Chương 7: 7: Thí Sinh Mã Số 07
"Tuy rằng Tạ gia bên kia muốn con giúp con trai nhà bọn họ, nhưng quyền lựa chọn ở trên tay coni, nếu con không muốn, cha có thể thay con từ chối."
Sau khi dẫn Giang Kính Thu kiểm tra xong, Giang Cảnh Vinh lại nói với cậu chuyện tối hôm qua.
"Nếu như on không đi, Tạ Tụng Vân sẽ như thế nào? "Thật ra Giang Kính Thu cũng không phải rất muốn ở chung một phòng với một người xa lạ.
Giang Cảnh Vinh mặt không chút thay đổi: "Sẽ không như thế nào, nhiều lắm là khó chịu một chút.
"
Giang Kính Thu nhìn Giang Cảnh Vinh: "À, vậy con vẫn nên trở lại trường học thôi.
"
Giang Cảnh Vinh: "Đợi một lát, kết quả kiểm tra một hồi sẽ đi ra.
Con ở đây..."
Giang Cảnh Vinh còn chưa nói xong, y tá đã vội vội vàng vàng xông vào.
"Chủ Nhiệm Giang, bệnh nhân Tạ gia lại căng thẳng! Chúng tôi không thể kiểm soát cậu ta, đã mở thiết bị ngăn chặn pheromone trong phòng bệnh.
"
Giang Cảnh Vinh đứng dậy, lúc sắp ra khỏi cửa, ngừng lại, quay đầu lại nói với Giang Kính Thu: "Con cũng đi cùng đi.
"
"Ồ.
" Giang Kính Thu đi theo.
......!
Chờ Giang Cảnh Vinh cầm thuốc ức chế đi vào, Tạ Tụng Vân đang ngồi ở góc phòng.
Căn phòng đã hỗn loạn.
Thiếu niên cuộn mình, đầu vùi đầu gối, trên quần áo bệnh có dấu vết máu.
Hai tay nắm chặt thành quyền, gân xanh nổi lên, có thể thấy được dùng bao nhiêu sức lực.
Nghe được Giang Cảnh Vinh tiến vào, Tạ Tụng Vân ngẩng đầu nhìn về phía ông, hai mắt đều là tơ máu.
Giang Cảnh Vinh nhíu mày, bộ dáng này của Tạ Tụng Vân ngược lại thuận tiện cho ông làm việc.
Tạ Tụng Vân ngửi thấy mùi chanh xanh trên người Giang Cảnh Vinh, anh có chút mê mang cùng ủy khuất.
Đó là hương vị Omega của mình, rất nhạt.
Sao cậu không đến gặp mình?
Tạ Tụng Vân nhìn Giang Cảnh Vinh.
Cậu ấy không thích mình sao? Vẫn là cậu ấy thích người đàn ông trước mắt này.
Khóe mắt Tạ Tụng Vân nổi lên nước mắt, đột nhiên xông lên.
Giang Cảnh Vinh cau mày đá văng anh ra.
Tạ Tụng Vân đụng phải giường, cảm giác đau đớn làm cho anh cuộn mình lại, cũng làm cho anh thanh tỉnh một chút.
Tạ Tụng Vân cắn đầu lưỡi, chủ động duỗi cánh tiêm vào.
Nhìn bộ dáng này của Tạ Tụng Vân, Giang Cảnh Vinh ngược lại có chút nhìn với cặp mắt khác xưa.
Khi mới bắt đầu đánh dấu Nguyễn Đình Ngọc, thời kỳ mẫn cảm cũng không dễ chịu, cũng may ông và Nguyễn Đình Ngọc tuy rằng không thích nhau, nhưng cũng duy trì mối quan hệ hợp tác tốt đẹp.
Gặp phải loại thời kỳ này, hai người liền giúp đỡ lẫn nhau, mãi cho đến sau này hai người trực tiếp đi phẫu thuật, cũng không có loại phiền não này.
"Không có việc gì, chờ hệ thống thanh lọc pheromone là có thể đi vào.
"Những lời này là nói với chú Vương đang lo lắng chờ đợi ở bên ngoài.
"Thật sự là phiền toái chủ nhiệm Giang.
Còn có vị bạn học này, lát nữa sẽ cùng tôiđi vào đi.
" Chú Vương nhìn Giang Cảnh Vinh, ông đã biết quan hệ của hai người, cũng biết Giang Kính Thu thể chất đặc thù.
Nhưng loại chuyện này đương nhiên còn phải xem ý tứ của người trong nhà.
Không sai, vừa rồi thừa dịp Giang Cảnh Vinh đi vào, chú Vương bắt được Giang Kính Thu.
Giang Kính Thu là không ứng phó với những người trung tuổi như này, hơn nữa chú Vương tuy rằng được xưng là chú Vương, trên thực tế cũng năm sáu mươi, nhiều năm vất vả làm cho ông hoa râm tóc.
Giang Cảnh Vinh nhìn về phía Giang Kính Thu, Giang Kính Thu xấu hổ gật gật đầu.
"Đợi lát nữa lấy một viên ức chế đi vào.
"Giang Cảnh Vinh cũng không nói thêm gì nữa, ông cũng không phải thích tò mò tính cách của người khác, cho dù người khác là con trai ông.
"Đúng đúng đúng, cậu chủ nếu tổn thương cậu,cậu liền cho cậu ấy thuốc ức chế." Chú Vương cũng phụ họa nói.
......!
Chờ Giang Kính Thu và Chú Vương đi vào, y tá đã dọn dẹp phòng bệnh.
Tạ TụNG Vân ngồi trên giường bệnh, môi tái nhợt, tóc cũng ướt sũng, xem ra là vừa mới tắm rửa xong.
Trong không khí cũng là mùi gỗ đàn hương nhàn nhạt.
Nhìn thấy Giang Kính Thu tiến vào, Tạ Tụng Vân nhìn cậu đi đến bên cạnh mình.
Sau đó không chớp mắt.
Chú Vương bắt đầu nói một ít lời an ủi, Tạ Tụng Vân hòa goàn lại.
Thẳng đến khi chú Vương có việc đi ra ngoài, hai người cũng không nói gì.
"Ồ, nhìn tôi kìa, người già, nói nhiều.
Tôi vẫn chưa giới thiệu với cậu.
Đây là cậu bạn nhỏ ngày đó giúp cậu, Giang Kính Thu.
Đây là Tạ Tụng Vân, các cậu là bạn học, hẳn là có đề tài.
Hai người nói chuyện vui vẻ trước, tôi sẽ ra ngoài một chuyến.
"
"Cạch -" Cửa đóng lại.
Lại qua một lát, Tạ Tụng Vân mới bắt đầu nói chuyện.
"Chuyện tối hôm đó, còn chưa cảm ơn cậu, tôi cũng rất xin lỗi.
"Tạ Tụng Vân nhìn tay Giang Kính Thu cầm thuốc ức chế.
"À! Không sao đâu, anh cũng không dễ chịu òn gì.
"Giang Kính Thu nghĩ đến Tạ Tụng Vân sẽ nói chuyện với cậu.
Nói thật, Giang Kính Thu cũng không quá để ý bị cắn một cái, tuy rằng trong mắt những người khác hình như mình bị quấy rối tình dục, nhưng là người của một thế giới khác, cậu cũng không thể cảm nhận được điểm này.
Tạ Tụng Vân đem tầm mắt chuyển dời đến trên mặt Giang Kính Thu, cau mày nói: "Những người khác cắn cậu,cậu cũng có thái độ này sao? "
"Cậu lại cảm thấy không thoải mái sao?" "Giang Kính Thu nhìn Tạ Tụg Vân, trong tay nắm chặt thuốc ức chế, khẩn trương nói.
"Không." Tạ Tụng Vân nhắm mắt lại, hít sâu một chút.
Anh hiểu được chú Vương bảo Giang Kính Thu tiến vào là vì để cho mình dễ chịu một chút, sinh lý quả thật tốt hơn rất nhiều, nhưng tâm lý lại bài xích trầm luân dưới pheromone.
"Cậu là Omega, nên mau chóng ra ngoài đi.
"
"Hả? Tôi là Beta.
"
Tạ Tụng Vân mở mắt, có chút kinh dị nhìn Giang Kính Thu: "Vậy tại saocậu lại có tin tức tố? "
"Cha tôi nói rằng di chứng của sự phân hóa lần hai, tôi sẽ có một chút đặc điểm của Omega, về cơ bản tôi vẫn là Beta."
"Cho nên tôi cũng có thể ngửi thấy pheromone, bất quá tin tức tố của tôi hình như chỉ có cậu ngửi thấy, hôm nay tôi tới chính là kiểm tra cái này.
"Giang Kính Thu trả lời lại.
Giang Kính Thu không ý thức được lời nói của cậu có ảnh hưởng lớn đến một Alpha đang trong giai đoạn nhạy cảm, đặc biệt là một Alpha cho rằng cậu thuộc về mình.
"Tại sao cậu ngồi xa như vậy?" "Tạ Tụng Vân thoạt nhìn rất bình thường.
Chỉ là đàn hương trong phòng đột nhiên nồng đậm gấp nhiều lần.
"Hả? "
" Cậu có thể ngồi gần hơn một chút không?" "Hốc mắt Tạ Tụng Vân bắt đầu phiếm hồng.
Giang Kính Thu còn chưa kịp phản ứng, Tạ Tụng Vân đã xuống giường.
"Cậu không thể xuống giường, Cậu vừa khôi phục, phải nằm trên giường nghỉ ngơi.
"Giang Kính Thu đứng lên vội vàng tiến lên ngăn cản anh.
"Tại sao cậu không cho tôi pheromone? Cậu không thích tôi sao? "Tạ Tụng Vân thoáng cái ôm lấy Giang Kính Thu, chui vào trong ngực cậu mà cọ.
Giang Kính Thu cảm thụ được sự ấm áp trên vai, ngây ngẩn cả người.
Tạ Tụng Vân cao 1m80, thân phận Alpha ban cho vóc dáng rắn chắc gợi cảm thật sự không giống người biết làm ra loại hành vi này.
Giang Kính Thu kìm lòng không đậu ôm lấy anh, vuốt ve lưng anh, an ủi anh.
Cái này không trách cậu được, thật sự là Tạ Tụng Vân khóc quá khiến người ta thương cảm.
Tạ Tụng Vân thèm thuồng nhìn tuyến thể sau vai Giang Kính Thu, vẫn ngửi tới ngửi lui, giống như một con chó lớn, Giang Kính Thu nhìn không thấy hoàn toàn không biết gì cả.
Hai người cứ như vậy ôm nhau một hồi lâu.
Thẳng đến khi Tạ Tụng Vân đột nhiên hít thêm tuyến thể Giang Kính Thu một chút, tay cũng chui vào quần áo Giang Kính Thu, cả người tản ra tin tức tố.
Giang Kính Thu nhất thời giật mình, phục hồi tinh thần, một phen đẩy Tạ Tụng Vân ra.
Nhìn khuôn mặt ủy khuất của Tạ Tụng Vân, Giang Kính Thu vội vàng bắt lấy cánh tay Tạ Tụng Vân, đem thuốc ức chế tiêm vào.
Tác dụng của thuốc còn chưa phát huy, Tạ Tụng Vân còn muốn ôm lấy Giang Kính Thu, Giang Kính Thu vội vàng tránh đi, thân thể Tạ Tụng Vân dừng một chút.
Một lát sau, khi Giang Kính Thu sắp đi ra ngoài, Tạ Tụng Vân đột nhiên nói: "Chờ một chút.
"
Giang Kính Thu quay đầu lại, nhìn Tạ Tụng Vân đã rụt vào trong góc.
"Có thể để lại quần áo của cậu cho tôi, tủ quần áo ở đó có quần áo mới, áo khoác là tốt rồi." "Tạ Tụng Vân chỉ về phía tủ quần áo.
Giang Kính Thu vẫn hiểu được một ít kiến thức về phương diện này, biết đánh dấu Alpha của Omega, thời kỳ mẫn cảm nếu Omega không ở bên cạnh, cần quần áo bên người Omega làm tổ, không đến mức cảm thấy Tạ Tụng Vân là một kẻ biến thái.
Giang Kính Thu thay quần áo mới, treo quần áo cũ lên tay cầm ngoài cửa phòng tắm, sau đó rời khỏi nơi này.......!
Văn phòng Chủ nhiệm Giang.
Nhìn bộ quần áo mới của Giang Kính Thu, Giang Cảnh Vinh nhướng mày, đem tư liệu trong tay đưa cho Giang KínhThu.
Giang Cảnh Vinh: "Con rất may mắn vì con là Beta.
Nếu con là một Omega, phải cùng thằng nhóc đó cưỡng chế thành đôi.
"Tỷ lệ phù hợp 92% của ông và Nguyễn Đình Ngọc gần như khiến hai nhà biến thành ma quỷ, chưa kể tỷ lệ phù hợp gần 100%.
"..." Nhìn tư liệu trên tay, Giang Kính Thu có chút choáng váng.
"Mức độ phát triển tuyến thể của con chỉ là hai phần trăm, và mức độ phát triển của cảm biến pheromone trong khoang mũi là 30%.
Vậy nên, chỉ cần không phải là tỷ lệ khớp cao với con,sẽ không ngửi được pheromone của con.
Nếu không phải là trường hợp đặc biệt, con sẽ không ngửi thấy tin tức tố từ người khác."
"Từ kết quả kiểm tra hiện tại, tuyến thể của con sẽ không phát triển nữa, vì vậy đừng lo lắng về thời gian động dục hoặc được đánh dấu như Omega.
Nói tóm lại, theo một nghĩa nào đó, con rất may mắn.
"
"Được rồi, ngoan ngoãn trở lại trường học đi, uống thuốc đúng giờ.
Người bạn kia của con không phải lo lắng, một chiếc áo là đủ.
Cha đã thông báo cho tài xế đến đón con.
"
" Tốt.
"Giang Kính Thu mơ màng đáp.
Hình như cũng không có chuyện gì lớn?
(Truyện chỉ đăng tải duy nhất tại Truyện Bất Hủ.com Linh0068: https://.Truyện Bất Hủ.com/user/Linh0068)watt.
Bình luận truyện