Thần Chủ Ở Rể

Chương 1115



Chương 1115

Nếu như Nhị Thái Gia chết, Cổ Hàn thật sự là đối thủ của Cổ Hách sao?

Hai người liếc nhìn nhau, thức thời không nói gì, tình hình hiện tại, chỉ có thể suy đoán là hiểu rõ nhưng giả vờ hồ đồ.

Khó trách lần này Ninh lão đầu lại chủ động xin đi giết giặc đến bảo vệ nhà họ Tống, thì ra ông ta đã sớm thông đồng cùng một phe với gia chủ rồi!

Cổ Hách thao thao bất tuyệt nói: “Phái người đến nhà họ Tống? Ồ, nhà họ Tống và nhà họ Cổ chúng tôi có bắt nguồn sâu xa, là một nhánh của chi thứ hai nhà họ Cổ chúng tôi, cậu giết Tống Nguyên Lễ, nhà họ Cổ chúng tôi đương nhiên phải có phản ứng. Cho nên em hai của tôi đã phái ba vị cung phụng qua đó. Vương Bác Thần, chuyện này tính lên vẫn là nhà họ Cổ chúng tôi bị hại. Nhà họ Tống bị diệt, đây là đánh vào mặt chi thứ hai nhà chúng tôi. Ba vị cung phụng của nhà họ Cổ cũng không rõ sống chết, chuyện này nhà họ Cổ không thể bỏ qua được.”

Vương Bác Thần liếc nhìn Cổ Hách, nói: “Nếu như không liên quan đến ông, vậy thì để người chi thứ hai bước ra, món nợ nhà họ Tống khó dễ vợ tôi, phải tính cho rõ ràng. Vốn không liên quan gì đến nhà họ Cổ mấy người, mấy người cứ muốn chen một chân vào, món nợ này, phải tính cho rõ hết!”

Ninh Danh bên cạnh, âm thầm hút một ngụm khí lạnh, ông ta biết Cổ Hách giỏi diễn kịch, nhưng ông ta không ngờ Vương Bác Thần càng biết diễn hơn, còn có thể thêm vai cho bản thân!

Dựa theo sắp xếp của Cổ Hách, ý là để Vương Bác Thần phối hợp ông ta khống chế nhà họ Cổ, cũng không có ý để Vương Bác Thần giết người.

Thật không ngờ Vương Bác Thần vừa đến đã đánh Cổ Minh Nguyên, ngay sau đó tại chỗ giết một vị Võ Vương cung phụng!

Vương Bác Thần mới là một thanh niên hai mươi mấy tuổi, lòng dạ thế mà lại sâu như vậy!

Khó trách cậu ấy có thể trở thành Thiên chủ!

“Em Hàn, cậu ấy bảo em nói chuyện với cậu ấy.”

Cổ Hách gương mặt thật thà, giữ một nụ cười ôn hòa, đẩy đẩy tay Cổ Hàn nói.

Sắc mặt Cổ Hàn tái xanh, hung dữ trợn mắt Cổ Hách.

Cái đồ phế vật này, chút chuyện như vậy cũng làm không xong, thân là gia chủ nhà họ Cổ, thế mà lại tranh cãi với Vương Bác Thần, một chút dáng vẻ của gia chủ cũng không có, quả nhiên là đồ bỏ đi!

“Ba, ba nhanh báo thù cho con đi. Cao thủ nhà họ Cổ chúng ta như vậy, còn sợ cậu ta sao!”

Cổ Minh Nguyên không cam lòng giận dữ hét.

Ông Vương lạnh lùng liếc nhìn Cổ Minh Nguyên, thật sự là đồ phế vật, tình huống rõ ràng như vậy cũng không nhìn rõ, nếu như ba cậu có cách, đã sớm đi lên rồi!

Ông Lưu hít một hơi thật sâu, nghi hoặc nhìn Ninh Danh đã thay đổi dung mạo, không biết đối phương có ý gì, thế mà lại cấu kết cùng với Vương Bác Thần.

Ông ta ẩn ẩn cảm thấy, đây là một âm mưu khổng lồ, chỉ là không biết Ninh Danh này đến cùng là người của ai.

Là do Cổ Hách sắp xếp sao?

Ông Lưu liếc nhìn Cổ Hách, vẻ mặt đối phương thật thà, giống như là một tên khờ khạo, không có chút dáng vẻ của gia chủ.

Ông ta âm thầm lắc đầu, cảm thấy không thể nào là Cổ Hách. Cổ Hách đã trở thành con rối của nhà họ Cổ mấy thập niên rồi, người nào cũng biết ông ta làm một phế vật không thể nào lật người được, nếu không cũng sẽ không bị Cổ Hàn ép đến như vậy.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện