nổ ra một con đường. Đại quân Ngưu Ma tộc rơi vào hỗn loạn.
Không thể nghi ngờ, năm người này chính là Hàn Vũ mở đường, Vương Nguyên Nguyên và Tư Mã Tiên ở hai bên trái phải, chính giữa Lâm Hâm, đoạn hậu Trương Phóng Phóng.
Khi năm người mạnh mẽ xuất hiện, một tiếng rồng ngâm lảnh lót vang lên. Ngay sau đó, một con rồng đen xuất hiện bay thẳng tới đại quân Ngưu Ma tộc. Hắc long ở trên trời dài hơn mười mét, miệng phun khí, chỉ thổi một cái thì cả đám hơn trăm Ngưu Ma bị ăn mòn thành bãi nước, biến mất không còn một mảnh. Trên lưng hắc long ngồi một thiếu nữ. Trên người thiếu nữ lấp lánh ánh sáng nồng đậm gợn sóng. Nếu nhìn kỹ sẽ phát hiện, ánh sáng vặn vẹo đang hóa thành từng tầng sóng nước dung nhập vào người hắc long.
Nghịch Thiên Ma Long!
Nếu nói đám Hàn Vũ xung phong liều mạng chưa đủ làm loạn quân tâm Ngưu Ma tộc, chỉ hơi bị bối rối thì khi Nghịch Thiên Ma Long xuất hiện, còn công kích đại quân Ngưu Ma tộc, triệt để phá vỡ quân tâm đại quân Ngưu Ma tộc. Bỗng chốc, đại quân Ngưu Ma tộc không biết nên chiến hay trốn. Dưới tình huống này, các thành viên Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi tiến nhanh tới trước, mục tiêu là xe chở tù.
Đương nhiên, trong đại quân Ngưu Ma tộc không phải không có kẻ thông minh. Mấy cường giả Ngưu Ma tộc canh giữ cạnh xe chở tù dáng người đặc biệt cao to mắt thấy kẻ địch nhanh chóng tới gần, một cường giả Ngưu Ma tộc lập tức nổi giận gầm lên một tiếng, túm lấy lồng sắt, nghiêng người nhảy lên xe.
Nhìn bộ dạng kẻ địch là hướng tới hai tù nhân, hơn nữa thực lực đám nhân loại khá mạnh. Chúng phải sẵn sàng trước khi nhân loại tấn công thì giết tù nhân trước tiên.
Ánh sáng xám âm trầm chợt lóe, Ngưu Ma mới nhảy lên xe từ vai trái đến eo phải bị chém một đường, thi thể cắt thành hai rơi xuống xe.
Một bóng dáng yêu kiều xuất hiện bên trên xe. Váy dài màu đen, lưỡi hái đen. Sát khí lạnh lẽo bùng phát, lưỡi hái to lớn quét lấy, mấy Ngưu Ma canh giữ bên xe chở tù chớp mắt bị giết sạch.
Tuy tổng thể thực lực đại quân Ngưu Ma tộc không tệ nhưng không có cường giả đặc biệt cường đại. Trừ Long Kỵ Ma Thần A Tư Mạc Đức ra, Ngưu Ma mạnh nhất chỉ cỡ cấp sáu, cấp bảy. Loại Ngưu Ma này sao có thể cản trở Thải Nhi được?
Trong kế hoạch của Long Hạo Thần, hắn hấp dẫn A Tư Mạc Đức là bước đầu tiên, sau đó là đồng bạn tấn công. Dù sao dựa vào sức một mình Thải Nhi, tuy có thể tới gần xe nhưng khó thể ở trong vạn quân mang đi hai người. Dương Văn Chiêu, Đoạn Ức bị bắt nhiều ngày nay, có thể tưởng tượng tình trạng thân thể tệ cỡ nào. Họ không chịu nổi xóc nảy, nếu đã cứu thì đầu tiên phải bảo đảm hai người an toàn. Nhiệm vụ của cô là trước khi mọi người xông tới xe phải bảo đảm Đoạn Ức, Dương Văn Chiêu không bị tổn thương.
Nhân lúc không có Ngưu Ma lao đến, Lưỡi Hái Tử Thần liên tục vung, lồng sắt ở trước mặt nó tựa như đậu hủ bị cắt thành mảnh vụn nhưng không chút thương tổn đến Dương Văn Chiêu, Đoạn Ức.
Hai người họ đã ở trạng thái nửa hôn mê, không có lồng chống đỡ, bỗng chốc gục xuống.
Thải Nhi tiến lên nhét vào miệng họ đan dược Lâm Hâm đưa cho, để họ nằm ngửa ra. Đan dược theo nước bọt trôi vào trong người.
Nghịch Thiên Ma Long xuất hiện có uy nhiếp rất lớn với đại quân Ngưu Ma. Bên Thải Nhi cứu được Dương Văn Chiêu, Đoạn Ức nhưng không có bao nhiêu Ngưu Ma tấn công nàng.
Không cần nghi ngờ, Nghịch Thiên Ma Long này chính là Mạch Đâu biến thành. Lúc trước tuy Trần Anh Nhi thông qua Thời Gian Chi Điệp Linh Lô thi triển Sinh Linh Môn nhưng có Linh Hồn Thánh Y hỗ trợ, vẫn còn sức chiến đấu. Bây giờ Mạch Đâu hóa thành Nghịch Thiên Ma Long không giống năm đó chỉ là biểu tượng. Có linh lực khổng lồ của Linh Hồn Thánh Y ủng hộ, nó chẳng những không cần nuốt ma tinh còn có thể giữ thực lực ma thú cấp chín một đoạn thời gian. Bay xẹt qua không trung, nó rất nhanh tới chỗ Thải Nhi.
Thải Nhi một tay túm một người, nhảy lên, dẫn theo Dương Văn Chiêu, Đoạn Ức rơi trên lưng Mạch Đâu. Nghịch Thiên Ma Long vỗ đôi cánh bay nhanh, phun ra ngụm khí, lần này là ngửa đầu phun, giúp bên Hàn Vũ quét sạch một đám kẻ địch.
Năm người Hàn Vũ nhân cơ hội vỗ linh cánh bay lên tập trung hướng họ.
Ngưu Ma tộc không phải chủng tộc biết bay, lại thêm bị Nghịch Thiên Ma Long chấn nhiếp, hành động của họ cực kỳ thuận lợi, rất nhanh tập trung trên trời.
Động tác bên này dĩ nhiên khiến Long Kỵ Ma Thần A Tư Mạc Đức chú ý.
Từ lúc năm người Hàn Vũ bộc phát đến Thải Nhi cứu viện, Nghịch Thiên Ma Long bay lên trời chỉ mất một phút đồng hồ.
Vốn A Tư Mạc Đức cùng Long Hạo Thần đánh sướng tay, gã thậm chí có chút không muốn bỏ ra linh lực. Bởi vì gã không vội vàng giết chết Long Hạo Thần. Trong quá trình đơn thuần so đấu võ kỹ với hắn, gã cảm nhận được lợi ích không nhỏ. Long Hạo Thần vận dụng kỹ xảo tuyệt diệu dẫn dắt gã rất nhiều. Cho đến khi xuất hiện hơi thở Nghịch Thiên Ma Long mới khiến gã cảm giác không đúng.
Dẫn hổ rời núi, bị lừa. A Tư Mạc Đức lập tức làm ra suy đoán chính xác. Không rảnh giằng co với Long Hạo Thần, gã nổi giận gầm một tiếng, đột nhiên ngừng giữa không trung, sau đó ngọn lửa đen to lớn từ người gã bắn ra, hóa thành cột lửa đường kính hơn năm mét đánh hướng Long Hạo Thần.
Có tác dụng của Thánh Dẫn Linh Lô, gã nhất định phải đánh chết Long Hạo Thần mới xử lý tình hình bên kia được.
Ngọn lửa đen khủng bố cho người cảm giác dính đặc. Long Hạo Thần chỉ thấy trong phút chốc mình tiến vào thế giới tối đen không ánh sáng.
Cảm giác nghẹt thở thậm chí khiến hắn nhớ lại nỗi thống khổ lúc bị Tử Linh Ma Thần Tát Mễ Cơ Nạp khống chế. Một kích kia hiển nhiên là A Tư Mạc Đức đã sớm chuẩn bị tốt, chuyên môn đối phó kỹ xảo của Long Hạo Thần. Mặc kệ võ kỹ của ngươi cao tới đâu, bị linh lực tuyệt đối áp chế thì có thể làm gì? Đây là dốc sức đánh ra sức mạnh.
Sau khi phát động một kích kia, A Tư Mạc Đức lập tức quay về đại quân.
Nghịch Thiên Ma Long xuất hiện làm gã cực kỳ rung động. Đây chính là tộc nhân của Ma Thần Hoàng! Chẳng lẽ Nghịch Thiên Ma Long phản bội bệ hạ Ma Thần Hoàng? Gã nhất định phải làm rõ ràng.
Nhưng đang lúc gã cho rằng Long Hạo Thần trúng một chiêu của mình không chết cũng sẽ trọng thương, không thể giữ được Thánh Dẫn Linh Lô thì sau lưng truyền đến thanh âm sang sảng của Long Hạo Thần.
"Ngươi muốn đi đâu? Đối thủ của ngươi là ta!"
"A?" Năng lực Khiên Dẫn của Thánh Dẫn Linh Lô không biến mất, A Tư Mạc Đức cảm nhận được bị lôi kéo, lập tức quay trở lại.
Gã giật mình thấy có hai ngọn lửa đen khổng lồ bay hướng phương xa, Long Hạo Thần thì vẫn đứng ở vị trí cũ, chỉ là thanh kiếm trong tay đã thay đổi.
Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán mở phong ấn vốn là trang bị cấp sử thi da cam, nhưng giờ phút này không ngờ đã biến thành ánh vàng bảy sắc.
Thần khí không nhất định đều là bảy sắc. Nhưng bảy sắc thì chắc chắn là thần khí, điểm này Nhật Nguyệt Thần Oa tấm thuẫn đã chứng minh.
Long Hạo Thần vẫn nắm lấy trọng kiếm, ánh mắt sáng ngời nhìn chằm chằm A Tư Mạc Đức. Từ đốm lửa đen xẹt qua có thể thấy A Tư Mạc Đức cho rằng một chiêu đánh gục được đối thủ đã bị tránh thoát, không thể tổn thương tới Long Hạo Thần.
Ánh vàng bảy sắc kỳ lạ hấp dẫn ánh mắt Long Kỵ Ma Thần A Tư Mạc Đức. Không uổng là một trong ma thần giỏi về chiến đấu, chỉ chớp mắt A Tư Mạc Đức lập tức bỏ qua mọi thứ bên dưới, tập trung vào Long Hạo Thần.
Trong khoảng thời gian chiến đấu với Long Hạo Thần, đối với kiếm ý, kiếm kỹ mạnh mẽ sắc bén mà tràn ngập huyền diệu của hắn, A Tư Mạc Đức thầm khâm phục. Lúc này vũ khí trong tay Long Hạo Thần đột nhiên biến thành thần khí, không thể không khiến A Tư Mạc Đức chú trọng. Một kỵ sĩ nhân loại có thể đem kiếm kỹ, kiếm ý tu luyện đến gần như đỉnh điểm lại có một thần kiếm, không đơn giản như hổ thêm cánh mà đã chân chính uy hiếp được A Tư Mạc Đức.
Amt không hề hối hận lúc trước mình không dốc sức đấu với Long Hạo Thần. Trận chiến này chỉ dẫn gã không ít, gã chắc chắn rằng thông qua trận chiến mình sẽ tiến bộ về võ kỹ không ít.
Ma tộc giống như nhân loại, càng chiến đấu thì càng kích phát ra tiềm năng bản thân. Nhìn thần kiếm trong tay Long Hạo Thần, mắt A Tư Mạc Đức sáng ngời.
"Tốt lắm, ngươi quả nhiên có tư cách làm đối thủ của ta. Nếu hôm nay giết ngươi, ta sẽ tự tay chôn ngươi, xem như tôn trọng." A Tư Mạc Đức lạnh lùng nói, trường thương trong tay phải chỉ xéo, cất tiếng nói là đầu người ở chính giữa.
Đối với đám ma tộc, làm vậy với đối thủ đã là đủ tôn trọng. Nhân loại vốn bị ma tộc coi là thực vật, đặc biệt là thi thể cường giả nhân loại, ma tộc đó giờ chưa từng bỏ qua. A Tư Mạc Đức biểu thị như vậy là tôn kính với Long Hạo Thần.
Long Hạo Thần không mở miệng, giờ phút này, ánh mắt hắn hoàn toàn tập trung vào Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán trong tay.
Làm Trừng Giới kỵ sĩ, vì sao trước đó hắn không dùng hai thanh thần kiếm? Vốn hắn giỏi nhất là song kiếm, nếu song kiếm cùng sử dụng chắc chắn có thể phát huy thực lực càng mạnh. Nhưng hắn không làm vậy, bởi vì Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán ẩn chứa tuyệt chiêu.
Long Kỵ Ma Thần A Tư Mạc Đức mạnh hơn hắn rất nhiều. Long Hạo Thần hiểu rõ, mình muốn thắng đối thủ là hoàn toàn không thể nào, thậm chí không thể ngăn cản A Tư Mạc Đức. Nhưng hắn có cách của riêng mình.
Năm đó khi hắn còn rất nhỏ, Long Tinh Vũ từng dạy hắn đặc điểm, điểm đáng chú ý, cách chiến đấu của các ma thần.
Long Tinh Vũ đánh giá A Tư Mạc Đức rất giống với A Nan. Y cho rằng Chiến Cuồng Ma Thần A Nan tuyệt đối là võ si. Trong lòng A Nan, không có gì quan trọng hơn tăng sức mạnh chính mình. Coi như là mệnh lệnh của Ma Thần Hoàng chưa chắc gã răm rắp nghe theo.
Đánh giá về A Tư Mạc Đức rất giống A Nan. A Tư Mạc Đức đam mê tăng sức mạnh, nkhác với A Nan là gã ham thích tăng thực lực nhưng tuyệt đối trung thành Ma Thần Hoàng, lý trí hơn A Nan một chút. Có lẽ cũng vì thế mà về mặt sức mạnh cá nhân thì gã thua xa A Nan.
Chính là nói, A Tư Mạc Đức đam mê tăng sức mạnh có chia nặng nhẹ nhưng A Nan thì không.
Vì nắm lấy đặc điểm tính cách này của A Tư Mạc Đức, Long Hạo Thần mới không dốc hết thực lực đấu với gã, chỉ so tài về kỹ năng. Điều này cho đồng bạn cơ hội tốt nhất, mãi đến khi Dương Văn Chiêu, Đoạn Ức được cứu.
Khi A Tư Mạc Đức phát động chiêu mạnh nhất, thật ra Long Hạo Thần đã sớm chuẩn bị sẵn sàng, tất cả đều nằm trong suy tính của hắn. Dương Văn Chiêu, Đoạn Ức được cứu, dĩ nhiên A Tư Mạc Đức sẽ không bỏ qua. Dưới tác dụng của Thánh Dẫn Linh Lô, gã chắc chắn phải giết mình trước. Thế nên trong tình huống có chuẩn bị, tuy ứng phó khó khăn nhưng rốt cuộc Long Hạo Thần vẫn chặn lại được.
Lúc trước khi A Tư Mạc Đức chiến đấu với Long Hạo Thần đã bỏ qua một việc, chính là xuất hiện cùng lúc với Long Hạo Thần, thi triển ra Thánh Dẫn Linh Lô, Nhã Đình.
Sau khi Nhã Đình xuất hiện luôn ở sau lưng Long Hạo Thần, luôn không tham gia trận chiến, không thi triển ma pháp nào. Trừ sợ A Tư Mạc Đức sẽ dốc sức tấn công ra, nguyên nhân quan trọng nhất là cô đang chờ lệnh của Long Hạo Thần. Chờ đợi mệnh lệnh dung hợp với Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán.
Đây là Long Hạo Thần để lại lá bài cho mình. Có thiên thạch không ngừng thấm vào, dù là Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán hay Lam Vũ, Quang Phù Dung đều tăng phẩm chất cực cao. Hơn nữa vì chúng nó chịu Nhã Đình thông qua Thánh Dẫn Linh Lô bổ dưỡng, vậy nên độ phù hợp với Nhã Đình biến càng cao.
Năm đó Nhã Đình lần đầu tiên làm kiếm linh dung hợp với Lam Vũ, Quang Phù Dung, trực tiếp tổn thương nó, hiện giờ đương nhiên sẽ không như vậy nữa.
Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán càng thích hợp kiếm ý của Long Hạo Thần, Nhã Đình thì chỉ có thể dung nhập vào một thần kiếm. Cho nên hắn luôn chỉ sử dụng Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán. Khi A Tư Mạc Đức dốc sức ra một kích, Nhã Đình bỗng chốc dung nhập vào thần kiếm, biến nó thành thần khí chân chính. Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán tràn ngập kiếm linh tựa như thật sự sống lại. Giống như năm đó Quang Minh Kiếm Thần Dạ Vô Thương đã trở lại. Mới rồi Long Hạo Thần dùng nó phát ra Tu La Trảm, tránh khỏi một chiêu trí mạng của A Tư Mạc Đức.
Mắt thấy Long Hạo Thần bỏ qua lời mình, sắc mặt A Tư Mạc Đức biến âm trầm. Vốn một tay cầm thương nay đổi thành hai tay cùng nắm. Ba đầu sáu đôi mắt cùng toát ra màu đen sâu thẳm. Trường thương từ từ chỉ hướng đằng trước, mũi thương nhấp nháy ánh sáng đen nhưng không có ngọn lửa nữa, trường thương biến thành đen như mực.
Mũi thương chỉ hướng Long Hạo Thần phía xa, chiến ý khủng bố hỗn hợp sát ý vô cùng lãnh liệt khiến không gian giữa hai bên theo đó vặn vẹo.
Long Hạo Thần vẫn nhìn chăm chú thần kiếm trong tay, lạnh nhạt nói.
"A Tư Mạc Đức, nhớ rõ nói cho Ma Thần Hoàng, ta sẽ chờ y ở ma tộc. Hoặc ma tộc chết, hoặc là ta chết. Ta chính là Long Hạo Thần mà các ngươi luôn tìm kiếm."
"A?" Vốn A Tư Mạc Đức chăm chú lắng nghe hắn nói tâm chợt chấn động.
Khoảnh khắc, chỉ thấy trên người Long Hạo Thần bỗng tỏa ra một tầng sáng tím vàng kỳ lạ. Tầng sáng tím vàng này dung nhập vào Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán, người Long Hạo Thần đi theo thanh kiếm nhẹ nhàng đâm một kiếm hướng gã.
Đâm ra một kiếm, bầu trời như xẹt qua tia chớp tím vàng, cả khung trời biến âm u.
Đây là một kích chân chính, một kiếm biến đổi trời đất. Ra một kiếm này, ý niệm cả người hắn hoàn toàn hợp thành một với kiếm. Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán có được kiếm linh khi tia chớp tím vàng xuất hiện, dường như thật sự phát ra tiếng thở dài. Tiếng thở này cảm giác như là phấn khởi. Đúng vậy, khoảnh khắc này, thần kiếm của Quang Minh Kiếm Thần Dạ Vô Thương rốt cuộc trở lại. Một kiếm này rốt cuộc có phong cách năm đó của y.
Không xuất hiện thanh âm va chạm. Khi một người một ma lướt qua nhau, ngay sau đó, Tinh Vương lại xuất hiện trên trời chở Long Hạo Thần bay nhanh hướng phương xa.
Khiến người thấy quái lạ là Long Kỵ Ma Thần A Tư Mạc Đức không đuổi theo, ngây ngốc khựng giữa không trung, trường thương vẫn giữ động tác đâm tới trước.
Khiến người rung động là trên đầu thương năm mét, màu đen đang nhanh chóng rút đi. Có thể thấy rõ từ vị trí mũi thương lan tràn tới tay gã có một khe rãnh sâu. Không chỉ thế, bề mặt áo giáp do Địa Ngục Long biến thành, từ mũ đến bụng có một vệt kéo dài.
Long Hạo Thần đâm ra một kiếm này A Tư Mạc Đức đã chặn lại được. Nhưng gã không thể chặn kiếm ý ẩn trong kiếm, kiếm ý chân chính.
Đó là lực lượng do tinh thần lực ngưng kết thành. Dù tu vi của gã mạnh cỡ nào cũng chẳng thể chặn lại.
Lúc này A Tư Mạc Đức vô cùng rung động vì một kiếm kia. Gã biết rõ nếu tu vi của mình và Long Hạo Thần ngang nhau, vậy mới rồi một kiếm đó đã lấy mạng gã.
Lần đầu tiên A Tư Mạc Đức cảm giác được, thì ra mình ở phương diện võ kỹ kém như vậy. Một đối thủ yếu đến thế lại có thể dùng kiếm ý thương tổn mình. Gã luôn cảm thấy rằng, coi như khiêu chiến ma thần mười hai hạng đầu thì mình chưa chắc thua. Nhưng bây giờ mới hiểu ra mình và đối thủ mạnh hơn vẫn có chênh lệch rất lớn.
Thương chậm rãi thu lại, ba cái đầu của A Tư Mạc Đức khẽ động đậy, đầu bò và đầu dê đực không hẹn mà cùng nhìn hướng đầu người chính giữa.
Đầu người hít sâu, lẩm bẩm.
"Long Hạo Thần."
"Đại ca, chúng ta có đuổi theo không? Nếu phát động Trụ Ma Thần, thằng nhóc kia không phải đối thủ của chúng ta." Đầu bò trầm giọng nói.
Đầu người lúc lắc, nói.
"Không đuổi theo. Ngươi đã quên bệ hạ ra lệnh? Nếu gặp kỵ sĩ nhân loại tên là Long Hạo Thần, hoặc là kỵ sĩ nhân loại cưỡi ma thú có nhiều đầu thì đừng ép buộc quá mức, cứ để hắn đi. Bệ hạ sẽ có cách xử lý hắn."
Đầu dê nhắm mắt lại.
"Đại ca, ta cảm thấy chúng ta nên bế quan một thời gian. Đợi đến bên đại doanh Khu Ma quan vẫn là tạm thời đừng tham gia chiến đấu."
Đầu người gật đầu, nói.
"Ta cũng nghĩ vậy. Ta dường như đã trông thấy con đường khác, hy vọng sau này còn có cơ hội đấu với nhân loại đó."
Nói xong A Tư Mạc Đức cất thương, giáp trên người cũng nhanh chóng tan rã, lại biến trở về hình dạng Địa Ngục Long. Chẳng qua trên người Địa Ngục Long có một vết thương sâu.
A Tư Mạc Đức không biết, khi Long Hạo Thần cưỡi Tinh Vương thì ngụm máu tươi phun trong mặt nạ Kim Tinh Cơ Tòa kỵ sĩ.
Trận chiến giữa hắn và A Tư Mạc Đức thoạt nhìn bình tĩnh kỳ thật khiến hắn tiêu hao rất nhiều sức lực. Đối thủ cho hắn áp lực quá mạnh. Long Hạo Thần luôn cảnh giác, dù là lúc này cũng thế. Nếu A Tư Mạc Đức phát động lực lượng Trụ Ma Thần hoặc tiến vào trạng thái Ma Thần Hóa, vậy hắn không còn cách nào khác, lập tức truyền tống Tháp Vĩnh Hằng trước khi đuổi kịp đồng bạn.
May là không biết có phải vì A Tư Mạc Đức chìm vào suy nghĩ một kiếm của hắn, không hề đuổi theo. Tinh Vương bay rất nhanh, xẹt qua đại quân ma tộc bên dưới, hội hợp với đồng bạn xong bay hướng phương xa.
A Tư Mạc Đức cưỡi trên lưng Địa Ngục Long nhìn Long Hạo Thần khuất xa, ba đầu sáu đôi mắt lộ ra suy tư. Kiếm quang vào giây phút đó khắc ghi trong đầu gã, cảm giác lĩnh ngộ dần xuất hiện trong lòng gã.
Long Hạo Thần tuyệt không biết, bởi vì một trận chiến này khiến xếp hạng của Long Kỵ Ma Thần không lâu sau tăng cao, tiến vào hạng hai mươi bốn trong bảy mươi hai Trụ Ma Thần.
Bình luận truyện