Thần Ma Cửu Biến

Chương 170: Ta tới chặn nó: Phản Đạn Công Kích



Giờ khắc này, ai dám động trước, sự chú ý của Thôn Kình Long Xà chắc chắn sẽ bị hấp dẫn qua, rất may là ánh mắt của nó tựa như nhìn chăm chú vào thân hình cực lớn của Chương Bát và Tiểu kiếm.

Hô, Thôn Kình Long Xà động, đầu rắn co rụt lại phía sau, rồi sau đó phóng tới hướng Chương Bát, tại lúc này, tất cả mọi người rốt cục có thể cảm nhận được Thôn Kình Long Xà dài kinh khủng đến bực nào, chỉ là thân thể lộ ra đã dài ba bốn trăm mét, hơn nữa đang đang không ngừng gia tăng.

Chương Bát và tiểu kiếm đã váng đầu rồi, hình thể của Thôn Kình Long Xà bọn hắn trước đây chưa từng gặp, ở trong hải thú thân thể lớn một trăm mét đã là tồn tại cấp sáu phi thường cường đại, mà Thôn Kình Long Xà chiều dài lại đạt tới ba bốn trăm mét, nếu toàn bộ lộ ra, qua một dặm cũng là chuyện bình thường.

"Chúng ta chạy mau!" Vân Linh Nhi khủng hoảng nói.

Trương Hiểu Vũ bọn người gật gật đầu, đầu tiên là chậm rãi xoay người, sau đó hướng vị trí Dực Hổ Hào chạy vội đi.

Sau khi lách mình đi ra ngoài hơn trăm thước, Trương Hiểu Vũ quay đầu lại thấy được một màn khủng bố, Chương Bát biến thành hình thái chiến đấu, thân thể cũng lớn cỡ mấy chục thước, đầu Thôn Kình Long Xà chỉ rộng hai mươi thước, kém một cái cấp bậc, nhưng mà một khắc trước mắt Thôn Kình Long Xà hé miệng ra, cả cái đầu trong nháy mắt mở ra đến năm mươi mét, như thiểm điện một ngụm nuốt Chương Bát vào.

Tiểu kiếm xem thời cơ không ổn, đã dẫn đầu từ trên người Chương Bát nhảy xuống tới, thân thể giống như một đạo mũi tên nhọn hướng về phía xa xa vọt đi, tốc độ nhanh không thể tưởng tượng được.

Nhưng mà tốc độ bắt mồi của Thôn Kình Long Xà nhanh hơn, đầu co rụt lại phía sau, sau đó vọt tới, cơ hồ là trong nháy mắt xuất hiện sau lưng Tiểu kiếm, mở ra cái miệng rộng, một cỗ hấp lực cường đại từ trong miệng phát ra, thoáng cái hút Tiểu kiếm vào.

"Ngư nhân cấp sáu bị mở miệng một cái nuốt ăn tươi, đây là tồn tại gì, chẳng lẽ thực sự đã đạt tới cấp bảy." Trương Hiểu Vũ da đầu tê dại một hồi.

Nuốt mất Chương Bát lớn mấy chục mét và Tiểu kiếm nhỏ xíu, đối với Thôn Kình Long Xà mà nói bất quá là món ăn khai vị, sức ăn mỗi ngày của nó ít nhất phải ăn tươi hai con cá voi lớn, đương nhiên, cũng không phải thức ăn càng lớn càng tốt, mà là thức ăn sinh mệnh lực càng cường thịnh càng tốt, ví dụ như hai nhân loại chạy trốn phía trước cũng phù hợp với mục tiêu của nó.

Trương Hiểu Vũ chú ý tới ánh mắt Thôn Kình Long Xà, trong lòng lạnh lẽo, chợt thân thể ngừng lại, nói với những người phía trước: "Các ngươi đi trước, ta chặn nó lại." .

Tất cả mọi người quay đầu lại, Vũ gia huynh đệ lớn tiếng nói: "Phải đi thì cùng đi, chúng ta sẽ không để ngươi ở lại đâu!" .

Vân Linh Nhi lo lắng nói: "Biểu ca nói đúng, chúng ta sao óc thể để ngươi hy sinh được." .

Trương Hiểu Vũ quát lên: "Đừng lo lắng, ta có biện pháp, các ngươi lưu lại chỉ còn đường chết." .

Cổ Quản gia nói: "Hiểu Vũ, ngươi đây là. . ."

"Cổ tiền bối, chẳng lẽ ngươi còn không biết nguyên tắc hành động của ta sao? Không có một chút nắm chắc, ta sẽ không đi làm, huống chi coi như là tất cả mọi người cùng chạy, đến cuối cùng toàn quân vẫn bị diệt." Thật ra Trương Hiểu Vũ cũng có một chút nắm chắc, đây chính là tồn tại so với Lục Đại Võ Tông còn cường đại hơn, trước mắt Thần Ma Thể chưa đột phá đối không cách nào ngăn trở, nhưng không phải một chút cơ hội cũng không có.

Cổ Quản gia nhìn Trương Hiểu Vũ thật sâu, nói: "Chờ ta đem bọn họ rời đi, sẽ trở về cùng ngươi kề vai chiến đấu, nếu ngươi chết rồi, cái mạng già của ta cũng không cần nữa." . Nguồn truyện: Truyện Bất Hủ

Nói xong xoay người quát lớn với tất cả mọi người: "Tất cả mọi người nhanh chóng rời đi, không được tạo ra hy sinh vô vị." .

Vũ gia huynh đệ còn muốn lưu lại, bị Cổ quản gia một tay kéo đi, về phần Vân Linh Nhi càng chần chờ, nhưng mà nàng thực lực quá yếu, Võ Vương cao thủ có lẽ ở trong xã hội nhân loại là tồn tại rất cao, nhưng mà bây giờ so sánh với một con kiến cũng không mạnh mẽ hơn, nếu như hiện tại nàng dừng lại, chắc chắn sẽ gia tăng gánh nặng cho Trương Hiểu Vũ, những điều này nàng không muốn chứng kiến.

Gắt gao cắn môi, máu tươi tích tích chảy xuống, Vân Linh Nhi nhìn Trương Hiểu Vũ một lần đó xoay người chạy theo.

Hô, trước mắt một cái vật thể lớn cỡ hai mươi thước tốc độ giống như tia chớp vọt tới, loại tư vị này chắc chắn là rất khủng bố, huống chi vật thể hai mươi thước tới gần đột nhiên biến lớn lên cỡ năm mươi mét, giống như là muốn thôn phệ cả trời đất, không chỗ nào có thể trốn.

"Thiên Lôi Ấn!" Hai tay lấy tốc độ như ảo ảnh kết thủ ấn, từng đạo kích quang màu xanh da trời nện lên cằm Thôn Kình Long Xà.

Không được! Phòng ngự quá mạnh mẽ, trước giờ Thiên Lôi Ấn coi như là Lục Đại Võ Tông cũng phải phòng bị kĩ càng, nhưng mà đối mặt đại xà toàn thân phủ kín lân giáp khủng bố một chút hiệu quả cũng không có, chỉ có thể lưu lại mấy vết trắng nhàn nhạt bên ngoài.

Miệng rắn đã gần ngay trước mắt, thân hình Trương Hiểu Vũ như điện thiểm muốn nhảy đến đỉnh đầu đối phương.

Đáng tiếc tốc độ của long xà so với Trương Hiểu Vũ không kém, thậm chí còn muốn nhanh không ít, một ngụm không cắn trúng, trong nháy mắt đã thu trở về, sau đó lại nhắm vào Trương Hiểu Vũ đánh tới lần nữa.

Trở về cho ta, đối phương tốc độ quá nhanh, Trương Hiểu Vũ không kịp điều động nguyên lực, chỉ có thể hai tay hợp cùng một chỗ, lấy lực lượng ngạo nhân của hắn đập tới.

Phanh, Thôn Kình Long Xà đầu bị hạ thấp xuống mấy mét, tựa như có chút mộng, dù sao nhân loại lực lượng thân thể cũng không mạnh mẽ bao nhiêu, nào biết đâu rằng đụng phải quái vật Trương Hiểu Vũ này, lực lượng không hề thua hải thú cấp sáu bình thường.

Quơ quơ đầu, long xà đột nhiên mở miệng rộng ra, một cỗ hỏa diễm sền sệt đỏ tươi từ trong miệng nhổ ra, thoáng cái đã bao phủ thân thể Trương Hiểu Vũ, từng tia hỏa diễm rơi trên mặt đất, mặt đất lại bị thiêu đốt, sau đó bị hòa tan thành tinh thể.

Làn da hơi có chút nóng bỏng, hỏa diễm long xà phun ra diễm không giống với hỏa diễm bình thường, có tính thiêu đốt rất mạnh, Trương Hiểu Vũ hoài nghi cỗ hỏa diễm này cho dù ở dưới đáy biển vẫn có thể thiêu đốt như cũ.

Đối với hỏa diễm mình nhổ ra mười phần tin tưởng, long xà cao cao dựng đứng cái đầu, nhìn chằm chằm vào Trương Hiểu Vũ hoàn toàn bị hỏa diễm đỏ tươi bao vây, muốn nghe tiếng gào thét thống khổ của đối phương một chút.

Chờ giây lát, tiếng gào thét thống khổ không có nghe được, ngược lại hỏa diễm dần dần dập tắt, loáng thoáng ở trong ngọn lửa xuất hiện một bộ áo giáp lóe lên điện quang.

Sau khi mặc Thiểm Lôi Chiến Giáp vào, Trương Hiểu Vũ tốc độ đột nhiên tăng lên, hóa thành một đạo ánh sáng lam sắc lui về phía sau hơn trăm thước, mà hỏa diễm trên người cũng đã dập tắt toàn bộ.

Cùng Trương Hiểu Vũ lường trước không sai biệt lắm, nguyên khí và nguyên giáp đều có được tính chất đặc biệt 'không thể phá hủy', ít nhất trước mắt không có ai có năng lực phá hủy chúng nó, dùng để ngăn cách hỏa diễm khủng bố là tốt nhất, nếu không cho dù thân thể thừa nhận được, đầu và quần áo cũng sẽ bị đốt rụi.

Hơn nữa Trương Hiểu Vũ phát hiện, hiện tại Thiểm Lôi Chiến Giáp và trước kia khác nhau rất lớn, trải qua thời gian dài ẩn chứa trong đan điền, tuyệt đại bộ phận bên trong đều đổi thành nguyên lực của mình, vận dụng càng thêm thuận buồm xuôi gió, hơn nữa phòng ngự càng thêm tập trung.

Gặp hỏa diễm không có hiệu quả, long xà há mồm lại là một đạo độc khí tử sắc đánh ra, độc khí đánh ra hóa thành đại xà giương nanh múa vuốt giữa không trung, thoáng cái đã bao vây Trương Hiểu Vũ không kịp tránh đi.

Quá là nhanh, không chỉ có tốc độ bản thân nhanh, mà công kích nhổ ra càng nhanh hơn, ngay cả thời gian phản ứng cũng không có, Trương Hiểu Vũ hi vọng Thiểm Lôi Chiến Giáp có thể chống đỡ được.

Điện quang màu xanh da trời và độc khí màu tím đan vào cùng một chỗ, tĩnh tâm xuống có thể nghe được tiếng tích tích rất nhỏ, đó là phản ứng của hai chủng thuộc tính đánh nhau sinh ra.

Một lát công phu đi qua, độc khí màu tím không được năng lượng ủng hộ dần dần tan rã ra, bị gió thổi qua, lập tức cuốn vào giữa không trung.

Xà nhãn cực lớn nhìn chằm chằm vào Trương Hiểu Vũ, long xà há mồm hộc ra từng thủy kiếm vô cùng lợi hại, mang theo kình khí gào thét đâm lên trên Thiểm Lôi Chiến Giáp của Trương Hiểu Vũ.

Không tốt, Trương Hiểu Vũ rất rõ ràng, nguyên giáp có thể ngăn cách năng lượng ăn mòn, chỉ cần tiêu hao một chút nguyên lực, nhưng lại không ngăn được lực đánh vào quá lớn, bởi vì một khi lực đánh vào quá lớn, tiêu hao sẽ tăng tốc, cái này trước kia Trương Hiểu Vũ đã thử qua.

Quả nhiên, không đợi Trương Hiểu Vũ tránh đi, Thiểm Lôi Chiến Giáp trên người đã ảm đảm xuống rất nhanh trong tiếng đinh đinh đang đang, hồn lực vừa chuyển, Trương Hiểu Vũ lập tức thu hồi Thiểm Lôi Chiến Giáp.

Đã không có Thiểm Lôi Chiến Giáp ngăn cản, vô số thủy kiếm trực tiếp đánh lên trên làn da của Trương Hiểu Vũ, lưu lại đạo đạo vết máu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện