Thần Mộ 2
Chương 136: Chân thân ẩn hiện
Trấn Ma thạch hung hãn lao tới, phát ra tử vong khí tức vô tận, Thần Nam thật không nghĩ ra ai đang khống chế nó, chỉ có cảm giác người này càng đáng sợ hơn, nhưng chưa lộ diện.
Vĩnh hằng sâm lâm bên ngoài cũng coi là một Huyền giới độc lập, vùng thiên địa này là Huyền giới của bố cục giả, như vậy Trấn Ma thạch đã vào trong Huyền giới của Huyền giới, người đứng sau nó đủ khả năng cách tầng không gian mà khống chế, nghĩ thôi cũng đủ thấy đáng sợ.
Bái Tướng đài và Trấn Ma thạch cơ hồ là những pháp khí đáng sợ như nhau, cả hai đối diện trên không, hình như đều kị húy đối phương. Lúc đó, ngọc như ý trước ngực Thần Nam phát sáng, bay lên không phát ra quầng sáng thần thánh vô cùng.
Thần Nam đứng thẳng trên không ngoài xa, thần bí bố cục giả cũng cách xa Bái Tướng đài, thần tình ngưng trọng nhìn Trấn Ma thạch và ngọc như ý.
Đột nhiên một đạo hư ảnh mờ mờ từ ngọc như ý phiêu đãng bay ra, một hình thể nữ tử xinh đẹp ngưng hình tại không trung, thân thể do điểm điểm bạch quang tổ thành quả thật hoàn mỹ, bạch quang nhạt dần, hình càng càng lúc càng rõ rồi hóa thành thực chất.
Một tuyệt đại giai nhân khuynh thành hiển hiện, thoáng chốc thân thể do hào quang hóa thành trở nên một mỹ nhân có huyết nhục. Làn phượng mi cong cong, cặp mắt tràn đầy linh khí ẩn ước uy nghi sát khí, chiếc mũi vươn cao, cặp môi đỏ tươi, mềm mượt, lộ ra hàm răng trắng muốt như trân châu, loáng thoáng phát ra hào quang.
Vùng ngực đầy đặn, vòng eo thon thả và một chét tay, cánh tay tròn lẳn, cặp chân dài trắng muốt, được một tầng bạch sa phủ lên, càng tô thêm vẻ đẹp thần bí.
Thoáng nhìn là vậy nhưng nếu quan sát kỹ, không ai có mảy may ý nghĩ khinh nhờn. Bậc tuyệt đại giai nhân đong đầy khí chất đứng lặng trên tầng không, vô hình trung phát ra tư thái cường giả uy nghiêm, bao trùm thiên hạ như thiên kiêu nữ hoàng cao cao tại thượng, rất tự nhiên khiến người khác nảy ra xung động muốn quỳ xuống lễ bái.
Thần Nam ngây người, không phải vì sắc dục mà bị khí tức hùng hồn nhiếp phục, lần đầu tiên hắn được chân chân thiết thiết ngắn rõ dung mạo của nữ tử trong ngọc như ý, cảm giác vô cùng bất ngờ.
Bất quá chỉ một sát na sau, hào quang bảy sắc từ mình nàng toát ra, mây bảy sắc xuất hiện quanh nàng, toàn thân liền lẫn vào mây khói.
Nữ tử trong ngọc như ý biến mất khỏi tầm mắt, hắn nhanh chóng tỉnh lại, lắc đầu thầm hổ thẹn, nữ tử chí tôn này công lực cao tuyệt, phát ra vô hình khí chất cũng ảnh hưởng được đến tâm thần người khác, không thẹn là cường giả tuyệt đỉnh trong thiên hạ.
"Đi nào."
Một tiếng quát từ trong đám mây bảy màu vang lên, ngọc như ý đứng yên cạnh đó hóa thành một đạo bạch mang nhanh chóng xẹt vào bố cục giả, hào quang nóng rãy lưu lại trên không trung khí tức tường hòa.
Thần bí bố cục giả chợt biến sắc, định khống chế Bái Tướng đài lên nghênh kích, nhưng Bái Tướng đài vừa di động chừng nửa trượng, Trấn Ma thạch vẫn chằm chằm dõi theo đột nhiên cuồng mãnh bổ tới, đập vào Bái Tướng đài.
Trấn Ma thạch cao vút đen rầm, điểm điểm huyết tích trên bề mặt phảng phất như từ thi thể vừa rưới lên, liu riu chảy tạo thành huyết khí đằng đằng.
Bái Tướng đài tuy là pháp khí nhưng hình như lại có tư tưởng độc lập, không chịu nghe theo ý của bố cục giả công kích ngọc như ý mà hướng về Trấn Ma thạch.
Thấy vậy, Thần Nam tin lời của nữ tử, Bái Tướng đài không thật sự thuộc về bố cục giả.
"Ầm."
Trấn Ma thạch tà dị và Bái Tướng đài phát ra khí thế hùng hồn va nhau, tiếng nổ vang trời, từng tòa núi cao phía dưới thi nhau đổ sụp, rừng núi vô tận trong khoảnh khắc nát tan, gỗ bay tứ tán, đó không phải sức mạnh của nhân gian.
Thần Nam tin rằng hai món pháp khí tà dị này còn va chạm tiếp, sớm muộn gì phiến nội thiên địa này cũng tan theo, chỉ hai món pháp khí mà hủy diệt được cả thế giới này.
Quả nhiên hai món pháp khí vừa chạm vào liên nhanh chóng tách ra, quay tít rồi lại lao vào nhau.
Cạnh đó, ngọc như ý phát ra thần mang nóng bỏng đuổi theo bố cục giả, nó như lưỡi thần đao, liên tục phá toái không gian, ép bố cục giả vào cảnh chật vật, né tránh tứ xứ.
Lúc này, Thần Nam chân chân thiết thiết cảm thụ được chỗ đáng sợ của thần bí nữ tử, ngọc như ý nàng xuất ra đã kinh hoàng đến thế, phá toái không gian hết sức dễ dàng, dồn bố cục giả không còn lực hoàn thủ.
"Choang", ngọc như ý kích xạ ra đạo đạo hồng mang, chém lên mình bố cục giả, liên tục vang lên tiếng kim thuộc va chạm.
Nhưng bố cục giả cũng không tầm thường, nội thể mạnh mẽ tới mức chặn được những đợt công kích hung mãnh như thế, cần biết ngọc như ý có thể phá toái không gian, mà sức mạnh cỡ đó cũng không chẻ được thân thể bố cục giả.
"Àm."
Bái Tướng đài và Trấn Ma thạch lại va nhau, điểm điểm huyết tích trên Trấn Ma thạch có một giọt nhiễm lên Bái Tướng đài khiến nó rung lên bần bật, sau cùng liên tục quay tròn, lao xuống đất, "ầm", trên mặt đất lưu lại một miệng hố sâu hun hút.
Liền đó cả mặt đất rung lên, như đảo sông lật biển, từng lớp đất tràn lên như sóng cuộn.
"Ầm."
Bái Tướng đài lao lên, nó đã hất được giọt máu đỏ tươi kia, lại bay lên lao vào Trấn Ma thạch.
Ngọc như ý đấnh hồi lâu vẫn chưa hạ được đối thủ, chủ nhân nó, nữ tử ẩn trong mây, không thể trơ mắt bàng quan, nàng ngự mây lành, ảo hóa thành một cánh tay ngọc khổng lồ, chộp lấy ngọc như ý, tự ra tay chém bố cục giả.
"Soẹt."
Mỗi lần ngọc như ý chém xuống, không gian lại phá toái, một đạo sấm sét bổ xuống, khiến bố cục giả hết đường tránh né.
"Chém."
Một tiếng trong véo như tiếng phượng gáy vang khắp thiên địa, cánh tay do nữ tử ảo hóa thành cầm ngọc như ý dài hơn hai chục trượng quét tới, bố cục giả dù phá tan không gian, thuấn di cả ngàn trượng nhưng ngọc như ý như bóng theo hình, "phập", y bị chém đứt từ ngang lưng.
Thần Nam lớn tiếng khen hay, nhưng tiếng hô chưa dứt, hai nửa thân thể bố cục giả nhanh chóng chắp lại, vết thương khủng khiếp rải ra huyết vũ đầy trời nhưng sau cùng cũng liền lại, y không hề thương tổn gì, lại cùng ngọc như ý du chiến.
Thần Nam há hốc mồm, lúc trước hắn từng cạo trọc đầu bố cục giả nhưng y vừa khôi phục đã "bức xuất" ra một mớ tóc màu máu, nhưng giờ hắn buộc phải thừa nhận quái vật này là bất tử chi thân! Thật đáng sợ bởi không thể hủy được thân thể y, một địch nhân không giết nổi thì đánh kiểu gì?
"Trò trẻ con! Đừng có vênh vang, có tin ta luyện hóa ngươi không?" Từ trong đám mây bảy màu vang lên giọng của thần bí nữ tử.
Bố cục giả cười lạnh liên hồi: "Ngươi bớt khóa lác đi, nếu không phải Trấn Ma thạch chết tiệt kia lợi dụng chen chân vào, ta có Bái Tướng đài trong tay, làm gì có chuyện chật vật thế này."
"Hừ, đúng là lớn lối, Bái Tướng đài thật sự thuộc về ngươi sao? Bằng vào ngươi không thể nào luyện hóa được một món ma khí uy thế hùng mạnh cỡ đó. Tiềm chất của một người quyết định thành tựu người đó đạt được, ngươi làm gì có được tiềm lực như thế, dù ngươi tăng gấp bội khả năng tuyệt đỉnh của mình cũng không ngộ nổi chỗ kỳ diệu của bảo vật này."
Giọng nữ tử đượm vẻ khinh miệt khiến bố cục giả nổi đóa, y thân là chúa tể, làm sao chịu nổi khinh thị như vậy.
"Tiện nhân, đừng có đắc ý, đợi Trấn Ma thạch đi rồi, ta nhất định dùng Bái Tướng đài đánh cho ngươi tan tác." Suy cho cùng, bố cục giả vẫn là sinh vật có huyết tính, còn lâu mới đạt đến trạng thái siêu nhiên như y tự nhận, thậm chí còn "phong phú cảm tình" hơn xa nhân loại, rất dễ động nộ.
"Ngươi tưởng Bái Tướng đài thương tổn được ta sao? Hừ, ếch ngồi đáy giếng, ta mà triệt để khôi phục nguyên khí, vùng thiên địa này chứa nổi chân thân ta sao."
"Đừng khoác lác nữa." Bố cục giả quát vang.
Thần bí nữ tử hừ lạnh: "Ngươi mở to mắt mà xem, Bái Tướng đài vô cùng kị húy máu dính trên Trấn Ma thạch, ngươi có dám đem thân thử để huyết tích trên đó nhiễm vào chăng? Bái Tướng đài không đối phó nổi Trấn Ma thạch, ngươi còn định dùng nó đối phó với ta ư?"
"Thế gian này vạn vật vốn tương sinh tương khắc, thế cũng có gì mà kì lạ. Bất quá, Trấn Ma thạch mà không có tà huyết, căn bản không chống nổi Bái Tướng đài, chắc đã bị đánh tan rồi."
"Tà huyết? Ha ha ha… ngươi lại bảo huyết tích đó là huyết, xem ra ngươi đúng là cô lậu quả văn, hiện tại càng chắc chắn ngươi là loại tiểu tốt, rất nhiều chuyện ngươi không biết, chẳng qua ngươi cũng là một con cờ mà thôi."
Bố cục giả đại nộ: "Đừng cố lộng huyền hư nữa, dọa người ta làm gì, có gì mà ta không biết?"
"Ngươi biết Trấn Ma thạch là vật gì chăng? Có biết trên bề mặt nó nhiễm huyết tích của ai không?" Thần bí nữ tử cười lạnh liên hồi.
Vĩnh hằng sâm lâm bên ngoài cũng coi là một Huyền giới độc lập, vùng thiên địa này là Huyền giới của bố cục giả, như vậy Trấn Ma thạch đã vào trong Huyền giới của Huyền giới, người đứng sau nó đủ khả năng cách tầng không gian mà khống chế, nghĩ thôi cũng đủ thấy đáng sợ.
Bái Tướng đài và Trấn Ma thạch cơ hồ là những pháp khí đáng sợ như nhau, cả hai đối diện trên không, hình như đều kị húy đối phương. Lúc đó, ngọc như ý trước ngực Thần Nam phát sáng, bay lên không phát ra quầng sáng thần thánh vô cùng.
Thần Nam đứng thẳng trên không ngoài xa, thần bí bố cục giả cũng cách xa Bái Tướng đài, thần tình ngưng trọng nhìn Trấn Ma thạch và ngọc như ý.
Đột nhiên một đạo hư ảnh mờ mờ từ ngọc như ý phiêu đãng bay ra, một hình thể nữ tử xinh đẹp ngưng hình tại không trung, thân thể do điểm điểm bạch quang tổ thành quả thật hoàn mỹ, bạch quang nhạt dần, hình càng càng lúc càng rõ rồi hóa thành thực chất.
Một tuyệt đại giai nhân khuynh thành hiển hiện, thoáng chốc thân thể do hào quang hóa thành trở nên một mỹ nhân có huyết nhục. Làn phượng mi cong cong, cặp mắt tràn đầy linh khí ẩn ước uy nghi sát khí, chiếc mũi vươn cao, cặp môi đỏ tươi, mềm mượt, lộ ra hàm răng trắng muốt như trân châu, loáng thoáng phát ra hào quang.
Vùng ngực đầy đặn, vòng eo thon thả và một chét tay, cánh tay tròn lẳn, cặp chân dài trắng muốt, được một tầng bạch sa phủ lên, càng tô thêm vẻ đẹp thần bí.
Thoáng nhìn là vậy nhưng nếu quan sát kỹ, không ai có mảy may ý nghĩ khinh nhờn. Bậc tuyệt đại giai nhân đong đầy khí chất đứng lặng trên tầng không, vô hình trung phát ra tư thái cường giả uy nghiêm, bao trùm thiên hạ như thiên kiêu nữ hoàng cao cao tại thượng, rất tự nhiên khiến người khác nảy ra xung động muốn quỳ xuống lễ bái.
Thần Nam ngây người, không phải vì sắc dục mà bị khí tức hùng hồn nhiếp phục, lần đầu tiên hắn được chân chân thiết thiết ngắn rõ dung mạo của nữ tử trong ngọc như ý, cảm giác vô cùng bất ngờ.
Bất quá chỉ một sát na sau, hào quang bảy sắc từ mình nàng toát ra, mây bảy sắc xuất hiện quanh nàng, toàn thân liền lẫn vào mây khói.
Nữ tử trong ngọc như ý biến mất khỏi tầm mắt, hắn nhanh chóng tỉnh lại, lắc đầu thầm hổ thẹn, nữ tử chí tôn này công lực cao tuyệt, phát ra vô hình khí chất cũng ảnh hưởng được đến tâm thần người khác, không thẹn là cường giả tuyệt đỉnh trong thiên hạ.
"Đi nào."
Một tiếng quát từ trong đám mây bảy màu vang lên, ngọc như ý đứng yên cạnh đó hóa thành một đạo bạch mang nhanh chóng xẹt vào bố cục giả, hào quang nóng rãy lưu lại trên không trung khí tức tường hòa.
Thần bí bố cục giả chợt biến sắc, định khống chế Bái Tướng đài lên nghênh kích, nhưng Bái Tướng đài vừa di động chừng nửa trượng, Trấn Ma thạch vẫn chằm chằm dõi theo đột nhiên cuồng mãnh bổ tới, đập vào Bái Tướng đài.
Trấn Ma thạch cao vút đen rầm, điểm điểm huyết tích trên bề mặt phảng phất như từ thi thể vừa rưới lên, liu riu chảy tạo thành huyết khí đằng đằng.
Bái Tướng đài tuy là pháp khí nhưng hình như lại có tư tưởng độc lập, không chịu nghe theo ý của bố cục giả công kích ngọc như ý mà hướng về Trấn Ma thạch.
Thấy vậy, Thần Nam tin lời của nữ tử, Bái Tướng đài không thật sự thuộc về bố cục giả.
"Ầm."
Trấn Ma thạch tà dị và Bái Tướng đài phát ra khí thế hùng hồn va nhau, tiếng nổ vang trời, từng tòa núi cao phía dưới thi nhau đổ sụp, rừng núi vô tận trong khoảnh khắc nát tan, gỗ bay tứ tán, đó không phải sức mạnh của nhân gian.
Thần Nam tin rằng hai món pháp khí tà dị này còn va chạm tiếp, sớm muộn gì phiến nội thiên địa này cũng tan theo, chỉ hai món pháp khí mà hủy diệt được cả thế giới này.
Quả nhiên hai món pháp khí vừa chạm vào liên nhanh chóng tách ra, quay tít rồi lại lao vào nhau.
Cạnh đó, ngọc như ý phát ra thần mang nóng bỏng đuổi theo bố cục giả, nó như lưỡi thần đao, liên tục phá toái không gian, ép bố cục giả vào cảnh chật vật, né tránh tứ xứ.
Lúc này, Thần Nam chân chân thiết thiết cảm thụ được chỗ đáng sợ của thần bí nữ tử, ngọc như ý nàng xuất ra đã kinh hoàng đến thế, phá toái không gian hết sức dễ dàng, dồn bố cục giả không còn lực hoàn thủ.
"Choang", ngọc như ý kích xạ ra đạo đạo hồng mang, chém lên mình bố cục giả, liên tục vang lên tiếng kim thuộc va chạm.
Nhưng bố cục giả cũng không tầm thường, nội thể mạnh mẽ tới mức chặn được những đợt công kích hung mãnh như thế, cần biết ngọc như ý có thể phá toái không gian, mà sức mạnh cỡ đó cũng không chẻ được thân thể bố cục giả.
"Àm."
Bái Tướng đài và Trấn Ma thạch lại va nhau, điểm điểm huyết tích trên Trấn Ma thạch có một giọt nhiễm lên Bái Tướng đài khiến nó rung lên bần bật, sau cùng liên tục quay tròn, lao xuống đất, "ầm", trên mặt đất lưu lại một miệng hố sâu hun hút.
Liền đó cả mặt đất rung lên, như đảo sông lật biển, từng lớp đất tràn lên như sóng cuộn.
"Ầm."
Bái Tướng đài lao lên, nó đã hất được giọt máu đỏ tươi kia, lại bay lên lao vào Trấn Ma thạch.
Ngọc như ý đấnh hồi lâu vẫn chưa hạ được đối thủ, chủ nhân nó, nữ tử ẩn trong mây, không thể trơ mắt bàng quan, nàng ngự mây lành, ảo hóa thành một cánh tay ngọc khổng lồ, chộp lấy ngọc như ý, tự ra tay chém bố cục giả.
"Soẹt."
Mỗi lần ngọc như ý chém xuống, không gian lại phá toái, một đạo sấm sét bổ xuống, khiến bố cục giả hết đường tránh né.
"Chém."
Một tiếng trong véo như tiếng phượng gáy vang khắp thiên địa, cánh tay do nữ tử ảo hóa thành cầm ngọc như ý dài hơn hai chục trượng quét tới, bố cục giả dù phá tan không gian, thuấn di cả ngàn trượng nhưng ngọc như ý như bóng theo hình, "phập", y bị chém đứt từ ngang lưng.
Thần Nam lớn tiếng khen hay, nhưng tiếng hô chưa dứt, hai nửa thân thể bố cục giả nhanh chóng chắp lại, vết thương khủng khiếp rải ra huyết vũ đầy trời nhưng sau cùng cũng liền lại, y không hề thương tổn gì, lại cùng ngọc như ý du chiến.
Thần Nam há hốc mồm, lúc trước hắn từng cạo trọc đầu bố cục giả nhưng y vừa khôi phục đã "bức xuất" ra một mớ tóc màu máu, nhưng giờ hắn buộc phải thừa nhận quái vật này là bất tử chi thân! Thật đáng sợ bởi không thể hủy được thân thể y, một địch nhân không giết nổi thì đánh kiểu gì?
"Trò trẻ con! Đừng có vênh vang, có tin ta luyện hóa ngươi không?" Từ trong đám mây bảy màu vang lên giọng của thần bí nữ tử.
Bố cục giả cười lạnh liên hồi: "Ngươi bớt khóa lác đi, nếu không phải Trấn Ma thạch chết tiệt kia lợi dụng chen chân vào, ta có Bái Tướng đài trong tay, làm gì có chuyện chật vật thế này."
"Hừ, đúng là lớn lối, Bái Tướng đài thật sự thuộc về ngươi sao? Bằng vào ngươi không thể nào luyện hóa được một món ma khí uy thế hùng mạnh cỡ đó. Tiềm chất của một người quyết định thành tựu người đó đạt được, ngươi làm gì có được tiềm lực như thế, dù ngươi tăng gấp bội khả năng tuyệt đỉnh của mình cũng không ngộ nổi chỗ kỳ diệu của bảo vật này."
Giọng nữ tử đượm vẻ khinh miệt khiến bố cục giả nổi đóa, y thân là chúa tể, làm sao chịu nổi khinh thị như vậy.
"Tiện nhân, đừng có đắc ý, đợi Trấn Ma thạch đi rồi, ta nhất định dùng Bái Tướng đài đánh cho ngươi tan tác." Suy cho cùng, bố cục giả vẫn là sinh vật có huyết tính, còn lâu mới đạt đến trạng thái siêu nhiên như y tự nhận, thậm chí còn "phong phú cảm tình" hơn xa nhân loại, rất dễ động nộ.
"Ngươi tưởng Bái Tướng đài thương tổn được ta sao? Hừ, ếch ngồi đáy giếng, ta mà triệt để khôi phục nguyên khí, vùng thiên địa này chứa nổi chân thân ta sao."
"Đừng khoác lác nữa." Bố cục giả quát vang.
Thần bí nữ tử hừ lạnh: "Ngươi mở to mắt mà xem, Bái Tướng đài vô cùng kị húy máu dính trên Trấn Ma thạch, ngươi có dám đem thân thử để huyết tích trên đó nhiễm vào chăng? Bái Tướng đài không đối phó nổi Trấn Ma thạch, ngươi còn định dùng nó đối phó với ta ư?"
"Thế gian này vạn vật vốn tương sinh tương khắc, thế cũng có gì mà kì lạ. Bất quá, Trấn Ma thạch mà không có tà huyết, căn bản không chống nổi Bái Tướng đài, chắc đã bị đánh tan rồi."
"Tà huyết? Ha ha ha… ngươi lại bảo huyết tích đó là huyết, xem ra ngươi đúng là cô lậu quả văn, hiện tại càng chắc chắn ngươi là loại tiểu tốt, rất nhiều chuyện ngươi không biết, chẳng qua ngươi cũng là một con cờ mà thôi."
Bố cục giả đại nộ: "Đừng cố lộng huyền hư nữa, dọa người ta làm gì, có gì mà ta không biết?"
"Ngươi biết Trấn Ma thạch là vật gì chăng? Có biết trên bề mặt nó nhiễm huyết tích của ai không?" Thần bí nữ tử cười lạnh liên hồi.
Bình luận truyện