Chương 1158
CHƯƠNG 1158
Vương Bác Thần nhanh chóng bắt được điểm mấu chốt của vấn đề, nói: “Ý của ông là, dị huyết truyền thừa, kỳ thật cổ tộc ẩn thế đã sớm bắt đầu chú ý?”
Khương Lạc Trần khen ngợi nói:”Thông minh, cái gì là dị huyết? Chính là huyết mạch biến dị, nhưng ngọn nguồn của loại biến dị này là cái gì? Tại sao cổ tộc ẩn thế không xuất hiện loại biến dị này? Đây chính là điểm mấu chốt nhất. Tôi đoán, dị huyết xuất hiện sớm hơn cổ tộc ẩn thế, còn sớm hơn luyện khí sĩ Tiên Tần, đó chính là bắt nguồn từ thời kỳ thượng cổ, thời kỳ thượng cổ nhân thần cùng tồn tại, tất nhiên sẽ có không ít huyết mạch của thần lưu lại, cho nên dị huyết của nhà họ Vương, rất có thể chính là huyết mạch truyền thừa của Thần tộc.”
Vương Bác Thần nghe có chút mơ hồ, xác định ông Khương không phải đang nói mê sảng, lúc này mới miễn cưỡng tiếp nhận.
Ngay sau đó Khương Lạc Trần nói tiếp, mới thật sự làm cho anh khiếp sợ.
Khương Lạc nhìn chằm chằm Vương Bác Thần nói: “Mà mẹ cậu Lý Kì, trong cơ thể cũng có thần huyết.”
“Cái gì?”
Vương Bác Thần cảm giác đây giống như là đầm rồng hang hổ.
Thật sự là không thể tưởng tượng nổi.
Nhà họ Vương có dị huyết còn chưa tính, anh còn có thể tiếp nhận.
Nhưng mẹ lại cũng có được thần huyết, điều này làm cho anh không thể tin được.
Khương Lạc Trần thấp giọng nói: “Sư phụ tôi năm đó từng nói với tôi một chuyện, lúc ấy tôi còn chưa ý thức được, hiện tại tôi mới phản ứng lại. Sư phụ tôi từng nói, Thần tộc thượng cổ kỳ thật có huyết mạch bảo tồn, cổ tộc ẩn thế muốn làm, chính là đi lại con đường Thần tộc thượng cổ, từ đó cầu trường sinh đại đạo.”
Vương Bác Thần có chút chán ghét nói:”Ý của ông là nói, tôi sinh ra, kỳ thật là vật thí nghiệm của cổ tộc ẩn thế? Tôi vẫn luôn bị bọn họ nắm trong tay?”
Khương Lạc Trần cảm khái nói:”Có thể nói như vậy, trên thực tế, giới thế tục, không phải là bị cổ tộc ẩn thế nắm trong tay sao? Năm đó tôi không rõ sư phụ tôi nói câu nói kia là có ý gì, hiện tại tôi hiểu, phiến thiên địa này quá mức áp lực.”
Nội tâm Vương Bác Thần cũng vô cùng áp lực, bất kể là ai, khi biết được mình sinh ra là vật thí nghiệm, cũng sẽ cảm giác được áp lực.
Một số thứ, trước khi không biết sẽ không để ý, nhưng khi biết chân tướng, sẽ càng làm cho người ta khó chịu.
Đây chính là chân tướng mình muốn tra được sao?
Vậy năm đó mẹ có biết tất cả những điều này không?
Trong lòng Vương Bác Thần khó chịu, nếu như mẹ biết hết thảy, vậy năm đó bà còn làm như vậy, lại là vì cái gì?
“Cậu cũng không cần quá để ý, ai không phải quân cờ? Tôi yên lặng nhiều năm như vậy, không phải cũng là sau khi cảm thấy tuyệt vọng mới cam lòng sa đọa sao?”
Khương Lạc Trần cười cười, tiếp tục nói:”Cậu có biết tại sao tôi lại tự tin như vậy không? Bởi vì tôi nhìn thấy hy vọng trong cậu. Có lẽ, chúng ta có thể đánh cược một lần, tuy rằng cậu so với sư phụ tôi, kém không phải là một chút xíu. Nhưng cậu có được hai loại thần huyết, có lẽ đây chính là hy vọng lật bàn của chúng ta, mặc dù cậu hiện tại chỉ là thức tỉnh dị huyết của nhà họ Vương.
Bình luận truyện