Thần Chủ Ở Rể

Chương 1299



CHƯƠNG 1299

Trần Tiểu Băng vốn lớn hơn Vương Bác Thần mấy tuổi, năm nay 28 tuổi, nhìn trông có thêm một phần phong vận trưởng thành hơn những cô gái trẻ.

Lúc này nở nụ cười, phong tình vạn chủng, nói: “Anh Vương, thật ra có thể nhọc lòng vì người mình yêu, cũng là một loại hạnh phúc. Người đàn ông bình thường chỉ cần gánh vác trách nhiệm gia đình, rất nhiều lúc cũng là một mớ lông gà. Mà anh ngoài gia đình, còn phải gánh vác trọng trách an bang định quốc, đây không phải chuyện mà người bình thường có thể kiên trì.

“Tôi luôn cảm thấy, những người vì nước vì dân đó đều rất vĩ đại, đặc biệt là những nhà khoa học thế hệ trước của đất nước chúng ta, vì để đất nước lớn mạnh, ngay cả tính mạng cũng bỏ ra, tôi rất khâm phục họ, đổi lại là tôi, tôi khả năng không làm được. Anh Vương, nếu không phải có người như các anh bảo vệ sự hòa bình này, thay đất nước này gánh vác trọng trách mà tiến bước, những người như chúng tôi đâu thể hưởng thụ sự phồn hoa này.”

Vương Bác Thần cười ha ha: “Cô Trần không hổ là ngôi sao lớn, rất biết nói chuyện. Tôi cũng không đại công vô tư như thế, được rồi, tôi đưa cô tới đây thôi, biết lái xe không? Tôi phải đi rồi.”

Thấy Vương Bác Thần xuống xe rời đi, Trần Tiểu Băng ngây ngốc nhìn bóng lưng của Vương Bác Thần, thầm nói: “Nếu lúc đầu người anh gặp đầu tiên là tôi, vậy thì tốt biết mấy. Có điều may mắn sinh cùng thời với anh, Trần Tiểu Băng cố lên, mày còn cơ hội, cố gắng phát huy sức quyến rũ của mày, cho dù là trở thành bạn với anh ấy, nhưng chỉ cần có thể thường xuyên nhìn thấy anh ấy cũng biết đủ rồi.

Tách khỏi Trần Tiểu Băng, Vương Bác Thần nhanh chóng đi tới Tần Lĩnh.

Ở trong xe, anh và Tần Trọng đã làm một giao dịch, chỉ cần nói cho anh vị trí cụ thể của nhà họ Tần và phối hợp với anh ổn định bên phía Tần Mệnh trước, anh sẽ giúp nhà họ Tần ở Trường An độc lập, sau này cũng sẽ chiếu cố một chút.

Tần Trọng làm con rối nhiều năm như vậy, đương nhiên cũng có dã tâm.

Vậy nên ông ta đã đồng ý.

Không ai muốn làm cái giá áo cho người khác.

Tuy nhánh của ông ta cũng xuất thân từ nhà họ Tần, nhưng đó cũng là chuyện của mấy trăm năm trước rồi.

Nhiều năm trôi qua, bọn họ đã dâng hiến vô số tài nguyên cho phía nhà chính, cái có được lại không nhiều.

Nhánh của bọn họ sớm đã có lời oán thán, chỉ là ngại nhà chính lớn mạnh, không dám nói gì nhiều.

Trước kia không phải chưa từng phản kháng, nhưng bị nhà chính trực tiếp giết gia chủ của lúc đó, sau đó cũng không có người dám phản kháng.

Bây giờ lại có một cơ hội như vậy, Tần Trọng cũng không muốn bỏ lỡ.

Hơn nữa Vương Bác Thần trực tiếp tỏ rõ thân phận của mình, điều này khiến Tần Trọng vốn có chút do dự đã trực tiếp đồng ý.

Với lại, bây giờ không phải Tần Trọng ông ta muốn độc lập, mà thuyền bên phía nhà chính sắp lật rồi, thần chủ và quốc chủ muốn tiêu diệt nhà chính, Tần Trọng ông ta có thể làm gì?

Vậy nên Tần Trọng đồng ý phối hợp với Vương Bác Thần.

“Chẳng trách mãi không tìm được, thì ra ở sâu trong Tần Lĩnh, ẩn nấp đủ sâu.”

Vương Bác Thần cười lạnh lùng, nhà họ Tần ở Trường An chỉ là một con rối, nhà họ Tần thật sự không ai biết ở đâu.

Cho dù là Hàn Đỉnh đã tra nhiều năm cũng không phát hiện tung tích.

Một gia tộc tồn tại hơn 1000 năm, nếu không có chút thủ đoạn này, Vương Bác Thần thật sự sẽ không để nhà họ Tần vào trong mắt.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện