Thần Đạo Đan Tôn

Chương 1150: Bay một mình



- Tạ chủ nhân, Tiểu Đế nhất định sẽ cố gắng nhiều hơn, cẩn trọng, cẩn thận tỉ mỉ, cúc cung tận tụy...

Tu La Ma Đế tỏ thái độ.

Có điều, tuy được một bộ khôi lỗi Nhật Nguyệt Cảnh, nhưng hiện tại hắn không dám có chút phản ý, sớm bị Lăng Hàn mài đi hung tính. Dưới cái nhìn của hắn, nếu Lăng Hàn có thể yên tâm cho hắn khôi lỗi Nhật Nguyệt Cảnh, nói rõ trong tay hắn còn có lá bài tẩy mạnh hơn, có thể dễ dàng chế phục mình.

Điểm ấy hắn không đoán sai, có điều coi như Lăng Hàn không có lá bài tẩy như Kim Cương Phù, hắn cũng có thể dễ dàng thu phục Tu La Ma Đế.

Cấp bậc thần hồn của Tu La Ma Đế quá thấp, Lăng Hàn dùng một cái Thất Sát Trấn Hồn Thuật liền có thể đánh ngất hắn, thu vào Hắc Tháp, vậy nhào nặn tự nhiên tùy ý.

Lăng Hàn trước tiên khôi phục thân thể, không còn bị tượng đá công kích, Bất Diệt Thiên Kinh lưu chuyển, tốc độ khôi phục của hắn kinh người, rất nhanh đã khỏi hẳn.

Hắn thay một bộ quần áo mới, cười nói:

- Đi thôi.

Ba người một khôi lỗi lên đường, tiếp tục tiến lên.

Trên đường, Lăng Hàn nói sự tình được ba tấm thần phù cùng khôi lỗi cho Thủy Nhạn Ngọc và Đinh Bình.

- Nơi này mai táng... đến tột cùng là ai?

- Cảm giác không giống như phần mộ, chết sao còn có thể nhàn nhã như vậy.

Thủy Nhạn Ngọc cùng Đinh Bình đều cảm thấy khó mà tin nổi, ngươi nói ngươi muốn chôn mình cũng thôi, sao còn muốn dằn vặt ra nhiều trò như vậy.

- Không chịu cô đơn sao?

Lăng Hàn lẩm bẩm nói, người chung quy chạy không thoát tử vong, vị đại năng này ca công tụng đức của mình, là không muốn bị lãng quên sao?

Sinh mệnh tinh khí nơi này rất kinh người, chẳng những có thể tăng cao tu vi, hơn nữa còn có thể chữa trị ám thương của võ giả, toàn diện tẩm bổ thân thể, trợ giúp này vô cùng lớn.

Có mấy người không thăm dò, cho rằng thực lực của mình quá thấp, tranh không bằng người, bởi vậy liền tìm một chỗ yên tĩnh dừng lại, bắt đầu tu luyện, điều dưỡng bản thân, điều chỉnh thân thể đến trạng thái tốt nhất, đối với tu luyện tự nhiên cũng hữu ích.

- Sư phụ, ta muốn đột phá!

Mấy ngày sau, Đinh Bình đột nhiên nói.

Có đan dược của Lăng Hàn, tu vi của hắn tự nhiên tăng lên nhanh chóng, đây là Thần giới, tăng lĩnh vực Nhân đạo lên tương đối dễ dàng, phương diện tâm tình lại có Luân Hồi Thụ, nếu không phải Đinh Bình còn muốn xung kích lực lượng mười chín tinh, kỳ thực hắn đã sớm có thể đột phá.

Lăng Hàn hộ pháp cho hắn, cho dù ở trong tinh không, quy tắc thiên đạo cũng ở khắp nơi, lập tức có Thiên Lôi cuồn cuộn, bắt đầu cuồng phách Đinh Bình.

Đinh Bình tu Phá Hư Cảnh đến tiếp cận hoàn mỹ, nhưng bởi vì không phải quân chủ của tiểu thế giới, hắn vô vọng đạt đến lực lượng hai mươi tinh, nhưng mười chín tinh vẫn vô cùng trâu bò, điều này làm cho lực chiến đấu của hắn cực kỳ đáng sợ, vượt qua thiên kiếp tương đối ung dung.

Nửa ngày sau, hắn bước vào Thần cảnh.

- Sư phụ, ta có thể ra ngoài xông xáo không?

Hắn tràn đầy ước mơ, hi vọng cũng có thể như ba vị sư bá, vào nam ra bắc, tự mình rèn luyện.

Lăng Hàn khẽ mỉm cười nói:

- Thế nào, cánh cứng rồi sao?

Đinh Bình sợ đến quỳ xuống nói:

- Đệ tử không dám!

Lăng Hàn suy nghĩ một chút, lấy Tật Vân Phù ra giao cho đệ tử nói:

- Cầm, gặp phải nguy hiểm, có thể thoát hiểm. Sau này ở lối vào hội hợp.

- Sư phụ!

Đinh Bình vô cùng kích động, đây là sư phụ xông qua thạch trận mới đổi lấy, cực kỳ quý giá.

- Cầm đi!

Lăng Hàn cười nói, hắn có Xuyên Vân Toa, tác dụng của Tật Vân Phù không quá lớn.

Đinh Bình cung kính dập đầu, lúc này mới tiếp nhận Tật Vân Phù, nhanh chân rời đi.

- Ngươi thật yên tâm sao?

Thủy Nhạn Ngọc hỏi.

Lăng Hàn không nói, một lát sau mới nói:

- Hài tử lớn rồi, dù sao cũng nên thả hắn bay cao. Lại nói, thời điểm ta có tu vi như hắn, không phải đã một người chạy đến Hoàng Đô, còn lừa được một muội tử đẹp đẽ sao?

Thủy Nhạn Ngọc biết đối phương đang nhạo báng mình, không khỏi cho hắn một cái liếc mắt, rồi lại có chút vui mừng, nữ nhân ai không thích nghe người yêu khen ngợi mình đẹp.

Lăng Hàn cười ha ha, ôm vưu vật này hôn một cái.

Thủy Nhạn Ngọc xấu hổ, chỉ vào Tu La Ma Đế nói:

- Còn có người khác đấy!

Tu La Ma Đế kinh hãi, vội vã nằm xuống học chó sủa, còn muốn ngoắc ngoắc cái đuôi, nhưng phát hiện hiện tại mình đã không phải con lang kia, không khỏi lúng túng, nghiêm mặt cười nói:

- Chủ mẫu đại nhân, ngươi chớ xem Tiểu Đế là người!

Xác thực đủ vô liêm sỉ.

Lăng Hàn cùng Thủy Nhạn Ngọc lời chàng ý thiếp, nếu như chê Tu La Ma Đế chướng mắt, vậy liền thu vào trong Hắc Tháp, để Tu La Ma Đế rất bất đắc dĩ, rất muốn nói hắn vốn là một đoàn Hỗn Độn Ma Khí, không phải người, đừng nói các ngươi chỉ ôm ôm ôm, ngay cả y y a a, dưới cái nhìn của hắn cũng như hai con chó y y nha nha không khác gì nhau cả.

Đương nhiên, cái này đánh chết hắn cũng không dám nói ra miệng, nếu không thật có khả năng bị lột da đến chết.

Đi ở trên vùng bình nguyên bao la, phảng phất không có phần cuối, cái này sẽ làm rất nhiều người thiếu kiên nhẫn, cuối cùng từ bỏ.

Thời gian ngày lại ngày trôi qua, tu vi của Lăng Hàn cùng Thủy Nhạn Ngọc đều tăng vọt, có một vị đan đạo đế vương lại thêm Luân Hồi Thụ, tu vi muốn không tăng cũng khó.

Nửa tháng sau, tu vi của Thủy Nhạn Ngọc tiến vào Trung cực vị hậu kỳ, cái này phi thường kinh người.

Lăng Hàn cách Đại cực vị đỉnh cao thì còn một ít thời gian, dù sao cảnh giới càng cao tăng lên càng chậm.

Rốt cục, phía trước bọn họ không còn là bình nguyên bao la nữa, mà xuất hiện Đại Hải.

Nhưng Đại Hải này, cực kỳ quái lạ!

Đáy biển của Đại Hải liên tiếp bình nguyên, thậm chí có thể nói, bình nguyên này là một bộ phận của Đại Hải, chỉ là nước biển bị lấy sạch mà thôi.

Phía trước, đột nhiên xuất hiện một tường nước cao chọc trời, dựng ở đó gợn sóng.

Mà dưới Đại Hải cũng không quạnh hiu, không có gì, chỉ có một mảnh rừng rậm mà thôi.

Rừng rậm dưới đáy biển.

Mỗi một cây đều cắm rễ ở đáy biển, cao tới mấy ngàn trượng, nhưng vô cùng mềm mại, nói là cây cối chẳng bằng nói là rong, chỉ là dáng dấp hơi doạ người.

Lá cây nhẹ nhàng dật động, đại bộ phận còn lớn hơn căn nhà, ở phía sau là rất khó bị phát hiện.

Nước biển có tác dụng ngăn cách thần thức rất lớn, thị lực không thể xuyên thấu những lá cây kia, bởi vậy, tiến vào nơi này không thể xem như người mù, lại làm cho năng lực của Thần linh giảm xuống một đoạn dài.

- Cẩn thận Ám Dạ Đường!

Thủy Nhạn Ngọc lập tức nói.

---------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện