Thần Khống Thiên Hạ

Chương 84: Luyện Cân Tiểu Thành​



Lăng Tiếu ở trong lòng quyết định chủ ý, rốt cuộc quyết định đi Hoang Tùng sơn mạch biết một chút về phi cầm mãnh thú, kỳ hoa dị thảo thần kỳ ở trên cái đại lục này, đồng thời cũng muốn nhìn xem một chút cái địa đồ đã ghi nhớ kia rốt cuộc có cái bảo tang gì, đáng giá để hai đại dong binh đoàn xuất thủ.

Cách trời sáng còn một chút thời gian, Lăng Tiếu đem hộp gấm mà mình lấy được từ Độc Ưng ra, mở ra nhìn xem một gốc hôi sắc linh thảo, trong lòng càng không ngừng tìm tòi Linh thảo lục trong đầu, bất kể là thường gặp hay trân quý nhất nhất hồi tưởng một lần, nhưng là khó có thể tìm được linh thảo đối ứng trên đó.

- Quái sự, chẳng lẽ Linh thảo lục cũng không ghi lại.

Lăng Tiếu đánh giá gốc linh thảo tản ra hôi quang nhàn nhạt này một cái, trăm mối vẫn không có cách giải.

- Chờ một chút, đây… Đây không phải là Âm Phong thảo sao?

Bỗng nhiên con ngươi của Lăng Tiếu mở lớn, cuối cùng nhớ ra đây là gốc linh thảo gì rồi.

Âm Phong thảo, hay sinh trưởng ở tuyệt âm chi địa, là tam giai cao cấp linh thảo cực kỳ hiếm thấy, thuộc về Phong thuộc tính linh thảo, đối với võ giả Phong thuộc tính mà nói, đây có thể so với tứ giai linh thảo trở lên rồi. Bởi vì Âm Phong thảo đối với võ gia Phong thuộc tính mà nói là linh thảo vô cùng khó có được, không những có thể đều cao thuộc tính tỷ lệ của võ giả Phong thuộc tính ra, càng có thể mượn nhờ cơ hội này tu luyện ra Âm Phong sát khí, khiến cho lực sát thương của huyền kỹ được đề cao thật lớn, cơ hồ là tồn tại vô địch trong võ giả ngang cấp.

Lăng Tiếu thật sự nghĩ mãi mà không rõ Độc Ưng là như thế nào lấy được một gốc cao giai Âm Phong thảo sinh trưởng ở tuyệt âm chi địa như vậy.

Trừ bản thân hiếm thấy ra, cũng bởi vì phụ cận nó sẽ có một con Âm Phong thú ít nhất là tam giai bảo vệ, coi như là linh sư cường đại cũng sẽ không phải là đối thủ của Âm Phong thú, chỉ có thực lực đạt tới Vương giai trở lên mới có thể chiến thắng!

Độc Ưng chỉ là võ giả trung giai Huyền Sĩ, hắn nhưng có thể lấy được một gốc Âm Phong thảo như vậy, chỉ sợ để cho người khác nhận ra, hắn trong nháy mắt liền sẽ gặp phải họa sát thân đi!

Lăng Tiếu trân trọng đem Âm Phong thảo cất lại, giờ phút này tâm tình của hắn dị thường bành trướng. Tam giai cao cấp linh thảo, giá trị có thể so với tứ giai linh thảo, nếu là đem đến trên hội đấu giá để đấu giá chỉ sợ có thể xuất ra cái giá trên trời.

Dĩ nhiên hắn mới sẽ không ngu cầm đi đấu giá. Dị bảo như thế dĩ nhiên để lại cho mình dùng rồi, vạn nhất chính mình đột phá Huyền Sĩ giia Phong thuộc tính vậy thì kiếm lợi lớn rồi.

Nhưng mà căn cứ trí nhớ trước đây của Lăng Tiếu, nguyên lai ở hắn trước kia khi chưa đột phá đến Huyền Sĩ giai là Kim thuộc tính, hiện tại chính mình lần nữa đột phá Huyền Sĩ giai có thể hay không vẫn là Kim thuộc tính. Nghĩ tới đây, Lăng Tiếu lại khổ não, nếu như là Kim thuộc tính thì hắn là không có biện pháp hưởng dụng gốc Âm Phong thảo này rồi.

- Quên đi, làm người không thể quá tham lam, thật sự không được sau này liền thưởng lại cho Độc Ưng, mặc dù hắn lấy Hỏa thuộc tính làm chủ, nhưng mà hàm chứa một ít Phong thuộc tính, phục dụng Âm Phong thảo có thể đề cao Phong thuộc tính của hắn thật lớn, khiến cho hai thuộc tính thăng bằng, bất quá phải đợi sau khi ta tẩy não tên kia đã, đối với ta trung thành không đổi mới đem hắn chế tạo thành hộ vệ mạnh nhất.

Lăng Tiếu quyết định chủ ý liền đem hộp gấm cất lại.

Rất nhanh, mặt trời ở phương đông hiện lên.

Lăng Tiếu không tiếp tục tu luyện nữa, mà là đi tìm Thái thượng trưởng lão rồi.

Lycs không có chuyện gì Thái thượng trưởng lão đều sẽ tọa trấn ở Huyền Kỹ các.

Lăng Tiếu đến nội viện, một đường thong thuận không trở ngại trực tiếp đi lên lầu hai Huyền Kỹ các, chỉ thấy lão nhân đang nằm ở ghế thái sư híp mắt, phảng phất như không để ý đến chuyện bên ngoài.

- Tiểu tử, lại trộm chạy đến đây?

Thái thượng trưởng lão cũng không cần mở mắt ra, phảng phất hắn đã biết Lăng Tiếu tới rồi.

- Lão thái gia, ta có là trộm đi cũng sẽ không đi tới nơi này a!

Lăng Tiếu khẽ cười nói.

- Vậy ngươi tới để làm gì, chẳng lẽ chuyện ngày hôm qua còn chưa giải quyết?

- Không phải, ta là tới xin nghỉ phép?

- Xin nghỉ phép? Ý tứ gì?

Thái thượng trưởng lão chưa từng nghe qua từ mới như thế, nhất thời hỏi ngược lại.

Lăng Tiếu bó tay rồi, nói tiếp:

- Ta nghĩ đi Hoang Tùng sơn mạch một chuyến, rèn luyện chính mình một chút.

- Không được, ở trước lúc đệ nhị biến chưa đến tiểu thành ngươi không được ra khỏi gia tộc nửa bước, huống chi hiện tại bao nhiêu người muốn giết ngươi, ngươi chẳng lẽ không biết sao?

Thái thượng trưởng lão rốt cục mở mắt một ngụm phủ quyết nói.

Lăng Tiếu không khỏi có vội vàng la lên:

- Đệ nhị biến ta đã đến tiểu thành rồi.

Cả ngày buồn bực tu luyện hắn đều nhanh chóng cảm thấy vô vị rồi, lại không đi ra ngoài để thông khí, hắn sẽ điên mất.

Thái thượng trưởng lão nhìn một cái, vuốt râu bạc hiền lành cuwoif nói:

- Ngươi tên tiểu tử này chớ nói đùa, ngươi nếu là tu luyện tiểu thành rồi, ta đây cái lão già này liền không cần sống nữa, nhớ ngày đó ta nhưng là dùng hơn một năm mới đến tiểu thành, cho dù ngươi thiên tư trác tuyệt hơn nữa, lại phối hợp với hành hạ thường nhân khó chịu được, ít nhất cũng phải nửa năm mới tiểu thành, ngươi nhưng đừng nghĩ lừa gạt ta.

- Chẳng lẽ ta còn không tu luyện tiểu thành?

Lăng Tiếu nghe lời nói của Thái thượng trưởng lão không khỏi rất nghi hoặc, tiếp theo hắn đem áo giật ra nói:

- Lão thái gia, ngươi nhìn đây là chuyện gì xảy ra?

Lăng Tiếu vận chuyển Kim Cương Ngũ Biến quyết lên, da thịt tráng nõn nơi lồng ngực trong nháy mắt biến thành màu vàng nhạt, hơn nữa quanh thân cũng nhẹ nhàng phát ra quang vựng nhàn nhạt, lộ ra vẻ cực kỳ thần kỳ.

Thái thượng trưởng lão nhìn Lăng Tiếu, miệng của lão cũng há ra rồi, con mắt tản ra quang mang bất khả tư nghị:

- Đây… Điều này sao có thể!

Lăng Tiếu thu hồi huyền lực, da thịt lần nữa khôi phục lại bộ dạng trắng nõn.

- Lão thái gia, đây có tính hau không là tu luyện tiểu thành rồi?

Lăng Tiếu không hiểu hỏi.

- Theo dấu hiệu mà nói là tu luyện tiểu thành rồi, bất quá phải thử một chút mới biết được.

Thái thượng trưởng lão dứt lời, lập tức cầm tay của Lăng Tiếu lên, nhẹ nhàng nắn một cái.

Lăng Tiếu còn chưa kịp phản ứng, tay lập tức đau xót, trong miệng không nhịn được thở nhẹ một tiếng:

- Tê!

- Ta chặt đứt mấy cái gân của ngươi, lập tức dùng Kim Cương Ngũ Biến quyết chữa trị.

Thái thượng trưởng lão nghiêm túc nói.

Lăng Tiếu không dám suy nghĩ nhiều, Kim Cương Ngũ Biến quyết lập tức vận chuyển lên, một đoàn huyền lực lập tức hướng cổ tay dũng mãnh lao tới, huyền lực khơi thông cân lạc một chút, cân lạc liền bắt đầu từ từ khôi phục sinh cơ, cân lạc gãy lìa từ từ nối lại với nhau.

Ước chừng một lúc sau, Lăng Tiếu liền cảm thấy cánh tay có dị trạng gì nữa rồi, cân lạc đã lần nữa phục hồi như cũ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện