Thần Chủ Ở Rể

Chương 1112



Chương 1112

Khi ông ta còn ở nhà họ Cổ, thường xuyên cọ xát với hai người này, bọn họ còn không bằng ông ta, sao có thể là đối thủ của Vương Bác Thần?

Vương Bác Thần chỉ chớp mắt đã giết chết Võ Vương, ít nhất thực lực cũng là Võ Hoàng ba sao, mà Ninh Danh ông, tuổi lớn như vậy, cũng chỉ có đột phá đến Võ Hoàng hai sao!

Về phần ông Vương và ông Lưu, hai người này chỉ là Võ Hoàng nhất tinh.

Vương Bác Thần muốn giết bọn họ, tuy rằng không dễ dàng như vậy, nhưng cũng không phải là không thể giết!

Trong khi nói chuyện, Ninh Danh trực tiếp tấn công ông Vương và ông Lưu.

Nhìn thấy Ninh Danh ra tay, ông Vương và ông Lưu đều sửng sốt, tại sao cách ra chiêu của người đàn ông này lại quen thuộc như vậy?

Nhưng người này là một người đàn ông trung niên có khuôn mặt thô kệch mà họ chưa từng thấy bao giờ.

Trong lúc đồng thời ra tay, trong lòng đầy nghi ngờ.

“Mau lui!”

Cổ Hách quát lạnh một tiếng, vội vàng lui về sau hơn 10m.

Những người còn lại đều né ra, trong ánh mắt tràn đầy kinh hãi.

Võ Hoàng giao thủ, chỉ là phần sóng bên ngoài của uy áp này, cũng có thể đè chết tươi bọn họ.

Bình thường Võ Hoàng cho dù có phóng uy áp ra cũng chỉ là kinh sợ một chút, nhưng bình thường đều chỉ là một chút mà thôi.

Mà ba vị Võ Hoàng giao thủ, căn bản không thể nào khống chế uy áp, hơn nữa sát khí trên người bọn họ, cùng với sự dao động của linh lực, dưới Võ Vương, không chết cũng bị thương!

Phụt phụt phụt phụt!

Mặc dù Cổ Hách nhắc nhở vô cùng kịp thời, nhưng vẫn có người lui chậm một bước, lập tức bị uy áp vô hình giăng khắp nơi này nghiền chết tươi, cơ thể nổ tung như pháo.

Cổ Linh Linh nhìn mà cả người phát run, cô ta biết ông chú bên cạnh Vương Bác Thần kia rất mạnh, thật không ngờ, ông ấy đã mạnh đến mức độ này, ngay cả hai người ông nội Vương và ông nội Lưu liên thủ, cũng chỉ khó khăn lắm mới bất phân thắng bại.

“Ông ta nương tay rồi!”

Sắc mặt Cổ Hàn trắng bệch, khẽ nói với Cổ Hách: “Ông Vương và ông Lưu liên thủ mới có thể bất phân thắng bại với ông ta, ông ta ít nhất là Võ Hoàng nhị tinh! Sức bền và khí huyết của Võ Hoàng nhị tinh cũng không phải là thứ mà Võ Hoàng nhất tinh có thể bì được, mặc dù hai người ông Vương và ông Lưu liên thủ, một lúc sau, chỉ sợ cũng sẽ thua!”

Cổ Hách mặt chữ Quốc, mày rậm mắt to nhìn có vẻ thật thà, trong mắt ngập tràn lo lắng, cao giọng quát lớn: “Vương Bác Thần, đây là địa bàn của nhà họ Cổ, cậu dám giương oai ở đây?! Cậu xem nhà họ Cổ chúng tôi là nhà họ Tống sao! Bây giờ bảo người của cậu dừng tay, nhà họ Cổ chúng tôi có thể thả cho cậu một con đường sống, nếu không, diệt cả nhà cậu!”

Cổ Hàn có vẻ lo lắng nói: “Anh cả, không được, nhà họ Cổ chúng ta bây giờ hai Võ Hoàng mới có thể bất phân thắng bại với thủ hạ của Vương Bác Thần, những thứ trong đó anh không suy nghĩ được đến sao? Thực lực vừa mới lộ ra của Vương Bác Thần cũng không tầm thường, giết Võ Vương trong chớp mắt! Thực lực của cậu ấy mạnh đến mức nào? Chúng ta hoàn toàn không cần phải vì nhà họ Tống mà đắc tội với cường giả như vậy! Lỡ như chọc giận Vương Bác Thần ra tay, chúng ta nên làm thế nào?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện