Thần Bí Lão Công Không Thấy Mặt

Chương 106






Họ Trang bị đạo sĩ xách trong tay, hắn đem hết toàn lực, a a a kêu lên, một đôi mắt trợn lên to như chuông đồng vào lúc này ùng ục ùng ục nhìn chằm chằm cô gái tóc đen dài này, trên mặt chảy lệ máu , nhưng đáng tiếc dù hắn lên cơn giận dữ cỡ nào, vào lúc này cũng không thể uy phong lên, chỉ có thể mặc người xâu xé, Quản gia và đại thẩm bị buộc lại, lúc này cũng âm trầm ở một bên, đã không còn hung hăng kiêu ngạo như trước.

Cố Phi Âm thấy quỷ đầu nhỏ làm ầm ĩ, tùy ý cho hắn mấy nắm đấm, tuy rằng đánh hụt mấy lần, nhưng tốt xấu gì cũng đánh trúng, như thế là tốt nhất, họ Trang triệt để không một tiếng động, đứng một bên Quỷ Nô sợ đến run lẩy bẩy, con buôn quỷ này thật sự khủng khiếp a a a!

...

Trương đạo trưởng và Thẩm Việt lúc này mới chú ý tới con mắt Cố đại sư giống có chút vấn đề, dồn dập cả kinh nói: "Cố đại sư, con mắt của cô xảy ra chuyện gì? Có phải là lúc cùng Quỷ Vương tranh đấu bị thương?"

Cô sờ sờ con mắt, nói: "Không phải, tiểu quỷ này không gây thương tổn được tôi, hẳn là ngũ tệ tam khuyết*? Ông trời chó má chỉ yêu thích dằn vặt lung tung."

*ngũ tệ tam khuyết: là hình phạt mà tất cả thầy tướng số phong thủy đều không thể tránh khỏi bởi vì bọn họ đã tiết lộ quá nhiều thiên cơ. Ngũ tệ là năm điều tệ hại: Góa bụa, cô đơn, độc thân, điếc, tàn tật. Tam khuyết là ba điều thiếu thốn: Tiền bạc, tuổi thọ, quyền lực.

Thẩm Việt chưa từng nghe nói ngũ tệ tam khuyết, anh nghi hoặc nhìn về phía Trương đạo trưởng, đã thấy Trương đạo trưởng kinh hãi biến sắc, một mặt nghiêm túc, ông không khỏi khẩn trương, nói: "Ngũ tệ tam khuyết rất lợi hại?"

Trương đạo trưởng trầm mặc gật đầu, ngưng trọng nói: "Đây là trừng phạt người tu đạo sợ nhất, cái này nói có chút phiền phức, có thể cậu sẽ không rõ ràng. Nói như thế này, tôi có một vị sư thúc, hắn đã từng đã cứu một người không nên cứu sắp chết, từ đó về sau, mọi chuyện của hắn đều không thuận, trung niên, vợ hắn và hắn ly hôn, chỉ mấy năm, con trai duy nhất cũng gặp tai nạn xe cộ qua đời."

"Lúc trước sư thúc cố ý muốn cứu người, sư phụ tôi vẫn khuyên hắn, nhưng hắn không nghe, nói không chắc sẽ ứng kiếp, nửa đời trước xác thực khỏe mạnh, đến nửa đời sau... ÔI, nếu như sư thúc cứu người kia là người tốt cũng còn đỡ, làm thêm việc thiện, kiếp nạn tự nhiên không nặng như vậy, goá bụa cô đơn tàn tật, hắn đủ hai cái, đủ thấy người kia tuy rằng còn sống, nhưng làm nhiều việc ác, bởi vì có nhân, sẽ có quả. Những hậu quả xấu này có một phần ứng trên người sư thúc ta."


"Cố đại sư, có phải là lúc trước cô ở trên máy bay cứu người? Cho nên mới bị nạn ngũ tệ tam khuyết tàn này?"

Thẩm Việt khiếp sợ cực kỳ, anh quay đầu nhìn về phía Cố Phi Âm, cô gái tóc dài âm trầm đứng một bên, trên gương mặt không nhìn ra vẻ gì, thậm chí có chút âm lãnh khủng bố, nếu như đúng là bởi vì cứu người trên phi cơ người mà bị ngũ tệ tam khuyết...

"Nếu như vậy, vậy phải làm thế nào?"

"Ta đây e sợ không có cách nào."

Không có cách nào sao? Thẩm Việt cầm nắm đấm, buông mi mắt, chỉ cảm thấy trong lòng khó chịu cực kì, còn có chút khổ sở không thể giúp gì.

Cố Phi Âm lạnh lùng nhìn chằm chằm họ, suy nghĩ một chút, nói: "Cũng có thể không phải, sau đó tôi còn đi đảo búp bê cứu mấy người, ở nhà tôi bên bờ sông còn cứu người bạn nhỏ bị quỷ nước bắt, tôi cũng không biết dính vào người nào, cũng có thể là tích lũy? Mà lúc đó chính tôi cũng ở trên máy bay, tuy rằng cứu người nhưng cũng coi như tự cứu, không tính mạnh mẽ nhúng tay vào vận mệnh của người khác. Nhưng tính như vậy, dù sao coi như người trên phi cơ thật sự đều chết hết, hẳn là tôi cũng không chết được, ha ha."

Trương đạo trưởng: "..."

Thẩm Việt: "..."

Trương đạo trưởng suy nghĩ một chút, nghĩ đến lúc trước Cát Hồng cũng ở trên máy bay.

Cát Hồng người này vì tiền tài lợi ích mượn vận đổi vận chuyện gì cũng làm được, nếu như là mượn tương lai vận thế của mình thì ông sẽ không nói gì, nhưng ông nghe nói, Cát Hồng người này mượn vận mượn rất bất thường, hắn không mượn vận thế người ủy thác cho mình, mà là trộm khí vận của người khác sử dụng chomình.

Mặc dù số mệnh thứ này rất mơ hồ, nhưng một khi số mệnh bị trộm đi, người kia mọi việc bất hạnh, cuối cùng rất có khả năng thê lương một đời, hoặc là sẽ chết rất sớm, loại chuyện thương thiên hại lý này, người bình thường sẽ không làm.

Dựa theo tình huống hôm đó, nếu như trên phi cơ không có Cố đại sư, người trên phi cơ chắc chắn phải chết, Cát Hồng cũng chắc chắn phải chết, bởi vậy Cát Hồng vận mệnh bị thay đổi...

Trương đạo trưởng tức giận, chuẩn bị đi trở về liền tìm Cát Hồng tính sổ, thứ chó má này không dạy dỗ là không được.

Chính mày muốn chết, tuyệt đối đừng liên lụy người khác!

...

Quỷ Vương quỷ khí càng ngày càng yếu, trong thôn trang cảnh tượng dần dần biến trở về dáng dấp ban đầu, vào lúc này giương mắt nhìn lại, nơi nào còn có khí sắc vui mừng? Là một thôn trang mạng nhện tro bụi, tinh mỹ đã biến thành rách rưới, mặt đất sạch sẽ sạch sẽ thậm chí còn bày không ít xương người, cỏ dại rậm rạp, toàn bộ thôn trang đều có một mùi khó ngửi, khiến người ta buồn nôn.

Ở chỗ này sinh sống một ngày một đêm, Thiệu Nhất Chu, Thẩm Việt và Hạ Dao sáu người thấy vậy không khỏi nôn mửa liên tục, đặc biệt là Thiệu Nhất Chu, anh nôn nhiều nhất, dáng dấp thôn trang này, chẳng lẽ còn mong rằng mấy ngày nay bọn họ ăn là đồ tốt?

Trời mới biết bọn họ ăn là cái gì!


Vào lúc này dạ dày đều sắp bị ói ra.

Lúc này kết hôn không thể tiếp tục, tiền lì xì cũng không đoạt được, Cố Phi Âm liền chuẩn bị đi tìm mộ của mình, nhưng mà lúc này mắt của cô cận thị rất nặng, trong núi này lại đen thùi, tìm kiếm rât phiền toái, nghĩ như vậy, cô càng cảm thấy là ông trời chó má đang tìm việc, lúc trước đem cô chém thành người không nói, hiện tại không muốn để cô tìm đươc mộ, lẽ nào ông trời còn muốn một mình nuốt hết lượng lớn tài sản trong mộ của cô hay sao?

Xuống núi vào lúc này đường cũng khó đi, Cố Phi Âm để một con Quỷ Nô đi phá ván cửa, sau đó để bốn con Quỷ Nô nâng xuống núi, vào lúc này tuy rằng khó khăn chút, mắt không thấy rõ rất phiền phức, nhưng đều có biện pháp mà, có một đầu óc thông minh không gì có thể làm khó cô.

Quỷ Vương trơ mắt nhìn cô gái tóc đen dài điều khiển nô bộc của hắn, phá đi cửa viện làm cỗ kiệu, nâng cô lên bay đi...

Quỷ Vương tức giận đến mức lệ máu ứa ra, a a a giằng co, cô gái tóc đen dài này bắt nạt quỷ quá đáng!

Bên kia đã bị dày vò cả đêm, đạo trưởng và các minh tinh tự nhiên cũng không nhịn được mà trợn mắt lên, một lời khó mà nói hết, đáy mắt tất cả đều là ước ao và thán phục, quỷ còn có thể dùng vậy sao? ?

Thẩm Việt đột nhiên liền nhớ lại cảnh cô gái tóc bị người mặt quỷ chở bay lên, anh sờ sờ mũi, nhịn cười không được.

Thiệu Nhất Chu ghé vào lỗ tai anh nói: "Cố đại sư... thật là rất đặc biệt."

Hạ Dao đến cạnh Cố đại sư, bắt tay ngượng ngùng nói: "Đại sư, tôi có thể đi cùng không?"

Cố Phi Âm nhìn nhìn cô: "Được nha."

Hạ Dao kích động nhảy lên ván cửa: "Cảm ơn Cố đại sư!"

Cố Phi âm so ngón tay: "Hai tệ."

Hạ Dao: "..."

Thẩm Việt bỏ Thiệu Nhất Chu, mau chóng tới, lấy điện thoại ra nói: "Cô ấy không ngồi tôi ngồi, đại sư, tôi có thể ngồi không, tôi có thể chuyển qua điện thoại không?"

Cố Phi Âm lập tức nói: "Có thể, mau lên đây đi."

Thẩm Việt nói: "Cảm ơn."

Cố Phi Âm: "Không khách khí."

Hạ Dao lập tức nói: "Tôi muốn ngồi tôi muốn ngồi!"


Cô trầm mặc còn kinh ngạc còn không phải là bởi vì thu lệ phí 2 tệ quá nhân tính hóa sao? ? Cô trừng Thẩm Việt một chút, người con trai này tâm cơ có chút quá đáng a. Thẩm Việt làm như không nhìn thấy, phi thường tự nhiên ngồi cạnh Cố đại sư.

Thiệu Nhất Chu đưa tay nói: "... Tôi, tôi cũng ngồi!"

Các đạo trưởng: "..."

Làm sao bây giờ, bọn họ cũng có chút muốn đi nhờ kiệu quỷ đây.

Gánh ván cửa Quỷ Nô: "..."

Bị tức khóc Quỷ Vương: "..."

Cô gái tóc đen dài này thật ác độc này tại sao không đi chết a a a a! !

Cuối cùng mười sáu con quỷ nô cũng phát huy được tác dụng, tháo bốn tấm ván cửa xuống, không chỉ có ba nhân viên công tác bị hôn mê được sắp xếp thỏa đáng, ngay cả các đạo trưởng sức cùng lực kiệt sau một trận đấu dài cũng được đưa lên ngồi trên “kiệu quỷ”. Có điều nhân viên công tác bị ngất xỉu vẫn cần phải có người chăm sóc, bằng không lúc quỷ nô bay lên không nể nang ai, khiến bọn họ rơi xuống đất thì không được ổn lắm.

Đương nhiên bọn họ cũng thi nhau chuyển khoản cho Cố đại sư, ngay cả mấy người bị ngất xỉu cũng có người ra ứng hộ. Cố đại sư nhận được tiền rất là vui vẻ.

Ngoại trừ mấy thanh niên sống chết không muốn rời đi Cố đại sư, mặt dày ngồi trên tấm ván cửa cùng Cố Phi Âm, thì ba tấm ván cửa còn lại mỗi tấm đều có một người bị ngất xỉu nằm, các đạo trưởng chia đều ra, cũng có thể để ý được hết.

Ngay cả Quỷ Vương bị đánh tới tả tơi rơi rụng lúc này không vai không tay, không làm được việc nặng, cũng bị Cố đại sư ghét bỏ ném sang một bên.

Quỷ Vương nhìn đám quỷ nô, quản gia, đại thẩm của hắn khiêng ván cửa bay phập phù, huyết lệ liền chảy đầy đất. Đạo trưởng đang xách theo hắn cũng có chút ghét bỏ. Căn bản là máu của hắn chảy lênh láng lung tung, làm ướt hết ván cửa, bọn họ còn ngồi sao được?

Quỷ Vương bị ghét bỏ: …

Đường trên núi tuy rằng khó đi, nhưng có kiệu quỷ thì khác, cả đường bay vun vút, ngoại trừ hơi lạnh một chút ra, không xóc nảy tí nào, nhanh chậm, cao thấp, đều dựa vào ý nghĩ của người làm chủ.




Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện