Chương 1: 1: Thí Sinh Mã Số 01 Hừ Hừ
Giang Kính Thu đã đến thế giới này được ba tháng, và cậu vẫn chưa quen với sự sắp đặt kì quái về giới tính trong thế giới này.
Điều này cũng dẫn đến một mớ hỗn độn trong lớp Sinh Lý học của cậu.
"Giang Kính Thu, xin hãy trả lời các triệu chứng của Alpha trong thời kỳ mẫn cảm." Giáo viên Sinh Lý học rõ ràng đã bị vẻ ngoài không giống với Beta của Giang Kính Thu lừa dối.
"Ôi, em..." Giang Kính Thu lấy lại tinh thần mà lo lắng đứng dậy.
Rõ ràng, đối với Giang Kính Thu, người mới đến thế giới này được ba tháng, câu hỏi này rõ siêu khó.
Kiến thức về giới tính của cậu trên thế giới này vẫn còn ở mức độ hời hợt, A có thể làm người khác mang thai, B có thể khiến người khác có con hoặc tự mình sinh con, còn O chỉ có thể tự mình sinh con.
Là một Beta, điểm Sinh Lý của Giang Kính Thu đương nhiên sẽ không bị yêu cầu cao.
Tất nhiêu hầu hết Beta sẽ không bị bắt buộc phải hiểu sinh lý của Alpha và Omega.
Trừ khi, một Beta muốn lấy một Alpha hoặc Omega, hoặc cậu ta muốn theo đuổi sự nghiệp trong sinh lý học A và O.
Rõ ràng, Giang Kính Thu hiện tại không biết gì về hai điểm này.
Nếu không phải cậu xuyên qua khi đã kết thúc kì tuyển sinh, liệu cậu có thể học hay không vẫn còn là một vấn đề.
Hơn nữa, thích ứng với thế giới xa lạ này và học tập kiến thức đền tốn rất nhiều năng lượng, và cậu thực sự không có năng lượng để suy nghĩ về những điều trong tương lai
May mắn thay, phần lớn kiến thức trung học ở thế giới này tương tự như ở thế giới ban đầu khiến cậu có thể thở phào nhẹ nhõm trong học tập.
"Giang Kính Thu, với tư cách là một Omega, tôi nghĩ nhiệm vụ của cậu là hiểu rõ thời kỳ mẫn cảm của Alpha." Giáo viên sinh lý đẩy chiếc kính trên sống mũi, nghiêm khắc nói.
...
"Thầy, bạn học Giang là Beta." Trong phòng học yên tĩnh, lớp trưởng nhắc nhở.
Giáo viên sinh lý dừng một chút, nói: "Cho dù là Beta, cũng phải nghiêm túc nghiên cứu học tập khóa sinh lý này, lỡ như tương lai bạn đời của em là Alpha hoặc Omega, tuyệt đối không được bỏ qua."
"Ring ring ring --"
Tiết học đã kết thúc.
Giang Kính Thu cuối cùng đã được ngồi xuống.
"Không thể nào, anh em à, cậu không biết những chuyện thường tình như vậy sao? Cho dù cậu không thể làu làu như trong sách, một hai điểm chắc cũng được mà." Phương Hạ, bạn cùng bàn của Giang Kính Thu hỏitrong sự ngạc nhiên, như thể nhìn một người ngoài hành tinh.
Giang Kính Thu uể oải nằm xuống bàn, yếu ớt nói: "Tôi nói rồi, tôi căng thẳng quá, nên quên, cậu có tin không?"
Lớp Sinh lý một tháng chỉ có một tiết, đối với mọi người tri thức đó học mãi thành quen, học cấp ba nhất định sẽ không cần nghiêm túc như vậy, nếu không phải quốc gia bắt buộc giáo dục, lớp sinh lý một tháng cũng một tiết cũng chẳng có tư cách.
Giang Kính Thu học ở ban 5, lớp 1.
Trong hai tháng đầu tiên, ban 5 học khóa sinh lý đều do chủ nhiệm đứng lớp, một tiết tự học, một tiết chuyển thành môn Toán.
còn trống.
"Cũng có thể, dù sao giáo viên cũng không thích để Beta chúng ta trả lời vấn đề, cậu nhất thời khẩn trương, có thể hiểu được." Phương Hạ xoa xoa cằm, nghiêm túc nói.
Thực sự tin à?
"Nhưng mà, Beta chúng ta tại sao phải học về Alpha cùng Omega? Những kiến thức đó trong bài kiểm tra thể chất của Beta chúng ta chỉ chiếm 10%.
Đương nhiên, Beta chúng ta cũng chỉ học về Beta.
Cậu nói đúng không, Giang Kính Thu?"
"Ừ Ừ Ừ.
"Giang Kính Thu ậm ừ cho qua loa vài lần, sau đó tiếp tục nằm trên bàn để chợp mắt.
Đêm qua cậu học quá giờ.
Ngay cả đối với một học sinh đạt thành tích cao tốt nghiều lâu năm, cậu khó có thể nhanh chóng tiếp thu lại kiến thức phổ thông, chứ đừng nói đến những kiến thức đột nhiên tăng độ khó.
"Ôi ôi ôi, đừng ngủ, tiết sau là tiết thể dục, đến giờ đi rồi." Phương Hạ đẩy đẩy Giang Kính Thu.
Giang Kính Thu do dự một lúc, sau đó đứng dậy, nằm trên người Phương Hạ, nhắm mắt lại, "Đỡ cha đi, để cha ở trên giường ngủ một chút."
" Cậu ngày hôm qua đi bắt khỉ à?"
"Ngày hôm qua tôi học quá muộn." Giang Kính Thu yếu ớt nói.
"Bây giờ mới là lớp 11, có cần phải xoắn như vậy không?" Phương Hạ nghiêng đầu hỏi.
"Chàng trai trẻ, cậu không hiểu nỗi khổ của cha cậu sao." Giang Kính Thu mở mắt, dùng ánh mắt hiền từ nhìn Phương Hạ.
Phương Hạ: "Cút!"
...
"Tới rồi tới rồi, mau đứng dậy thay quần áo." Phương Hạ giục.
"Đã biết." Giang Kính Thu duỗi người, lộ ra eo thon.
Sau khi thay quần áo.
Giang Kính Thu và Phương Hạ cùng nhau bước ra khỏi phòng thay đồ.
Đi vào sân thể dục, mặt trời nóng bỏng chiếu xuống mặt đất, dưới cây đại thụ là nơi tốt nhất cho nữ Beta và Omega.
Truyện Mạt Thế
Nhưng ngay cả trong thời tiết nóng bức như vậy, vẫn có Beta và Omega vẫn có xu hướng đứng trên sân, tạo thành một vòng tròn.
"Đó không phải là Tạ Tụng Vân sao? Lớp 1 đến sớm như vậy, giáo viên toán của họ không dàu quá giờ à?" Phương Hạ nhìn về phía trung tâm của vòng tròn.
"Hả? Chắc vậy." Giang Kính Thu hờ hững nói.
"?--"
"?--"
Giáo viên thể dục của hai lớp thổi còi tập hợp.
(Truyện chỉ đăng tải duy nhất tại Truyện Bất Hủ Linh0068: https://.Truyện Bất Hủ.com/user/Linh0068)
...
"Hôm nay kiểm tra chạy, nam Alpha cùng Beta 1500 mét, nữ Beta cùng Omega 800m, lớp trưởng khởi động đi." Thể dục giáo viên chắp tay sau lưng nói.
"Ôiiii, khôngggggg." Các học sinh phàn nàn buồn bã.
"Thầy ơi, hôm nay nắng độc quá, tụi em chạy sẽ bị say nắng đấy."
"Lớp 1 các bạn giải tán đi chơi bóng rồi thầy ạ." Có học sinh chú ý đến tình hình lớp 1.
"Tại sao chỉ có chúng ta làm bài kiểm tra thể chất?"
"Nếu không muốn chạy, có năng lực có thể vào lớp một, không có năng lực thì chạy cho tôi." Giáo viên thể dục lớn tiếng nói, "Lớp phó thể dục, đến hướng dẫn động tác."
Vì vậy, Cao Nhiên, lớp phó thể dục, đưa lớp 5 bắt đầu động tác kéo duỗi.
...
"Alpha và nam Beta chạy trước."
"Chuẩn bị,?--"
Alpha và nam Beta lớp 5 bắt đầu chạy.
Vòng chạy đã được hơn nửa.
" Giang Kính Thu, không phải cậu ngủ không ngon sao? Sao còn hăng hái như vậy." Phương Hạ thở hổn hển nói
"Không sao, không sao, nếu không sao có thể là cha cậu" Giang Cảnh Thu quay đầu cười.
Giang Kính Thu không chạy ở vị trí dẫn đầu trong đội Alpha, nhưng trong đội Beta, cậu không dùng toàn bộ sức lực thực sự rất gây chú ý.
Nhưng không ai quan tâm.
Beta cũng chỉ là beta.
Giang Kính Thu cũng không muốn trở thành một người nổi tiếng, bề ngoài của cậu đã là điều rắc rối rồi.
"Cao Nhiên, vị trí đầu tiên."
...
" Giang Kính Thu, vị trí thứ mười."
"Trần Hạ, vị trí thứ mười một."
"Phương Hạ, vị trí thứ mười hai."
...
Lớp 5 có tổng cộng bốn mươi bảy người, sáu Alpha, bốn Omega, trong khảo nghiệm chạy giữa Alpha và Beta, thành tích của Giang Kính Thu đã rất tốt.
Xét cho cùng, Alpha có lợi thế hơn,
"Những người sau vị trí mười hai tuổi vẫn chưa đạt tiêu chuẩn, cần phải luyện tập nhiều hơn, những ai đạt chuẩn có thể tự do di chuyển." Giọng nói tàn nhẫn của giáo viên thể dục vang lên, "Nữ Beta cùng Omega huẩn bị"
" Tên Trần Hạ cũng thật chó.
May mà tôi may mắn.." Phương Hạ đỡ eo, dựa vào người Giang Kính Thu hổn hển nói.
"A-" Tiếng Beta cùng Omega lớp một cổ vũ từ trong sân bóng rổ truyền đến.
"Đi đánh bóng không?" Giang Cảnh Thu uống một hớp nước, tùy ý hỏi.
"Cậu cảm thấy, lớp ta hiện tại có bao nhiêu người có thể chơi bóng?" Phương Hạ nói.
Giang Kính Thu nghĩ nghĩ, nhóm Alphas thì tốt, nhưng có lẽ sẽ không cùng một Beta chơi.
....
"Nhanh tan học, tôi đi thay quần áo trước, cậu có đi không?" Giang Kính Thu hỏi Phương Hạ đang vui vẻ với các Beta nữ.
"Không, cậu đi trước đi." Phương Hà không quay đầu lại.
Giang Kính Thu một mình đến phòng thay đồ trước đó, mở tủ quần áo số 17, tùy tiện lấy quần áo ra.
Sau đó nhìn vào bộ đồng phục học sinh rõ ràng là lớn hơn một cỡ, cậu rơi vào trầm tư.
Dường như có một mùi gỗ đàn hương trên đó, mùi rất dễ chịu.
Giang Kính Thu cúi xuống gần hơn và ngửi nó.
"Cạch-" cánh cửa phòng thay đồ mở ra.
Giang Kính Thu đối mặt với hai người vừa vào cửa, rơi vào im lặng.
(Truyện chỉ đăng tải duy nhất tại Truyện Bất Hủ Linh0068: https://.Truyện Bất Hủ.com/user/Linh0068).
Bình luận truyện