Thần Khống Thiên Hạ

Chương 2672: Ta có lẽ còn chưa xem như vô địch! (1)



Ngoại Vực, Khương Tà Vương gian nan chống đỡ ba đầu Chân Long khí kình, hắn quay mắt về phía Lăng Tiếu quát:

- Tiểu tử, cho dù ngươi chết mà phục sinh, hôm nay cũng sẽ lại chết thêm một lần thôi!

Khương Tà Vương giận dữ đánh ra một cái ma chưởng, muốn một kích đập chết tươi Lăng Tiếu.

- Ngươi có tư cách này sao?

Lăng Tiếu sâu kín nói một tiếng, cũng đánh ra một chưởng.

Một chưởng này cửu thải thần quang lập loè, như chín phương không gian cùng hiện, lực lượng vô cùng đáng sợ, rõ ràng còn khủng bố hơn một chưởng của Khương Tà Vương đến chín lần!

Khương Tà Vương một chưởng bị sinh sinh đập hủy, mà cửu thải thần chưởng của Lăng Tiếu thần lực không giảm, tiếp tục đập tới Khương Tà Vương.

- Không có khả năng!

Khương Tà Vương bị dọa đến hồn bất phụ thể, tranh thủ thời gian điên cuồng lui ra sau.

- Ngươi trốn không thoát!

Lăng Tiếu nói một tiếng, cửu thải thần chưởng tốc độ nhanh hơn, trong nháy mắt đã chộp lấy Khương Tà Vương.

- Hai vị giúp ta giết hắn đi!

Khương Tà Vương thi triển tất cả vốn liếng muốn phai mờ một chưởng kia, nhưng chỉ phí công vô ích.

Hắn như một con kiến, bị Lăng Tiếu một tay nắm lấy lôi về.

Lôi Chiến Dương và Áo Tư Lạc từng người thi triển toàn lực, muốn diệt sát Lăng Tiếu, hai cổ không gian lực lượng bất đồng cuồng bạo tới cực điểm!

Lăng Tiếu tay kia đánh ra, sinh sinh đánh hai không gian kia thành bột mịn, hai người trọng thương thổ huyết trở ra!

- Ma Hổ tộc, đầu sỏ mọi việc đều là do các ngươi gây ra, đi chết đi!

Lăng Tiếu lạnh lùng nhìn thoáng qua Khương Tà Vương, lực lượng trên tay tăng thêm, niết khiến Khương Tà Vương đứt gãy xương cốt, máu tươi tung tóe bay ra!

- Ah ah... Đừng... Đừng giết ta, ta... Ta nguyện ý thần phục!

Khương Tà Vương toàn lực giãy dụa, nhưng lại tốn công vô ích, chỉ có thể mở miệng cầu xin tha thứ.

- Đã quá muộn!

Lăng Tiếu nói một tiếng, cửu thải thần chưởng lực lượng ngưng tụ.

Phanh!

Khương Tà Vương lập tức bị bóp cho nát bấy, giọt giọt thần huyết bay xuống!

Cùng lúc, những thần huyết kia biến thành nguyên một đám Khương Tà Vương bỏ chạy khắp bốn phương tám hướng!

Vĩnh Hằng Chi Thần nhỏ máu có thể trọng sinh, Khương Tà Vương vẫn chưa hoàn toàn bị tiêu diệt!

Nhưng Lăng Tiếu không để cho hắn cơ hội, hắn bàn tay khẽ hấp, lực lượng giam cầm cường đại trấn áp lấy phân thân Khương Tà Vương, hỏa diễm cuồn cuộn lập tức đốt lên.

Khương Tà Vương bị đốt cháy đến sống không bằng chết, liên tục kêu thảm cầu xin tha thứ!

- Vốn ngươi hủy Thiên Long Môn ta, diệt sát ngàn vạn con dân Thiên Long Môn, càng thiếu chút đoạn tuyệt truyền thừa huyết mạch tộc ta, ngươi còn không biết xấu hổ cầu xin tha thứ sao, ta dùng vô tận hỏa, thiêu tẫn mỗi một giọt máu huyết của ngươi, xem thử Vĩnh Hằng Chi Thần như ngươi còn có thể trọng sinh hay không!

Lăng Tiếu nhìn chằm chằm vào Khương Tà Vương vô cùng phẫn hận nói.

Hỏa diễm của Lăng Tiếu vượt ra khỏi phạm trù Thiên Hỏa bình thường, đạt đến một loại hỏa cực hạn, Khương Tà Vương cứ vậy bị tươi sống thiếu đốt dưới loại hỏa diễm kia!

Lôi Chiến Dương cùng với Áo Tư Lạc bị dọa đến hồn phi phách tán, không chút suy nghĩ lập tức dùng tốc độ cao nhất trốn đi!

- Ta nói rồi, các ngươi trốn không thoát đâu!

Lăng Tiếu sâu kín nói một tiếng, hắn rõ ràng một phân thành hai, hai hắn đồng thời đuổi đánh về hai hướng.

Hai luồng không gian lực lượng cửu thải thôn phệ tới Hỗn Độn Thiên Lôi không gian cùng với Quang Minh không gian mà đi.

Lôi Chiến Dương ra sức xuất kích, rất nhiều Lôi Đình như thương vũ, trùng kích tới Lăng Tiếu.

- Hỗn Độn Thiên Lôi, ta cũng biết!

Lăng Tiếu cười lạnh một tiếng, cũng dùng lực lượng Hỗn Độn Thiên Lôi đánh tới Lôi Chiến Dương

Lực lượng Lăng Tiếu gấp chín lần Lôi Chiến Dương, lực phá hoại của Hỗn Độn Thiên Lôi so với Lôi Chiến Dương càng thêm đáng sợ hơn rất nhiều.

Lôi Chiến Dương rõ ràng bị Hỗn Độn Thiên Lôi mà mình am hiểu đánh cho thần thể cháy đen bạo liệt ra.

- Có... Có chuyện từ từ nói, Lôi Chiến Dương ta nguyện ý thần phục!

Lôi Chiến Dương thật sự sợ rồi, lập tức cầu xin tha thứ nói.

- Ta không thiếu tùy tùng như ngươi!

Lăng Tiếu vô tình nói một tiếng, cả người biến thành tia chớp rơi xuống trước người Lôi Chiến Dương, nắm đấm không chút lưu tình đánh vào đầu Lôi Chiến Dương, huyết vụ tung bay.

Phanh! Phanh!

Lăng Tiếu cũng rất có chừng mực, hắn mỗi từng quyền đếu đánh cho thân thể Lôi Chiến Dương tàn tạ không chịu nổi nhưng lại không tan nát, muốn gây dựng lại cũng khó có khả năng!

Một phương hướng khác, Áo Tư Lạc lại mạnh mẽ hơn nhiều, hắn có Quang Minh Quyền Trượng trợ giúp nên ngăn lại được cửu thải không gian lực lượng của Lăng Tiếu.

Mặt khác, đôi cánh trắng vung vẩy, khiến cho tốc độ của hắn giống như lưu tinh, vạch tìm không gian dùng tốc độ cao nhất trốn chạy.

- Điểu nhân, con mẹ nó chứ nhịn ngươi đã lâu rồi, tộc nhân ngươi giết thái gia gia ta, hôm nay ta phải nhổ sạch lông chim của ngươi, ngày sau dẹp yên Quang Minh không gian!

Tốc độ Lăng Tiếu đã đạt đến một loại cực tốc, vượt quá lẽ thường, trong chớp mắt đã đuổi tới phí sau Áo Tư Lạc, lấy tay hóa kiếm chém tới cánh chim của hắn.

Áo Tư Lạc vòng qua vòng lại Quang Minh Quyền Trượng, vô số hào quang thần thánh chiếu rọi tới Lăng Tiếu.

Sát Na Vĩnh Hằng!

Chùm tia sáng kia có thể ngay lập tức giết người, khiến người rơi vào Vĩnh Hằng Luân Hồi Thiên Đường, khó có thể lại trọng sinh được nữa.

Lăng Tiếu cửu thải thần quang gia thân, không chút sợ hãi những thần quang kia, cưỡng ép chém ra tám trăm tám mươi tám kiếm, mỗi một kiếm đều ẩn chứa quang chi lực lượng, vạch phá trăm vạn dặm trời cao, xé rách hào quang của Áo Tư Lạc!

Áo Tư Lạc quanh thân bị kiếm quang chém khiến huyết nhục vẩy ra, hắn kinh hãi nói:

- Ngươi sao có thể có nhiều thuộc tính lực lượng như vậy được

Cửu thải thần quang, đây quả thực là Ngũ Hành thần quang đã vượt qua Hỗn Độn, hơn nữa còn là một loại nguyên thủy lực lượng khủng bố vượt xa hắn!

- Ta chính là Chân Vĩnh Hằng, các ngươi chỉ là Ngụy Vĩnh Hằng, các ngươi cũng không hiểu rõ Vĩnh Hằng chân lý chính thức!

Lăng Tiếu giải thích một tiếng, không hề nói nhảm với Áo Tư Lạc nữa, quang chi lực lượng toàn bộ hội tụ trên nắm tay hắn, liên tục đánh ra một mảnh Chân Long dài hẹp màu trắng.

Những lực lượng này đánh cho Thương Vũ cũng phải run rẩy, vô số không gian đều bị đánh xuyên qua, tầng tầng đứt gãy.

Áo Tư Lạc mới đầu còn có thể ngăn cản, nhưng về sau tốc độ ra quyền của Lăng Tiếu càng lúc càng nhanh, hơn nữa lực lượng quyền kình càng ngày càng mạnh, đánh hổ khẩu hắn rách tả tơi, Quang Minh Quyền Trượng cũng rời khỏi tay.

- Không có kiện thần khí này, ngươi còn có thủ đoạn gì nữa, điểu nhân lên đường đi thôi!

Lăng cười mắng một tiếng, thân thể lấn đến gần Áo Tư Lạc, một phát bắt được cánh chim Áo Tư Lạc, dùng sức xé một cái!

Ah!

Cánh chim như Vĩnh Hằng thần khí của Áo Tư Lạc rõ ràng bị Lăng Tiếu sinh sinh bẻ gẫy mất.

Một cánh chim khác của Áo Tư Lạc đánh tới, vũ linh vô cùng vô tận tập sát về phía Lăng Tiếu, muốn phanh thây xé xác hắn!

Nhưng Lăng Tiếu chỉ đưa ra một tay, đánh ra ngàn vạn quyền, trực tiếp bức tan toàn bộ vũ linh kia!

Không chỉ như vậy, Lăng Tiếu bỗng nhiên lại gào rú một tiếng "Rống! ".

Hắn như một đầu Viễn Cổ Cự Long xuất thế, tiếng Long ngâm đáng sợ trực tiếp chấn khiến thần thể Áo Tư Lạc phải chia năm xẻ bảy!

- Ngươi giết Hỗn Độn Lôi Long của ta, đây là thay nó trả lại ngươi!

Lăng Tiếu quát to một tiếng, lại ra tay nữa, cầm cố tất cả tứ chi và tinh huyết của Áo Tư Lạc, không cho hắn một cơ hội nào để chạy trốn cả.

Áo Tư Lạc nhanh chóng trọng sinh, hai tay kết ấn đánh ra cự lực vô biển.

Nhưng hắn chẳng qua chỉ là vùng vẫy giãy chết, Lăng Tiếu tay đấm vô cùng, lực lượng cường đại hơn Áo Tư Lạc cả chín lần, trực tiếp lần lượt đánh hắn thành cặn bã.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện