Thần Mộ

Chương 55: Sắc dục



Thần Nam đã nhìn ba Ma pháp sư đáp xuống đất, kết quả càng nhìn càng thấy nữ Ma pháp sư nhìn rất quen, nhìn vóc dáng bốc lửa đó hắn đột nhiên tỉnh ngộ, nữ Ma pháp sư chính là Lộ Ti.

Nghĩ ngợi một chút, Thần Nam đưa bốn người trên mặt đất từng người một vào trong trạch viện Nhân Kiếm vừa mua, sau đó quay lại trên đường.

Lộ Ti hạ giọng hỏi: "Tại sao không giết luôn bọn chúng đi?"

"Không thể gây loạn, ta làm tất cả chỉ để tự bảo vệ, không muốn đuổi tận giết tuyệt." Thần Nam trên miệng bảo là không thể gây rối, nhưng khẩu khí lại vô cùng thoải mái.

"Tốt nếu chỉ tự vệ, chẳng lẽ cần phải đi tới trạch viện của chúng để tự bảo vệ sao?"

"Hắc hắc, tại sao Lộ Ti cô lại đến đây?" Thần Nam cười hỏi.

Lộ Ti thân thể xinh đẹp khẽ chấn động, trở lại âm thanh bình thường, cười nói: "Đây không phải là nơi nói chuyện, chúng ta nên đến nơi khác." Ả vẫy tay gọi hai người đi cùng, hai người bay về phía xa, trong chớp mắt đại lộ lại biến mất trong bóng đêm.

Thần Nam lột tấm che nửa mặt xuống, cố ý tỏ ra là một sắc lang nói: "Canh ba nửa đêm, cô nam quả nữ, hắc hắc... "

Lộ Ti cũng lột tấm khăn che mặt ra, lộ ra dung nhan kiều mị, cười yêu kiều nói: "Tốt, nếu có thêm một căn phòng thì càng thú vị hơn." Thân thể yêu kiều khẽ lắc lư, theo tiếng cười mà rung động,những đường cong trên thân thể hấp dẫn vô bì.

Nhìn nữ tử diễm lệ, quyến rũ lộ ra thần thái mị nhân trước mắt, Thần Nam thực sự có chút nuốt không trôi, không nghĩ nàng lại có táo bạo vậy, nói chuyện không chút e dè.

Hai người cùng đi dọc theo đại nhai về phía trước, cuối cùng rẽ trái quẹo phải, đi qua một con đuờng, Lộ Ti đã cùng hắn tiến vào một tọa viện.

Chắc chắn rằng, tòa trạch viện này của Lộ Ti cùng với tọa viện của Nhân Kiếm là cùng dạng, tất cả chúng được mua để làm cứ điểm bí mật.

Thần Nam vào phòng chính cùng với Lộ Ti, từ trong truyền tới một mùi hương ngát, như hương hoa lan, làm người như say rượu.

Nhờ ánh sáng từ cây nến của Lộ Ti, Thần Nam nhìn rõ ràng mọi cảnh tuợng trong phòng, hắn cảm giác tim đang đập rất nhanh. Tấm màn màu hồng phấn, gối ngọc giường êm, hương thêm phảng phất, hiển nhiên là phòng ở của nữ tử, đúng là khuê phòng của Lộ Ti không nghi ngờ gì nữa.

Mặc dù nữ tử phương tây so với phương đông thì phóng khoáng hơn nhiều, nhưng Thần Nam không nghĩ là ả lại can đảm như vậy, canh ba nủa đêm dẫn hắn vào khuê phòng.

"Theo ý của ngươi, giữa đêm canh ba, cô nam quả nữ, ha-ha". Lộ Ti phong tình vạn chủng, can đảm nói: "Ở cùng một phòng... không phải là sự mong đợi của ngươi sao?"

Thần Nam bắt đầu cảm thấy không tự nhiên, nhưng sau đó lai cảm thấy nếu để nữ tử này "trêu đùa" thì hắn đập đầu chết đi cho rồi.

Dần dần hắn trở nên phóng khoáng, cười nhạt nói: "Đầu tiên là phải nói một tiếng cảm ơn, tối nay nếu không có cô tương trợ, ta chỉ có thể chạy tới những nơi hoang dã."

"Nếu có thể ngươi thử xem xét gia nhập tổ chức của chúng ta, nếu gia nhập, có rất nhiều quyền lợi nhân lực, tài lực, vật lực cho ngươi chi phối. Ngươi cũng đã thấy, một người lực lượng tất nhiên có giới hạn, hôm nay nếu không phải ta đột nhiên xuất hiện, ngươi có thể đánh bại chúng không?" Lộ Ti lộ ra nét tiếu ý làm lòng người say đắm, khuyên dụ Thần Nam.

"Cảm kích là cảm kích, nhưng ta đã nói, ta không thể gia nhập bất cứ tổ chức nào."

Lộ Ti tựa như thật như giả ai oán nói: "Người thật không có lương tâm, tối nay ta biết Nhân Kiếm phái người đến khách sạn giết ngươi, liền dẫn người đến cứu viện. Mặc dù ngươi không ở trong khách sạn đã thoát được một kiếp nạn, nhưng ta vẫn không yên tâm, lần theo dấu vết của người mà Nhân Kiếm mời đến, định thám thính bọn chúng đối với ngươi có âm mưu bất lợi gì. Ai biết tên hỗn đãn nhà người một chút cũng không nhận tình cảm này, ta giúp ngươi như thế, ngươi thật là..."

"Sao lại không lĩnh tình, ta cảm kích bất tận, có cơ hội ta nhất định báo đáp cô." Thần Nam cười nói.

Kì thật trong thâm tâm hắn xác thật không có cảm kích, Lộ Ti vì đối với việc Nhân Kiếm đối với hắn bất lợi loại sự tình bí ẩn này cũng có thể điều tra ra, nên việc hắn rời khỏi khách sạn tìm Nhân Kiếm trút giận nhất định cũng bị ả biết được. Ả khẳng định đã phái người giám sát hắn, muốn tìm cơ hội thu nạp hắn.

"Không có thành ý, trong lòng không chừng lại nghĩ gì đây." Lộ Ti mỉm cười tự nhiên, đứng dậy nói: "Đã tiêu hao khá nhiều khí lực rồi, ta có chuẩn bị một vài món, chúng ta vừa ăn vừa nói."

o0o

Lộ Ti đi ra khỏi phòng chính, hướng về phía căn phòng giữa viện đi tới. Trong phòng tối đen, hai ma pháp sư về trước ả đang ngồi trong bóng tối.

Một ma pháp sư nói: "Ta thấy hắn quyết không gia nhập tổ chức của chúng ta đâu, hà tất phí sức với hắn làm gì."

Lộ Ti cau mày nói: "Không tưởng được hắn lại ương ngạnh như vậy, không chút nhượng bộ, bất quá không thể dễ dàng bỏ qua hắn được, hôm nay chúng ta phải bắt hắn ký hiệp ước."

Một ma pháp sư khác nói: "Tính ra, hắn trông có vẻ tùy tiện, nhưng thực sự có nguyên tắc. Nếu chúng ta bức bách hắn quá, nói không chừng sẽ gây ra rắc rối."

Lộ Ti nói: "Ta đã cho Xuân Phong Lộ vào rượu."

"Cái gì?" Một người thất kinh nói: "Ngươi muốn dùng sắc đẹp dẫn dụ hắn?"

"Hừ hừ hừ, đừng có nói nhảm, ngươi nhanh chóng đến nơi yên hoa tìm cho ta một phong nguyệt nữ tử, trong khi đó ta bắt hắn ký hiếp ước."

"Lộ Ti, làm thế không ổn, hắn sau khi lấy lại ý thức quá khích thì sẽ thế nào?"

"Không quan hệ, hãy xem sao đã. Đến lúc đó xem ai sẽ lùi bước, nếu thực sự không được, ta sẽ trước mặt hắn xé đi hiệp ước, lúc đó hắn sẽ không thể tức giận."

o0o

Không lâu sau, Lộ Ti mang một vài thứ rau quả đến gồm: Hủ nhũ hạnh, Lương phan, ma kê, đông cô thanh duẩn, lương phan mặc ngư, song bì đản.

Thần Nam gấp một cái nấm đông cô, khen ngợi: "Mùi vị đặc sắc, hương khí vừa miệng, thật sự rất ngon."

Sau đó Lộ Ti cười mang một bình rượu cùng hai chung rượu, đưa Thần Nam cầm chung rượu nói: "Ngươi với Nhân Kiếm thế nào?"

"Không như thế nào cả, chỉ là cho hắn yên tâm tu dưỡng tại nhà mấy ngày thôi."

"Nói như vậy, ngươi đã làm trọng thương hắn. Trong trạch viện không phải còn vài cao thủ sao, người xử lý chúng thế nào?"

"Con đường tu luyện thật sự quá hung hiểm, ta đã cho chúng trở về sống cuộc sống của thường nhân."

"Ngươi thật tàn nhẫn, không ngờ lại phế đi toàn bộ tu vi của bọn chúng."

Thần Nam ra vẻ không còn cách nào khác, nói: "Ai, thế giới này đầy rẫy những chuyện bất đắc dĩ, ta vì cuộc sống tốt đẹp sau này, đành phải biến những kẻ muốn phương hại ta thành những lương nhân vô hại."

"Ha-ha, đừng có giả từ bi, làm ra cái bộ dạng vô hại như thế chứ. Hôm nay ta tính ra đã thấy một bộ mặt khác của ngươi, phế bỏ tu vi người khác không chút do dự, không phải là tác phong ngày thường của bại hoại ngươi, không thể nghĩ rằng người cũng có một mặt lãnh khốc như vậy."

"Này, nói xem có gì không tốt? Chúng muốn giết ta, ta thực sự chỉ phế bỏ tu vi của chúng, không lẽ còn không lương thiện à?"

"Đối với tu luyện giả mà nói, so với bị phế bỏ một thân tu vi so với bị giết còn khó chịu hơn." Lộ Ti cười nói: "Ngươi hiện giờ với Nhân Kiếm đã ở thế không thể cùng tồn tại, ngươi khẳng định không dám giết hoàng tử một nước, như thế với ngươi phi thường bất lợi. Nếu ngươi tham gia với chúng ta, ta bảo chứng hắn sẽ

không dám tìm ngươi gây phiền phức nữa."

"Dưới tàng đại thụ có bóng mát, xem ra thế lực sau lưng cô cũng rất lớn." Thần Nam cười nói: "Tối nay hành động của ta tịnh không lọt vào mắt Nhân Kiếm, hắn có lẽ hoài nghi là do ta làm, nhưng tịnh không có chứng cứ. Hơn nữa cuối cùng cô dẫn người tới hạ sát thủ hạ của hắn, làm cho sự việc càng rối hơn. Hắn biết rằng ta không có trợ thủ, hành động của cô đã nhiễu loạn phán đoán của hắn, hắn càng không thể khẳng định đêm nay là do ta làm."

Thần Nam mỉm cười nói tiếp: "Thậm chí nếu hắn biết rõ mọi việc, không lẽ ta lại sợ hắn? Tội Ác Chi Thành không phải là Bái Nguyệt quốc, hắn không có khả năng điều động nhân mã để bao vây ta, nơi khác nhau có những quy củ khác nhau, ở đây hắn không phải hắn nói là được."

Lộ Ti nở nụ cười mê nhân nói: "Ngươi đã ba lần cự tuyệt ta, không ngại ta và Nhân Kiếm hợp lực lại chỉnh ngươi sao?"

"Một tam giai Đông Phương Võ Giả nếu không có cách nào trốn thoát, trong tình huống nghiêm trọng có khả năng làm ra những hành động điên cuồng , ta tin rằng ta và Lộ Ti tiểu thư mãi mãi là bằng hữu".

"Ha-ha, không đùa nữa. Đến đây, cạn chung." Lộ Ti đưa chung rượu hướng tới Thần Nam ra hiệu.

Thần Nam ngửa cổ uống hết chén rượu. Lộ Ti đặt chung rượu xuống, ả bước tới một cái bàn ở phía xa lấy ra một tờ giấy trên có ghi sẵn văn tự, nói: "Vì ngươi không nguyện ý gia nhập tổ chức của chúng ta, ta cũng không miễn cưỡng, bất quá ngươi có thể xem qua nhưng quyền hạn chúng ta hứa với ngươi. Khi nào ngươi muốn gia nhập, ngươi chỉ cần hạ chỉ ẩn trên tờ hiệp ước này. Không nên cự tuyệt, đầu tiên hãy nhận lấy, nói không chừng sau này ngươi sẽ thay đổi chủ ý."

Thần Nam không tiện từ chối, đưa tay nhận lấy, cười nói: "Đây được gọi là hiệp ước, hay là khế ước bán thân vậy?"

"Ha-ha, ngươi thật là sống trong phúc mà không biết phúc, không biết đã có bao nhiêu người mong muốn được hạ chỉ ấn trên hiệp ước này. Bất quá sau này ngươi có nghĩ đến thì phải nghĩ cho tốt, một khi lưu dấu tay trên đó và đưa cho ta, là không thể thay đổi. Nếu vi phạm điều hiệp ước, xúc phạm một trong vài pháp quy thông dụng của đại lục, thì sau đó dù cho ngươi có đi đến chân trời góc bể cũng sẽ bị truy sát."

Việc này khiến cho Thần Nam nhớ lúc trước Tiểu bảo chủ tại Sở quốc Tây Cảnh đã bắt hắn phải ký điều ước bất bình đẳng, may mà Tiểu ác ma không có mặt ở đây, khế ước ngoài vạn dặm.

Thần Nam cất tờ khế ước vào trong ngực áo, tự rót rượu uống một cốc.

Lộ Ti đứng dậy nói: "Xin cứ tự nhiên."

Lộ Ti vừa đi khỏi, Thần Nam cảm thấy cả người phát nhiệt, huyết dịch phảng phất đang sôi lên sùng sục. Hắn không khỏi ngạc nhiên, lúc đầu hắn nghĩ là độc dược, trong rượu có độc. Hắn cấp tốc vận chuyển huyền công, đối với sự ảo diệu của huyền công gia truyện, hắn khá là tự tin.

Nhưng càng gia tốc vận chuyển huyền công gia truyền, người hắn cảm thấy nóng hơn, thần công rõ ràng không có khả năng bài xuất ⬘độc tố⬙ ra khỏi cơ thể.

Càng lúc hắn cảm thấy cảm giác dục niệm gia tăng, cảnh tượng triền miên giữa Nhân Kiếm và nữ Ma pháp sư cách đây không lâu không ngừng xuất hiện trong

đầu hắn, tiếng rên rỉ, hơi thở dồn dập như đang vọng lại bên tai.

Thần Nam đã hiểu tình cảnh hiện tại, cái gọi là ⬘độc⬙ đó là thôi tình dược vật. "Xuân Phong Lộ" ba từ này xuất hiện trong đầu hắn, hắn trong thư khố trong hoàng cung Sở quốc đọc được vô số cổ tịch, đã biết rằng dược vật này chính là có đặc tính như thế.

Thuốc này đúng một trọng những ***** vật nổi tiếng nhất xưa nay, không mùi không vị, dược tính cường liệt. Sau khi dùng, nếu vận công thì sẽ càng làm thuốc nhanh phát tác, đúng là "linh đan diệu dược" của bọn dâm tặc để đối phó với những nữ tử tu vi cao thâm.

Hắn không bao giờ nghĩ có một ngày một đại nam nhân như hắn lại bị một nữ tử hạ loại **** này, không biết nên khóc hay nên cười.

Toàn thân của Thần Nam như có dục hoả thiêu đốt hai mắt đỏ như máu, hắn âm thanh hô hấp càng lúc càng nặng nhọc. Vào thời điểm này cánh cửa đã được mở ra, Lộ Ti xuất hiện với một nụ cười quan sát hắn từ ngoài cửa, bất quá ả không dám đi tiếp vào bên trong phòng.

"Ngươi không thoải mái sao?"

"Cô... hãy nhanh chóng đưa cho ta thuốc giải!"

"Muốn thuốc giải cũng được, bất quá... " Lộ Ti giảo hoạt cười nói: "Ha-ha, ngươi minh bạch ý tứ của ta chứ?"

"Ngươi..." Thần Nam phẫn hận lôi hiệp ước từ trong ngực áo ra ném trên mặt đất, giận dữ nói: "Cô không ngờ lại uy hiếp ta, ta quyết không thoả hiệp!"

Thật sự Thần Nam rất muốn khống chế Lộ Ti, ép ả giao ra giải dược, nhưng thấy ả cẩn thận phòng bị, hắn nếu có bất cứ hành động nào, có thể đả thảo kinh xà.

Hơn nữa hắn không dám vọng động còn có một nguyên nhân khác, đây là nơi cứ điểm bí mật của Lộ Ti, rất có khả năng có một vài cao thủ giống như nơi Nhân

Kiếm trú ngụ cũng ẩn tàng cao thủ.

"Ha-ha, không biết ngươi có nghe qua, uống Xuân Phong Lộ, nếu không nhanh chóng chóng giải quyết, khả năng làm cho người ta biến thành công công là rất lớn."

Xuân Phong Lộ đích xác là vô cùng bá đạo, nam nhân sau khi trúng độc nếu trong khoảng thời gian dài không thể giải quyết, có khả năng sẽ mất đi một vài công năng.

"Ngươi chết đi..." Thần Nam đối với sự quyến rũ dục tính trước mắt, dĩ nhiên ham muốn nữ nhân lại tăng mạnh, đồng thời cảm thấy rất phẫn uất.

Đắn đo về "hạnh phúc chung thân"của mình, Thần Nam nghiến răng nghiến lợi nói: "Ta ký." Nói xong, hắn nhặt hiệp ước quăng trên mặt đất, đi về phía cái bàn gần đó.

Tuy dục hoả hoành hành, nhưng Thần Nam thần trí vẫn còn, hắn không muốn sau này bị hợp ước thúc chế. Hắn quay lưng về phía Lộ Ti, che trước thị tuyến của ả, tay phải quang hoa lóe lên, hút một ít nước màu từ trên trác thành một gói nhỏ giữa năm ngón tay, sau đó đè xuống dưới.

Tại cự lị cách hiệp ước một đoạn ngắn, nước màu rời khỏi ngón tay rơi trên giấy, hình thành năm dấu chỉ ấn. Bất quá nếu xem xét kỹ, căn bản không có dấu chỉ tay.

Thần Nam mang hợp ước tới Lộ Ti, lúc này mắt hắn sung mãn ánh dục vọng, Lộ Ti vội vàng sợ hãi bay lên không trung.

"Vì hợp ước của ngươi, ta sẽ nhanh chóng đưa ngươi giải dược."

Lộ Ti thi triển phong hệ ma pháp cầm hiệp ước bay trong không trung, nói: "Chờ một chút, sẽ giúp người giải quyết ngay."

Lúc này hai ma pháp sư tìm một kỹ nữ từ chốn yên hoa đã cuối cùng đã trở về, vào lúc canh ba nửa đêm kiếm được nữ tử phấn son thật không dễ dàng gì.

Lộ Ti cười đắc thắng, từ không trung hạ xuống, đẩy nữ tữ vào trong phòng, nói: "Hãy phục thị hắn cho tốt."

Nữ tử nhẹ nhàng từng bước đi vào trong phòng.

Thần Nam vô cùng phẫn nộ, hơi thở nặng nề nói: "Ngươi... tại sao nói mà không giữ lời, mau đem thuốc giải cho ta."

Hắn thực sự không muốn có quan hệ với thanh lâu kỹ nữ, nén vọng động, nhìn nữ tử phong nguyệt tư sắc khá đẹp này nói: "Ta không cần ngươi phục dịch, nhưng ngươi phải phát ra loại thanh âm đó, càng to càng tốt, có nghe rõ không hả?"

Nhìn trong mắt Thần Nam phát ra quang mang đáng sợ, nữ tử vội gật đầu, sau đó theo ý của Thần Nam những tiếng rên rĩ ⬘kinh thiên động địa⬙ bắt đầu phát ra.

Trên mặt của ba người trong trang viện xuất hiện nụ cười cổ quái. Lộ Ti đưa bản hiệp ước cho hai Ma pháp sư bên cạnh, nói: "Hai người mang nó trở về học viện, nhất định phải che dấu cẩn thận."

"Người không đi cùng chúng ta? Vạn nhất có chuyện gì ngươi có giải quyết được không?"

"Cái đuôi của hắn còn đang nằm trong tay chúng ta, chỉ cần hắn không thể tìm thấy hợp ước, hắn sẽ không dám khinh cử vọng động."

"Ta nghĩ cô ở đây rất nguy hiểm."

Lộ Ti nói: "Ta phải ở lại đây, sáng sớm ngày mai cùng với hắn đàm phán, nếu không thành, ta sẽ đến chỗ hai người lấy hiệp ước, hủy hiệp ước ngay trước mặt hắn. Hắn nếu quá cố chấp, chúng ta cũng không biện pháp gì, không thể vì không thế lôi kéo mà bức hắn đến tuyệt lộ, để tránh cho hắn làm những chuyện điên cuồng."

Hai ma pháp sư bay lên không trung, trong chớp mắt đã biến mất.

Trong phòng sau khi nữ tử tiếp tục rên rỉ khoảng nửa giờ bắt đầu dừng lại, Lộ Ti nhếch môi nói: "Quả thật là một nam nhân vô dụng."

Khi cánh cửa phòng mở ra, nữ tử mặt đầy vẻ mãn nguyện, quần áo xộc xệch đi ra, nói nhỏ với Lộ Ti: "Công tử đó mời cô vào trong, xin hỏi ta đã đi được chưa?"

Lộ Ti thuận tay đưa cho cô ta vài kim tệ, xua tay bảo cô ta dời đi. Yên hoa nữ tử kích động nhận được "thù lao" quá hậu, chuyển thân đi ra khỏi cổng trang viện.

Khi Lộ Ti đi vào phòng một cổ khí tức nam tử dày đặc đập vào chính diện ả, ả cảm thấy không ổn, nhanh chóng bay ra phía ngoài, nhưng một đạo quang chưởng đã bao phủ lấy ả kéo ngược trở lại.

Lộ Ti hoảng sợ muốn hét lớn lên, nhưng thực sự đã bị Thần Nam nhanh chóng điểm vào huyệt đạo. Thần Nam ném ả lên giường, sau đó thân hình nhanh chóng đi ra ngoài phòng. Hắn tìm khắp tất cả các phòng không thấy hai ma pháp sư, lúc đó mới minh bách hai người đã rời khỏi đây.

Thần Nam sau đó trở về phòng mà Lộ Ti đang nằm trên giường, lúc này hai mắt hắn đỏ như máu, hô hấp trầm trọng, một tay tóm lấy Lộ Ti, một tay cầm chén rượu trên bàn, đổ vào cái miệng hồng nhuận nhỏ nhắn của Lộ Ti, từng dòng rượu không lãng phí một giọt nào, đều được đổ vào mồm ả.

Thần Nam ép ả uống rượu, sau đó vỗ nhẹ giải khai huyệt đạo cho ả, tay trái tóm lấy ả, tay phải đặt vào sau lưng ả, ép ả vận công, gia tăng tốc độ phát huy dược liệu.

"Ngươi... Bại hoại ngươi không ngờ..."

Hiện tại, Lộ Ti hai má đỏ hồng, hô hấp gấp gáp.

Xuân Phong Lộ trong người Thần Nam tuy bắt đầu phát huy dược liệu, nhưng bị hắn sử dụng huyền công gia truyền bài xuất được một bộ phận dược tố, cố kiên trì chống chọi đến bây giờ.

"Ngay lập tức đưa dược giải ra đây."

Lộ Ti bật khóc nói: "Ngươi là tên hỗn đản, ta hiện tại căn bản không có thuốc giải."

Thần Nam thả ả ra, nhưng nhanh chóng đóng hai cửa lại, phòng ả đào tẩu. Lộ Ti vùng vẫy muốn chạy khỏi phòng, nhưng mỗi lần chạy lại bị Thần Nam bắt lại.

Tuy nói Lộ Ti đã câu dẫn Thần Nam vào bẫy, nhưng không ngờ mình lại trở thành một phần của trò đùa, lúc này cảm nhận được mục quang như phát hỏa của

Thần Nam bỗng nhiên có chút hoảng sợ.

"Ta đã đồng ý ký hiệp ước, tại sao người không đưa thuốc giải? Người bây giờ đã uống dược tửu, nghe nói nữ nhân dưới tác dụng của loại ***** một thời gian dài cũng sẽ bị thương hại, ta xem ngươi có thể kiên trì đến lúc nào!"

Kích thích của Xuân Phong Lộ làm Lộ Ti cảm thấy khô nóng khó chịu, toàn thân vô lực. Ả lúc này tóc mây tán loạn, má đào ửng hồng, đầu mày cuối mắt e lệ đầy xuân ý, quả đẹp như đào như lí, mềm mại như hoa mùa xuân.

"Ngươi... hỗn đản! Ta thực sự là không có giải dược, hãy mau để ta rời khỏi đây!" Ả vô lực gạt ra nói, thân hình xinh đẹp run rẩy.

Thần Nam mặc dù vận chuyển huyền công bài xuất một ít dược tố, nhưng bên trong Xuân Phong Lộ dược liệu đã bị kích phát ít nhiều, toàn thân hắn phát nhiệt, phảng phất như có liệt hoả thiêu đốt tòan thân.

Hắn nghiến răng nói: "Tốt, nếu ngươi không nói, chúng ta đã tới mức này, để xem cuối cùng ai không thể kiên trị, bị tổn thương thân thể trước."

Lộ Ti lạnh lùng nói: "Tên hỗn đản ngươi đã bị ta cho uống Xuân Phong Lộ trước, người nếu không muốn biến thành thái giam, nhanh chóng thả ta ra, ta sẽ trở về học viện tìm kiếm giải dược."

"Hừ, cô nghĩ ta còn tin cô sao? Nói thật với cô, cho dù cuối cùng cô không đưa ta giải dược thì ta tự mình có thể từ từ đem loại ***** đó bức ra khỏi cơ thể.".

Hai người trong phòng đối diện nhau, cùng hung ác nhìn đối phương.

Trong khoảng thời gian độ một tuần trà, Lộ Ti đã không thể tự chủ bắt đầu phát ra tiếng rên rỉ, hai cánh tay của cô ôm lấy trước ngực, hai mắt nhãn tình như nước.

Thần Nam lúc này hơi thở vô cùng nặng nhọc, trên đầu mồ hôi đầm đìa, bộ dạng như sắp không chịu đựng nổi nữa.

Sau cùng, ***** trong cơ thể phát huy tối đa dược hiệu, hai người mục quang dần dần phát sinh biến hoá, Thần Nam và Lộ Ti đều cảm thấy những khác lạ của đối phương. Cuối cùng không biết là người nào lao vào đối phương trước, trong phòng hai người bắt đầu, y sam từng món từng món nhẹ nhàng rơi trên mặt đất.

Lộ Ti cơ thể thành thục diễm lệ, đầy đặn mê người, da thịt mềm mại nhỏ nhắn trắng như tuyết, cặp đùi vừa dài vừa trắng, cân đối tròn trịa, lộng lẫy mê người dưới ánh nến, đối lập hẳn với làn da màu cổ đồng của Thần Nam.

Thời khắc đó hai người ý loạn tình mê, đã không còn lí trí, ngả ra trên giường. Màn sa hồng, hương thơm phảng phất, tiếng rên uyển chuyển, như chú định một đêm dài bất tận.

Buổi sáng, một tia dương quang từ ngoài song cửa chiếu vào phòng, Thần Nam mở hai mắt, hắn cảm thấy hai khối thịt mềm mại nõn nà ép chặt vào ngực, tim Thần Nam liền đập thình thịch.

Lộ Ti nằm trong lòng hắn, thân thể mềm mại nhu nhược như không xương, đường nét uốn lượn lung linh mà mềm dẻo kinh người, da thịt chỗ nào cũng mềm mại tinh tế như ngọc, dưới sự chiếu xạ của thần quang phát ra vẻ quyến rũ huyền ảo. Thiên sinh mị cốt, tuyệt thế vưu vật.

Thần Nam chưa từng nghĩ đến cuối cùng đây chính là phương pháp hóa giải dược lực của Xuân Phong Lộ, hắn cẩn thẩn bò dậy, nhanh chóng mặc quần áo rồi rời khỏi đây.

Sau khoảng nửa thời thần Lộ Ti tỉnh dậy, ả hiểu rõ đã phát sinh ra chuyện gì, thét lên: "A... bại hoại người đúng là một con rùa!"

Một trận ma pháp cường liệt xuất hiện, trong khoảng khắc cửa phòng và cửa sổ bị những lưỡi đao gió đánh vỡ vụn, một đạo thiểm điệm từ trong phòng cuồng dũng bay lên.

Sau khi loanh quanh trong sân hậu viện hồi lâu để khôi phục bình tĩnh, Lộ Ti tái mặt đứng giữa trong viện.

Sau cùng, hai Ma pháp sư tối ngày hôm qua rời khỏi đã trở về đây, hai người thở không ra hơi, một người nói: "Lộ Ti, chúng ta đã bị lừa, ngươi hãy xem hợp uớc này căn bản không có lưu dấu tay của hắn."

Lộ Ti nhanh chóng đoạt lấy tờ giấy, sau khi xem xét cẩn thận liền nghiến răng kèn kẹt, ả hoàn toàn điên cuồng nắm chặt tay: "A... tên bại hoại ngươi đúng con rùa mà, ta phải xé xác ngươi thành từng mảnh!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện