Thần Đạo Đan Tôn

Chương 797: Hai lựa chọn



Tiên Vu Thông hừ một tiếng nói:

- Ngươi giết hai người của Tiên Vu gia, thắng một lần cá cược, chỉ có thể trung hoà một người.

Sát, ngươi còn có thể vô liêm sỉ hơn sao?

Lăng Hàn kinh ngạc đến ngây người, hóa ra Phá Hư Cảnh cũng có thể không biết xấu hổ như vậy! Có điều, trong lời nói của đối phương đã không còn sát khí, mà Hách Liên Dung tựa hồ cũng rất thả lỏng, lẽ nào hai cáo già này nhân lúc hắn không có mặt đạt thành một loại hiệp nghị nào đó?

Hắn trầm ngâm nói:

- Vậy điều kiện của đại nhân là gì?

- Cưới một vị nữ tử của bổn tộc, sinh ra đời sau, thù này liền kết thúc!

Tiên Vu Thông lạnh nhạt nói.

- Đương nhiên, đứa bé này phải quay về bổn tộc, ngươi giết một thiên tài của bổn tộc, tự nhiên phải trả một cái.

Có thể tính như thế sao?

Lăng Hàn không khỏi nhìn Hách Liên Dung, cái này nhất định là ngươi tiết lộ đi, bằng không Tiên Vu Thông sao sẽ nghĩ tới chuyện để hắn làm lợn giống? Đến tột cùng cha vợ này có thuộc tính gì a… tú ông?

Bị Lăng Hàn nhìn chằm chằm như thế, Hách Liên Dung không khỏi đỏ mặt giải thích:

- Bản vương là do uống say lỡ miệng a.

Hắn được một cháu ngoại thiên phú kinh người, không nhịn được khoe khoang, bị Tiên Vu Thông nghe có ý, liên tưởng đến Lăng Hàn yêu nghiệt, lúc này linh cơ khẽ động, nếu Lăng Hàn cũng có thể lưu đời sau cho Tiên Vu gia thì sao?

Bởi vậy bọn họ phát hiện Lăng Hàn tỉnh dậy liền lập tức chạy tới.

- Ta không đáp ứng.

Lăng Hàn lắc đầu, hắn không có thuộc tính lợn giống a, chắc chắn sẽ không vì hóa giải ân oán mà đi cưới một nữ tử xa lạ, lại nói, cô gái kia đồng ý gả cho hắn sao?

Ghép hai kẻ hoàn toàn không quen biết thành một đôi, chuyện này không phải hồ nháo sao?

- Nhân tộc, chẳng lẽ ngươi sợ nữ tử thành hôn với ngươi xấu xí?

Tiên Vu Thông cười ha ha.

- Yên tâm yên tâm, đó là một vị minh châu của bổn tộc, Lão Thất chỉ có một ái nữ, tên Tiên Vu Thải, không chỉ dáng dấp xinh đẹp như hoa, tổ huyết cũng cực kỳ tinh khiết, trong thế hệ trẻ tuổi có thể xếp vào ba vị trí đầu.

- Hừ, ta chết cũng sẽ không gả cho Nhân tộc này!

Đúng lúc này, chỉ thấy một cô gái ở phía xa xuất hiện, trong tay cầm một thanh bảo kiếm sáng loáng.

- Ai buộc ta gả hắn, không phải hắn chết chính là ta chết!

Cô gái này hiển nhiên chính là Tiên Vu Thải.

Tiên Vu Thông cũng không nói khoác, dung mạo của nữ tử này xác thực rất đẹp, hoàn toàn không kém Hách Liên Tầm Tuyết, trên vóc người còn muốn cao hơn một bậc, bởi vì ngực của nàng sóng lớn mãnh liệt, hoàn toàn không giống vùng đất bằng phẳng như Hách Liên Tầm Tuyết.

- Đại nhân, dưa hái xanh không ngọt, ta vô ý, Tiên Vu cô nương cũng vô tâm, hà tất loạn điểm uyên ương?

Lăng Hàn từ tốn nói.

Tiên Vu Thông hừ một tiếng:

- Hôn nhân đại sự, há cho phép tiểu bối làm chủ!

Tiên Vu Thải không dám vô lễ với Tiên Vu Thông, chỉ nhìn chằm chằm Lăng Hàn:

- Nếu ngươi dám đáp ứng, ta không để yên cho ngươi!

Nói xong, nàng thả người rời đi, chỉ để lại một bóng lưng xinh đẹp.

Lăng Hàn mỉm cười nói:

- Việc kết hôn của Tiên Vu cô nương đại nhân có thể làm chủ, nhưng ta… ha ha, xin lỗi!

Biểu hiện của Tiên Vu Thông chuyển lạnh nói:

- Lăng Hàn, ngươi cân nhắc qua lợi và hại chưa? Chỉ cần ngươi gật đầu, không chỉ có thể cưới được một thê tử đẹp như hoa như ngọc, ngay cả sức mạnh của Tiên Vu Vương tộc cũng có thể cho ngươi sử dụng. Bản vương biết ngươi thành lập một Vương triều, Trung Châu Ngũ Đại Tông Môn khẳng định coi ngươi là cái đinh trong mắt, nhưng nếu được bổn tộc giúp đỡ, ngươi liền không có gì phải lo sợ.

- Mà cái giá ngươi phải trả, hầu như bằng không!

- Chuyện làm ăn kiếm bộn không lỗ vốn như vậy, ngươi còn muốn từ chối?

Lăng Hàn thở dài nói:

- Chỉ có thể để đại nhân thất vọng, ta vẫn lựa chọn từ chối!

Tiên Vu Thông nhìn chằm chằm Lăng Hàn, nhìn tới mười mấy hơi thở, mới đột nhiên cười to:

- Được! Được! Được! Tuy bản vương quả thật có chút thất vọng, nhưng cũng rất khâm phục, người có thể kiên trì nguyên tắc đã không nhiều.

Lăng Hàn mỉm cười nói:

- Vậy kế tiếp đại nhân dự định như thế nào?

- Tự nhiên là để ngươi và Thải nhi tiếp xúc, người trẻ tuổi câu thông nhiều, sau đó tất nhiên sẽ thân cận.

Tiên Vu Thông nói.

Ạch, đối phương vẫn không từ bỏ ý đồ.

Lăng Hàn cũng không nói gì nữa, hắn há là người dễ dàng dao động ý chí.

Tiên Vu Thông chuyển đề tài:

- Muốn kết minh, hóa giải ân oán cũng không phải không thể, bản vương xác thực có thể đổi một điều kiện, chỉ cần ngươi mang tới cho bản vương một món đồ.

- Món đồ gì?

Lăng Hàn hỏi, không cần nghĩ cũng biết, đồ chơi này tuyệt đối sẽ không phổ thông, bằng không há có thể bị Tiên Vu Thông nói ra.

- Còn có mười ngày, Quỷ Long Quật liền mở ra!

Tiên Vu Thông nói.

- Răng của Chân Long!

Hách Liên Dung kinh ngạc thốt lên.

Tiên Vu Thông cũng không kỳ quái, Quỷ Long Quật ở Bắc Hải lại không phải bí mật gì, làm sao có khả năng Hách Liên Dung không đoán được. Hắn nói:

- Không sai, chính là răng của Chân Long. Chỉ cần ngươi mang vật ấy tới, không chỉ ân oán hóa giải, bản vương còn có thể đưa ngươi một đại lễ!

Hách Liên Dung nghiêm nghị nói:

- Răng Chân Long ở tầng thứ tư của Quỷ Long Quật, phàm là người bước vào nơi đó hầu như không ai sống sót đi ra, coi như có mấy người may mắn, sau khi ra cũng chết rất nhanh.

- Ha ha, rõ ràng có đường có thể ung dung đi, nhưng tiểu tử này lại không muốn, vậy chỉ có thể chọn một con đường gian nan cho hắn.

Tiên Vu Thông cười nói.

- Bản vương vẫn là câu nói kia, chỉ cần ngươi cưới Thải nhi, không chỉ ân oán háo giải, việc liên minh cũng có thể lập tức quyết định.

- Ngươi suy nghĩ thật kỹ một chút đi.

Tiên Vu Thông phất tay áo, xoay người rời đi.

Hắn cũng không lo lắng Lăng Hàn sẽ chạy trốn, bằng không đối phương cũng không cần tới, vì chuyện kết minh mới là vấn đề khó của đối phương.

Lăng Hàn hiếu kỳ nói:

- Nhạc phụ, Quỷ Long Quật là nơi nào?

Hách Liên Dung lộ ra vẻ kính sợ nói:

- Bởi vì lịch sử đứt gãy, nên không biết bao nhiêu năm trước, Bắc Hải có một vị đại năng Long tộc chết đi, thân thể của hắn hóa thành Quỷ Long Quật. Vị đại năng này thực rất mạnh mẽ, huyết nhục xương cốt diễn hóa ra linh dược kinh người, nhưng cùng lúc cũng có yêu thú đáng sợ, Quỷ Long Quật vừa là một bảo địa, nhưng cũng là một địa phương vô cùng nguy hiểm.

- Mạnh mẽ như vậy?

Lăng Hàn thuận miệng nói.

- Truyền thuyết nói, vị đại năng này nắm giữ sức chiến đấu của Phá Hư mười hai tinh, đứng ở đỉnh cao tuyệt đối, ngay cả Thần linh hạ giới cũng không cách nào ngang hàng, vì lẽ đó, sau khi hắn chết mới sản sinh cảnh tượng kì dị như vậy, thân hóa bí cảnh, ngàn tỉ năm không hư.

Hách Liên Dung tràn ngập kính nể nói.

---------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện